Thích Em Vô Cùng [Np]
Chương 25:
“Để tôi xem.” Hắn đi đến phía trước tấm gương soi toàn thân phía sau cô, quả nhiên có một nắm tóc nhỏ mắc vào giữa khoá kéo sau lưng chiếc váy.“Nhanh nhanh nhanh...” cô giật mạnh, nước mắt cứ thế chảy xuống khuôn mặt, dường như càng kéo càng bị kẹt chặt hơn.“Đừng nhúc nhích, tôi gỡ thử xem sao.”Anh thử di chuyển khóa kéo lên xuống, đem từng sợi tóc một gỡ ra, đầu cũng rũ xuống càng ngày càng thấp.Chờ khi anh phản ứng lại, chóp mũi đã gần như chạm vào tấm lưng xinh đẹp đang lộ ra trên không của cô.Chỉ kém chút xíu.“Uông Uông? Anh xong chưa?”Uông Sán nhắm mắt lại, để cho mùi hương của cô tràn vào khắp khoang mũi.“...Còn chưa xong, đừng nhúc nhích...”Đừng di chuyển à.Hãy để anh có em trong ba phút.*Gần đây Cung Hân đã dùng vài loại nước hoa Penhaligon’s hình đầu động vật*, sử dụng thay phiên nhau.*một loại nước hoa có nắp chai hình con vật.Hôm nay là hương hoa hồng.“Em thơm quá… Hôm nay dùng loại hồ ly sao?” Uông Sán lần nữa mở miệng giọng nói lại có chút khàn khàn.“Đúng vậy, gần đây hoặc là dùng hồ ly hoặc là dùng tê giác.”“... Còn thiếu những loại nào?” Lại đến gần hơn một milimet.“Em ngẫm lại, đầu gấu với anh vũ* còn chưa có mua, thậm chí còn không có đầu vịt.”*Vẹt lùn“Vậy lần sau tôi sẽ mua cho em.”Lúc này, môi hắn đã không nhịn được dán vào xương bướm của cô, hắn cảm nhận được Cung Hân rùng mình một cái, nhìn phần lông tơ trong suốt dựng đứng lên trên lưng cô.“Uông Sán, anh lại gần quá...” Người phụ nữ đi lên phía trước, anh cũng bước theo sau, đem cô vây giữa chính mình và gương, bàn tay ấn vào hông cô xoa lên.“Hửm? Em cảm thấy gần quá sao?”“Cuối cùng cũng nhận ra tôi cũng là đàn ông sao?”“Còn dám thay quần áo trước mặt tôi? Còn dám không mặc nội y chạy sang nhà tôi?”“Không làm thịt em, em lại quên tôi cũng có cái đó? Hả?”“Uông Sán?”Câu cảm thán của cô cũng không khiến anh ngừng mấy câu từ xấu xa lại.Anh thực sự, bị ngạt chết rồi.Anh dùng một tay che cái miệng nhỏ của người phụ nữ, một tay kia kéo khóa váy xuống, chiếc váy ren ngọc lục bảo rơi xuống nền gạch, nhăn thành một bãi.Anh liếm vành tai người phụ nữ, cởi bỏ cúc áo nịt ngực màu đỏ rượu của cô, nắm lấy bộ ngực trắng mà hắn mong đợi.“Hân Hân, của em thật lớn...” Uông Sán cảm thán thành tiếng, bàn tay che miệng cũng trượt xuống, bàn tay to bấm bẹp đầu nhũ thịt, nhéo đầu nhũ đỏ hồng cọ lên gương mặt lạnh lẽo.“Ha, không cần... Uông Sán... Anh không phải thích đàn ông sao...”Anh nhìn khuôn mặt nhỏ hơi ửng đỏ của người phụ nữ trong gương, hai khối nhũ thịt trong tay biến đổi thành những hình dạng không giống nhau, mỗi lần bóp đầu nhũ hoa, người phụ nữ đều sẽ nhăn chặt mày run rẩy.“Đối mặt với em, cong đều trở nên thẳng...”Anh thò một bàn tay xuống quần lót, chỉ nhẹ nhàng ấn một cái cũng đã khiến tay hắn trơn trượt rồi.“Em có cảm nhận được không? Thật ướt át, Hân Hân, em thật nhạy cảm...” Anh nâng cằm nghiêng mặt cô sang một bên, hung hăng ăn tươi nuốt sống khuôn miệng căng mọng, tay phải tiến công chốn tư mật đã bị xâm chiếm, đầu ngón tay vòng quanh trêu chọc hạt đậu đỏ nhỏ.“Uông Sán... anh điên rồi...” Người phụ nữ chỉ có thể nhân lúc hai ba giây thở dốc mà trách cứ anh ta.Cởi lớp vải đỏ rượu ra, hơi tác rộng hai chân cô, đẩy cô nhếch mông dựa vào gương, “Đúng vậy, tôi điên lâu rồi.”Đã sớm phát điên vì em.Anh ta cởi khoá quần ra, rút côn thịt sớm đã trương nóng của mình ra, quy đầu dính đẫm dâm thủy, từng chút một từ từ đâm vào tiểu huyệt ấm áp, chạm tới tận hoa tâm.Ngay từ đầu anh đã quan sát lông mày của cô, đến cuối nhắm chặt hai mắt khẽ thở dài: “A—”“Rất thoải mái phải không? Vừa mới lại nói không cần?” Anh chậm rãi rút ra, cảm nhận được huyệt thịt cắn chặt không chịu bỏ, “Chặt quá, Hân Hân, thả lỏng chút... Hiện tại có còn muốn hay không?”“Muốn muốn...”Nghe người phụ nữ ngoan ngoãn van xin, anh ta cũng cắm vào rút ra nhanh chóng.Hoa huyệt xinh đẹp của người phụ nữ trong tưởng tượng của hắn như có thể ăn thịt người, ra nước dồi dào trơn nhớt, mẫn cảm đến muốn chết, một hồi sau bắp chân cô run lên, tiết ra hoa dịch nóng hầm hập làm ướt quần hắn.Không phải lúc nào cũng thích hợp cho những cuộc ân ái nghiêm túc, trong gian phòng nhỏ chỉ có tiếng “bạch bạch”, "lép nhép”.Uông Sán hai mắt đỏ bừng, thở hổn hển, muốn tiến sâu hơn vào bên trong người phụ nữ, muốn để lại dấu ấn của mình trong cơ thể cô.Khuôn mặt phụ nữ trong gương đầy vẻ mê tình bối rối, cắn chặt môi không cho bản thân phát ra tiếng động, đôi nhũ trắng nõn rung động đến lợi hại, người đàn ông phía sau vẫn mặc tây trang thẳng tắp, thời điểm hai người kết nối với nhau thỉnh thoảng bắn tung toé ra những giọt nước trong suốt, vẩy lên sàn nhà hoặc trên mặt gương.Cảm nhận được một đợt chất lỏng nữa từ trong cơ thể nữ nhân trào ra, hoa huyệt cũng cắn chặt, quy đầu một trận sưng tấy đau nhức, Uông Sán chịu không nổi liền rút ra, phun lên bờ mông những vệt trắng loang lổ.Anh thở phì phò vòng tay ôm người phụ nữ, một lần nữa chuẩn bị hôn lên tấm lưng vẫn còn đang run rẩy.“Uông Uông? Uông Uông... Uông Sán?... Có còn ổn không?”Anh ta dừng lại, mở hai mắt.Căn phòng đẹp đó rốt cuộc ở đâu?Ở đâu có thể khỏa thân đẹp đến ngây người?Ba phút hết rồi.Anh đã kết thúc cơn mê dâm loạn trong tâm trí hàng trăm lần.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương