Thích Em Vô Cùng [Np]

Chương 6:



Cung Hân đương nhiên nhớ rõ Tiêu Tông.

Làm ơn đi, bạch nguyệt quang nha, tình đầu nha, đối tượng lên giường đầu tiên nha.

Nhưng cái nhớ này không nhất định là nhung nhớ, cũng có thể là ghi hận.

Nói hận thì cũng có chút hơi quá, Cung Hân chỉ là đang níu kéo mối tình đầu thất bại đó thôi.

Thậm chí cô còn không chắc đây có được tính là một mối tình hay không, bởi vì Tiêu Tông chưa từng nói thích cô, bọn họ cũng chưa từng công khai chuyện tình cảm này.

Mối quan hệ mập mờ, không rõ ràng này khiến Cung Hân không biết có nên tính đoạn tình cảm này thêm vào lịch sử tình trường của mình hay không nữa.

Bọn họ không giống như các cặp đôi yêu sớm khác, bí mật nắm tay nhau dưới gầm bàn, bí mật truyền giấy trong lớp hay lén nấu cháo điện thoại trong chăn.

Chưa từng hát bài bí mật không thể nói ở KTV, chưa từng uống chung một cốc trà sữa siêu to, chưa từng cùng nhau dạo phố trong dòng người đông đúc, cũng chưa từng cùng nhau ăn bánh nướng hình đĩa bay UFO ở quảng trường Địa Vương.

Nhưng bọn họ đã làm tình, bọn họ trao nhau lần đầu tiên là ở trong khách sạn bảy ngày với giá một trăm ba mươi tệ một đêm.

Đúng là một ký ức không mấy đẹp mà.

Việc hai người lần đầu xảy ra va chạm với nhau không mấy thoải mái, ai cũng không biết khoái cảm là gì mà cô chỉ cố gắng phối hợp với sự khiêu khích của anh bạn nhỏ, học theo nữ diễn viên AV phát ra âm thanh um um a a trên giường.

Nửa thân dưới đau tới mức khiến cô chảy cả nước mắt, nhưng cô vẫn dang hai tay ra, ôm lấy chàng thiếu niên sáng ngời đang cao cao tại thượng kia.

Khi cô cảm nhận được anh bạn nhỏ đang kích động không ngừng, Cung Hân nheo mắt rồi kêu lên một tiếng: "A—"

Cô "lên đỉnh" rồi.

Bây giờ anh bạn nhỏ này là của cô rồi nha, Cung Hân ôm chặt anh, nghĩ thầm có đạt được khoái cảm hay không thì chẳng có gì quan trọng.

Cung Hân hai mươi tám tuổi cảm thấy Cung Hân mười sáu tuổi thật ngốc nghếch và ngây thơ.

Nếu có thể, cô rất muốn nói với Cung Hân năm đó rằng, có đạt được khoái cảm hay không là điều vô cùng quan trọng.

*

Cô run rẩy vì kỹ năng dùng ngón tay xuất thần của Cung Lục Sinh, lại một dòng tinh trong suốt khác được phun ra.

"Sao tối nay lại nhạy cảm như vậy chứ? Đã là lần thứ mấy rồi?" Cung Lục Sinh hớp một ngụm lớn nước đá để ở đầu giường, rồi lại đổ toàn bộ vào miệng cô gái nhỏ trong lòng mình. Chờ cô nuốt xong hắn cũng không rời khỏi, tiếp tục cắn cái miệng nhỏ của cô đến mức sưng tấy lên.

Còn một ít nước cô chưa kịp nuốt xuống, tràn ra từ khóe miệng chảy xuống bộ ngực to hồng hào của cô.

"Um... Bởi vì, chú nhỏ, ha... quá lợi hại rồi..." Cung Hân chỉ có thể nhân lúc thở hổn hển để trả lời, những giọt nước mát lạnh, sảng khoái tạo ra một lớp sần trên da thịt.

Mặt Cung Hân nóng bừng, hai mắt đẫm nước khiến cô không thể nhìn rõ người đàn ông trước mặt.

Cung Hân hiểu rằng nên có qua có lại.

Cô buông đôi tay đang ôm lấy mái tóc ngắn gai góc của hắn, vòng ra trước ngực, ngón trỏ và ngón cái gập vào nhau, nhẹ nhàng xoa véo đầu ti của hắn.

Vị trí mẫn cảm của Cung Lục Sinh bị một tay cô khống chế, từng đợt tê dại trào ra từ bụng dưới, truyền đến cổ họng biến thành một từ thô tục.

"Má..."

"Như vậy, chú nhỏ có thoải mái không?"

Cung Lục Sinh thẳng người, nhìn xuống xem cô đang liếm ngực hắn như thế nào, miệng khẽ cắn, vặn nhẹ tay hắn, dùng đôi mắt to ngoan ngoãn mà dâm đãng nhìn hắn.

Những kỹ năng này, đều là Cung Lục Sinh dạy cô.

Bao gồm cả chiếc lưỡi nhỏ nhắn và mát lạnh trơn trượt của cô đang liếm hết hình xăm trên bụng dưới của hắn, lại ngậm lấy dương vật đang nổi gân xanh, ôm lấy đầu anh bạn nhỏ vốn đã chảy đầy tinh dịch. Bàn tay cô như đậu hũ non mềm mại giống một dĩa hạch đào đang đùa nghịch túi trứng đầy tinh dịch.

Chú nhỏ thoải mái chết đi mất, cục cưng của tôi.

*

Hình xăm của Cung Lục Sinh nằm ở bụng đến dưới kéo đến thắt lưng bên phải, là một hình phác họa xương sườn to như thật.

Phía trên phần eo của xương sườn, có mấy chữ cái tiếng anh được viết hoa "GUNG JAN", đó là bính âm tiếng Quảng Đông của Cung Hân.

Hắn nói, Cung Hân em là điểm yếu của tôi.

Nếu nói mục tiêu phấn đấu cả đời của một số người là lập gia lập thất ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu hay Thâm Quyến, thì Cung Lục Sinh năm hai mươi ba tuổi đã đạt được phân nửa cuộc đời của người khác.

Hắn là con thứ sáu cũng là con trai út của Cung gia, trên hắn còn có năm người anh trai.
Chương trước Chương tiếp
Loading...