Thiên Bảo Phục Yêu Lục
Quyển 1 - Chương 20: Ba Tư Vương Tử
Buổi tối, mọi người ăn cơm.“Phải nói mấy người các ngươi.” Lý Cảnh Lung cầm đũa, giáo huấn, “Tốt xấu gì cũng phải ý tứ quỳ xuống hành lễ chứ!”Mạc Nhật Căn nói: “Không cần nghĩ nhiều như vậy?”A Thái vẻ mặt bất đắc dĩ: “Gia tộc chúng ta được phép, năm đó thấy Thái Tông Hoàng đế đều không cần quỳ.”Lý Cảnh Lung: “…”Mạc Nhật Căn nói: “Không gạt trưởng sử, gia tộc ta cũng được đặc cách, thấy hoàng đế trung thổ đều không cần phải quỳ, đã ngàn đời nay rồi.”Lý Cảnh Lung nhìn sang Cừu Vĩnh Tư, Cừu Vĩnh Tư nói: “Nhà của ta… tổ tiên vốn là thánh nhân, không quỳ… không quỳ trước phàm nhân.”Lý Cảnh Lung xua tay, ý bảo được rồi, dù sao ta cũng đã quỳ, không phải chuyện mấy người.Hồng Tuấn còn ở bên kia ăn điểm tâm, từ buổi chiều ăn luôn đến tối, Lý Cảnh Lung liếc qua, hỏi: “Ngươi thì sao?”Hồng Tuấn nói: “Cha ta nói, nhà ta thấy Ngọc Hoàng Đại đế cùng Phật tổ đều không phải quỳ.”Mọi người: “…”“Hồng Tuấn!” Cá chép yêu đang ngồi cạnh án và cơm, ngăn hắn nói hươu nói vượn tránh tiết lộ quá nhiều thân thế bản thân. Hồng Tuấn còn nói: “Nhưng lần sau ngươi nói trước một tiếng, ta quỳ cũng không sao. Dù sao cha ta cũng không biết, chỉ sợ quỳ người nọ bị giảm thọ mà thôi.”Cừu Vĩnh Tư đột nhiên cười: “Lần sau ngươi thấy yêu quái, chỉ cần quỳ xuống, hướng yêu quái dập đầu ba cái, đem dương thọ nó triệt sạch, mọi người không cần phải vất vả nữa!”“Đúng nha!” Hồng Tuấn đột nhiên cảm thấy cũng có lý, muốn lần tới thử xem.“Các ngươi…” Lý Cảnh Lung sắp không nhịn được nữa, nói “Mau ăn cơm đi! Hồng Tuấn không ăn điểm tâm nữa…”“Ngươi đừng coi thường người khác!” Hồng Tuấn đối với khiêu khích Lý Cảnh Lung đành cười nhạt.Lý Cảnh Lung mặt mày cau có, vừa tỉnh ngủ, phiền não vẫn còn, tâm tình không tốt chút nào. Án ở Khu ma ti chưa kết thúc, phi đao của Hồng Tuấn tìm chưa thấy, Đại Minh cung bị phá, sớm muộn sẽ phải đền bù, đêm qua nghe Phi Ngao nói chuyện cảm thấy còn ẩn tình phía sau… Thôi. ăn cơm trước, có thực mới vực được đạo, ăn no thì tâm tình cũng khá hơn.Nhất thời trong phòng im lặng một mảnh, tựa hồ ai cũng có tâm sự. Cuối cùng, Lý Cảnh Lung buông bát, thở ra một cái, Cừu Vĩnh Tư đi pha trà, A Thái an ủi: “Trưởng sử, nhân sinh có lên có xuống, chúng ta tâm sự chút đi.”“Lại muốn làm gì?” Da đầu Lý Cảnh Lung tê rần, nói, “Từ bỏ đi!”Lý Cảnh Lung đề phòng nhìn thuộc cấp của mình, sợ lại có đại sự gì.A Thái nói: “Có một số việc, thực sự không thể giấu ngài…”Tâm Lý Cảnh Lung nhất thời chìm xuống, dù sao cùng lắm là chết, liền nói: “Thôi thôi, ta vốn xui xẻo, cứ nói đi. Cùng lắm đầu ta thành cái bát sứt thôi.”“Không có nghiêm trọng như vậy đâu.” A Thái nói, “Trưởng sử, kỳ thật… Lúc trước là ta lừa ngươi, ta không phải tên là Hán Bá Lạp Bì. Ta là người của dòng họ Y Tư Ngải, tên đầy đủ là Cách Lạp Y Tư Ngải. Ta không phải người Thổ Hỏa La, cố hương đúng ra là ở Ba Tư.”Lý Cảnh Lung vẻ mặt không hiểu gì, nói: “Y Tư Ngải thì sao? Y Tư Ngải…”Trong giây lát, Lý Cảnh Lung nhớ ra, chấn kinh nói“Ngươi… ngươi là Tát San…” Lý Cảnh Lung giọng run run, “Vương tử?”A Thái hơi u sầu mà nói: “Phải gọi là “Tát San tiền triều”, dù sao phụ thân, mẫu thân, gia gia cùng mọi người đều đã qua đời, chỉ còn mình ta.”Hồng Tuấn không biết “Vương triều Tát San” là gì nhưng nghe đến thân nhân A Thái đã qua đời, lại nghĩ đến bản thân, không nhịn được mà vỗ vỗ vai A Thái an ủi.Lý Cảnh Lung cực kỳ khiếp sợ, mày nhíu chặt, hỏi: “Vì sao ngươi không đi tìm bệ hạ?”“Gia tộc ta không thực hiện được lời hứa.” A Thái vuốt mái tóc xoăn màu nâu của mình, chậm rãi nói, “Tổ phụ ta trong trận chiến ở Tát La Tư đã để mất An Tây đô hộ phụ mà Đại Đường ban cho, tổ phụ muốn hướng Đại Đường mượn binh phục quốc, kết quả…”“Kết quả sau khi đến Thổ Hỏa La, quân đội tự động ly khai.” Lý Cảnh Lung đáp.A Thái kinh ngạc, “Ngươi biết sao?”Lý Cảnh Lung hỏi ngược lại: “Sau đó thì sao?”A Thái thở dài, năm kia Y Tư Ngải chiến bại Ba Tư, đô thành bị Đại Thực quân chiếm lĩnh. Vương tộc liền lưu vong, Y Tư Ngải đệ tam cũng chính là cố phụ của A Thái hướng Đại Đường mượn binh, lập ra An Tây đô hộ phủ, sau ở Tật Lăng xây dựng Ba Tư đô đốc phủ.Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, được mấy năm Ba Tư dưới sự trợ giúp của Đại Đường lại bị Đại Thực tiến công. Lúc này ông của A Thái, Ti Lạc Tư mang theo phụ thân hắn là Nê Niết Sư trở về mượn binh.Sau khi Cao Tông Lý Trị sai quân, hộ tống bọn họ về Thổ Hỏa La. Đã trải qua mấy chục năm, lòng quân sớm đã lung lay, khi thống lĩnh quân Bùi Hành Kiệm đưa hai cha con Ba Tư vương tử đến Thổ Hỏa La liền rút quân trở về. [1]Nê Niết Sư sau đó trở lại trung thổ, Đại Đường sớm cảnh còn người mất. Trung Tông Lý Hiển Phong vì Tả uy vệ tướng quân không nhắc lại việc mượn binh. Hai năm sau, Nê Niết Sư thấy việc phục quốc dần vô vọng, đành trở về Thổ Hỏa La, mười năm sau sinh được một nhi tử đặt tên là Thái Cách Lạp, chính là A Thái.Từ thời điểm Ba Tư diệt quốc, bốn vương tử Ba Tư, chỉ vì nguyện vọng mơ hồ này mà bôn ba ngàn dặm, từ Tây Vực đến Trung thổ, lại quay lại Tây Vực. Trong đêm thu này, câu chuyện từ miệng A Thái kể lại nhiều thêm vài phần thê lương cùng tuyệt vọng.“Bùi Hành Kiệm là ngoại công của ta.” Lý Cảnh Lung đột nhiên nóiA Thái: “…”“Chuyện năm đó, thực xin lỗi.”Lý Cảnh Lung thở dài.“Việc đó với ngươi vốn đâu quan hệ gì.” A Thái cười, nói: “Đổi lại là ta, thấy việc phục quốc vô vọng cũng không đem tính mạng hai vạn tướng sĩ mà uổng phí ở Tây Vực làm gì.”Lý Cảnh Lung thở dài. Mạc Nhật Căn nói: “Đại Thực quốc binh nhiều tướng mạnh, đánh với chúng không phải thượng sách. Không bằng làm chúng tự tan rã.”A Thái gật đầu, “Ta vốn cũng biết, nhưng phụ vương trước lúc lâm chung có dặn ta không cần cố chấp. Người nói ‘A Thái, ta hy vọng con sống tốt cuộc sống của chính mình, không cần giống ta và tổ phụ con, cả đời chỉ…’.”Nói đến đây, A Thái liền ngưng, một lúc lâu sau Hồng Tuấn mới nói: “Nhưng ngươi vẫn hy vọng có thể làm được đúng không?”A Thái liền cười, nụ cười kia lại mang theo vài phần ưu thương. Hồng Tuấn có thể hiểu được, như khi hắn xuống núi, Trọng Minh và Thanh Hùng đối với hắn đều có điểm mong chờ. Tuy rằng không nói ra, nhưng Hồng Tuấn biết họ thực muốn Hồng Tuấn làm được.Hắn đồng cảm với A Thái, vì người phó thác kỳ vọng kia cũng đã mất.“Hiện tại thuộc hạ của ngươi còn có bao nhiêu người?” Lý Cảnh Lung hỏi, “Có đưa theo không?”Lý Cảnh Lung hỏi thẳng mấy lời này, trong mắt A Thái đột nhiên dấy lên một tia hy vọng.“Đều ở Thổ Hỏa La.” A Thái đáp, “Còn hơn trăm người, một vị bằng hữu thay ta quản lý.”Lý Cảnh Lung thở một hơi dài, đứng dậy đi dạo quanh sân, trầm ngâm một khắc hỏi: “A Thái, một thân bản lĩnh của ngươi học từ đâu?”A Thái sinh ra lúc Nê Niết Sư đã năm mươi tuổi, Hỏa giáo trước vốn là quốc giáo Ba Tư, khi vương triều Tát San tiêu vong liền bị thay thế. Lúc đó Đại Tế Ti coi A Thái là đồ đệ duy nhất, dạy cho cách sử dụng bốn nguyên tố: lôi, phong, thủy, hỏa. Có thể điều khiển Phong Thần Phiến. Được coi như vương tử hưng giáo phục quốc, nhưng Đại Tế Ti còn mất sớm hơn Nê Niết Sư. Hiện giờ giáo chúng Hỏa giáo ở trung thổ chẳng còn bao nhiêu, ở Đại Thực quốc thì mai danh ẩn tích.“Ngươi cần ta làm gì giúp ngươi?” Lý Cảnh Lung xoay người hỏi.“Ta nguyện ý vì Trường An mà sử dụng hết khả năng.” A Thái đáp, “Đại Đường là minh hữu vững chắc nhất đến nay của Ba Tư chúng ta. Ta ở đây làm gì cũng được, hy vọng một ngày Đại Đường hoàng đế cho ta mượn binh mã, để giúp ta phục quốc.”Cái này nói dễ hơn làm. Mọi người trong lòng đều biết rõ ràng, không nói thiên tử đương triều có nguyện ý cho hay không, chỉ riêng việc đắc tội với Đại Thực quốc, xuất binh mã, phần thắng được bao nhiêu?“Ta sẽ cố gắng!”Cuối cùng Lý Cảnh Lung nghiêm túc mà nói: “Nhưng việc này không thể vội vàng được.”A Thái gật đầu, “Lần này đến Trường An, ta đã sớm chuẩn bị. Mặc dù đang thịnh thế nhưng nếu Yêu Vương ở Trường An chưa bị diệt trừ, chỉ sợ Đại Đường ốc không mang nổi mình ốc. Làm sao để ta mượn binh mã.”Lý Cảnh Lung nhíu mày: “Yêu Vương?”Cừu Vĩnh Tư vân đạm phong khinh nói: “Phàm là nơi tụ tập của yêu tộc, tất có Yêu Vương. Hiện tại ở Trường An có hai vương giả, ngoài sáng chính là chân long thiên tử. Còn trong tối chính là Yêu Vương thống trị hơn vạn yêu tộc ở đô thành này.”Mạc Nhật Căn nghĩ nghĩ, nói: “Hồng Tuấn thì ta không rõ mục đích, nhưng thực không dám giấu… Cả ba chúng ta đều vì Yêu Vương mà đến.”“Yêu Vương ở đâu?” Lý Cảnh Lung vừa mới hỏi, thì bên ngoài lại có khách đến.“Khu ma ti Lý trưởng sử.” Liên Hạo ở ngoài nho nhã lễ độ nói, “Đại Lý tự Hoàng Dung, Hoàng Thiếu khanh cho mời.”Lý Cảnh Lung trong lòng đánh thót một cái, biết việc ở Đại Minh cung đã lộ. Mọi người nhìn nhau, muốn đứng dậy, Lý Cảnh Lung lại không cho bọn họ đi, ý để chính mình đi gánh tội.“Hắn sẽ bị trói đánh sao?”Hồng Tuấn từ lần trước đến Đại Lý tự, nghe tiếng tù nhân kêu gào thảm thiết vẫn còn thấy sợ.Cừu Vĩnh Tư an ủi: “Không thể, ngày mai hắn không về, mọi người nghĩ cách cứu hắn ra.”“Tiền đã xài hết rồi, việc lớn như vậy.” A Thái nói, “Ở Trường An không quen biết ai, làm thế nào?”Mạc Nhật Căn một tay đỡ trán, vừa mới khổ cực bắt yêu quái, bây giờ lại phải cứu thủ trưởng không biết đã làm sai cái gì.“Đến!” A Thái thấy không khí có điểm trầm trọng, liền đề nghị, “Quên mấy cái việc không tốt đó đi, ta đàn một khúc cho các ngươi nghe!”Cừu Vĩnh Tư nhịn không được, “Ngươi cảm thấy trưởng sử nghe lọt tai sao?”A Thái cầm đàn cười đùa, đáp “Ta cảm thấy lọt tai hắn, nhưng các ngươi… vẫn là đừng có nhiều lời.”Hồng Tuấn: “??”“Cả ngươi.” Mạc Nhật Căn hướng Hồng Tuấn nói, “Hồng Tuấn, ngươi thật dễ tin người.”Hồng Tuấn cảm giác hai người kia nhất định có điều khó nói, nhưng A Thái là vương tử Ba Tư, hắn trăm triệu lần không nghĩ đến..“Các ngươi cũng là vương tử sao?” Hồng Tuấn hỏi.Vốn tưởng Mạc Nhật Căn cùng Cừu Vĩnh Tư chỉ cười, không ngờ Mạc Nhật Căn gật đầu: “Cũng xem như vậy đi.”“Ách…” Cừu Vĩnh Tư đáp, “Không cần nói, ta cũng không biết ta là thế nào, miễn cưỡng coi như vậy cũng được.”Cá chép yêu từ trong nước đứng dậy, gác đầu bên cạnh mép ao, nói “Hồng Tuấn của chúng ta cũng là vương tử. Còn ai không phải vương tử?”Mọi người liền cười ha ha, A Thái giơ tay lên muốn đập tay với Hồng Tuấn, nói: “Ta đã biết!”“Rất tốt!”Mọi người đều vì thân phận tương tự nhau lại càng thân cận thêm chút nữa. A Thái đang muốn đánh đàn, Hồng Tuấn nhịn không được hỏi: “A Thái, ta quả thực muốn nghe đàn. Nhưng có việc này cần hỏi, Yêu Vương đang ở đâu?”A Thái ngẩng đầu, mọi người đều sững sờ.Mạc Nhật Căn hỏi: “Ngươi cũng tìm nó?”Hồng Tuấn suy tính, nhìn về phía Cá chép yêu, thấy Cá chép yêu không nói gì liền gật đầu.“Vì cái gì?” Cừu Vĩnh Tư hỏi.“Thôi.” Mạc Nhật Căn ý bảo Cừu Vĩnh Tư không cần truy hỏi, nói: “Việc đó không quan trọng. Hồng Tuấn ngươi cùng phe với chúng ta.”“Đương nhiên rồi.” Hồng Tuấn minh bạch ý nghĩa trong lời nói của Mạc Nhật Căn, “Không quản là hàng phục hay diệt trừ, ta với nó là địch nhân.”Mọi người lộ ra biểu tình “vậy là tốt rồi”. Cừu Vĩnh Tư đi dạo trong sân, nói rằng “Yêu Vương đến giờ vẫn chưa hiện thế. Ai cũng không biết thân phận cùng chân thân của nó. Nhưng chúng ta xác định một chút, nó rất gần với hoàng đế, thậm chí có thể ở ngay bên cạnh.”“Nó là một con hắc giao.” Hồng Tuấn đột nhiên nói.Ba người còn lại ngẩn ra, Mạc Nhật Căn vô thức liếm môi, Cừu Vĩnh Tư lại nói: “Ta chỉ biết rằng, cứ từ từ tìm, thế nào cũng có dấu vết. So với việc tìm thấy nó, ta chỉ sợ thực lực của chúng ta bây giờ không đủ.”Hồng Tuấn thở dài, “Bốn thanh phi đao thiếu mất một. Nếu có thể đem Thiên Lôi Đao tìm về, phi đao của ta có thể phát huy toàn bộ sức mạnh. Hiện tại chỉ có thể đánh đám tiểu yêu, thực không được.”Thân phận Hồng Tuấn là thần bí nhất, mặc dù không biết hắn đến từ đâu, nhưng mọi người có thể xác định: tiểu tử này không dính khói lửa nhân gian rất có thể là đệ tử của vị tiên tôn đại thần nào đó. Nhưng hắn không nói mọi người cũng không hỏi nhiều.“Cho nên, Khổng Hồng Tuấn, ngươi tới Trường An cũng là vì thu phục Yêu Vương?” A Thái hỏi.Ba người đều nhìn Hồng Tuấn, Hồng Tuấn gật đầu “Đúng!”Mọi người như trút được gánh nặng. Suy đoán về thân phận của Hồng Tuấn, nhiều manh mối nhất chính là yêu tộc. Bên cạnh có một con Cá chép yêu, rất có thể không phải người phe mình. Chỉ muốn xác nhận mục đích, thì cái gì cũng dễ nói.“Vì mục đích chung của chúng ta, thu phục Yêu Vương Trường An.” A Thái nói, “Chúng ta hãy lắng nghe một khúc nhạc nào!”Mọi người đồng thời hưởng ứng. Không quản tương lai gian khó đến đâu, ngẫu nhiên vui vẻ một chút cũng không hề gì. Vì thế A Thái bắt đầu gảy đàn, Hồng Tuấn tìm mấy chiếc bát đánh đánh gõ gõ, mọi người cùng nghe ca.Cùng lúc đó, Lý Cảnh Lung đứng trong Đại Lý tự thẩm phán nội đường, đèn đuốc sáng trưng. Cả người mệt mỏi, buổi tối Cá chép yêu nấu cơm mặn quá, làm hắn bây giờ cực kì khát nước.Công bộ Thượng thư Tần Hiệu Khang; Hình bộ Thượng thư Ôn Hựu; Đại Lý tự Thiếu khanh Hoàng Dung; lão thủ trưởng Hồ Thăng; Thần Võ quân Chủ soái Đồ Tử Văn; Lễ bộ Thượng thư; Đại Minh cung tể [2], cùng với Đại thái giám Cao Lực Sĩ ngồi chính giữa. Quan lớn tề tựu, trên danh nghĩa là hỏi ý kiến bên dưới mà thực tế là thẩm vấn Lý Cảnh Lung, chỉ thiếu cái xích chân nữa mà thôi.Nếu có pháp thuật như Cừu Vĩnh Tư, Lý Cảnh Lung thực muốn vung bút đem đám người kia biến hết thành tranh, bên tai được một mảnh thanh tịnh còn Đại Đường được một cái thái bình.“Từ đầu tới cuối ta đã nói ba lần rồi.” Lý Cảnh Lung nói, “Ta thề rằng tuyệt đối không giấu diếm bất cứ chuyện gì.”Cao Lực Sĩ nắm quyền lớn, quả thực như mặt trời ban trưa, Khu ma ti trên danh nghĩa vẫn do Dương Quốc Trung quản lý, nể mặt Dương Quốc Trung chuyện nhỏ có thể bỏ qua. Nhưng mà Lý Cảnh Lung đem một đám bộ hạ đến Đại Minh cung hủy cả một hậu điện, cái lý do “bắt yêu” này làm thế nào mà nuốt trôi được?!“Ta lại tin ngươi.” Cao Lực Sĩ cười nói, “Nhưng ngươi muốn ta hồi bẩm bệ hạ thế nào đây?”“Không thiếu một chữ.” Lý Cảnh Lung không sợ hãi nói, “Trường An yêu tộc làm loạn đã lâu. Mấy chuyện này chỉ là khởi đầu. Sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ bắt được Yêu Vương đằng sau, lúc đó chỉ sợ Cao đại tướng quân muốn bẩm báo còn nhiều việc hơn.”Một từ nói ra, mọi người nghe hai chữ “Yêu Vương”, đều giật mình kinh hãi.“Quả thực ăn nói hàm hồ!” Hình bộ Thượng thư Ôn Hựu không nhịn nữa, “Lý Cảnh Lung, ta thấy ngươi điên rồi.”Lý Cảnh Lung cười ha hả, đáp, “Vậy cung nhân tự mình trải qua ở Đại Minh cung; tướng sĩ trên cổng thành nhìn thấy yêu quái; lời khai của đám người kia giải thích thế nào đây? Mà ngay cả Hồ tổng thống lĩnh, ngươi cũng cho rằng điên rồi sao?”Biểu tình Hồ Thăng trong khoảnh khắc vô cùng cổ quái, lúc này mới biết đã sập bẫy của Lý Cảnh Lung.Lý Cảnh Lung lần này vô luận thế nào cũng phải tóm được nhân chứng đã chứng kiến, Hồ Thăng không thoát được, đành nói: “Hồ yêu kia ta tận mắt nhìn thấy, quả thực như lời Lý Cảnh Lung. Chuyện sau đó ta không rõ.”Cao Lực Sĩ kinh ngạc; Công bộ Thượng thư Tần Hiệu Khang lại nói: “Tạm coi như là thực, vậy việc phá hủy Đại Minh cung, ngươi giải thích thế nào đây?”“Đó là do yêu quái làm.” Lý Cảnh Lung nói, “Ta và thuộc hạ không liên quan.”“Ý kia là, bảo chúng ta tìm yêu quái đòi bồi thường?” Lễ bộ Thượng thư chậm rãi nói.Lý Cảnh Lung không nhịn được nữa, nói: “Các vị đại nhân, nếu mặc kệ mấy yêu quái kia ở Trường An tàn sát bừa bãi, sau này còn bao nhiêu người phải chết nữa?”“Lý Cảnh Lung!” Cao Lực Sĩ cau mày, đã không còn đủ kiên nhẫn, nói “Không còn gì tranh cãi nữa, mau ra ngoài!”Lý Cảnh Lung: “…”Lý Cảnh Lung máu nóng dồn lên đầu, suýt chút nữa không kiềm chế được bản thân muốn cãi nhau một trận. Hai bên tả hữu hình vệ Đại Lý tự áp sát đến kẹp hắn vào giữa dẫn ra ngoài.“Kẻ điên này chính do quý phi khâm điểm, vốn định đuổi hắn làm mấy việc vớ vẩn không có thật. Ai ngờ vừa mới nhậm chức lại nháo ra chuyện lớn như vậy…”Trước khi Thẩm phán đường đóng cửa, Lý Cảnh Lung còn nghe thấy câu nói dang dở của Tần Hiệu Khang. Hình vệ đưa hắn đến giáo trường tối đen bên ngoài để chờ kết quả.“Các vị tin tưởng hắn sao?” Cao Lực Sĩ lại hỏi.Mấy người im lặng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai dám mở miệng. Nhưng trong lòng phân nửa đều đã tin, nếu không phải việc này xảy ra thì không biết giải thích thế nào. Nhưng việc yêu quái hoành hành không thể đem đến trước mặt thiên tử mà nói được.Hoàng Dung nói: “Theo ta thấy, không bằng nói rằng Đại Minh cung nửa đêm gặp gió lốc, tường ngói bị đổ, đối phó kết án trước. Công bộ phái thợ giỏi đến tu sửa ngày đêm…”Công bộ Thượng thư hừ một tiếng, ý là Đại Lý tự các ngươi gây ra họa, dựa vào cái gì muốn Công bộ gánh đỡ?Cao Lực Sĩ cười, “Khu ma ti là quản hạt của Dương tướng, có thể làm thế nào nữa?”“Ta thấy Hữu thừa tướng còn chưa biết việc này.” Hình bộ Thượng thư Ôn Hựu nói.“Lần này nể mặt Hữu thừa tướng, lần sau thì sao?” Tần Hiệu Khang lạnh lùng nói, “Có thể còn có nhiều lần như vậy?”“Biết làm thế nào?” Cao Lực Sĩ cười nói, “Ta cũng thực buồn rầu. Các vị, vốn lúc này ta ở nhà uống rượu mới phải. Nửa đêm bị gọi đến đây lại phải nghe một chuyện nhảm nhí như vậy.”“Ta tin.” Hoàng Dung nói, “Đó không phải câu chuyện nhảm. Năm đó Địch lão sáng lập Khu ma ti, đúng là vì…”“Vô luận là gì.” Hình bộ Thượng thư lạnh lùng ngắt lời, “Việc này một khi truyền ra sẽ khiến nhân tâm Trường An hoảng sợ. Không thể cứu vãn, tuyệt đối không thể để hắn cứ như vậy mà làm càn. Nhất định phải đóng cửa cái nha môn chẳng ra sao này lại, yêu quái hung hãn cũng chỉ là huyết nhục, chẳng lẽ Đại Lý tự không giải quyết được sao?”Ôn Hựu chính là thượng cấp của Hoàng Dung, hắn đã nói như vậy, Hoàng Dung đành im lặng gật đầu.Cao Lực Sĩ nói: “Đây là do quý phi khâm điểm…”“Cao tướng quân.” Ôn Hựu nghiêng người nói, “Nếu ngươi mặc kệ thằng nhãi này, ngày sau gây ra rắc rối hơn nữa, chỉ sợ cũng liên lụy đến Dương tướng đi!”Cao Lực Sĩ tròng mắt đảo qua đảo lại, không nói gì.“Đại Minh cung còn có thể tu sửa.” Lễ bộ Thượng thư nói, “Vạn nhất lần này bị hủy là tông miếu thì sao?”Cao Lực Sĩ run cả người, mấy lời này như cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà.“Nhưng chuyện này, dù sao cũng phải báo cho Tướng quốc một tiếng.” Cao Lực Sĩ suy nghĩ nói, “Cũng phải giữ thể diện cho quý phi.”“Đó là lẽ tất nhiên.” Mọi người sôi nổi nói, đạt được đồng thuận chung, thư lại bắt đầu viết điều lệnh. Ôn Hựu còn nói, “Không cần thẩm tra nữa, ngày mai ta đến Lại bộ một chuyến. Lệnh điều nhiệm Lý Cảnh Lung còn chưa có hiệu lực, có hủy đi cũng không sao.”Cao Lực Sĩ gật đầu, nói: “Bệ hạ ngự chỉ cùng Dương tướng bên kia giao cho ta. Hồ tổng thống lĩnh, Lý Cảnh Lung giao cho ngươi an bài. Ngươi vốn là cấp trên của hắn, cần phải nhắc nhở đừng để hắn nháo loạn gây rắc rối nữa. Phong Thường Thanh bên kia cũng phiền ngươi đi một chuyến.”Hồ Thăng không nói được gì đành cười khổ gật đầu.Vì thế mọi người đưa ra quyết định. Đem toàn bộ Khu ma ti xóa bỏ, miễn cho ngày sau phiền toái ngày càng nhiều, hại bọn họ mất chức rơi đầu. Thiên tử thánh minh, không làm gì lại bị đồng đội heo liên lụy, căn cứ mấy vụ án lớn nhỏ từ tiền triều, nhớ tới đám quan viên rơi đầu như lúc mạch bị cắt, tự nhiên cảm thấy quyết định này thập phần đúng đắn._____________________________________[1] Nê Niết Sư: NarsiehTi Lạc Sư: Peroz IIIĐây là 2 vị vua cuối cùng của đế quốc Sasan (Tát San) – mấy vị này đều có thật trong lịch sử đó.[2] Đại Minh cung tể: là chức quan lớn nhất trong đám cung nhân trông coi Đại Minh cunglảm nhảm: Tại hạ cứ nghĩ một chương ngăn ngắn như hồi trước thì một ngày hai ba chương không vấn đề… Ai dè càng về sau mỗi chương số lượng chữ cứ tăng dần lên. Đại khái đã gấp đôi so với ban đầu rồi =(( Tết lại không phải lúc nào cũng ở nhà để edit, mãi mới lết được đến đây.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương