Thiên Thần Đen

Chương 20



“Cạch” – cửa nhà nó mở. Bước vào, cầm đôi giày trên tay, nó bước đi uể oải. Ren từ phòng bếp đi ra, miệng ngậm miếng bánh mì nướng, tay ngãi ngãi đầu. Nom mới vừa ngủ dậy đây mà..

- cậu đi đâu vậy ? kiếm cả buổi sáng…_ Ren nói

- tới dinh thự Trần Gia _ nó trả lời, không màn tới ánh mắt ngạc nhiên của Ren, nó nói tiếp.

- kiếm cớ họp nhóm để lấy thông tin

- thế có được gì không ? _ Nó đưa cuốn sổ trước mặt Ren, làm anh ngạc nhiên tập hai.Tính vơ tay lấy cuốn sổ thì bị nó rụt tay lại, nó nói tiếp

- tôi muốn xem qua trước ! _ nói rồi nó phóng lên lầu.

ngồi chóng cầm, tay lật từng trang một. Cũng chẳng có gì mới, những thông tin sơ khai về T.K mà nó đã học thuộc trong đầu từ lâu. Lý lịch của cả 3 người con cũng chẳng có gì nổi bật ngoài cái tên và chức vụ trong tập đoàn. Nó lắc đầu ngán ngẩm, có lẽ nó đã tốn công vô ích rồi. Nó cứ lật từng trang 1, đôi mắt dừng lại nhìn vào tấm ảnh đã sờn cũ, nét chữ bị nhòe đi và trang giấy vàng thấy rõ.

“ Hải Đăng lúc 6 tuổi ” – ghi chú phía sau tấm ảnh. Nó không hiểu sao nhìn gương mặt này rất quen, quen lắm và thân thuộc với nó nữa. Hình ảnh cậu nhóc mập mờ trong ký ức nó… Nó đã gặp Đăng sao ? nó cũng chẳng nhớ nỗi nửa. Dẹp suy nghĩ đó sang 1 bên, nó lật trang kế tiếp.Càng về sau, cuốn sổ càng ghi nhiều điều mới mẻ mà nó chưa từng nghe qua tất nhiên là liên quan đến 3 cậu ấm nhà Trần gia và T.K hùng mạnh. Mắt nó mở to ra, đây chính là toàn bộ thông tin chi tiết về Bảo, Huy, Đăng, Hoàng Triệu và T.K được ghim lại. Càng đọc, nó càng bất ngờ hơn nữa..

Profile

Tên: Trần Gia Huy

Giới tính: Nam

Ngày sinh: 15/11

Nhóm máu: B

Tốt nghiệp trường Đại Học Bách Khoa – Đại Học Quốc Gia, tp.HCM

Xếp Loại: A

- chỉ mới 19 tuổi thôi mà đã tốt nghiệp Đại Học rồi sao ? không thể tin nổi _ nó nói. Đôi mắt chú ý đến dòng chữ viết phía dưới. “ được đặt cách học thẳng lớp 10 năm 13 tuổi ” – nó lắc đầu. Nó chỉ mới bắt đầu chương trình lớp 10 năm 15 tuổi thì hắn đã nhảy cóc lên lớp 10 vào năm 13 tuổi trong khi đó chương trình mà hắn phải tiếp thu là chương trình của lớp 8 mà thôi. “ Quả là đầu óc của thiên tài ” – nó chẹp miệng. Cứ thế, nó cứ đọc mãi cho đến khi chú ý tới dòng chữ đỏ được viết phía sau cuốn sổ “ Ngày 27/11 ký hợp đồng với Tập Đoàn Venus. Địa điểm: Khách sạn The King, thời gian: 18h ” – nó nhếch mép cười khẩy. Cái bộ não của nó lại đang toan tính điều gì đó.

---------------------------------------------------------------------------------------

Nó uể oải dậy sớm làm vệ sinh cá nhân để đi học. Tối qua phải gần 3 giờ nó mới ngủ. Khoác lên mình bộ đồng phục trường Sunshine, trong nó đã đẹp rồi còn đẹp hơn nửa. Mái tóc vẫn không buộc lên, xõa dài, bóng mượt. Không khí của buổi sáng sớm thật trong lành, những đám mây trắng bay bồng bềnh trên nền trời xanh biết. Những chú chim cất tiếng hót đón ngày mới. Nhưng có ai biết, đây cánh cửa là mở đầu cho 1 ngày mới, đón những điều tuyệt vời hay chính là lối dẫn đưa chúng ta tới những chuỗi việc mà ta không ngờ…

Vừa bước đến cổng trường, nó bắt gặp được vô số ánh mắt nhìn nó không thiện cảm. Dù là mới sáng sớm, học sinh tới trường không nhiều nhưng cái ánh mắt đó, nó thấy thật ngột ngạt. Giờ nó mới để ý, những ánh mắt hình viên đạn được bắn ra từ những học sinh nữ. Nó cũng ngầm hiểu ra được phần nào.

- đĩa mà đòi đeo chân hạc, tìm tới nhà của Hải Đăng cơ đấy. Đúng là đồ hồ ly, coi cái vẻ thánh thiện giả tạo này của nó nè. Có cái gì đâu mà tụi con trai cứ mất máu vì nó nhỉ ? _ 2 chị 12 vừa đi ngang nó, cố nói thật to để cho nó nghe thấy, không quên ném ánh mắt khinh bỉ về phía nó. Tất nhiên là những gì 2 người vừa nảy nói, đều lọt vào tai nó hết. Hơi khựng lại, nhưng rồi nó lại sải chân bước tiếp. Nó không quan tâm, cho dù có bị cả trường này tẩy chay nó cũng mặc kệ. Nó vừa bước vào cửa lớp thì lặp tức, những đứa con gái đều nhìn nó bằng cặp mắt còn đáng sợ hơn những đứa ỡ dưới cổng trường và sân trường. Gương mặt nó vẫn lãnh đạm bước về chỗ ngồi. Nhưng … “ rầm ” – nó té ra sàn. Tiếng cười rộ lên. Nó đứng dậy, mặt nó vẫn lạnh tanh, bước về chỗ. Điều đó làm bọn con gái tức hơn.

- trò trẻ con _ nó mấp mấy môi. Mắt nhìn ra cửa sổ.

Ở phòng âm nhạc – có 1 nhóm con gái. Đứa nào đứa nấy, mồm đều ngậm 1 điếu thuốc lá.

- nhỏ đó sao rồi ? _ Là Linh.

- Chắc nó sống không lâu ở cái trường này nửa đâu chị _ 1 đứa khác lên tiếng.

- phải đó chị, dám cưa cẩm siêu sao của chúng ta sao ? Nó tự tin quá rồi đó !

- Mới vừa vào trường thôi mà nó dám giở thói hồ ly đấy. Thật là láo.

- hừm, nếu vậy thì phải cho nó 1 món quà to hơn chứ._ Linh cười khẩy. Ánh mắt nhỏ hiện rõ vẻ nham hiểm

2 tiết học qua đi, nó bước xuống căn tin. Hôm nay Đăng không đi học, nên chẳng ai đi chung với nó cả. “ Cực nhọc rồi đây…” – nó suy nghĩ. Y như rằng, vừa bước đến căn tin thì bọn con gái ở dưới căn nhìn nó khinh bỉ. Xô xát nó mặt dù nó đã né sang 1 bên. Vừa lúc đó nhóm của Linh cũng đi đến căn tin. Nó cũng vừa mua xong cái bánh hambuger và ly cà phê. Nhưng, vừa mới quay người lại thì nó va trúng Linh đang đứng sau lưng nó từ bao giờ, rồi…

- á, mày vừa làm gì vậy con ranh ? Đổ hết nước vào cả áo tao rồi _ Linh quát lên

- ôi đôi giày mua ở Thụy Sỹ của mình ! _ Linh dậm chân đùng đùng. Quát mắt lên nhìn nó. Nó chỉ im lặng, không nói, mắt chăm chú nhìn vào mặt Linh. Rồi bước đi, không quan tâm. Làm Linh trố mắt ra nhìn nó.

- này, mặt dày thế ? làm đỗ nước lên người của tao rồi bỏ đi à ? _ Linh níu tay nó lại, hét lên. Nó gạt phăng tay của nhỏ ra, quay lại nhìn Linh bằng ánh mắt sắc lẻm.

- tất cả là do lỗi của chị, chị đã sắp đặt trước mọi chuyện. Tôi…hoàn toàn không có lỗi _ Nó nhấn mạnh từ chữ 1, ánh mắt càng sắc hơn. Nhưng gương mặt vẫn lạnh tanh.

- ha, thật buồn cười. Mày nghĩ mày không có lỗi sao ? Nhìn đi _ Linh dúi đầu nó xuống _ Nhìn vào đôi giày của tao này, nó có giá 2160 USD đấy. Tức là nó còn đáng giá hơn cái mạng của mày. Nhìn cho kỹ vào, là cà phê đấy ? mày nghĩ cà phê dễ bôi đi à ? _ Nhỏ hét lên 1 lần nữa.

- vậy thì sao ? _ Nó lại càng dửng dư hơn

- liếm sạch đi ! _ Linh cười khẩy. Căn tin ngày 1 đông hơn, tiếng ồn ào rộ lên. Những đứa đàn em của Linh cũng ùa theo cuộc vui này

- phải đấy, liếm đi.

- thích thì tự làm đi ! _ Linh trố mắt ra nhìn nó, nó dám cả gan nói vậy sao. Máu nóng của nhỏ đã lên tới não. Vung thẳng tay tát vào mặt nó

“ Chát ” – tiếng tát chói tai. Nó ngã xuống sàn.

- con nhỏ lếu láo. Ngày hôm nay chưa xong đâu. _ nói rồi nhỏ bỏ đi.

- đáng lắm.

- chị Linh phải mạnh tay hơn nửa chứ nhỉ ?

- sắp có phim xem rồi, con nhỏ hồ ly kia bị đánh đáng đời lắm.

- híc, tội thiên thần của chúng ta quá.

… bla bla…tiếng ồn ào, bàn tán của những người đang vây kín chỗ nó. Nó đứng phắt dậy, tay xoa xoa lấy gương mặt. Ánh mắt vẫn băng lãnh và chẳng có tí gì gọi là sự sợ hãi len lõi trong ánh mắt ấy…
Chương trước Chương tiếp
Loading...