Thiếu Tướng Đại Nhân, Khẽ Cưng Chiều
Chương 37: Hàn Mộ Vi, Ngươi Tới
Nói, Lý lão sư nhịn không được vươn tay tới, tưởng chạm vào cái trán của cô. Thiếu nữ nhỏ nhắn theo bản năng né tránh, Lý lão sư sửng sốt một chút, đang muốn thu hồi tay, lại thấy trước mắt nữ hài đột nhiên nhấp môi, tiến lên một bước, lộ ra cái trán tới, hình như là muốn cô sờ vào...... Rõ ràng thực không thích người khác tiếp xúc, nhưng cô giống như thật sự ở ý đồ thay đổi, cứ việc bộ dáng thoạt nhìn có chút biệt nữu...... Bất quá, lại rất đáng yêu. Lý lão sư bật cười, vươn tay tới, nhẹ nhàng mà sờ sờ cái trán của cô, nhăn lại mi tới, "Hình như là có chút nóng...... Bất quá độ ấm không tính cao...... Hẳn là chỉ là sốt nhẹ. Lão sư mang em đi phòng y tế nghỉ ngơi một chút đi!" "Không cần." Hàn Mộ Vi lắc lắc đầu, cô đáp ứng rồi tiểu bao tử muốn thay đổi, tiểu bao tử nói qua, nếu muốn thay đổi quỹ đạo nhân sinh, đầu tiên muốn thay đổi chính là chính cô. Vô luận là thể chất, thành tích...... Cái gì đều phải thay đổi. Ngày hôm qua nghiêm túc mà nghe giảng cả ngày, tuy rằng nhất thời có chút không tiếp thu được, bất quá, cô nhưng thật ra chậm rãi cảm nhận được thích thú với một môn học...... Tiếng chuông vào học vang lên, Lý lão sư nhìn nhìn học sinh nhỏ kia đã ngồi xong, dặn dò nói: "Nếu đợi lát nữa cảm giác không thoải mái, liền tới tìm cô. Lão sư mang em đi phòng y tế nhìn xem, biết không?" "......" Không thói quen như vậy quan tâm, nhưng nếu đã nói muốn thay đổi, Hàn Mộ Vi căng da đầu gật gật đầu. "lão sư người thực không tồi." Tiểu bao tử ở trong đầu cô nói thầm, "Ngày hôm qua phòng thí nghiệm nam sinh cùng tổ với người cũng khá tốt." "Người nhìn xem, chung quanh kỳ thật có rất nhiều người tốt, chỉ là người lúc trước không nhận ra thôi." Tiểu bao tử đến ra kết luận. Người nó nói là Chu Quân Hạo. Chu Quân Hào là học kỳ này mới chuyển tới trường học bọn họ, cá tính rầu rĩ, cũng không thích nói chuyện, ở trong cũng không có bạn bè gì. Thông thường học sinh chuyển trường đều có thể khiến cho không ít khác phái chú ý, nhưng Chu Quân Hào lớn lên không đẹp trai,gương mặt bình thường mang bộ dáng một lão cán bộ đeo kính đen, hai mắt vô thần, thành tích cũng phổ phổ thông thông thường xuyên vừa đạt điển, bởi vậy bọn họ ban đám kia nữ sinh căn bản không đem ánh mắt đặt ở trên người cậu ấy. Ngày hôm qua bọn họ ngoài ý muốn bị phân đến một tổ, vốn dĩ những người được phân chung một tổ với cô thường rất xem thường cô, lựa chọn một người làm thực nghiệm, cũng không biết Chu Quân Hào có phải hay không bởi vì mới tới không biết,không những chỉ cô làm, còn đưa đèn cồn, hỗ trợ cô Đơn giản thực nghiệm đạt được viên mãn thành công, mà Hàn Mộ Vi cũng lần đầu tiên cảm nhận được hứng thú trong đó, thậm chí lần đầu tiên bắt đầu chờ mong tiết hoá học kế tiếp. "Ân." Hàn Mộ Vi nhẹ nhàng gật gật đầu. Qua đi, cô vẫn luôn không muốn đi ra, cùng những người trong lớp tiếp xúc. Liền tính người khác cho phép hảo ý, cô cũng không đi tiếp thu, mới có thể đem chính mình hoàn toàn phong bế lên. Mà hiện tại, hết thảy đều không giống nhau. "Ngày hôm qua chúng ta thượng chính là 《 hồ sen ánh trăng 》, chúng ta mời một bạn học tới đọc diễn cảm một chút......" Lý lão sư tiến phòng học, lại đột nhiên nói, đang lúc trong lớp có vài bạn đọc diễn cảm không tệ đều hứng thú, Lý lão sư kêu ra một cái tất cả mọi người đều không đoán trước đến tên —— "Hàn Mộ Vi." Hàn Mộ Vi sửng sốt một chút. Ngẩng đầu, lại thấy Lý lão sư nhìn cô cười đến thập phần ôn nhu. "Có thể chứ?" Chung quanh các học sinh bắt đầu khe khẽ nói nhỏ tới, có lá gan đại nhịn không được nói ra, "Lão sư, người không đúng rồi a, chúng ta đều biết bạn học Hàn Mộ Vi sẽ không nói...... người này không phải chọc miệng vết thương của người ta sao?" "Chính là a, lão sư, như vậy cũng quá không đạo đức......" Hàn Mộ Vi nhấp môi, ở trong tiếng bàn luận của cả lớp, chậm rì rì mà đứng lên. - ------
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương