Thư Ký Riêng Toàn Giờ Của Tổng Giám Đốc
Chương 15-16
Chương 15: Bị sa thải Cái nàng muốn là tình yêu, hắn không cho nổi, cũng không có cách nào cho được. Bởi vì hắn sẽ không yêu nữa. Một lần…và…cũng là lần cuối cùng? Một lòng mong ước cùng một người sống đến già không bao giờ xa cách? Tình yêu như thế chẳng qua chỉ là ảo tưởng, trong hiện thực căn bản không có!Người phụ nữ này quá tham lam, lại vọng tưởng muốn hắn yêu, hắn đã không có được tình cảm, cho nên cũng không có khả năng cho bất cứ kẻ nào.Hắn thừa nhận, người phụ nữ này cho hắn nhiều cảm giác chưa từng có, nhưng là hắn tuyệt đối không yêu nữa, sẽ không yêu, thì sẽ không còn có phản bội.Nhìn thấy người trước mắt. Cận Thế Phong có chút hối hận, không nên đi trêu chọc người phụ nữ này.“Chuẩn bị từ chức đi, Yên thư ký.” Sắc mặt Cận Thế Phong không chút thay đôi xoay người đưa lưng về phía nàng. “Đem bản hợp đồng chuẩn bị cho tốt, đi ra ngoài đi!”Yên Lam kinh ngạc nhìn hắn. “Anh có ý gì? Bảo tôi từ chức? Vì sao chứ?”“Đi ra ngoài!”“Anh. Anh phải cho tôi một lý do cuả việc sa thải này!”“Chỉ vì tôi là tổng giám đốc, tôi nghĩ không cần cô, cô phải thôi việc, chính là đơn giản như vậy!” Nói xong Cận Thế Phong cũng không chờ nàng đi ra ngoài, ngược lại chính mình đi ra khỏi văn phòng trước.Cứ như vậy kết thúc. Yên Lam nghĩ đến mà đau xót, không ngờ hắn lại đuổi nàng đi, có thể thấy trong lòng hắn nàng căn bản không là cái gì cả, bằng không sao có thể thẳng thắn như vậy?Rõ ràng đối với Cận Thế Phong mà nói nữ nhân như quần áo, nàng thật sự chỉ giống như là một bộ quần áo có thể thay bất cứ lúc nào! Yên Lam nhìn trên bàn một số tài liệu hợp đồng đã được sắp xếp lại, một cái thùng nhỏ đựng đồ cá nhân, càng nghĩ càng cảm thấy tủi thân.Đã đến giờ tan ca, nàng hiếm khi được rời khỏi phòng làm việc đúng giờ, ôm cái thùng nhỏ lên xe buýt rồi xuống xe buýt, nàng không yên lòng nghĩ tới sau này nên làm cái gì bây giờ? Đã đánh mất công việc này, đi đâu để tìm một công việc mang lại lợi ích tốt như vậy. Chẳng lẽ phải quay về PUB để đánh đàn sao? Từ sau khi làm thư kí cho Cận Thế Phong nàng đã không còn trở lại đó nưã.“Tiểu Lam, con đã về rồi hả!” Có người hàng xóm chào hỏi Yên Lam.“A, là Trương má má a!” Yên Lam lấy lại tinh thần nói. Trương má má là hàng xóm của nàng, đối với hai chị em nàng rất tốt, rất quan tâm đến nàng.“Trương má má, người đi ra ngoài à?”“Đúng vậy! Ra ngoài đi dạo.” Trương má má ôn hòa nói.“A, đúng rồi. Tiểu Lam, buổi chiều tiểu Triết được bạn học đưa về, hình như là rất khó chịu nha , sắc mặt tái nhợt àh.”“Hả!” Sống lưng Yên Lam cứng đờ, lập tức vội vội vàng vàng hướng thẳng nhà trước mặt mà chạy tới.Còn không quên nói một câu, “Trương má má, cảm ơn người nói cho con biết.”“Thực sự là cô gái tốt tìm không ra nổi tật xấu a, nhưng mà, làm sao số mạng lại khổ như vậy chứ??? Trương má má tự nói với chính mình, rồi xoay người đi ra ngoàiTiểu Triết lại khó chịu sao? Lần này cũng phải để bạn học đưa về, nhất định là rất nghiêm trọng?Nghĩ như vậy, hốc mắt Yên Lam lại đỏ lên.“Tiểu Triết! Tiểu Triết!” Yên Lam chạy vội lên cầu thang, đẩy cửa ra, lo lắng gọi, “Tiểu Triết, em đã về sao?”“ Chị” Tiểu Triết ở trong phòng ngủ lên tiếng“Tiểu Triết!” Yên Lam lo sợ chạy vọt vào, thở hổn hển, lại thấy tiểu Triết đang ngồi trước bàn học, lật lật xem một quyển tài liệu ôn tập, ngồi trên giường nó là bạn học cùng lớp, nhìn thấy Yên Lam đi vào, bạn nam kia đỏ mặt đứng lên, lập tức nói, “Chào chị!”Chị của Yên Triết thật xinh đẹp a! Bản thân mình chưa từng gặp người xinh đẹp như vậy, nam sinh kia nắm tay xoay xoay ngượng ngùng nhìn Yên Lam.“A, chào em, mời ngồi.” Yên Lam khách khí cười nhợt nhạt, ý bảo bạn học tiểu Triết cũng ngồi xuống, nam sinh kia càng thêm đỏ mặt, ngồi xuống sau, mắt không chớp gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt Yên Lam. Thật sự là mỹ nhân a!“Tiểu Triết, em về nhà sớm? Có chuyện gì sao? Yên Lam nói xong, đến gần tiểu Triết, cẩn thận quan sát sắc mặt em trai, vẫn còn có chút tái nhợt, bơ phờ.‘Không có chuyện gì đâu, ha hả, chị, chị lúc nào cũng ngạc nhiên như thế này, hôm nay em gọi bạn học về nhà chơi, đâu có chuyện gì đâu?”“Em…” Yên Lam nhẫn nhịn, cũng không mở miệng nói gì. Sờ sờ trán của tiểu Triết, “Thân thể có khỏe không?”Hai năm gần đây trái tim của tiểu Triết càng ngày càng xấu, khiến cho Yên Lam rất lo lắng, khuyên tiểu Triết đến bênh viện lớn khám, cuối cùng, biết rằng chỉ còn cách phấu thuật, thế nhưng hắn sợ phẫu thuật hết nhiều tiền, nên nửa chừng bỏ dở, chỉ nhờ bác sĩ cấp cho một ít viên thuốc. Bảo tiểu Triết đi khám lại, nhưng tiểu Triết không chịu đi. Luôn nói, vẫn tốt nha! Không đau. Nếu đau thì uống thuốc của bác sĩ sẽ không đau nữa.Tuy rằng hiện tại em trai nàng không biểu hiện ra bộ dáng khó chịu, nhưng dù sao cũng là một trái tim bị bệnh, Yên Lam vẫn không thể cầm lòng nổi.Nhưng mà bệnh kia đúng là bệnh tim bẩm sinh! Tuy rằng em trai không nói, nhưng nàng cũng biết em trai nàng hiểu rõ nàng không có nhiều tiền như vậy, lại không đành lòng nhìn nàng vất vả kiếm tiền. Cho nên, mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, trở ngại, nhất định nàng cũng phải cho em trai chữa bệnh.Yên Lam muốn chất vấn tiểu Triết theo lời Trương má má nói khó chịu là thật hay giả, nhưng lại ngại với bạn học của tiểu Triết đang ở đây, liền dễ dàng nhẫn nại, gật gật đầu, quay nhìn nam sinh kia khách khí nói, “Em là bạn học của tiểu Triết à? Ở lại cùng ăn cơm tối nhé?”Nam sinh kia cũng đứng lên, khẩn trương nói, “Không được, chị, em về ngay bây giờ. Ở nhà cũng đã nấu cơm rồi.”Yên Lam nở nụ cười nhàn nhạt, “Không có chuyện gì, bạn cuả tiểu Triết thật vất vả mới đến một lần, em ở lại chơi với tiểu Triết đã!”Nói xong, Yên Lam xoay người rời khỏi phòng Yên Triết.Yên Lam đi vào nhà bếp, chăm chú bắt đầu nấu cơm. Thế nhưng trong lòng lại nghĩ đến chuyện khác. Nàng bị Cận Thiếu Phong sa thải, không còn tiền lương cao như vậy, bọn họ phải ăn uống tiết kiệm. Bằng không chi phí phẫu thuật cho tiểu Triết biết trông cậy vào đâu, ôi …… Chương 16: Tình chị em sâu nặng Yên Lam mang đồ ăn để lên trên bàn, gọi Tiểu Triết cùng bạn học cuả hắn ra ăn cơm. Trên bàn bày hai món rau và một món canh, một diã cải xanh xào với nấm, một diã hoa bách hợp xào với cần tây, một bát canh cá trích, chính là một bưã cơm rất bình thường.“ Tiểu Triết, uống trước bát canh rồi hãy ăn cơm, còn bát này đưa cho bạn học” Yên Lam múc hai bát canh, một đưa cho Tiểu Triết , một đưa cho bạn học của hắn, con cá duy nhất cũng tự nhiên mà gắp vào trong bát Tiểu Triết“Chị , chị cũng ăn cá đi” Tiểu Triết muốn đem con cá trích chia làm đôi nhưng bị Yên Lam dùng đũa ngăn lại “ Em ăn đi, buổi trưa chị ở công ty đã ăn cá rồi, giờ buổi tối không muốn lại tiếp tục ăn cá nữa đâu”Yên Lam lại bình thản nói dối vô cùng tự nhiên. Buổi trưa nàng không ăn cá cũng không ăn thịt. Nàng chỉ ăn cơm chay vì muốn tiết kiệmYên lam lặng lẽ uống cháo kê , vưà gắp món ăn trước mặt cho Tiểu Triết cùng bạn học. “Các em mau ăn nhiều vào nha ! Thế nào ? Món ăn chị làm không thể ăn sao?“Không, không phải đâu, đồ ăn chị làm ăn rất ngon” Bạn học cuả tiểu Triết vội vàng nói.“Chị, đừng gắp cho em nữa, chị cũng ăn đi” Tiểu Triết nóiYên Lam quay sang nhìn em trai mỉm cười dịu dàng “Chị hôm nay trước khi về nhà, đã ăn linh tinh rất nhiều rồi, bây giờ một chút cũng không đói, chị húp chút cháo là được rồi, những thứ còn lại các em ăn đi.“ Chị…” tiểu Triết và cơm và thức ăn vào trong miệng, mắt đã có phần ươn ướt. Hắn thông minh biết rõ, chị hai cái gì cũng không có ăn, nhưng lại muốn đem mọi thứ nhường lại cho mìnhYên Lam giả vờ cái gì cũng không thấy, vừa ăn cháo, vưà lật xem báo, chủ yếu xem trang tìm việc làm. Nàng nhất định phải tìm một việc làm, tại nơi trước , có lẽ cứ quay về PUB đánh đàn, Suy cho cùng tiền lương ở chỗ đó cũng thuộc loại xa xỉ.Sau khi ăn cơm xong, Tiểu Triết tiễn bạn học về nhà. Còn lại Yên Lam một mình thu dọn chén bát, tiểu Triết khi về cũng vào thẳng phòng mình.Đột nhiên, Yên Lam nheo mắt, thấy trong thùng rác hình như có một vật gì đó, nàng liền mang găng tay cao su thò vào bên trong thùng rác, xem xem một chút, lập tức hét lên “Tiểu Triết” Chỉ có khi nàng tức giận, nàng mới quát gọi tiểu Triết như thế này.“ Chị, chuyện gì vậy ?” Tiểu Triết vưà bước vào cưả phòng liện giật ngược người lại, tựa vào khung cửa nhìn thấy Yên Lam đang tức giận.“ Yên Triết! Em học ở đâu cách nói dối chị vậy ?” Yên Lam tức giận nói.“ Cái gì a , chị hai, chị thật quái lạ nha, em nào có nói dối, em lừa chị lúc nào đâu chứ”“ Vậy đây là cái gì ,em giấu dưới thùng rác thì tưởng là có thể giấu được chị sao? Thuốc này là cái gì?” Yên Lam nói, lại nghẹn ngào cắn chặt môi, đôi môi hoàn mỹ gợi cảm có phần run run. “Em… em ngay cả chị mà cũng giấu? Hay em cảm thấy chị không phải là người thân nhất của em? Trong lòng chị thật sự rất khó chiụ, tim em lại đau, vì sao không nói cho chị biết, lại còn nói dối?”Tiểu Triết sắc mặt nhất thời trắng bệt, môi hấp háy, hưóng về phía Yên Lam đi tới, lúng túng nói “Xin lỗi chị , em không phải muốn như vậy đâu, không phải đâu, chị đừng hiểu lầm em, em chỉ là sợ chị lo lắng mới không nói cho chị, chị đừng tức giận như vậy. Chị hai, chị là người thân duy nhất cuả em mà” Tiểu Triết nói, ôm lấy Yên Lam đang khóc, nhẹ nhàng vỗ vai chị an ủi“ Tiểu Triết, lần sau em nếu như có khó chịu phải nói , không được gạt chị, biết không? Chị là thật lòng thương em a” Yên Lam so với tiểu Triết thấp hơn một chút, không thể làm gì khác hơn đành phải ôm lấy thắt lưng tiểu Triết.“ Xin lỗi, chị hai”“Tiểu Triết không nên buồn như vậy, không phải chị đã nói đã tìm đựoc một công việc tốt có lương cao hay sao? Chi phí phẫu thuật cuả em chị ngay lập tức có, miễn là phẫu thuật thành công, chị em chúng ta sau này có thể tận hưởng cuộc sống vui vẻ rồi.”“ Chết tiệt, nàng thà đến PUB tiếp tục đánh đàn, cũng không nguyện làm ngừời đàn bà cuả mình” Nhìn người ngồi ở trên sân khấu chính xác là cô gái đó, lưả giận trong lòng Cận Thế Phong lại bùng lên. Từ lúc bước vào cửa nghe được tiếng đàn dương cầm, hắn biết chắc là nàng. Đó là lý do, ngay sau khi hắn ngồi xuống, thì đôi mắt vẫn chưa từng rời khỏi Yên LamVài ngày không gặp sao nàng dường như tiều tuỵ đi rất nhiều. Vì sao? Là bởi vì nhớ hắn sao? Chậm rãi cầm ly rượu trong tay, Cận Thế Phong dần dần nhớ lại. Mấy ngày nay hắn không có nhìn thấy, hắn cảm thấy cả ngưòi khó chiụ, làm chuyện gì cũng đều nhớ đến nàng. Hắn phải thừa nhận, nàng hiện nay trong lòng hắn đã chiếm một chút vị trí. Nhưng tuyệt đối không phải là yêu, hắn tuyệt đối phủ nhận.Tiếng nhạc đã kết thúc, Cận Thế Phong ngẩng đầu nhìn thấy Yên Lam đã đi ra ngoài cửa, liền lập tức đứng dậy đuổi theo.Yên Lam lại quay lại PUB tiếp tục đánh đàn, mặc dù nàng không thích làm việc trong môi trường này, nhưng mà cũng không còn cách nào khác. Vì Tiểu Triết nàng chỉ có thể làm như vậy.Yên Lam tức giận nhìn bên dưới sân khấu, đúng là oan gia ngõ hẹp, lại đụng mặt cái lão già háo sắc Kim Bất Hoán. Nhìn cái bộ dạng tươi cười bỉ ổi dung tục trên mặt hắn, chính là cảm thấy thật buồn nôn.Dưói sân khấu , Kim Bất Hoán dùng con mắt si dại nhìn Yên Lam , nghĩ thầm vài ngày không gặp, ngưòi đàn bà kia lại càng ngày càng xinh đẹp. Không đựoc, hắn không thể không chiếm được nàng, người đàn bà này hắn nhất định phải có trong tay. Người ngồi cùng bàn theo ánh mắt hắn nhìn đến, lập tức để lộ ra nụ cười ám muội. “Ông chủ Kim có cặp mắt thật tinh tường nha! Cô gái kia quả thật là một cực phẩm”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương