Thứ Nữ Thành Thê

Chương 38: Đạt được mục đích



Triệu Tình Lam được Thúy Vũnâng đỡ, cười đi vào phòng khách của Xuân Huy Đường.

"Tình Lam bái kiến nãi nãi! Trong khoảng thời gian này bởi vì thân thể khó chịu, không thể thỉnh an nãi nãi, là Tình Lam không đúng, mong rằng nãi nãi không trách tội cháu gái." Khom người khẽ cúi chào, Triệu Tình Lam cười nói với Chu thị.

Sau khi Chu thị biết bệnh tình của Triệu Tình Lam chuyển biến tốt, cũng không đi thăm nàng, cũng chỉ bởi vì trong lòng có hận ý đối với Sầm Mộ Vân, cũng cảm thấy Triệu Tình Lam không đáng được bà quý trọng nữa, một nữ nhân như vậy, có thể sinh ra đứa bé tốt Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn thế nào, cũng không bằng để tự sinh tự diệt đi, dù sao hôm nay ầm ĩ thành ra như vậy, Triệu Tình Lam có thật sự tốt đối với nhà bà hay không thì cũng không có ý nghĩa quá lớn.

Nhưng mà khiến Chu thị bất ngờ chính là, sao Triệu Tình Lam lại đột nhiên tới đây thỉnh an bà. Đứa nhỏ này, sao đột nhiên lại chạy tới, thật sự khiến bà bất ngờ.

"Đứa bé này, sao lại chạy tới đây, thân thể cháu mới tốt một chút, tại sao có thể chống lại mệt nhọc như vậy?" Chu thị vội để cho nha đầu đỡ Triệu Tình Lam qua ngồi xuống ở bên cạnh bà, sau đó nói với Thúy Vũ: "Các ngươi phục vụ chủ tử thế nào, vốn nên khuyên tiểu thư nghỉ ngơi thật tốt ở trong phòng của mình, tại sao có thể chạy loạn? Nếu như có một chút sơ xuất, không phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ rồi hả?"

Thúy Vũ cúi đầu, cũng không nói thêm một câu, ngược lại Triệu Tình Lam nghe Chu thị nói như thế, cười nói: "Nãi nãi cũng không cần trách Thúy Vũ, bọn họ làm nha đầu cực tốt, cho dù bị người ta khi dễ, bản thân vẫn che chở cháu, không giận không oán, diễn, đàn, lê, quý, đôn. Hôm naychẳng qua là cháu khăng khăng muốn đến thăm nãi nãi, bọn họ cũng chỉ bị miễn cưỡng thôi. Nãi nãi, Lam Nhi đã lâu không gặp nãi nãi rồi, trong lòng cũng rất nhớ. Huống chi Ninh thế tử cũng nói, bây giờ Tình Lam không có gì đáng ngại nữa, có thể ra ngoài một chuyến, đối với khôi phục thân thể cũng có chỗ tốt. Nãi nãi đừng trách nha đầu của cháu."

Chu thị nghe Tình Lam nói như vậy, trong lòng cũng cảm thấy hưởng thụ, đứa nhỏ này, sau khi trải qua những chuyện này, ngược lại miệng ngọt hơn nhiều, lời nói ra luôn làm cho người ta cảm thấy toàn thân thoải mái. Cho nên Chu thị cười nói với Tình Lam: "Làm khó cháu rồi, thế mà đứa bé này còn có hiếu tâm vậy, nãi nãi vốn cũng muốn tới thăm cháu, nhưng Ninh thế tử nói rồi, muốn cháu tĩnh dưỡng, không có việc gì thì không để cho chúng ta quấy rầy ngươi, lúc này mới vẫn không đi thăm cháu."

Chu thị tự giác lựa chọn xem nhẹ Triệu Tình Lam nói bị người ta khi dễ, đương nhiên bà đã biết đến chuyện xảy ra trong phủ, hôm qua người của phòng thu ức hiếp Tình Lam và nha đầu của nàng, đoán chừng đứa nhỏ này tới chính là vì chuyện này. Chỉ có điều đến hôm nay tất cả đã thành chắc chắn, sau này địa vị của Tình Lam ở nơi này chính là như thế, nếu như không phải bởi vì nàng còn là Thế tử phi tương lai của Dục Thân Vương Phủ, có lẽ còn không bằng hiện tại.

Nếu Sầm Mộ Vân lựa chọn trở mặt với Triệu gia, nữ nhi của nàng ta chịu uất ức cũng là phải, nếu nàng ta biết, có lẽ cũng có thể vì một nhi tử và một nữ nhi mà hòa giải với Triệu gia.

"Hiếu thuận nãi nãi vốn là cháu gái nên làm. Huống chi tấm lòng nãi nãi đối với Lam Nhi thì Lam Nhi cũng biết, mấy ngày nay, mỗi ngày nãi nãi đều phái người đi qua thăm hỏi, trong lòng Lam Nhi Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn đương nhiên hiểu đây là nãi nãi yêu. Huống chi Triệu gia chúng ta gia truyền thi thư, hiếu đạo luôn đứng thứ nhất, Tình Lam làm như thế cũng chỉ là tuân theo dạy bảo của tổ tông." Triệu Tình Lam dịu dàng mà cười nói.

"Nói đến hiếu đạo, thật ra ta lại nghĩ tới một chuyện, mấy ngày trước nghe nói gần đây hình như thân thể ngoại tổ mẫu của cháu không tốt, cũng không biết hôm nay khỏe chưa? Vẫn nói muốn tới thăm, thế nhưng trong phủ nhiều chuyện như vậy, sao có thể phân tâm đây? Thế nhưng rốt cuộc trong lòng vẫn không thể an tâm, nếu như cháu mạnh khỏe để cho cháu đi thì không tệ, nhưng hiện tại cháu lại bị bệnh, nãi nãi bên này cũng không thể yên lòng về cháu." Chu thị nói tiếp lời Triệu Tình Lam.

"Ngoại tổ mẫu bị bệnh? Là chuyện khi nào? Cháu lại có thể không biết. Mặc dù nói ngoại tổ mẫu và Lam Nhi không thân thiết bằng nãi nãi và Lam Nhi, nhưng cũng là người thân có huyết mạch tương liên với Lam Nhi, nếu như Lam Nhi không qua chào hỏi, ngược lại là Lam nhi không phải." Triệu Tình Lam vội làm ra vẻ như kinh ngạc nói.

"Cháu có hiếu tâm, điều này nãi nãi dĩ nhiên biết, nhưng bây giờ thân thể cháu cũng không tiện, nếu đi đường cực nhọc chỉ sợ cũng không tiện, bằng không tiếp tục nghỉ ngơi mấy ngày nữa rồi qua thăm một chút cũng giống như nhau." Ánh sáng trong mắt Chu thị chợt lóe, không phải đang chờ lời này của Triệu Tình Lam sao? Nàng đã qua, tự nhiên sẽ nói chuyện mình chịu uất ức ở đây cho Sầm Mộ Vân, mặc kệ Sầm Mộ Vân lạnh lùng thế nào, đối mặt với chuyện nữ nhi của mình gặp uất ức có lẽ cũng diễnđànlê quý đôn sẽ rất khổ sở, chỉ cần nàng ta khổ sở, chuyện này liền dễ làm rồi.

Nhưng Chu thị là người khôn khéo, dĩ nhiên không thể để Triệu Tình Lam nhìn ra ý định, cho nên vẫn còn giả vờkhuyên Triệu Tình Lam không nên đi. Triệu Tình Lam cười lạnh trong lòng, giả vờ như vô tình hay cố ý nói với nàng chuyện ngoại tổ mẫu bị bệnh, không phải là vì để cho nàng nói muốn đi Khánh quốc công phủ ư, lúc này còn nói như vậy, quả nhiên không phải là người bình thường đấy. Nhưng cũng may, nàng cũng thật sự định đi thăm mẫu thân một chút, đã có cơ hội như vậy thì dĩ nhiên không thể bỏ qua.

"Mặc dù thân thể Lam Nhi không thật sự tốt, nhưng rốt cuộc vẫn không có gì đáng ngại nữa, nếu như không biết tổ mẫu bị bệnh thì cũng thôi đi, nếu hôm nay đã biết, đương nhiên không thể giả vờ làm ra vẻ như không có việc gì xảy ra. Cho dù Lam Nhi nghỉ ngơi ở trong phòng mình thì cũng khó có thể cảm thấy an tâm. Nếu nãi nãi đau lòng cho Lam Nhi, nên để Lam Nhi đi." Triệu Tình Lam giả bộ tỏ vẻ tình chân ý thiết không hiểu tâm tưcủa Chu thị mà nói.

Chu thị kéo tay Tình Lam lại, nhẹ nhàng vỗ vỗ nói: "Đứa bé ngoan, khó có ai có được hiếu tâm như cháu. Cháu ngoại cũng có thể đối xử với ngoại tổ mẫu như vậy, nếu tương lai là ta, cháu nhất định sẽ càng có hiếu tâm hơn, như vậy đi, ngày mai cháu sẽ đi qua đó, nãi nãi chuẩn bị kiệu mềm đưa cháu đi."

"Tạ ơn nãi nãi thành toàn!" Triệu Tình Lam đứng dậy khẽ cúi chào với Chu thị.

"Đứa bé ngoan, nhìn cháu hiếu thuận như vậy, nãi nãi cũng vui mừng. Bây giờ thân thể của cháu còn chưa tốt, ngày mai qua đó cũng đừng vội trở lại, ở bên kia hai ngày, đợi nghỉ ngơi tốt rồi hãy trở về." Chu thị cười nói.

Cho hai mẫu tử bọn họ có đủ thời gian, để cho các nàng khai thông thật tốt, nói không chừng chuyện này có thể vì vậy mà được giải quyết. Mặc dù bên này bà suy nghĩ rất nhiều biện pháp, nhưng Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn cục diện trước mắt không có lợi với Triệu gia. Nếu như đến cuối cùng chỉ khiến Sầm Mộ Vân và Triệu gia hòa ly còn chưa tính, chỉ sợ đến cuối cùng trăm năm cơ nghiệp của Triệu gia sẽ bị phá hủy.

"Tạ ơn nãi nãi thương cảm, Lam Nhi vô cùng cảm kích."
Chương trước Chương tiếp
Loading...