Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo
Chương 20: Tôi Sẽ Bảo Vệ Bạn Mình Nếu Anh Dám Làm Gì Cô Ấy
Ít phút sau_Cốc…cốc…cốc .Soo Jin nhẹ mở cửa vào ngó khắp phòng chỉ thấy tên Hyun Woo chẳng thấy tôi đâu cả -Je Jae đâu?-Soo Jin hỏi-Ở trong đó.-Hyun Woo chỉ vào nhà tắm-Ừ.-Soo Jin gật đầu rồi tiến lại nhà tắm gõ nhẹ cửa đưa bộ đồng phục cho tôi,tôi mừng hết cỡ khỏi ở trong này chơi -Sao anh không đưa Je Jae về nhà.-Soo Jin xoay qua hỏi Hyun Woo-Tại không biết.-Hyun Woo nhún vai-Thế sao tối qua tôi hỏi anh nói biết rồi.-Soo Jin nhướn mày hỏi-Thì quên thôi.-Hyun Woo lúng túng đáp-Anh đáp làm tôi chẳng tin được,lúc đầu nói biết rồi bảo không giờ lại quên.-Soo Jin ngờ vực nói -Tôi chẳng có gì phải giải thích cả,tin hay không tùy.-Hyun Woo cố hữu khuôn mặt lạnh lùng nói -Tin hay không tùy tôi nhưng người tin hay không là Je Jae ấy nếu tôi nói liệu Je Jae có tin anh không,có khi còn nghĩ anh định làm gì nữa đó.-Soo Jin đáp -Thế thì cô cứ nói đi,tôi chẳng làm gì cả.-Hyun Woo lạnh nhạt đáp-Vậy giải thích cho tôi biết,tại sao anh lại cho người âm thầm điều tra gia đình Je Jae và tôi cũng biết anh từ ba ngày trước đã âm thầm giúp công ty của ba Je Jae thành công dự án mới,anh nói cho tôi xem.-Soo Jin hỏi -Chuyện điều tra gia đình thì tôi chỉ muốn tìm hiểu để khống chế cô ta thôi còn chuyện công ty thì là vì lợi nhuận cho cả hai.-Hyun Woo đáp -Tôi biết mình không nói lại anh nhưng……đêm qua sao anh lại làm thế?-Làm gì là gì?-Hyun Woo bối rối chẳng lẽ lộ -Lúc anh đưa Je Jae đi tôi đã âm thầm chạy theo,thấy anh rẽ vào khách sạn tôi cũng đi theo,đến cửa tôi thấy anh…. -Thấy gì?-Anh tự hiểu đi,nhưng tốt nhất anh đừng làm gì Je Jae nếu cậu ấy có chuyện gì tôi sẽ không tha cho anh,tôi không muốn cậu ấy phải khóc nữa.-Soo Jin nghiêm mặt nói,cô hiền nhưng đừng ai chạm vào bạn bè của cô nếu không thì cô sẽ không tha cho dù là ai đi nữa-Cô nghĩ tôi đã làm gì sao?Chỉ vì tôi không không chế được thôi.-Hyun Woo lạnh lùng đáp,đúng là không nên làm chuyện xấu mà -Tôi mong anh sau này đừng có thế nữa nếu cậu ấy có mệnh hệ gì thì đừng trách tôi,anh cho dù là cậu chủ tập đoàn Dae Yeon thì tôi cũng không buông đâu.-Soo Jin nghiêm túc nói-Yên tâm tôi sẽ không làm gì bạn của cô đâu,nhưng phải kêu cô ta đừng làm gì tôi. -Tôi tạm tin anh. -Chuyện gì mà tin với tạm tin thế,cho tớ biết đi.-tôi bước ra tò mò hỏi -Bà tám thế,thôi lo đi mà ăn sáng rồi còn đi học.-Soo Jin cười -Nhưng tám giờ rồi,hay hôm nay nghĩ học đi.-tôi làm mặt cún con-Miễn cúp tiết nha,mình chưa muốn giống lần trước đâu à.-Soo Jin thẳng thừng từ chối -Nhưng lần trước có gì đâu chắc lần này nhẹ chỉ phạt quì thôi mà.-tôi phản bác -Ừ cậu chỉ có thế,có nhớ khi còn học ở Namin không,cậu nói cúp một tiết có chết đâu thế là mình với Ji Ki tin rồi bị phạt chép một trăm lần câu “Em không dám trốn tiết nữa” lại còn lau dọn nhà vệ sinh một tuần nữa.-Soo Jin kể “tiểu sử” hoành tráng của tôi bày mưu ra-Hì thì tại tớ tưởng cô giáo không quan tâm đến ai dè….-tôi gãi đầu cười hìhì -Thôi đi cô,tôi không dám nữa đâu,lo mà đi học.-Soo Jin nói -Ok mình đi.-tôi chịu thua -Này anh đi cùng chứ?-tôi quay qua hỏi Hyun Woo nãy giờ đang im lìm -Không có hứng.-Hyun Woo lạnh lùng-Xì tưởng tôi muốn rủ lắm sao?-tôi thầm nói -Đi thôi.-Soo Jin giục -Ừ mình đi liền.-tôi nói rồi cầm chiếc ví chạy raTrước khi đi Soo Jin tặng anh ngay ánh mắt đầy ám chỉ,anh hiểu hết,chính anh đang muốn làm ngay lời Soo Jin nói,anh không muốn phải làm gì hết,chỉ như lúc trước cãi nhau nhưng lại vui thế thôi,khẽ thở dài anh mệt rồi,không ngờ yêu một người lại khổ thế-Dong Hwa.-anh reo lên anh đang muốn tìm hiểu ngay đây,anh lấy điện thoại ra trượt nhanh gọi cho ai đó -Alo. […Cậu chủ gọi tôi có gì không ạ?...]-người đầu dây bên kia kính cẩn nói -Thư kí Kim ông điều tra cho tôi người nào tên Dong Hwa đi.-Hyun Woo lãnh đạm nói [...Dong Hwa?Ý cậu là cậu chủ Kang Dong Hwa của tập đoàn Kang Seo sao?...]-thư kí Kim hỏi-Cậu chủ tập đoàn Kang Seo sao?Ông đưa thông tin cho tôi đi.-Hyun Woo nhíu mày[…Vâng lát tôi sẽ đưa hồ sơ qua cho cậu…] -Nhanh cho tôi.-Hyun Woo nói rồi cúp máy ngang Sau khi đi ra khỏi khách sạn tôi và Soo Jin tấp vào một quán ăn cho no cái đã rồi tính tiếp,ăn xong dĩa mì đen tôi no căng cả bụng cùng Soo Jin vào trường học. -Chán cậu ghê tám giờ rồi mà còn bắt tớ đi học nữa.-tôi càm ràm -Ơ cậu đến trường để học sao cứ nói tớ thế,có tin tớ nói cho ba cậu biết không?-Soo Jin hăm dọa -Cậu này bạn bè mà ác thế,chỉ lần này thôi.-tôi nài nỉ quả thật tôi đang chán học lắm đây-Miễn cãi với mình nha,nếu cậu muốn bị cấm túc một tuần thì cứ việc trốn.-Soo Jin thản nhiên nói rồi bước đi -Á Jung Soo Jin mình hận cậu.-tôi hét,bạn bè mà không thương gì hết-Ừ cứ hận đi,mình không cần cậu thương đâu.-Soo Jin cười-Hứ mình đi lên lớp.-cô quay người đi,bạn bè mà không yêu gì hết à Soo Jin lắc đầu cười,đúng là không ai bằng mà,tính tình vẫn như xưa.Nhưng chính cô lại sợ mình sẽ không bảo vệ được người bạn này nữa,hai năm trước nếu nhanh hơn một chút thì người bạn này đã không đau khổ rồi-Hứ bạn bè chơi ác,ghét cậu luôn.-tôi vừa đi vừa lầm bầm Đi một lát tôi không chú ý là mình đã lạc vào vườn hoa của trường,hương thơm hoa lá ở đây làm tôi thấy thoải mái hơn hẳn,chợt tôi nảy ra ý định nếu không trốn tiết đi chơi ở ngoài thì chơi ở đây cũng được có chết đâu mà lo,đều được chơi khỏi học mà haha tôi quá thông minh =.=” -A đã thật.-tôi vươn vai hít bầu không khí trong lành ở đây-Je Jae.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương