Thượng Ẩn - Phần 2

Chương 44: Khắp nơi đều là chiến trường



*

Beta: Chidung

Edit:Baotri1998

Cố Hải và Bạch Lạc Nhân rơi vào chiến tranh lạnh, liên tiếp ba ngày, hai người không ai liên lạc với ai. Đây thực chất là một cuộc chiến tranh lạnh nhưng nói chính xác hơn là cuộc đọ sức căng thẳng giửa dạ dày của Bạch Lạc Nhân và tiểu Hải tử của Cố Hải, kết quả ai thắng ai bại, điều phụ thuộc vào sức chịu đựng của ai lâu hơn.

Buổi chiều này, Bạch Lạc Nhân bụng đói cồn cào mà còn đang ngồi trong phòng nghiên cứu, ý trí cùng dạ dày bắt đầu một cuộc chiến. Cuối cùng ý trí mạnh mẽ không ngừng nhắc nhở Bạch Lạc Nhân phải kiên trì tới cùng, mà dạ dạy kia thì lại vặn vẹo không ngừng khuyến khích hắn giơ tay cầm điện thoại khởi động máy. Đang lúc hai bên phân tranh quyết liệt giửa 'ranh giới' ngươi chết ta sống, thì bước ngoặt bất chợt xuất hiện.

"Tiểu Bạch, đồ ăn của cậu ở bên ngoài!"

Lúc mà Bạch Lạc Nhân bay thử chiến đấu cơ, nhịp tim hiện tại cũng chưa từng đập nhanh đến như vậy, từ phòng nghiên cứu đi tới cửa chỉ có mấy bước , Bạch Lạc Nhân năm lần bảy lượt tự khuyên bảo mình phải trấn định. Chờ đến lúc cần thiết, trước tiên làm bộ cự tuyệt một chút, chờ phía bên kia 'cố sống cố chết' đi đến mà đem hộp đựng cơm bỏ vào trong tay hắn, hắn cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận.

Người đến đưa cơm là Hoàng Thuận, Bạch Lạc Nhân dĩ nhiên không gây khó dễ cho người lao động, nhanh chóng nhận hộp cơm, Sau đó ôm hộp đựng cơm hướng tới ký túc xá, hắn cũng không thể cho mấy người kỹ sư thấy đồ ăn của mình, đừng nói là ăn, cho dù là ngửi được chút mùi vị Bạch lạc Nhân cũng cảm thấy mất mát, hắn muốn đến ký túc xá chậm rãi hưởngthụ.

Trước khi mở hộp, Bạch Lạc Nhân tâm trạng bình tĩnh được đôi chút

Bên trong trong này đựng cái gì nhỉ? Tốt nhất là bánh bao thịt! Lần trước Cố Hải tự mình làm bánh bao thịt, hấp gần như muốn 'tuyên cáo' bánh này đặc biệt là da bánh vừa thơm lại vừa mềm, cắn một ngụm trong nhân chảy ra một dòng mở sền sệt mềm mại .

( *Nó giống loại bánh bao Lưu sa của trung quốc nhưng ở đây nhân thịt)

Kết quả hộp đựng cơm mở ra, Bạch Lạc Nhân ngây ngẩn cả người.

Bên trong xác thực có bánh bao, nhưng là bằng phẳng , một không gian ba chiều a. Cái gọi là mặt phẳng, chính là bày đầy ảnh chụp bánh bao, trong ảnh bánh bao toàn bộ bị cắn một miếng, nhân bánh bên trong hấp dẫn muốn chảy nước miếng mà phơi ra trước mặt Bạch Lạc Nhân. Bánh bao phía dưới còn có các loại thức ăn ngon, tất cả đều Cố Hải đã từng tự mình làm qua. Cameras là loại HD chụp lại, so với chính mắt - nhìn thấy còn muốn câu người.

Bạch Lạc Nhân gắt gao siết chặt tay, có thể tưởng tượng được tâm tình bi phẩn.

Là một đống hình toàn chụp thức ăn a! trên mạng ở khắp nơi có thể tìm thấy tại sao lại đặt bên trong một hộp ăn trưa, để Bạch Lạc Nhân làm như thế nào chịu được? Bạch Lạc Nhân đánh chết cũng không chịu nhận, những năm này hắn ở quân đội mạc bà cổn đả*, vượt qua khó khăn không thể tưởng tượng, nhưng cuối cùng phải cúi đầu bởi một hộp đựng cơm.

(* Gặp nhiều Chiệu sóng gió, khó khăn vẫn kiên cường)

Không được , tôi tuyệt đối không thể khuất phục như thế!

Cố Hải ở nhà một mình ở nhà hưởng thức sơn hào hải vị trên bàn, ăn từ 07:00 đến 10:00h , có người gõ cửa tiến vào , thấy thức ăn ngon đầy bàn, lúc này mới quyết định không đi.

Kết quả, hắn thấy nhân viên chuyển phát nhanh đi đến.

"Cố Hải tiên sinh đúng không? Ngài có một phần chuyển phát đến đây, mời ký nhận."

Cố Hải đi đến phòng mở ra, lập tức ngửi được một mùi nồng nặc của Bạch Lạc Nhân, Cúi đầu nhìn lại lần nữa, rất nhiều đồ đạc. Nào là quần lót, vớ, áo sơmi, nịt gối*... lớp dưới cùng, Cố Hải còn nhìn đến mấy căn có nhiều lông, cụ thể là dính trên quần áo , không ngờ Bạch Lạc Nhân cố ý đặt ở bên trong, không có người biết, mà những sợi lông này xuất từ chỗ nào, đánh giá chỉ có Cố trong lòng mới hiểu.

(*Nịt gối: cụ thể là mấy chị em bạn dì vận đông bóng chuyền điều mang, hoặc ai bị thương khớp gối)

Một đêm này Cố Hải lăn qua lăn lại, ráng sáng cụ thể 1:00 Cố Hải ngồi hút thuốc, trong khói mù tất cả đều là bóng hình nhỏ Bạch Lạc Nhân.

Đạo cao một thước ma cao một trượng! Lúc này tiểu tử hư hỏng này đã muốn mò đến! ( BLN thắng :)) )

Cố Hải hận không thể hóa thân làm Thổ Hành Tôn ( ai có xem phim bản phong hom), độn ngàn dặm, đào một đường đến ký túc xa của Bạch Lạc Nhân, chui ra liền đem hắn 'ăn' một bửa điên cuồng.

Đây là một trận độ sức ý chí mạnh mẽ, Cố Hải không muốn chịu thua dễ dàng như vậy!

Bạch Lạc Nhân cũng chơ hơn nữa đêm, vốn tưởng rằng Cố Hải sẽ đánh tiến về ký túc xá, kết quả vẫn không nghe thấy động tĩnh, cuối cùng không chịu đựng được liền ngủ, Trưa ngày hôm sau, hắn nhận được một xấp ảnh, ảnh chụp lần này lớn hơn nữa, Bạch Lạc Nhân sau khi xem toàn thân máu đều chảy ngược.

Những hình này đều là Cố Hải cùng nữ công nhân viên mập mờ chụp chung, có hai người, ba người trong công ty, ở chổ ăn chơi, tại khách sạn.... Thậm chí lật tới một tấm hình sau cùng , Bạch Lạc Nhân còn thấy được Cố Hải cùng Diêm Nhã Tĩnh hôn hít trên ảnh.

Thực ra, những hình này đều là Cố Hải tìm người chỉnh sữa.

Nhưng Bạch Lạc Nhân nhìn thấy lại nổi giận đùng đùng, dù cố tình chỉnh ra mấy thứ này, cũng không thể tha thứ!

Thủ trưởng nhìn ảnh tức tình, nóng tính lập tức vội vã lấy xe đi đến công ty Cố Hải.

Kết quả, Bạch Lạc Nhân quần áo thay xong, cánh cửa lại bị khóa, đi tới nữa đường lại đi vòng vèo.

Đây nhất định là một cái bẫy... Bạch Lạc Nhân âm thầm tự nói, những tấm ảnh kia nhất định có vấn đề. Ai mà rãnh không có việc lại chụp mấy tấm hình này? Nếu như là vì hắn cố ý chụp, cũng không có khả năng trong vòng một ngày mà chuyển đổi nhiều địa điểm như vậy, đúng không?

Đang nghĩ ngợi, một sĩ binh vọi vàng vượt qua trước mặt hắn.

"Đứng lại!" Bạch Lạc Nhân ra ệnh một tiếng

Binh sĩ thần sắc khẩn trương nhìn Bạch Lạc Nhân.

"Cầm trên tay vật gì vậy?" Bạch Lạc Nhân chất vấn

Binh sĩ tay gắt gao nắm chặt cái hộp, Bạch Lạc Nhân truy đến cùng, bất đắc dĩ mở miệng nói:" Lên mạng mua một đôi với".

Bạch Lạc Nhân dương dương tự đắc cằm, "Mở tôi xem một chút."

Binh sĩ chậm rãi cầm hộp mở ra, bên trong quả thật là một đôi với, kết quả Bạch Lạc Nhân lụt tung bên trong cái hộp đang lúc giấy các tông* đung đưa, cũng được tìm thấy ẩn dưới hộp bao cao su.

(* Giấy bìa cứng)

Binh sĩ vội vàng mà giải thích:" Cái này..... cái này chính xác là chử tiệm tặng"

Bạch Lạc Nhân hừ lạnh một tiếng, "Chính xác mua một bộ tặng một đôi (vớ), còn có chuyện mua một đôi tặng một bộ à?"

"Mua. . . Mua một đôi tặng một bộ."

Bạch Lạc Nhân trong lòng không khỏi cười nhạt, những thương hiệu bao cao su không có hiệu nào mà chưa dùng qua? Vừa nhìn đôi với này của cậu chính xác là 10 đồng tiền chẳn, cậu lấy 1 hộp bao cao su này còn giả bộ! Vớ nhiều như vậy cộng lại còn không bằng 1 hộp bao đáng tiền, là ai đang nói bừa?

"Nếu là tặng phẩm, vậy cho tôi đi!" Bạch Lạc Nhân duỗi tay.

Binh sĩ sững sờ tại chỗ.

Bạch Lạc Nhân sâu kín hỏi: "Cậu dùng tới nó à?"

Binh sĩ cơ nhọc lắc đầu.

Bạch Lạc Nhân trực tiếp đem vài cái với nhét vào trong tay binh lính, ôm cái hộp đi.

Trở lại ký túc xá, Bạch Lạc Nhân nghĩ ra một kế, một chiêu này tuyệt đối so với ảnh chụp của Cố Hải còn tàn nhẫn hơn.

Hắn sẽ đặt một bao cao su chứa đấy dịch nhờn từ tiểu nhân tử sau đó gữi qua Cố hải.

Tôi cũng không tin không trị được cậu!

Sau ý tưởng này , Bạch Lạc Nhân lập tức đi vào phòng vệ sinh triển khai hành động, trong lòng mặc dù hận cái tên kia, nhưng thời khắc mấu chốt còn phải dựa vào hắn. Bạch Lạc Nhân một bên chuẩn bị , một bên tưởng tượng cảnh tượng cùng Cố Hải thân mặt, hô hấp càng ngày càng nặng nệ, biểu tình càng ngày hổn độn, rốt cục thống khổ gầm lên một tiếng đau đớn, một chất lỏng chất lỏng sềnh sệch phụt ra tròng lòng bàn tay.

Bạch Lạc Nhân đêm chất lỏng đó rót vào óng bao cao su, xoay người đi ra phòng vệ sinh, đột nhiên bị thân ảnh trước mắt sợ tới mức trái tim co rụt lại.

Cố dương hơi hơi khóe miệng nhuếch lên.

Bạch Lạc Nhân bao cao su trong tay rớt xuống đất.

"Anh đến đây lúc nào?"

Cố dương cười đến quỷ mị, " Bắt đầu theo cậu tiến vào phòng vệ sinh"

Bạch Lạc Nhân đầu sắp nổ tung, hắn không cách nào tưởng tượng được, có một người ở đằng sau phòng vệ sinh kiến sự việt, lại còn hưởng thức toàn bộ quá trình. Nếu như người này là Cố Hải còn chưa tính, lại còn là hắn người mà bản thân không hề muốn gặp, Bạch Lạc Nhân liên chết tâm đều có.

Trên thực tế Cố dương chỉ có thấy được tiếng rên, hơn nữa Bạch Lạc Nhân vẫn lưng hướng về phía của, nhưng Cố dương biết hắn đang làm gì, cụ thể làm thế nào , hắn l một chút cũng không thấy. Bất quá, không ảnh hưởng đến quá trình hắn thưởng thức thanh âm rên rĩ cùng thở dốc của Bạch Lạc Nhân, có thể ngay cả Bạch Lạc Nhân cũng không không phát hiện ra điểm đó, đúng là lúc khi hắn phóng thích thật sự có biết nhiêu quyến rũ.

Bạch Lạc Nhân rữa tay, cau mày ra khỏi phòng tắm.

"Anh lại tới đây làm gì?"

Cố dương trong ánh mắt lộ ra vài phần ý cưới, : " Nhìn cậu cả ngày ở quân đội cũng khá chán nản , mang cậu đi ra ngoài thả lỏng một chút."

Bạch Lạc Nhân vốn muốn nói "tôi không hứng thú", sau khi nghĩ lại, nếu mình muốn đi ra ngoài, nhất định phải được Chu Lăng Vân cho phép..... Vì vậy, lập tức đồng ý.

Trên đường, Bạch Lạc Nhân hướng đến Cố Dương hổi: " Tôi tặng mắt kính cho anh, sau anh không đeo?"

"Để ở trên xe" Cố dương nói.

Bạch Lạc Nhân sắc bén nhìn kỹ Cố Dương, môi mỏng khẽ mởi," Mang vào"

Một đạo mệnh lệnh, nhìn trong mắt của Cố dương, khiến tính tình có chút ngờ vực, Vì vậy tâm tình người kia thực sự rất tốt mở lớp cửa xe, lấy ra cặp mắt kính đeo lên.

Đến phòng làm việc của Chu Lăng Vân, Bạch Lạc Nhân cố ý để cho Cố dương chờ ở ngoài, còn hắn đi vào phong Chu Lăng Vân xin nghỉ.

"Thủ trưởng, tôi có chuyện quan trọng muốn đi ra ngoài, xin ngài cho phép!"

Chu Lăng Vân hờ hửng quay lại nói một câu," Thời gian nghỉ phép tháng này của cậu hết rồi"

"Công ty khoa học kỹ thuật Hải Nhân, đích tổng giàm mời tôi đi ra ngoài bàn luận thỏa đáng dự án hạng mục hợp tác, cậu ấy vội vàng cấp bách dành thời giờ tới tìm tôi, tôi lạnh nhạt với người ta như vậy liệu thích hợp sao?"

Quả nhiên, Chu Lăng Vân ánh mắt sáng lên.

"Cố Hải?"

Bạch Lạc Nhân gật đầu.

Chu Lăng Vân đứng lên hướng ra ngoài nòn, quả nhiên thấy một thân ảnh quen thuộc, đặt biệt là bộ kính sáng loáng, một mực chiếm cứ ở trong đầu óc của hắn, mỗi khi nhớ tới lại nhiệt huyết sôi trào.

( Bộ kính phẳng là đôi kính thường cho những người lái máy bay, trực thăng dùng)

"Đi sớm về sớm!"

Cho hắn ánh mắt ngầm, ý tứ là, hai cậu bàn công việc xong, tốt nhất sau khi cùng trở về trông chờ cậu kể về hắn cho ta nhằm thỏa mãn cái gọi là 'thú vui lãnh đạo cuộc sống'

(mình thực không hiểu ý này: nguyên góc là 'Lĩnh đạo nhân sinh lạc thú')
Chương trước Chương tiếp
Loading...