Thương Lam Đỉnh
Q.2 - Chương 25: Trêu Đùa Tiểu Vãn
Phong Luyến Vãn hai tay chặt chẽ bảo vệ đầu, đôi mắt nhắm nghiền, phối hợp với ngày mưa âm trầm cùng bậc thang dài đằng đẵng làm bối cảnh, quả thực có bộ dáng quang vinh lừng lẫy anh dũng hy sinh. Nhưng qua hồi lâu cũng không thấy một chưởng kia đánh tới như trong dự kiến, nàng không khỏi nghi hoặc mở to mắt, xuyên thấu qua khe hở giữa hai tay áo nhìn thấy được dáng vẻ tràn đầy hứng thú của Lục Nhâm Giáp.Thấy nàng mở mắt, Lục Nhâm Giáp tựa tiếu phi tiếu mở miệng nói: “Nguyên lai là một phàm nhân, thảo nào không cảm giác được linh khí của ngươi.” Hắn tiến về phía trước vài bước, nâng cằm Phong Luyến Vãn đánh giá từ đấu đến chân một lần, chậc chậc nói: “Cũng coi là một mỹ nhân. Ngươi tên gì?”Một giây trước còn giống như thấy được kẻ thù giết cha hận không thể một chưởng đánh chết nàng, giờ khắc này lại biến thành một công tử phong lưu chuyên trêu đùa nữ tử đàng hoàng, tương phản thật là lớn a. Phong Luyến Vãn minh mục trương đảm âm thầm khinh bỉ xem thường, hai tay ôm vai nghiến răng tức giận nói: “Cái gì kêu ‘Cũng coi là một mỹ nhân’, bổn cô nương vốn chính là mỹ nhân!”Cà Rốt vì “trọng điểm” của chủ nhân nhà mình mà tỏ vẻ xấu hổ.“Sư muội mau tránh ra! Tên kia sẽ giết ngươi!” Xa xa kim y thiếu niên từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần lại, hậu tri hậu giác hô: “Lục Nhâm Giáp có chuyện gì ngươi cứ hướng tới ta! Động thủ với một cô nương gia thì còn gì là anh hùng hảo hán!” Nghe vậy Phong Luyến Vãn ở trong lòng đối hắn giơ ngón tay cái lên, thiếu chút nữa áy náy đón gió rơi lệ, vị huynh đệ thấy việc nghĩa hăng hái làm này, ta thực xin lỗi ngươi a, vừa rồi ta không nên do dự có cứu ngươi hay không…“Sư muội mau tránh ra! Tên kia sẽ giết ngươi!” Xa xa kim y thiếu niên từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần lại, hậu tri hậu giác hô: “Lục Nhâm Giáp có chuyện gì ngươi cứ hướng tới ta! Động thủ với một cô nương gia thì còn gì là anh hùng hảo hán!” Nghe vậy Phong Luyến Vãn ở trong lòng đối hắn giơ ngón tay cái lên, thiếu chút nữa áy náy đón gió rơi lệ, vị huynh đệ thấy việc nghĩa hăng hái làm này, ta thực xin lỗi ngươi a, vừa rồi ta không nên do dự có cứu ngươi hay không…Lục Nhâm Giáp không hờn giận đem tầm mắt rời khỏi Phong Luyến Vãn, xoay người sang chỗ khác đối với thiếu niên nói: “Bằng công phu mèo quào của ngươi có tư cách gì đấu với ta! Lại nói con mắt nào của ngươi thấy ta động thủ với nàng?” Quay đầu lại nhìn hướng Phong Luyến Vãn bày ra vẻ mặt tươi cười lừa gạt tiểu bằng hữu:”Vị sư muội này, ngươi có nguyện ý cùng ca ca đi Táng Hồn Đảo hay không a?”Tất cả mọi người vì kỹ năng biến sắc mặt thuần thục của hắn mà rung rung, đồng loạt nổi da gà. Các đệ tử Huyền Tịch Tông mặt đều xanh lét, Lục thiếu chưởng môn này rất cố tình làm bậy, lại dám đối với nữ đệ tử Huyền Tịch Tông vô lễ như thế! Phong Luyến Vãn cùng Cà Rốt càng là một trận ác hàn đầu đầy hắc tuyến, vị nhân huynh này ngài cũng đã một xấp dày tuổi còn tự xưng mình “Ca ca”. Hơn nữa bộ dáng lừa gạt tiểu hài tử này của ngươi là muốn làm cái gì? Ta bề ngoài tuy rằng chỉ là một manh muội tử nhỏ tuổi, nhưng không có nghĩa tâm lý của ta cũng nhỏ đến mức không nhìn được lòng người hiểm ác.“Ta chỉ là một tạp dịch, thật sự không có tư cách đi chơi…” Phong Luyến Vãn cố kiềm chế xúc động muốn cho hắn một cái tát, ngoài cười nhưng trong không cười nói.Ai ngờ nàng không nhắc tới thân phận mình thì còn tốt, Lục Nhâm Giáp khi biết nàng chỉ là một tạp dịch hèn mọn, nụ cười trên mặt lập tức tụt xuống không độ, cười lạnh nói: “Ta còn tưởng rằng là đệ tử của vị chân nhân nào, nguyên lai là cái tạp dịch.” Trong giọng nói khinh miệt làm cho người ta bốc hỏa: “Nếu chỉ là tạp dịch có cũng được mà không có cũng không sao, như vậy ta mang về Táng Hồn Đảo cũng không tính quá đáng đi.” Nói xong định tiến lên bắt người.Ai ngờ nàng không nhắc tới thân phận mình thì còn tốt, Lục Nhâm Giáp khi biết nàng chỉ là một tạp dịch hèn mọn, nụ cười trên mặt lập tức tụt xuống không độ, cười lạnh nói: “Ta còn tưởng rằng là đệ tử của vị chân nhân nào, nguyên lai là cái tạp dịch.” Trong giọng nói khinh miệt làm cho người ta bốc hỏa: “Nếu chỉ là tạp dịch có cũng được mà không có cũng không sao, như vậy ta mang về Táng Hồn Đảo cũng không tính quá đáng đi.” Nói xong định tiến lên bắt người.“Lục Nhâm Giáp! Cho dù nàng là tạp dịch, ngươi cũng không có tư cách mang nàng đi!” Đệ tử Huyền Tịch Tông vừa nghe lời này, môi đều tức giận đến trắng bệch, lúc này phẫn nộ tới cực điểm cũng không quan tâm lễ nghi gì, trực tiếp hô thẳng cả tên lẫn họ, hận không thể đem hắn lột da rút xương. Vừa định xông lên phía trước giải vây cho Phong Luyến Vãn, đệ tử Táng hồn Đảo cũng không phải vật bài trí lập tức cản lại. Vốn chính là tình huống giương cung bạt kiếm, Lục Nhâm Giáp trêu đùa Phong Luyến Vãn càng châm thêm ngòi lửa, đệ tử hai phái nhất thời ra tay quá nặng.Lục Nhâm Giáp cũng không quản đệ tử hai phái kéo bè kéo lũ đánh nhau khiến cho đôi bên khó hòa giải, thân thủ bắt lấy cánh tay Phong Luyến Vãn. Nhưng Phong Luyến Vãn cũng không phải quả hồng mềm mặc người ta cầm nắn, chưa từng thấy qua kẻ nào vô sỉ như vậy, vừa rồi đã nghĩ muốn tẩn cho hắn một trận, hiện tại lại không chút khách khí châm chọc nàng. Nghĩ rằng Đại thần không còn cách nào khác sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương