Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc
Chương 24
Editor: Thienyetkomanhme "Anh nói cũng đúng, tôi nhớ có lần, được họ hàng mời đi ăn ở khách sạn ăn 5 sao, có món cơm chiên trứng hoàng kim, cảm giác còn kém cơm chiên trứng tiệm này. Thẳng tới khi nhân viên giao cơm nhận đơn lần lượt rời đi, trong tiệm chỉ còn một người gia cơm đang đợi, trong phòng mới dần dần an tĩnh lại, mà lúc này, Nguyễn Miên Man đã nghe đầy một tai mấy loại người họ gặp khi đi giao hàng. Ví như khu chung cư nào khách hàng có tố chất, cửa hàng nào chuẩn bị cơm đặc biệt chậm, office building nào nhiều người đẹp...Đem đơn cuối cùng giao cho shipper, Nguyễn Miên Man đứng ở cửa hít một hơi, chưa tới 1 phút lại nghe được giọng nói nhắc nhở có đơn đặt hàng mới. Buôn bán không tốt thì lo lắng, buôn bán tốt, cũng là một loại gánh nặng ngọt ngào, ngọt ngào chính là tiền lời, gánh nặng chính là bận rộn. Cô lại không biết, sở dĩ bận như vậy, trừ bỏ vì "lỗi app" được sửa lại, còn một phần vì cô tặng thêm bánh. Rất nhiều khách hàng bị kích thích ra tâm hồn thiếu nữ, lúc đang rối rắm có nên ăn điểm tâm hay không, linh cơ chợt lóe, nghĩ đơn tới không ăn là được, vì thế một bên đặt thêm một đơn hàng, một bên ngoan tâm mà cắn xuống bánh hoa đào thủy tinh, liền bị miếng bánh ngọt ngào, trơn mềm chinh phục. Đặc biệt khi ăn xong lại "Nhả khí như lan" nhóm khách nữ thật yêu chết đi được, bánh hoa đào ăn ngon lại dễ ngửi. Nguyễn Miên Man nhận xong đơn chuẩn bị vào bếp, dư quang quét đến góc tường có mèo con đang nằm trên thùng giấy tới thoải mái, dễ chịu, trong lòng bỗng nhiên có chút không cân bằng.Bước chân cô liền chuyển hướng, đi tới trước thùng giấy ngồi xổm xuống, duỗi tay xoa loạn đầu mèo con một hồi, thu tay còn nhéo cái tai mềm mại một cái. "Miêu ô?" Bị xoa tỉnh mèo con với một đầu lông rối, biểu tình có chút ngốc, ngay sau đó há mồm ngáp một cái, đôi mắt to càng trở nên long lanh, làm Nguyễn Miên Man bị manh tới sinh ra vài phần cảm giác tội ác. "Ngoan, không có việc gì, em tiếp tục ngủ đi." Cô lại lần nữa đem tay đặt trên đầu nó, lúc này đây đổi thành nhẹ nhàng vuốt ve.Mèo con dùng đầu cọ nàng lòng bàn tay cô, dần dần nhắm mắt lại. Dỗ xong mèo Nguyễn Miên Man khôi phục tinh thần đi phòng bếp rửa tay sạch sẽ, bắt đầu hoàn thành đơn hàng mới. Bên kia, như lúc trước đã nói trong cửa shipper đã tới địa chỉ cần giao cơm, khu biệt thự Phỉ Thúy Hoa Viên. Khu biệt thự này rất lớn, dưới tình huống khách hàng không ghi cụ thể địa chỉ, shipper chỉ có thể gọi điện. "Kẻ có tiền thật biết chơi." Cúp điện thoại xong, anh shipper nói thầm một câu, sau đó dựa theo chỉ dẫn, đem cơm hộp tới khu biệt thự phía tây có một chiếc xe thể thao màu đỏ đậu phía trước. "Chúc ngài ngon miệng, phiền toái cho một đánh giá 5 sao." Đem cơm hộp giao cho phú nhị đại ngồi tại ghế điều khiển, quét mắt thấy bên cạnh là một người đẹp, shipper trong lòng huýt sao một tiếng. Phú nhị đại cầm hộp cơm tri kỷ mở túi nilong, nhìn thấy hộp bánh hoa đào xinh đẹp, tự cho là đóa được vì sao cô nhất định phải đặt cơm tiệm này. Hắn mở nắp hộp ra, một mùi thơm hoa đào nháy mắt tràn đầy xe, mùi thơm thanh ngọt làm hai mắt hắn sáng ngời:" Bánh hoa đào này thật đẹp, Mộng Nguyệt cô thật là thật tinh mắt, thế nhưng tìm được cửa hàng bán bánh hoa đào tốt như vậy." Tuy rằng rất muốn nếm thử, nhưng hắn cuối cùng vẫn là đem hộp đưa tới trước mặt cô.Ngày thường nhìn tới hộp điểm tâm xinh đẹp như vậy, Hứa Mộng Nguyệt tự nhiên sẽ thích, nhưng nghĩ tới điểm tâm này do ai làm, cô chỉ thấy lòng tràn đầy chán ghét. Sở dĩ buổi tối này Hứa Mộng Nguyệt phải ngồi trong cái xe này - xe của kẻ theo đuổi cô đã lâu, tất cả là do chủ nhân phần điểm tâm này ban tặng. Cô không nghĩ tới, đối phương thế nhưng phát hiện cửa hàng bị Hứa Cẩm Sơn giở trò quỷ, thậm chí còn hướng Tư Cảnh Lâm cáo trạng, làm hắn tự mình gọi điện thoại cho ba cô. Nghĩ tới ba từ trước tới nay đều rất chiều mình, thế nhưng răn dạy cô không được ra ngoài gây chuyện nữa, thiếu chút nữa còn cho cô một bạt tai, cô tức giận tới nỗi cái gì cũng không mang theo bỏ ra khỏi nhà, Hứa Mộng Nguyệt liền hận đến ngứa răng. "Oa! Cơm chiên này không ngờ lại thơm như vậy, chẳng sợ đựng trong hộp cơm dùng một lần đơn giản, làm người ta nhìn đã muốn ăn. Mộng Nguyệt, cô muốn ăn một chút?" Phú nhị đại rất muốn ăn ngay một miếng, bất quá nghĩ dù sao cũng là cô đặt, mình mới phát iệ được một cửa hàng ngon như vậy, vẫn hỏi cô trước một câu. Buổi tối không ăn cơm Hứa Mộng Nguyệt ngửi mùi thơm của cơm chiên, không tự giác mà nuốt nước miếng. Phản ứng lại, cô có chút tức giận, vì thế giân chó đánh mèo với người bên cạnh:"Ăn ăn ăn, anh là heo sao chỉ biết ăn, loại cơm rác rưởi này, ai muốn ăn a!" Bên trong xe nộng đậm mùi thơm làm nước miếng trong miếng tự động chảy ra, làm cô không thể tiếp tục la hét, trước ngâm miện nuốt một chút, nagy sau đó vươn tay: "Đem điện thoại cho tôi!" Khi cô nói đồ ăn trước mặt là rác rưởi, ý cười trên mặt phú nhị đại liền nhạt đi: "Cô muốn di động làm cái gì?" "Cho này này một đánh giá 1 sao!" Đúng vậy, khi chạy ra ngoài gặp phải tên này, Hứa Mộng Nguyệt liền nghĩ ra một biện pháp để hả giận, lúc này mới kêu hắn đặt cơm. "Vì cái gì phải đánh giá 1 sao?" "Triệu Hữu Vi đâu ra nói nhảm nhiều thế? Mau đem điện thoại cho tôi, bằng không lần sau đừng nghĩ đi cùng tôi nữa!" "Vậy cô lần sau ngàn vạn đừng đi cùng tôi, không, đừng lần sau, liền từ bây giờ trở đi đi." Triệu Hữu Vi nói xong, con mắt đều lười nhìn tới cô, rút ra chiếc đũa trong túi, trước ăn một ngụm cơm chiên trứng thịt. Nhai một miếng liền thấy trứng gà bao lấy cơm chiên vô cùng hoàn mỹ, nhai miếng thứ hai nếm được miếng thịt tươi mới tràn ra cả nước thịt...... Hứa Mộng Nguyệt khó có thể tin mà nhìn người đàn ông trước mặt, hoàn nghi lỗ tai của mình xuất hiện vấn đề "Triệu Hữu Vi, anh có phải hay không điên rồi!" Hứa Mộng Nguyệt mắng một câu, thấy hắn chỉ tập trung cơm chiên trước mặt, quả thực sắp bị tức điên, duỗi tay gạt hộp cơm đổ trên mặt đất.Hộp cơm chiên mỹ vị mới ăn được hai miếng, giơ đôi đũa gáp không chờ nổi chuẩn vị ăn miếng thứ ba, bị cô gạt rơi xuống sàn xe, Triệu Hữu Vi trực tiếp đen mặt. Là một tín đồ ăn uống, mỹ thực khẳng định xếp trước mỹ nhân. Lúc cô đối với đồ ăn không tôn trọng, cảm tình của Triệu Hữu Vi với cô đã giảm xuống rất nhiều, chờ cô làm đổ mỹ thực mình chưa kịp thưởng thức hết, hắn trực tiếp nổi giận: "Xuống xe." Đương nhiên, sẽ như thế, một phần nguyên nhân vì hảo cảm của Triệu Hữu Vi đối với cô cũng chưa sâu sắc. Hứa Mộng Nguyệt nơi nào chịu được thái độ này của hắn, tức giận trừng mắt một cái: "Triệu Hữu Vi anh chờ, về sau đừng nghĩ lại tìm tôi!" Nói xong, cô trực tiếp mở cửa xe đi ra ngoài, sau đó phịch một tiếng đóng sầm cửa lại.Triệu Hữu Vi "Hừ" một tiếng, không rõ chính mình lúc trước vì cái gì sẽ coi trọng loại người này."Không có phẩm vị!" Hắn tiếc nuối mà nhìn vào chơm chiên rơi ở sàn xe, giơ chiếc đũa chuẩn bị ăn một hộp khác.Bất quá trước khi ăn, hắn suy nghĩ một chút, vẫn là gọi một cuộc điện thoại cho ba Hứa Mộng Nguyệt, đem việc phát sinh vừa rồi kể một lần. Nhà hắn so với Hứa gia chỉ có hơn chứ không kém, tự nhiên sẽ không sợ đối phương, bởi vậy không giấu giếm gì, kể hết từ khi hắn mời Hứa Mộng Nguyệt đang giân dỗi ở ven đường lên xe, đến khi Hứa Mộng Nguyệt đòi đặt cơm hộp, rồi bọn họ phát sinh mâu thuẫn... nói rõ với ba Hứa xong liền cúp máy. Gọi cuộc điện thoại này bất quá bởi vì cô dù sao cũng là từ trên xe mình rời đi, Triệu Hữu Vi không nghĩ gánh trách nhiệm, nói chuyện báo cho ba Hứa xong, hắn liền bưng lên phần cơm chiên còn lại, bắt đầu cẩn thận nhấm nháp. Một phần này là cơm chiên trứng, tuy rằng so với phần cơm kia thiếu thịt, nhưng hương vị cũng không kém. Hắn chính ăn đến vẻ mặt thỏa mãn, di động đột nhiên vang lên, trong mắt hiện lên một tia bực mình vì bị quấy rầy, bất quá vẫn duỗi tay bấm nghe. Điện thoại vừa kết nối, đối diện liền truyền đến một giọng nam có chút cao: "Triệu ca, không phải nói gặp được Hứa Mộng Nguyệt muốn mang cô ta lại đây chơi sao? Các người đang đâu?""Đang ăn cơm, không đi." Nghe được lời này, người đối diện trong đầu nháy mắt hiện lên hình ảnh một nam một nữ ngồi ở tiệm cơm Tây, "Hắc hắc" cười hai tiếng sau nói: "Triệu ca được a, nhanh như vậy liền có phát triển, tôi đây không quấy rầy hai ngươi." "Cái gì lung tung rối loạn, tôi cùng cô ta không quan hệ, về sau đừng nhắc cô ta trước mặt tôi.""Anh không phải cùng cô ấy ăn cơm sao? Như thế nào? Hai ngươi cãi nhau?" "Loại người không hiểu thế nào là mỹ thức, tôi làm sao có thể cùng cô ta ăn cơm, dù sao về sau đừng nhắc tới cô ta nữa, cứ như vậy, cúp đây, đang ăn cơm." Lúc Triệu Hữu Vi ngồi trong xe thể thao tiếp tục ăn cơm chiên, cha Hứa mang theo người từ biệt thự đi theo phương hướng hắn chỉ dẫn, rất nhanh tìm được Hứa Mộng Nguyệt đang giận dỗi ở ven đường. Đem con gái mang về nhà, cha Hứa cho cô một cái tát, đồng thời nổi giận: "Một cửa hàng nhỏ mà thôi, đến tột cùng như thế nào trêu chọc mày? Một hai phải gây sự không chịu bỏ qua." Hứa Mộng Nguyệt là đứa con duy nhất, cha Hứa đối với cô có kỳ vọng rất cao, ngày xưa cô kiêu căn một chút, nghĩ dù sao cũng còn nhỏ, Hứa phụ cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Nhưng hôm nay, biết được cô dùng mọi thủ đoạn đối phó một cửa hàng nhỏ, cố tình còn làm không sạch sẽ, gián tiếp chọc tới đoàn Tư Cảnh Lâm của tập đoàn Bách Xuyên, cha Hứa thật sự có chút tức giận. "Ba thế nhưng đánh con!" Hứa Mộng Nguyệt bụm mặt, nháy mắt đỏ hốc mắt. Dù sao cũng là con gái rượu, cha Hứa tự nhiên vẫn là đau lòng, bất quá cảm thấy lại mặc kệ cô, còn không biết nháo ra chuyện gì, vì thế ngoan tâm tiếp tục giáo huấn vài câu, thấy cô không phục, trực tiếp nói muốn cô thôi làm trò. *** Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc. Hôm nay, từ buổi chiều đến buổi tối, Nguyễn Miên Man cơ hồ không có thời gian nghỉ ngơi, chờ rốt cuộc đóng cửa, mệt nhọc mới vây tới.Vậy cũng không kỳ quái, vốn dĩ thời gian nghỉ ngơi buổi chiều cô lại dùng để làm bánh thủy tinh đào hoa, tương đương với từ sớm đến tối vội cả ngày. Rửa mặt xong trở lại phòng, Nguyễn Miên Man trực tiếp nằm ở trên giường, vốn còn chuẩn bị tính tiền lời cùng xem bình luận nhưng không còn sức, miễn cưỡng kéo cái chăn ở trên người, thực nhanh chìm vào giấc ngủ.Quả Quýt Nhỏ như là biết cô mệt mỏi, cũng không ầm ĩ, ngoan ngoãn nằm sấp xuống đuôi giường. Sáng sớm hôm sau, tiếng chim nhỏ ở ngoài cửa sổ ríu rít, thanh âm thanh thúy truyền tới đánh thức người phòng trong. Nguyễn Miên Man mở mắt ra, nhìn đến mèo con ngoan ngoãn ghé gối đầu bên cạnh, xoa nhẹ đầu nó hai cái, duỗi tay sờ đến di động ngồi dậy. Mới vừa tỉnh lại, cô cả người còn lộ ra vài phần lười biếng, bất quá chờ nhìn đến ngày hôm qua tiền lời so với hai ngày trước gấp ba lần, nháy mắt có chút thanh tỉnh. Hai ngày trước tuy rằng tiền lời giảm xuống không ít, nhưng kiếm cược cũng hơn 400 đồng, gấp ba lần, liền có hơn 1200. Nguyễn Miên Man tính một chút, nếu có thể đem tiền lời ổn định hơn 1000 một ngày, như vậy không sai biệt lắm hơn bốn tháng là có thể trả hết nợ. Từ ngày đầu đã tính toán mất hơn một năm, bây giờ tính ra chỉ cần hơn 4 tháng, làm cô kinh ngạc đồng thời, không khỏi dâng lên một chút cảm giác thành tựu. Lúc cô nắm di động xuất thần, Quả Quýt Nhỏ bỗng nhiên chui vào khuỷu tay cô, tựa hồ tìm cảm giác tồn tại. Nguyễn Miên Man cúi đầu dùng ngón tay cào cào cằm nó, đem trên màn hình hiện tiền lời chuyển tới khu bình luận. Không xem không biết, vừa thấy mới biết được, tối hôm qua khu bình luận có chút bùng nổ. 【 là ** sơn: A a a a! Tâm hồn thiếu nữ của tôi, chủ tiệm, anh đưa tặng bánh hoa đào thật sự quá xinh đẹp, tôi hoàn toàn luyến tiếc ăn! [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】 【w**v: Cảm ơn quà của chủ tiệm, cái này hẳn là bánh hoa đào thủy tinh đi? Không chỉ xinh đẹp, ăn lên càng là trơn mềm ngon miệng, ngọt thanh nhập tâm, không nghĩ tới chủ tiệm không chỉ nấu cơm chiên cùng canh ngon, thế nhưng còn làm điểm tâm ăn ngon như thế. Đúng rồi, cái này điểm tâm sẽ đặt ở trong tiệm bán sao? Một miếng hoàn toàn không đủ ăn! 】 【n**x: Không đủ ăn không đủ ăn, lão bản, không cần anh tặng, tôi mua được chưa. 】 【 thanh **l: Vẫn luôn lười bình luận, hôm nay bị chủ tiệm đưa quà tặng buộc phải phát biểu, xinh đẹp liền không cần phải nói, hương vị càng là đặc biệt ngon, quan trọng nhất chính là, ăn xong nói chuyện thế nhưng còn có hương thơm dư lại trong miệng. Chủ tiệm, khi nào cho vào thực đơn, tôi muốn mua mười cái! 】 ...... 【 võ **w: Đem bánh hoa đào tặng cho vợ, cô ấy nhận được thực thích, cao hứng cho tôi thêm tiền tiêu vặt, tuy rằng...... Chỉ có 10 đồng, nhưng chủ tiệm tôi còn là muốn cảm ơn, bởi vì nhiều năm như vậy, tôi rốt cuộc có một ngày được thêm tiền tiêu vặt, tôi tin tưởng, có một lần thì sẽ có lần hai. 】 【a**n: Ngọa tào, "Võ **w" chúng ta đến bắt tay một cái, tôi tuy rằng không được thêm tiền tiêu vặt, nhưng hôm nay quà tặng kèm của chủ tiệm đã cứu tôi một cái mạng chó! Tôi thế nhưng quên hôm nay là kur niệm một năm yêu nhau với bạn gái, nếu không phải thời khắc mấu chốt nghĩ đến bánh chủ tiệm tặng chưa ăn, nhanh chóng quyết định quỳ một gối xuống đất tặng cho cô ấy, sợ là muốn xong cái mạng nhỏ rồi. 】 【k**l: Các ngươi thật là cơ trí, tôi như thế nào liền không nghĩ đến đưa cho bạn gái, có được liền một miếng ăn hết, bất quá...... Ăn ngon thật! 】 【H**q: Đối với đồ ngọt vô cảm, nhưng bánh hoa đào chủ tiệm tặng ăn ngon thật, loại này ngọt một chút cũng không nị, làm người ăn còn muốn ăn nữa, đáng tiếc chỉ có một khối. Chủ tiệm, ngày mai sẽ thêm vào thực đơn đi? Tôi nghĩ mua một chút cho mẹ tôi nếm thử, bà khẳng định sẽ thích. 】 【 mộng **k: Chủ tiệm làm ơn ngày mai nhất định phải đem bánh hoa đào vào thực đơn, tôi thật sự quá thích, hôm nay thật sự nhịn không được ăn luôn, hiện tại ngẫm lại hối hận muốn chết. 】 【 cái ** thứ: Cùng cầu mong, cùng cầu mong, chủ tiệm ngày mai tôi nhất định phải ăn được bánh hoa đào. 】 【 vũ **c: Chủ tiệm tặng bánh làm con gái tôi rất thích, vẫn luôn cầm ở trong tay ngắm nhía, vừa nghe, chính là luyến tiếc ăn, con bé còn vẽ một bức họa, chia sẻ cho mọi người cùng xem [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】 Dưới bình luận này có rất nhiều khách hàng khác trả lời, đều khen cô bé vẽ đẹp.Nguyễn Miên Man nhìn đến bức vẽ đó, cũng cười trả lời một câu "Thật xinh đẹp". Lại nói, nhóm khách hàng nhất trí yêu cầu đem bánh hoa đào cho vào thực đơn. Hoa đào hái được cơ bản ngày hôm qua đều dùng gần hết rồi, cây hoa đào ngoài cửa còn hái nữa liền trụi sạch, Nguyễn Miên Man chỉ có thể trả lời bình luận trên cùng. 【 Chủ tiệm trả lời: Nhìn thấy cây hoa đào trước cửa nở rất nhiều vì thế thu thập một ít làm chút bánh hoa đào thủy tinh chia sẻ cho mọi ngươi, dư lại chút hoa hái nữa liền trụi cây, cho nên không có biện pháp làm tiếp, ngại quá. 】 Gửi xong trả lời, Nguyễn Miên Man mới từ trên giường đứng lên.Chưa tới 10 giờ, công việc buổi sáng đều đã làm xong, co đang bồi Quả Quýt Nhỏ chơi ngoài cửa, di động đột nhiên vang lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương