Tiến Có Thể Công, Lui Có Thể Thụ

Chương 1



Tiểu thiếu gia là tiểu thiếu gia hàng thật giá thật, phú nhị đại, nhỏ nhất trong nhà, phía trên có hai anh trai một chị gái, là đứa nhỏ cha mẹ lớn tuổi mới sinh, là một đoàn sủng danh xứng với thực, là đại bảo bối trong mắt anh trai chị gái, là linh vật trong mắt ba mẹ, từ nhỏ đến lớn không ai dám khi dễ đến một ngón tay.

Tiểu thiếu gia được cả nhà cưng chiều, nhưng cũng không vì vậy mà lệch lạc, lớn lên vừa đơn thuần vừa đáng yêu.

Tiểu đáng yêu vừa được mười tám tuổi, lần đầu tiên xem "phim hành động".

Là loại phim hành động một nam, một nữ.

Tiểu thiếu gia hết hồn, tràn ngập tò mò, lại cảm thấy được mình lớn lên không tốt, sao lại có thể xem loại phim này.

Kết quả......

Tiểu thiếu gia tạc mao: Cái này có gì thú vị a! Nhàm chán!

Cậu tắt đi, tùy tiện lục mở thư mục, mở ra một thư mục mang đến thế giới mới.

Cậu vô ý thấy loại hình phim hành động, chỉ có nam chủ.

Sau đó cậu có phản ứng.

Tiểu thiếu gia lại tạc mao: mình thích con trai?!

Phương gia tiểu thiếu gia thích con trai, đây chính là chuyện lớn.

Anh cậu, chị cậu, ba mẹ cậu đều bắt đầu xem xét đối tượng thích hợp, ngàn vạn lần không thể ủy khuất hòn ngọc quý trên tay của nhà mình.

Nhưng mà tiểu thiếu gia đã tự mình thích một người.

Đối phương chân nhỏ eo thon, mặt mày thanh tú, thật giống tiên tử trong tranh.

Tiểu thiếu gia muốn bắt đầu theo đuổi người ta.

Theo đuổi rất nghiêm túc, người ta bình thường học cái gì, đi nơi nào ăn cơm, tham gia yến hội gì, tham gia hoạt động sinh viên gì, cậu cũng tìm hiểu đến nhất thanh nhị sở, toàn lực ứng phó mà theo đuổi người ta.

Người ta học cái gì, cậu cũng đi; người ta tham gia hoạt động, cậu cũng báo danh; người ta có tiệc rượu, cậu liền đoạt thư mời của anh trai chị gái.

Rất thuận lợi, rất nhanh đối phương đã cùng cậu trở thành bạn bè.

...... Nhưng còn có một chút đặc biệt phiền.

Có một học trưởng lớn hơn cậu hai khóa, đi học học trưởng là trợ giảng, tham gia hoạt động người ta đặc biệt mời làm khách quý, tiệc rượu cũng có thiệp mời.

Không nên khéo như vậy, mình theo đuổi bạn trai ở đâu hắn liền xuất hiện ngay tại đó!

Tiểu thiếu gia đưa ra kết luận: đây là tình địch của mình!

Tiểu thiếu gia đối với tình địch tràn ngập địch ý.

Thời điểm đi học, cậu ngồi ở vị trí chéo với đối tượng theo đuổi, tự cho là hung ác mà trừng mắt nhìn học trưởng, lão sư nói cái gì cũng không nghe, người trong lòng ngồi chéo phía trước cũng không nhìn, tức giận.

Người này sao lại đẹp trai như vậy!

Mình không có sức cạnh tranh a!

Thật đáng ghét!

Chuông tan học vang lên, tiểu thiếu gia mới ý thức được mình không chép bài. Không chép bài sẽ không biết làm bài, không làm bài sẽ bị giáo sư điểm danh phê bình.

Trong đầu nảy ra một ý, cậu chạy đến bên đối tượng theo đuổi, giả bộ buồn rầu mà nói: "Tớ nghe không hiểu, hay là cậu đến thư viện giúp tớ học bổ túc đi? Tớ mời cậu ăn cơm làm bồi thường, thế nào?"

Đối phương còn chưa trả lời, cậu bị túm áo mạnh mẽ xoay người.

Học trưởng tùy ý cười cười, một tay kéo theo cậu, một tay cầm sách giáo khoa, nói: "Nghe không hiểu? Không biết làm bài? Trợ giảng lão sư hôm nay có thời gian, đi thôi bạn nhỏ?"

Tiểu thiếu gia muốn tạc mao, chưa kịp phản bác, học trưởng lại ôn hòa mà hướng về phía đối tượng theo đuổi của cậu cười: "Bạn học Kiều Lạc, lần này bài tập có hơi khó, mau trở về làm bài đi."

Hắn liếc mắt nhìn tiểu thiếu gia đang tức giận một cái, cười đến càng thêm ôn nhu ân cần: "Có vấn đề gì không hiểu, có thể hỏi tôi."

Tiểu thiếu gia: "!!!!"

Hắn lạm dụng chức quyền!

Hắn đáng đánh!

Hắn câu dẫn Kiều Lạc!

Kiều Lạc đối tượng bị "câu dẫn" lộ ra nụ cười nhu thuận, nói: "Cám ơn học trưởng."

Sau đó lại nói nhỏ với tiểu thiếu gia: "Tớ giảng khẳng định không dễ hiểu bằng học trưởng, cậu nhanh đi học bổ túc."

Tiểu thiếu gia mới không cần bị tình địch kèm học, cầm lấy cặp sách muốn đi cùng Kiều Lạc.

Không đi được, cánh tay người phía sau sao lại có lực như vậy, hắn túm quai cặp thiếu chút nữa siết cổ cậu.

Tiểu thiếu gia nhìn bóng dáng người trong lòng đi xa, tức giận đến muốn giơ chân.

Học trưởng còn không hề tự giác hỏi: "Đi học không nghe giảng, một chút cũng không ngoan, bây giờ còn muốn đi chỗ nào a bạn nhỏ?"

Cậu nghĩ: Tốt, học bổ túc liền học bổ túc, học xong phải đi giúp Kiều Lạc làm bài, đỡ phải để học trưởng này mượn cơ hội tiếp cận Kiều Lạc!

Học trưởng nhìn thấy trạng thái tạc mao của tiểu thiếu gia, cảm thấy cậu đáng yêu muốn chết, kéo quai cặp mang theo người, nói: "Đi thôi, bạn nhỏ, cho cậu học bổ túc miễn phí."

Tiểu thiếu gia trừng hắn: "Tôi không phải bạn nhỏ!"

Nghẹn ra một câu mắng chửi người tự cho là rất lợi hại: "Anh là lão nam nhân!"

Học trưởng thiếu chút nữa cười ra tiếng, cong cong khóe môi, vò tóc cậu: "Tốt lắm, đi thôi tiểu bằng hữu."

Hắn chọc chọc quai hàm phình ra của tiểu thiếu gia, nói: "Đối với lão sư phải tôn trọng một chút, nếu không sẽ trừ điểm rèn luyện của cậu."

Hắn lại lạm dụng chức quyền!

Tiểu thiếu gia lại trừng hắn, trừng xong lại không dám phát giận.

Điểm rèn luyện trừ hết, cậu sẽ trượt kỳ thi.
Chương tiếp
Loading...