Tiên Ngộ
Chương 3: Hé Mở Bí Mật
Lê Minh suy nhĩ một lát, tay lại cầm thanh đoản kiếm lên, lại nhấn xuống tiếp nữa.Cũng như lần đầu, hắn tốn không ýt sức. Mắt thấy nút đã nhấn xuống, hắn vội bỏ thanh đoản kiếm qua một bên, tay cầm miếng kim loại lên. Khác hẳn với lần đầu, không một ánh sáng phát ra, miếng kim loại vẫn như thế. Cái nút cũng không có lồi lên."Không lẽ bị hỏng" Lê Minh lại buồn bực."Hết năng lượng?""Nước?" Lê Minh nhớ tới mình tìm đước nó trong nước. Hắn đứng bật dậy chạy ra ngoài.Lát sau hắn lại bước vô, trên người bê theo một chậu nước, hắn cầm miếng kim loại bỏ vào trong chậu.Lê Minh ngồi bên cạnh chờ đợi..."Không chút biến hóa"Lại một lúc..."Chẳng có gì"Lê Minh nhìn mờ cả mắt mà không có gì.Lê Minh thò tay cầm miếng kim loại lên, mắt mở lớn chậm rãi quan sát...Vẫn như thế, thậm chí cái nút cũng không lồi lên.Lê Minh ngẩng đầu nhìn bầu trời, đêm đã đầy sao. Hắn do dự một lát rồi xoay người trèo lên giường đi ngủ......Lại một đêm yên tĩnh trôi qua..."Hít... Hít..." Một mùi thơm xộc vào mụt Lê Minh, hương thơm này không xa lạ gì lắm với hắn, mùi hương này chính là của Hương Linh hoa. Lê Minh cảm giác mùi hương này không đúng, hắn bật dậy đi lại bên cạnh chiếc bàn.Hắn vận chuyển linh khí, thi chuyển Quan Khí thuật nhìn về phía Hương Linh hoa..."Hơn năm mươi năm tuổi"Lê Minh giật mình nhìn kỹ lại, "không sai" hắn lẩm bẩm trong miệng.Phải biết rằng, cây Hương Linh hoa này mới được hắn nhổ về trồng cách đây mấy tháng, khi nhổ về cây Hương Linh hoa mới được một năm tuổi. Thoáng qua một đêm mà nó đã được hơn năm mươi năm."Miếng kim loại? ""Ánh sáng cổ quái?"...Lê Minh đưa ra đáp án, mắt xoay chuyển tìm kiếm miếng kim loại.Hắn vọt tới góc tường, tay nhặt, cẩn thận quan sát, hắn vén vạt áo lâu chùi tỉ mỉ miếng kim loại.Vẫn không thu hoạch gì. Lê Minh biết nó hết năng lượng mà không biết cách nào bổ sung."Hồ nước? " Lê Minh suy nghĩ rồi quyết định đi ra lại chỗ "hồ nước", chính là nơi tìm thấy miếng kim loại.Tay cầm miếng kim loại,Lê Minh bước nhanh ra ngoài.Đi được vài bước.Một hiện tượng quỷ dị xảy ra...Lấy Lê Minh làm trung tâm, mọi ánh sáng như bị lực hút, tất cả ánh sáng cách mười mét điên cuồng lao đến cánh tay Lê Minh.Lê Minh sợ hãi nhìn lại cánh tay mình, tay hắn đang cầm chính là miếng kim loại. Không chút do dự tay hắt vứt ngay miếng kim loại ra xa, chân liên tục lùi ra sau.Miếng kim loại rơi xuống, Lê Minh nhìn thấy ánh sáng liên tục bị miếng kim loại hấp thu...Lê Minh không có lại gần, hai mắt mở lớn nhìn chằm chằm vào nó....Lúc sau, hai mắt Lê Minh vẫn dàn chặt lên miếng kim loại.Không khí ngừng ba động. Ánh sáng trở lại bình thường, Lê Minh không vội bước tới.Hắn đợi một lát sau đó, sau khi chắc chắn rằng không có gì nguy hiểm hắn mới từ từ tiến lại.Lê Minh cúi xuống nhặt miếng kim loại lên, ngưng thần đánh giá...."Ánh sáng""Ha...ha" Lê Minh cười to thành tiếng, cái nút trên miếng kim loại đã lồi lên.Lê Minh biết chắc rằng nó đã nạp đầy năng lượng.Lê Minh vội chạy ra dược điền."Đây là tiền à nha"Tay vỗ túi trữ vật, đoản kiến xuất hiện trong lòng bàn tay, Lê Minh không do dự tay nhấn vào cái nút.Ngay lập tức...Luồng ánh sáng cổ quát bắt đầu truyền ra. Với kinh nghiệm trước đó, Lê Minh không hề lãng phí, chân buớc từ từ soi chiếu tất cả dược điền."Đan dược sau này không cần lo lắng à nha" có suy nghĩ này Lê Minh bước chân càng nhanh hơn, thoáng cái đã chiếu rọi một luống dược điền.Do dự một lúc hắn thò tay ấn vào cái nút lần nữa."Hoàn hảo"Luồng ánh sáng lập tức tắt đi.Hắn tiếp tục ấn, "cứng" Lê Minh tay cầm đoản kiếm ấn tiếp xuống dưới.Ánh sáng lại hiện ra...Hắn lặp đi lặp lại nhiều lần, sau khi chắc chắn rằng cái nút đó chính là "công tác bật nguồn" hắn mới dừng lại....Xoay người hắn quay lại căn phòng, tay vỗ túi trữ vật lấy ra bọc mật gấu. Lê Minh quyết định gia tăng công lực cho mình sau này còn dùng miếng kim loại thần bí kia...."Hít" Sau vài tiếng đồng hồ hắn cũng tỉnh lại, bây giờ tu vi của hắn đã là Linh Khí kỳ tầng hai đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đợt phá tầng ba.Lê Minh đi ra dược điền xem xét."Chưa có biến hóa gì"Từ khi chiếu ánh sáng đến nay mới được mấy tiếng nên chưa có biến hóa gì cũng bình thường.Lê Minh quay lại phòng, hắn gặm vài miếng lương khô sau đó lăn ra ngủ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương