Tiên Sở

Chương 27: Bắc đẩu lan can nam đẩu tà (2)



Hiên viên hoàng đế yêu thích không rời tay, lại dựa vào bắc đẩu thần binh này, dung hợp thần công,tự mình sáng tạo ra bảy pho kiếm quyết, khắc trên thân kiếm, đó là bắc đẩu thất quyết, chính là kiếm kinh của hiên viên tiên kinh trong truyền thuyết.

"Không sai, đây là Bắc đẩu thần binh thiên xu kiếm."

Phiên Phiên thần thái hớn hỏ, tay nâng đồng lô lên, đi đến trước thanh đồng thần kiếm đang trôi nổi, yêu kiều nói:" Lý Chân nhân ở đỉnh Ngọc Nữ phong tu luyện đã một trăm năm mươi năm, thu được hơn trăm chủng loại pháp bảo, chắc không liệu được bàn chân lại dẫm lên thiên hạ đệ nhất thần binh lợi khí?"

Trong đan diền Sở Dịch truyền ra tiếng thở hổn hển thô trọc của Lý Chí Nghi, một lúc sau, chỉ nghe hắn khàn khàn trong cổ họng, nói như trong mông:" con bà nó, con bà nó, nếu như biêt sớm thiên kiếm ở dưới đít ta, đạo gia ta có đi cầu cũng không dám ngồi xổm". hắn nghiến răng nghiến lợi nói những điều kỳ quặc, tưởng như biến thành một người khác.

Lý Chí Nghi tuy là một đạo môn tản tiên bổn tính chính trực, nhưng có tật thích thu thập pháp bảo thần binh của thiên hạ không cưỡng chế được.

Lúc mới tu đạo, chẳng qua sau khi giết yêu ma,vì nguyên tắc không để phí của giời mà đều đem pháp bảo thuận tay bỏ túi.

Nhưng càng về sau này, lòng tham thu thập càng lúc càng mạnh, gần như tham lam biến thái, nhìn thấy pháp bảo của người khác,mỗi lần đều lòng đều ngứa ngáy không chịu được,hồn thân khó chịu, không thời khắc nào không nghĩ đến chiếm làm của riêng.

Nếu như là pháp bảo của đạo môn tu chân khác, vì tín niệm đạo đức, chỉ đành khổ sở nhẫn nhịn.Nhưng nếu như là của yêu ma, thì lão đầu không khách khí, nghĩ ra mọi biện pháp cho vào túi riêng…động lực trảm ma trừ yêu của hắn phần lớn là nguyên do như vậy.

Vì thế Lý Chí Nghi bị người trong ma môn xem là "vì bảo hại mệnh ba nhất đạo nhân" đáng hận nhất, đáng ghét nhất, đáng sợ nhất.

Giờ đây phát giác thiên hạ đệ nhất thần binh chứa ở ngay dưới mũi, hơn một trăm năm đều không hề phát giác, đối với kẻ ham bảo vật như hắn sao lại không đấm ngực dậm chân, trong lòng đau đớn.

Nhưng điều làm hắn tức nhất không chỉ là thế, mà là rõ ràng thâý thần binh chỉ cách hơn một trượng mà không sờ tới được, cũng không lấy được, chỉ có thể dương ngươi trừng mắt ra nhìn.

Phiên Phiên khanh khách cười nói:" Lý chân nhân, người không cần gấp, khi thiên xu kiếm cắt phá yết hầu Sở Công tử, ngươi có thể nhìn rõ ràng rành mạch mà…."

" thì ra là như thế." Sở Cuồng Ca ha ha cười nói:" tên tiểu tử này là đồng tử, Tiêu nha đầu là xử nữ. Tiêu nha đầu ngươi bế hắn đến tận đây, tự nhiên là vì tế kiếm hay sao?"

"Thái Ất đế tôn quả là hành gia đạo lý, đã đoán là trúng." Phiên Phiên cười yêu kiều, nhìn Sở Dịch nhẹ giọng than:"Ai, Sở công tử, đường tiên tử, các người có thể oán tan,chỉ là thần binh này nghìn năm chưa uống máu người, chắc là đã khát đến khó chịu đựng được, nếu như không uống máu của hai người, một khi giải ấn, cả hoa sơn này sẽ chìm trong máu thịt."

Sở dịch vô cùng hoảng sợ, lúc này đã hiểu rõ mục đích Phiên Phiên đem bọn họ tới đây.

Đường Mộng yếu mềm nhũn ngã quỵ trên mặt đất, nghe thấy lời nói này, trong lòng vừa kinh hãi vừa lo lắng nghĩ:" ta từ nhỏ xuất gia tu hành, thanh tâm quả dục, là để vì trường sinh bất tử, phi thăng thành tiên,. Không ngờ hôm nay…hôm nay lai cùng một nam tử khoả thân cùng chết ở động huyệt hoa sơn.Vận mệnh vô lý khó có thể đoán trước.

Nghĩ đến đây, mặt nàng nóng như thiêu đốt, tâm loạn như ma, bỗng nhiên lại dậy lên một thứ cảm giác cổ quái khó nói rõ.

Phiên Phiên hai tay nhập lại, mười ngón tay đan xen, từ từ vũ động ngón tay, trong miệng niệm vài từ.

Thiên Địa hồng lô lục quang rung động, từng chút một biến lại thành cao một trượng, nhẹ nhàng rơi xuống đất.

"Vù" bên ngoài vài xích, thần kiếm theo đó chấn động mãnh liệt, bích quang diệu vũ, long ngâm bất tuyệt, thân kiếm từng chút từng chút được kéo ra khỏi đất.

Sở Dịch bất giác hô hấp khó khăn, tinh thần hỗn loạn, tim nhảy loạn thình thịch, không thể nói rõ là đang sợ hãi hay là hưng phấn.

"Vù vù vù" Truyện được copy tại

Theo biến hoá của ngón tay Phiên Phiên, huyền thai đồng đỉnh trong thiên địa hồng lô xoay tròn nhanh ngược hướng với thành lò, đồng thời đụng mạnh làm dậy lên những sóng khí lục quang nông sâu không đều, hết lớp này đến lớp khác bay tròn toả ra, đụng vào thiên xu kiếm đang từng thốn từng thốn được rút ra.

"oanh"

Lục quang mang của thiên xu kiếm oanh nhiên cổ vũ, chiếu đến xung quanh sáng trắng, từng đợt từng đợt bích quang khí trụ xoay trong đột nhiên khúc xạ biến hình, khoảnh khắc hoá thành một lục giác thanh long mý lệ, gầm thét phi vũ, chỉ muốn phá tường xông lên.

" Thanh long linh?" Sở Cuồng Ca, Lý Chí Nghi đại chấn, đồng thanh thất thanh kêu.

"Đúng rồi", Phiên Phiên cười khanh khách trợn đôi mắt đẹp, cố ý ra vẻ ngạc nhiên nói:" í, Lý chân nhân ở Hoa Sơn tu hành nhiều năm như thế, không biết Thiên Xu kiếm còn được, chẳng nhẽ đến đỉnh Thương Long của Hoa Sơn là thái cổ lục giác thanh long hoá thành cũng không biết hay sao.?"

Lý Chí Nghi lầm bầm nói:" Thanh long linh?có đúng là lục giác thanh long? Lục giác thanh long của tứ linh thần thú?"

Sở Dịch mắt hoa thần mê, vô cùng sửng sốt, lòng nghĩ:" thì ra thiên xu kiếm trấn ở nơi đây, là thú thân lục giác thanh long của thái cổ mộc tộc đại thần."

" Ai, dù sao các người cũng không sống được lâu nữa, cho cho các người làm quỷ minh bạch."

Phiên Phiên thở dài một cái, tạm thời đình chỉ giải ấn, nhu thanh nói:" Hiên Viên hoàng đế sau khi đánh tứ linh thần thú,đánh cho bọn chúng trở lại nguyên hình, dùng Hiên Viên lục bảo phong ấn trấn giữ,. 24 túc thần thì bị thiên địa hồng lô phong ấn ở trong Liên Hoa phong. Còn lục giác thanh long này thị bị Thiên Xu kiếm phong nhiếp hồn phách,

thi thể hoá thành Vi Thương lĩnh hoà lẫn vào các đỉnh núi của dãy Hoa Sơn.

Sở Dịch nhịn không được ngắt lời nói:" thế còn về 3 đại linh thú khác? không lẽ bị hoàng đế dùng bắc đẩu thần binh phong trấn tại các nơi khác nhau sao?"

Phiên Phiên mắt huyền hơi nheo, mím môi cười nói:" không sai, hoàng đế vì phòng chống tứ linh sống lại hành hung, trừ phong trấn nhị thập bát túc ta, còn dùng bắc đẩu thần binh đem tứ linh phân ra phong ấn ở 4 nơi không cùng địa phương. Thanh long bị Thiên Xu trấn tại Hoa sơn, Bạch Hổ bị Khai Dương trấn tại Côn Lôn, Chu tước bị Ngọc Hành trấn ở hoang nam, Huyền Võ bị Thiên Tuyền, Thiên Quyển, Diêu Quang tam kiếm cùng trấn tại Bắc Hải.Chỉ còn lại một Thiên Ky bảo kiếm là hoàng đế lưu lại bên mình.

Sở Dịch đột nhiên hiểu ra, buột miệng nói:" thì ra bắc đầu thần binh cùng thiên địa hồng lô lưỡng đại thần khí cùng nhau xuất hiện mới có thể giải hoàn chỉnh tứ linh phong ấn!"

" thì ra Sở công tử lại không giống như một thư sinh thối nát."Phiên phiên mắt như xuân thuỷ nổi sóng, yên nhiên cười nói:" Sở công tử nói đúng, chỉ là chưa toàn diện. Bắc đẩu thần binh đích xác là phong ấn của tứ linh, nhưng thiên địa thần lô lại là phong ấn của nhị thập bát túc, đồng thời lại là phong ấn của bắc đẩu thần binh. Đó còn gọi là tử mẫu phong ấn."

Lý Chí Nghi cười lạnh nói:" Hắc hắc, thì ra ngươi giải khai phong ấn cho nhị thập bát túc chỉ là bước đầu. Mục đích cuối cùng, thì ra là muốn dùng thiên địa hồng lô để thu về bắc đẩu thần binh, triệt để giải khai phong ấn tứ linh".

Phiên Phiên cười hi hi nói:" Không sai. Bắc đẩu thần binh đã theo thiên địa hồng lô xuất hiện, tự nhiên phải lấy được. Thường hay nói: giải khoá cần phải tìm người khoá, Hiên Viên hoàng đế đã sớm hoa vũ thành tiên, thi ên hạ này, trừ thiên địa hồng hồ, còn cái gì có thể giải ấn mà rút ra Thiên Xu kiếm đây? Chỉ cần…."

Sở Cuồng Ca cười hắc hắc tiếp lời nói:" Chỉ cần rút ra được thiên xu kiếm tự nhiên có thể lợi dụng lục giác thanh long linh trong thân kiếm, trấn trụ giác, kháng, để, phòng, tâm, vĩ, ky đông phương thất túc, tổ hợp thành thanh long thần thú. Chỉ cần tìm ra, sở hữu bắc đẩu thần binh, tự nhiên có thể lợi dung hồn phách tứ linh, không chế nhị thập bát túc, một lần nữa tổ thành tứ linh thần thú …"

Phiên Phiên cười khanh khách như chuông bạc lại tiếp lời:" Đến thời khắc đó, tứ linh xuất, bát hoang phá, thập nhị bát túc thiên hạ tẩu, tứ hải bát hoang còn ai là địch thủ?"

Sở Cuồng Ca cũng theo đó cuồng tiếu nói:" Không sai! Chỉ cần thu được Hiên Viên lục bảo, không nói đến tứ hải bát hoang, mà đến cửu thiên tam giới cũng có thể hoành hành!" tiếng cười sướng khoái lâm li, tưởng như còn cao hứng hơn Phiên Phiên.

Lý Chí Nghi tức giận:" cười cái đầu con bà ngươi đó! tiểu yêu nữ, tứ linh phong ấn, thiên địa hồng lô, bắc đẩu thần binh ….những điều đó đều là những bí mật lưu truyền từ thượng cổ, ta không biết, lão yêu quái không biết, trong đạo môn ma môn có không nhiều người đều không biết, làm sao ngươi tự nhiên lại biết rõ ràng như thế chứ?"

Sở Dịch giật mình, đối với vấn đề này hắn cũng rất hiếu kỳ, liền lập tức dương tai nghe ngóng.

Phiên Phiên cười khanh khách, tự nhiên nói: "Lý chân nhân, ngươi biết đây là động phủ gì không?"

Sở Dịch run nhè nhẹ, nhìn nhanh một vòng quanh động huyệt phương viên tứ trượng này, trừ Thiên Xu kiếm ở trên một tảng đá lớn ở góc động ra đều trống rỗng, không có vật nào khác.

Lý chi Nghi rên lên một tiếng, không nhịn được nói: " tóm lại là c ái nhà xí. Tiểu yêu nữ ngươi có rắm thì đánh mau lên! "

Phiên Phiên không hề giận dữ, cười nói:" Lý chân nhân không biết thời xuân thu Tần Mục vương có một con gái, gọi là Lộng Ngọc sao? Nơi đây là nơi nàng cùng phu quân Tiêu Sở ẩn tích."

Sở dịch nghĩ:" không tưởng được thần tiên quyến lữ trong truyền thuyết tạ trú tại trong thạch động đơn giản đến đến này…"

Đột nhiên giật mình, nghĩ đến hôm qua Yến Tiểu Tiên cùng thổi " Lộng ngọc bích hoàng tiêu",má lúm cười ranh mãnh của nàng lại hiện ra đu đưa trước mắt. Chuyển niệm nghĩ:" Nơi này thô mà không thô lậu (giản dị, nhỏ mà không xấu), n ếu không có việc gấp, ví như ta có thể cùng Tiên muội tại đây thổi tiêu cùng địch, suốt đời bên nhau, thì đây không giống như tiên thiên động phủ. lại tiêu diêu khoái hoạt hay sao.Trong một thoáng lòng xuất hiện một cảm giác ngọt ngào.

Lý Chí Nghi nói:" Tiêu Sử? là người cái gì rể quý cưỡi rồng của tần quốc đó sao?" đột nhiên giật mình thất thanh nói:" Thanh long? Đúng rồi? không lẽ đương thời con rồng hắn cưỡi là thanh long? không lẽ hắn… hắn là người trong ma môn?"

Phiên Phiên khanh khách cười nói:" Không sai, não của Lý chân nhân cuối cùng cũng biết nghĩ rồi à!Vị tiêu tam lang đó nguyên là họ kiều, không nhũng là thừa long khoái tế của tần mục vương, mà còn là hậu duệ đích tôn của Xi Vưu đại đế, là ông tổ mười tám đời của sư tôn ta "

Sở Dịch rất ngạc nhiên, đạo ma nhị tán tiên trong đan điền đều giật mình run lên, nhất thời không nói ra lời.Nếu như không phải đích thân nàng nói ra,thì ai có khả năng nghĩ đến Xi Vưu Tiêu Sử cùng đệ nhất yêu nữ lại có liên quan bí mật đó.

" Sở Thiên đế không cần kinh ngạc, đây vốn là bí mật của thần môn, tính trước tính sau, chỉ có năm ba người biết được thôi. Các người có thể trước khi chết biết được, có thể tính là không uổng rồi." Phiên Phiên đôi mắt xanh cười như hai hồ xuân thuỷ, lấp lánh động long lòng người, nhu thanh nói tiếp:" Tiêu tam lang hùng tài vĩ lược,kế thừa di chí của tổ tiên, một lòng chấn hưng ma môn,khôi phục chế độ cũ thái cổ ngũ tộc. Nhưng người biết thiên hạ người phản đối cực nhiều, vì thế ẩn tính mai danh, âm thầm truyền đạo, tổ chức ma môn, hai mươi năm, người đã vượt nhìn núi vạn sông, tra cứu " Sơn hải kinh", dựa vào rất nhiều chu tơ mã tích ( tơ nhện dấu ngựa, bằng chứng để lại) tìm ra nơi hạ lạc của Hiên viên lục bảo cùng tứ linh phong ấn. Sau khi thành hôn cùng công chúa tần quốc, người như nguyện thụ phong, có được dãy hoa sơn, sau đó tìm nhiều năm. cuối cùng tra rõ được vị trí của thiên địa hồng lô, thiên xu kiếm, thập nhị bát túc.Với trí tuệ thông thiên cùng tu vi kinh thế hãi tục của mình, người thậm chí không cần thiên địa hồng lô trợ giúp cũng có thể nhẹ nhàng dễ dàng rút ra thiên xu kiếm, đem thanh long linh trong kiếm để cưỡi nhẹ nhàng. Nhưng vì không tránh được phô trương thái quá, dẫn đến sự chú ý của đạo môn, người lại đem thần kiếm phong ấn, quy hồi nguyên vị, đem hết tinh lực đang có tập trung vào giải khai tứ linh phong ấn …."

Bọn người Sở Dịch càng nghe càng kinh hãi, Thiên Xu kiêm là thần khí Hiên Viên hoàng đế tự mình phong ấn, Tiêu tam lang này chỉ bằng sức của một mình mình, giải khai phong ấn của hoàng đế, sau đó lại đem thanh long linh phong ấn lại, tu vi quả thật kinh người.

Phiên Phiên thở dài một hơi, nói:" chỉ tiếc người đã gấp giải khai tứ linh phong ấn, không ngờ người giải khai tứ linh phong ấn phải chịu thần huấn thiên khiển, trong lúc người đang giải khai phong ấn, đột nhiên thiên lôi chấn động, đem Liên Hoa phong không ngừng chọc thủng, đánh vào nê hoàn cung trên đỉnh đầu người, lại bị hung hồn của tứ linh nhị thập bát túc cắn lại vì thế vạn kiếp bất phục.

Chúng nhân lòng nghĩ:"Thì ra vết nứt ở trung tâm liệt động là do thiên lôi sở phách! Tiêu tam lang này làm việc nghịch thiên, còn thiếu chút nữa là thành công, đúng là một đệ nhất kỳ nhân thiên cổ!" cảm thấy rất kinh hãi, kỳ dị, lại không kìm được đáng tiếc, hối hận.

Phiên Phiên nói:" may nhờ có Xi Vưu thần linh phù hộ, tiêu tam lam sinh tiền đã đem tất cả tuyệt học cả đời, tinh yếu về thần môn pháp thuật, cùng những bí mật của tứ linh phong ấn đều khắc ở bên trong Tử phượng địch cùng bích hoàng tiêu"

Sở Dịch a lên một tiếng thất thanh,phồng miệng líu lưỡi, lòng nghĩ:" Thiên hạ lại có sự việc khéo đến vậy! Tiên muội hôm qua vô ý đề cập đến lộng ngọc bích hoàng tiêu, thì ra đều là ma môn chí bảo, hơn nữa lại còn che dấu nhiều bí mật đến như vậy…"

Phiên Phiên ngạc nhiên liếc hắn một cái, than thở:" Thê tử của tiêu tam lang Lộng ngọc tuy không biết thổi địch hay bí mật trong tiêu, nhưng đem được bảo tồn hoàn hảo, truyền từ đời này sang đời khác. A, đáng tiếc … truyền đến đời tổ phụ của sư tôn, Bích hoàng tiêu bị người lấy mất, từ đó không biết tung tích.Nếu không phải tiêu gia đã khắc lại mô phỏng, tâm huyết cả đời của tiêu tam lang đều trôi theo dòng nước…..

Nói đến đây, trong động trở nên yên lặng, Sở Cuồng Ca hắc nhiên nói:"Tiêu a đầu, quả nhân cùng sư tôn người biết nhau chừng ấy năm. Đến bây giờ mới biết sư tôn ngươi là tử tôn của Xi Vưu đại đế. Hắc Hắc, không lạ, không là nàng đêm ngày nghĩ đến việc trùng chấn thần môn, đương thượng thần hậu …."

Phiên Phiên trong đôi mắt đẹp đột nhiên thoáng lộ sắc hận nộ lăng lệ. mỉm cười nói:" Đáng tiếc Sở thiên đế như gian vân dã hạc, chỉ muốn làm một thần tiên phong lưu, lãng tử tam giới. Tuy xưng cô đạo quả mà không có chí làm vua, đúng thật đáng tiếc quá"

Sở Cuồng Ca ha ha cười to nói:" túc nguyện năm nghìn năm, trù mưu 18 đời, mới có thể làm ra biến cố Hoa sơn hôm nay. Tiêu nha đầu, để có thể có kế sách chu toàn đến thế này, sư tôn ngươi nghĩ chắc phí tâm tư không ít.

Hắn đốn liễu đốn. du nhiên nói:"hắc hắc, những ngày này quả nhân nhất trực suy nghĩ, vì sao quả nhân giả thành hoà thượng trốn tận núi sâu rừng già để tĩnh tu, tự nhiên lại có lão ngưu tử tìm đến? hơn nữa không sớm không muộn đúng lúc quả nhân " tam thi thân kiếp nhật". Trên cõi đời này, lại có người biết ngày quả nhân " tam thi thàn kiếp nhật c ủa quả. thật là rất nhiều nghi vấn, đến hôm nay mới biết rõ đầu đuôi."

Cái được gọi là tam thi là chỉ thanh cô, bạch cô, huyết cô thượng,trung, hạ tam thi, là yêu hồn tà phách tàng nhập cơ thể con người, người người đều có, mỗi lần đến ngày canh thân nhất định phát tác. Nếu muốn thành tiên đắc đạo, phải từ tịnh đi tam thi,

Ma môn tu nhân do bình thường hay trộm nguyên thần khí đan cả người khác, tích luỹ rất nhiều tà phách, vì thế " tam thi trùng" trong nội thể so với những người đạo môn tu chân bình thường thì lợi hại hơn nhiều, ngày phát tác không chỉ hạn chế là ngày canh thân, mỗi người mỗi khác, gọi chung là " ngày tam thi thần kiếp"

Mỗi lần đến ngày tam thi thần kiếp, ma môn tu chân nhất định thần thức mê loạn, khổ không nói hết, tu vi càng cao, nỗi thống khổ càng đáng sợ, vô cùng yếu đuối.

Vì thế trong đạo môn có câu hành thoại nói rằng " ngày tam thi thần kiếp là lúc trảm yêu trừ ma.nói đến lợi dụng lúc yêu ma tam thu trùng phát tác mà đến đó tiêu diệt.

Phiên Phiên mày tú hơi nhíu lại, cười khanh khách nói:" Không sai, là sư tôn ta cố ý để lộ ra thông tin đó.Ai bảo ngươi không coi trọng người đối tốt với mình, đối với lão sư ta không chung thuỷ, ngươi chỉ cần đối tốt với sư tôn một chút thôi, người đã không động đến một cọng lông của ngươi..."

Sở Cuồng Ca ha ha cuời to:" hay thật, hay thật, nghĩ không ra đến mỹ miều tuyệt thế, diện thủ vô số như thái âm nguyên quân, không ngờ vì quả nhân mà chuyển mình biến thành người phụ nữ u oán vì bị bỏ rơi. Quả nhân vô đức vô năng, không ngờ có thể khiến đích tôn của Xi Vưu là Tiêu thiên tiên yêu thương luyến tiếc như thế, chỉ sợ yêu thương không phải là quả nhân, mà là thái ất nguyên chân đỉnh của quả nhân? hắc hắc, nếu như không vì lão mũi trâu đến sớm một ngày, tên tiểu tử này lại khéo thay lại đi qua đúng đêm đó, thì chỉ sợ đúng là phải để nàng có được rồi!" tiếng cười lanh lẽo, nghe thấy làm người ta không rét mà run.

Sở Dịch trong lòng hoảng hốt:" Tiêu thái chân chắc là vì lấy tiên hiên viên lục bảo cho mình, dùng sắc dụ thái Ất thiên đế không thành, ngượng quá thành giận, bày độc kế tá đao sát nhân, để Lý Chí Nghi cùng Sở Cuồng Ca đấu đến lưỡng bại câu thương rồi ngư ông đắc lợi, chỉ là không ngờ trời đất xui khiến thế nào, ngược lại để ta đi qua lấy được pháp bảo."

Phiên Phiên khuôn mặt lạnh lẽo nói to:" họ Sở ngươi, ngươi không phải đem những việc mình đã làm đổ cho người khác, cái gì mà diện thủ vô số? hình như ngươi đã quên ỷ hồng ôi thuý c ủa ngươi, không cho người khác chiếm chút lợi ích? Phì… khư khư một cái thái ất nguyên chân đỉnh quý hoá cái gì? Hiên tại hiên viên lục bảo quá nửa đã vào trong tay thiên tiên môn rồi.

Mắt nàng khởi thanh triệt thu ba, càng nói càng giận, cười lạnh nói:"ngươi hiếu sắc không biết ngượng, tự cho mình là phong lưu cuồng đồ lãng tử, uổng cho tôn sư ta năm đó với ngươi thần hồn nghiêng ngả. Một lòng chỉ muốn cùng ngươi kết thành thần tiên quyến lữ, tung hoành tam giới, làm quang diệu thanh danh thiên đế thần hậu của thần môn. Nhưng ngưoi đối với tình ý c ủa tôn sư xem tưa nhu hoa cỏ, vì con tiện nhân đó năm lần bảy lượt phụ bạc sư tôn ta. Từ thời khắc ấy, cục diện đêm nay đã được định sẵn rồi".

Phiên Phiên lúc nào cũng cười nói yên nhiên, phong tình vô cùng, lúc này bông nhiên tật ngôn lệ sắc như cuồng phong mưa gió, làm cho mọi người đều có chút ngạc nhiên.

Không biết vì sao, nhìn mi liễu của nàng nhăn lại, nhãn quyển có chút hồng giân giữ, Sở Dịch ngược lại cảm thấy nàng càng thêm chân thật khả ái."

Sở Cuồng Ca run nhẹ, thất tiếu nói:" Tiêu A đầu, không ngờ ngươi lại đối với sư tôn tình chân ý trọng đến thế, trung thành đến thế. hắc hắc, ngươi nghĩ sư tôn dã tâm to lớn, tâm lang thủ lạt của ngươi yêu quả nhân sao? Nàng yêu bất quá là người sau này có thể giúp nàng giúp nàng thống nhất thần môn. Cái duy nhất mà trong lòng nàng yêu chỉ là chính bản thân nàng mà thôi.

Hai yêu nữ thiên tiên đứng ở hai bên đã không nhịn được, rắn giọng quát to:" Cuồng đồ câm miệng! Nếu còn dám làm nhục sư môn ta, ta cho ngươi không có đất chôn thân!"

Sở Cuồng Ca bi nộ khó ức chế, tiếp giọng cười to nói:" nhờ sư tôn ngươi ban cho, nhục thân quả nhân đã sớm thành tro bụi mấy khói, còn cần đất chôn thân làm gì?"
Chương trước Chương tiếp
Loading...