Tiên Tuyệt

Chương 75: Thần hoàng điểu - đế vương đoạt (trung)



Trong hai mắt của Thần Hỏa Phượng Hoàng hỏa quang hừng hực, hai cánh vỗ nổi lên hai đạo hỏa diễm long quyển phong cao mấy trăm trượng, há mồm một tiếng phượng hót lảnh lót. một đoàn nguyên khí màu đỏ sẫm. nhanh như đạn pháo lao về phía Vân Thượng Ngọc Cung.

Mạc Thiên Ngôn sắc mặt đại biến, hiển nhiên lúc trước hắn đã ăn qua quả đắng của nguyên khí này, lúc này càng không dám chậm trễ, dưới chân bước ra một bước, lăng không bay lên vững vàng rơi trên một đài cao ở trung ương Vân Thượng Ngọc Cung.

Hắn nhẹ nhàng nhún chân, bắt đầu chỉ về phía một tòa cung điện, hét lớn một tiếng:

- Sơn Hà Ấn!

Cửa chính của cung điện hùng vĩ mở ra. trên đại điện trong cung điện chính lộ ra một chiếc đại ấn. Quang ảnh chợt lóe, đại ấn bay ra ngoài, đón gió bành trướng, hóa thành lớn như ngọn núi, đập xuống phía dưới.

Dưới đại ấn kia khắc đồ văn sơn hà. trông rất sống động.

Luồng nguyên khí màu đỏ sẫm này tuy có vẻ ngoài không đáng sợ, nhưng lại vô cùng hung hãn. uy thế Sơn Hà Ấn này chỉ va chạm nhẹ nhàng với nó, nguyên khí liền nổ tung một tiếng, sóng khí màu đỏ sẫm phun lên ngàn trượng, hình thành một luồng khí màu đỏ sẫm giống như hoa cúc ở giữa không trung, lực lượng hùng mạnh hất Sơn Hà Ấn ra ngoài hơn mười dặm.

Thần Hỏa Phượng Hoàng hót vang một tiếng. Kim Điêu vốn phủ phục trên mặt đất lập tức tung cánh bay lên không, một tiếng ưng hót. thân hình lớn lên mấy trăm lần. lao tới cuốn lấy Sơn Hà Ấn.

Mạc Thiên Ngôn biết lúc này chính là thời khắc mấu chốt, một khi bị con thần điểu này quấn lấy, mấy người mình đừng nghĩ tới chuyện còn sống đi ra ngoài. Hắn cũng phải liều mạng già. đứng trên đài cao, dưới chân đạp một loại vũ bộ cổ xưa. hai tay chỉ liên tục, không ngừng chỉ về phía các loại kiến trúc trong Vân Thượng Ngọc Cung, giống như đế vương điểm tướng. Mỗi lần hắn chỉ. pháp bảo ôn dưỡng ở trong kiến trúc đó liền bay ra giết địch.

Thần Hỏa Phượng Hoàng cũng kêu liên tục, bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên đều đã lao tới, mỗi món cuốn lấy một món pháp bảo.

Mạc Thiên Ngôn một mình khống chế bốn món pháp bảo đã cảm thấy cật lực, dù sao Ngụy Linh Vật Tiên Thiên ở trong thế giới động thiên này có uy lực tương đương với Linh Vật Tiên Thiên chân chính. Hơn nữa. một bên còn có một con Thần Hỏa Phượng Hoàng khó đối phó nhất đứng bất động, làm cho hắn như có mũi nhọn chỉ sau lưng, vô cùng khổ sở.

Bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên và bốn món pháp bảo của Mạc Thiên Ngôn đánh đến thiên địa biến sắc, kinh lôi, diễm hỏa. bạo phong, các loại công kích cường hãn không ngừng bạo phát, bạo tạc liên miên không dứt làm cho thế giới trong vòng mấy trăm dặm nổ thành một đống hỗn độn.

Một tiếng phượng hót lảnh lót. Thần Hỏa Phượng Hoàng phóng lên cao, hai cánh chỉ vỗ một chút, liền bay lên cao vạn trượng, hai cánh mở ra. cái đuôi mỹ lệ mà đáng sợ xếp ở sau người, một tia hỏa quang thuận theo lông đuôi chảy xuống. Nó từ trên cao nhìn xuống, lông chim hỏa diễm bao trùm cái cổ to một người ôm. Thần Hỏa Phượng Hoàng há mồm phun một cái, một đoàn nguyên khí màu đỏ sẫm bao bọc lấy hỏa chúng kim sắc lớn bằng mắt rồng hướng Vân Thượng Ngọc Cung đập tới.

Mạc Thiên Ngôn thất kinh, nhấc chân đạp mạnh một bước:

- Đế Vương Đoạt, hiện tại không ra, còn đợi bao giờ!

Đài cao mà hắn đứng bỗng nhiên sống lại, đột ngột hất Mạc Thiên Ngôn ra ngoài, đài cao cực lớn hóa thành một luồng tinh quang vọt lên thiên không, biến hóa thành một món pháp bảo như thứ (châm, kim) như tiên (roi), lăng không đập tới nguyên khí hỏa chúng kia.

Ầm!

Không gian trung tâm vụ nổ sụp đổ vào phía trong, dừng lại khoảng chừng một nhịp hô hấp, ngay sau đó vô số đạo điện xà hắc sắc điên cuồng hướng bốn phía phun ra, bạo tạc cường liệt toát ra từng tầng sóng xung kích màu tro nhạt.

Vân Thượng Ngọc Cung khổng lồ giống như món đồ chơi trong tay trẻ con, bị cuốn ra ngoài mấy chục dặm.

Thần Hỏa Phượng Hoàng cũng không lùi mà tiến tới, hai cánh cụp lại, lăng không lao xuống.

Dưới hai cánh của nó, mỗi lần vỗ đều dâng lên một cỗ hỏa diễm long quyển phong cao trăm trượng, trên hai cánh một tia hỏa diễm màu vàng nhạt chảy vào trong hỏa diễm long quyển phong, mấy chục cỗ hỏa diễm long quyển phong từng cỗ một đánh về phía Vân Thượng Ngọc Cung.

Mạc Thiên Ngôn cả người run nhè nhẹ, lần va chạm vừa rồi đã làm hắn bị nội thương không nhẹ, trong lúc nhất thời còn không kịp phản ứng lại.

Cốc Mục Thanh hét to một tiếng, Thiên La Địa Võng phát động, phù trận Lục Đạo Kiếp thành hình, chỉ vừa vung lên đã thu vào chín đạo hỏa diễm long quyển.

chỉ là nàng cảnh giới không cao, làm được chuyện này đã là cực hạn rồi, vẫn còn có hai mươi đạo hỏa diễm long quyển cuộn trào mãnh liệt mà tới.

Mấy người Hổ Mãnh hét to, pháp bảo các màu bắn ra Vân Thượng Ngọc Cung, đã đến lúc này, tất cả mọi người đều liều mạng!

ở đây ngoại trừ Vũ La. chỉ có Cốc Mục Thanh và Thác Bạt Thao Thiên có Thiên Mệnh Thần Phù. cho dù là Mạc Thiên Ngôn cũng chỉ có pháp bảo, mà không có Thiên Mệnh Thần Phù.

Thiên Mệnh Thần Phù cũng là Linh Vật trời sinh, muốn đạt được phải dựa vào cơ duyên mà không phải nhờ thực lực. Mạc Thiên Ngôn trong hàng ngũ Đại Năng cũng được coi là cao thủ. nhưng không có cơ duyên đó, cho nên không đạt được Thiên Mệnh Thần Phù. cho dù là một đạo có cấp bậc thấp nhất.

Mộc Dịch Trạc cũng không có cơ duyên đó, bởi vậy càng hiểu được tầm quan trọng của Thiên Mệnh Thần Phù. Cũng chính bởi vì vậy, sau khi biết nơi hạ lạc của Thiên Phủ Chi Quốc, không tiếc mạo hiểm bị tổ chức phạt nặng, đã hy sinh ba mươi chín tên thuộc hạ muốn đoạt Thiên Phủ Chi Quốc về tay.

Đáng tiếc là. con của hắn Mộc Dịch Binh Lang cũng không có cơ duyên đó, cuối cùng vẫn là làm mướn không công, tiện nghi cho Vũ La.

Hổ Mãnh và Cốc Mục Thanh không hơn kém nhiều về cảnh giới, thế nhưng pháp bảo của hắn cùng xuất cũng chỉ ngăn cản được ba đạo hỏa diễm long quyển phong. Cốc Mục Thanh thao túng phù trận Lục Đạo Kiếp lại có thể vây khốn chín đạo hỏa diễm long quyển.

Lại nhìn Thác Bạt Thao Thiên, cảnh giới của hắn thấp hơn vài tầng so với Hổ Mãnh, thế nhưng bởi vì có Tê Thần Lực, mặc dù chỉ là Thiên Mệnh Thần Phù thất phẩm hạ. thế nhưng Thác Bạt Thao Thiên cũng mạnh mẽ ngăn cản được hai đạo hỏa diễm long quyển phong, so với Hổ Mãnh cũng chỉ kém hơn một đạo mà thôi.

Mộc Dịch Trạc liều mạng, cùng Kiều Hổ liên thủ mới chặn được hai đạo hỏa diễm long quyển, còn lại mười ba đạo hỏa diễm long quyển cuộn trào mãnh liệt mà đến. đốt bầu trời thành một mảnh màu đỏ sẫm. nhiệt độ tăng lên đột ngột.

Mộc Dịch Trạc nhìn thấy Vũ La đến lúc này không ngờ vẫn là bộ dáng bất động có chút suy nghL nhất thời sôi máu. nổi giận mắng:

- Thằng ngốc, tên ngu ngốc này, còn ngây ngẩn làm gì. ngươi không phải tự cho mình là siêu phàm sao, như vậy mà cũng không ngăn được.

Vũ La nghi hoặc nhìn con Thần Hỏa Phượng Hoàng hùng mạnh đến kinh khủng trên bầu trời, vừa rồi nó cuốn lên mấy chục đạo hỏa diễm long quyển, thần hỏa trên hai cánh không ngừng rót vào trong hỏa diễm long quyển, tạm thời hỏa diễm trên bản thể yếu bớt một ít. Vũ La kinh ngạc phát hiện, trong một vòng tròn trên bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng, không ngờ có khắc phù văn Quang Mang Thái Dương mà trước đây hắn từng gặp qua hai lần!

Hoặc phải nói, chiếc vòng kia chính là phiên bản thực thể của phù văn kỳ lạ kia.

Mà ngay sau khi Thần Hỏa Phượng Hoàng không ngừng tiếp cận, Vũ La cảm giác được sợi xích của mình xao động không ngớt, Vũ La lúc này tóc đen vũ động, lại không phải bởi vì hỏa phong kịch liệt xung quanh, mà là sợi xích không bị ràng buộc nữa.

Vũ La căn bản không có tâm tư đáp lời Mộc Dịch Trạc, hắn mơ hồ cảm giác được, mình dường như đã nắm được một một tia yếu quyết mơ hồ, đây rất có thể là sinh cơ duy nhất của đám người mình!

Còn lại mười ba đạo hỏa diễm long quyển cách Vân Thượng Ngọc Cung chỉ có mấy trăm trượng, hỏa diễm nóng cháy đốt quần áo mọi người đều có mùi khét.

Mạc Thiên Ngôn hít sâu một hơi, nuốt liền chín viên linh đan. mạnh mẽ trấn áp thương thế của mình xuống, đang muốn ngự sử Đế Vương Đoạt đã bị thương không nhẹ lần nữa nghênh chiến, lại thấy Vũ La đột nhiên lăng không bước ra một bước, đã tới bên ngoài Vân Thượng Ngọc Cung, một thân một mình, không chút phòng bị nghênh đón mười ba đạo hỏa diễm long quyển kia.
Chương trước Chương tiếp
Loading...