Tiểu

Chương 24



Theo lời Bảo Bảo, Độc Cô Tuyệt tìm cớ đem hai người từ tiệc điều đi, đương nhiên trước đó chính là rót không ít hảo tửu.

Như thế, dù cho hai người không đến tình trạng rượu say loạn tính nhưng thêm xuân dược vào cũng đủ cho bọn họ củi khô bốc lửa, quan trọng nhất đương nhiên vẫn là nhân tố tình cảm.

Hai người kia từ nhỏ chính là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, rõ ràng đối với đối phương ôm lấy tình cảm khác thường nhưng vẫn không có tiến thêm một bước, đây cũng là nguyên do Bảo Bảo nghĩ ra kế sách như vậy.

Chẳng những tác hợp một đoạn nhân duyên, lại có thể thêm hai vị tri tâm minh hữu, dù cho có sử dụng một chút thủ đoạn…

Bảo Bảo thè lưỡi, lộ ra nụ cười có chút nghịch ngợm, mặc dù kế hoạch có cũ đi nữa, nhưng từ xưa đến nay loại thủ đoạn này có thể kéo dài không suy cũng đủ để chứng minh hiệu quả của nó.

Đợi cho yến hội tàn đi đã là lúc đèn lên, nó và Độc Cô Tuyệt tay nắm tay cùng hướng “Hiện trường vụ án” đi đến, để làm gì ư, đương nhiên là nghiệm thu thành quả rồi.

Bảo Bảo có chút khẩn trương, nhưng chủ yếu là hưng phấn, trừ nó và Tuyệt ra, đây chính là lần đầu tiên nó thấy tình nhân đồng tính, hơn nữa là do một tay nó thúc đẩy, có thể không chờ mong sao?

Huống chi nơi nó muốn đi xem chính là chỗ hai người kia đang mây mưa, trời sinh da mặt mỏng, cảm thấy có chút không ý tứ, phá vỡ chuyện tốt của nhân gia, thật sự xấu hổ quá đi.

Tuy nói như thế nhưng vẫn muốn đi, dù sao có Tuyệt đi cùng nó còn lo lắng cái gì?

Đến gần chỗ của hai người kia, cung nữ thái giám từ lúc yến hội bắt đầu đã bị Độc Cô Tuyệt đuổi đi, một là vì tránh tai mắt của kẻ khác, hai cũng vì tránh cho sự cố xảy ra, hai người đều không hy vọng an bài lần này lại thất bại trong gang tấc.

Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, càng tiến vào, mặt Bảo Bảo càng hồng.

Chỉ cần từ hương vị ham muốn tràn ngập trong không khí cũng đã có thể thấy được hai người có bao nhiêu kịch liệt, chỉ sợ, bọn họ nguyên một buổi chiều vẫn còn đang dây dưa, quả nhiên càng lặng yên, năng lượng càng mạnh, một khi bạo phát ra sẽ trở nên thật lớn.

Đang muốn bước lên, Độc Cô Tuyệt lại ngăn cản Bảo Bảo, kéo bé ra khỏi cửa.

Đáp lại ánh mắt nghi hoặc của Bảo Bảo, Độc Cô Tuyệt cười cười, vuốt vuốt cái mũi khéo léo của bé.

“Tình huống giống như trong dự liệu, chúng ta đừng có quấy rầy bọn họ…”

Câu nói làm cho Bảo Bảo xấu hổ đỏ mặt, hai người kia vẫn còn làm! Cũng may nó khi nãy không có lỗ mãng ầm ĩ lên, nếu không thật sự sẽ rất mất mặt!

“Bảo Bảo…”

Độc Cô Tuyệt cọ cọ lên người của bé, Bảo Bảo cảm thấy phía sau có một vật cứng cực nóng, chưa kịp phản ứng đó là cái gì, đã bị Độc Cô Tuyệt cẩn thận ôm lấy, bay thẳng hướng tẩm cung.

Trên mặt đỏ bừng, nhưng không có cự tuyệt, dù sao từ lúc mang thai cũng đã lâu chưa có làm, lại đụng tới một màn kích thích như vậy, cũng được, liền thuận theo Tuyệt đi, bởi vì chính nó cũng rất muốn…
Chương trước Chương tiếp
Loading...