Tiểu Thiếp Vị Thành Niên
Chương 7: Bị khi dễ
“Bi ai nha.” Cung Tuyết Thiến nhịn không được mà cảm thán, mười tuổi cư nhiên đã biết gả cho mĩ nam, cùng lắm chỉ là một tiểu sắc nữ, nhưng lại có dũng khí lớn như vậy.“Tiểu thư, người sao rồi? còn đau không?” Tiểu Vân nhìn nàng quan tâm.“Đương nhiên đau.” Cung Tuyết Thiến hữu khí vô lực nói, nghĩ đến mình hiện giờ chỉ là một đứa nhỏ mà bị trừng phạt như vậy, chứng tỏ trong Vương phủ này địa vị hẳn không cao lắm? Lắc lắc đầu nhìn nàng hỏi: “Tiểu Vân, chúng ta ở trong Vương phủ này có phải thường xuyên chịu khi dễ hay không?”“Tiểu thư…” nói đến chuyện này, mắt Tiểu Vân lại nhanh chóng ứa lệ, một bộ dáng ủy khuất đáng yêu, “Tiểu thư, bởi vì người quá nhỏ, Vương gia cũng không thích người, cho nên sau khi đưa người vào Vương phủ, chỉ cho người một danh phận, cũng không quản, không hỏi. Nữ nhân khác của Vương gia cũng luôn châm chọc, khiêu khích tiểu thư, nô tài trong Vương phủ cũng không để tiểu thư vào mắt .”“Xem ra chúng ta bị xa lánh đúng không?” Cung Tuyết Thiến xem như đã hiểu được, những ngày trước của các nàng thực gian nan, nói dễ nghe thì là tiểu thiếp của Vương gia, tiểu thiếp là gì chứ? Nói trắng ra chính là cùng Vương gia ngủ, nhưng nàng mới mười tuổi, đương nhiên không chiếm được sủng ái của Vương gia.“Đúng vậy, có điều may mắn là tiểu thư không thèm để ý, có đôi khi nô tỳ giận quá, cùng người khác tranh cãi vài câu, người còn khuyên nô tỳ phải nhịn, đừng chấp nhặt với các nàng, chờ người trưởng thành, chiếm được sủng ái của Vương gia, đến lúc đó xem các nàng còn dám làm vậy hay không. Chính vì vậy, mấy chủ tử kia liền coi tiểu thư như cái gai trong mắt, thường xuyên gây phiền toái với tiểu thư.” Tiểu Vân nói đến chuyện này, thì bất bình tức giận.Nghe thế, Cung Tuyết Thiến cũng hiểu được, Mạnh tiểu thư có cá tính chịu nhục, có điều, dù sao mới mười tuổi đã thành thục tính kế như vậy, dự đoán được Vương gia sủng ái, nhưng tự mình biết là được rồi, lại nói ra ngoài, rõ ràng tìm người đến gây phiền toái. Dùng đầu óc nghĩ lại sẽ biết, năm năm sau, nàng như hoa sen mới nở, một đóa hoa tươi, tiểu thiếp hiện tại của Vương gia lúc đó chẳng phải hoa tàn ít bướm, người ta đương nhiên không thoải mái trong lòng, không gây rắc rối cho ngươi mới lạ.“Tiểu thư… tiểu thư… người làm sao vậy?” Tiểu Vân thấy nàng không nói lời nào, vội vàng huơ tay trước mặt nàng, kêu lên.“Không có việc gì, ta không sao.”Cung Tuyết Thiến phục hồi lại tinh thần, thực hoài nghi, hỏi tiếp: “Tiểu Vân, thật đúng là ta đẩy Lan chủ tử xuống hồ sao?”“Nô tỳ không biết.” Tiểu Vân lắc đầu, “Lúc ấy nô tỳ không có ở đó, cho đến khi nô tỳ chạy tới, tiểu thư và Lan chủ tử cả người ướt sũng, được người cứu lên rồi, Lan chủ tử hạ thân băng huyết, thái y nói nàng sinh non.”Rơi xuống nước bị sinh non? Cung Tuyết Thiến thật sự hoài nghi, nhưng hiện tại chân tướng thế nào cũng không quan trọng, chính mình cũng đã bị trừng phạt rồi, đột nhiên nhớ lại lời Tiểu Vân, vội vàng hỏi: “Ngươi vừa rồi có nói, Vương gia đã đáp ứng nếu ta đổi ý không muốn làm tiểu thiếp của hắn, hắn sẽ thả ta đi đúng không?”“Vâng.” Tiểu Vân gật đầu, nghi hoặc nhìn tiểu thư, không biết nàng hỏi điều này làm gì?“Trời không phụ ta.” Cung Tuyết Thiến vui vẻ nói, trong lòng nảy sinh một chủ ý, trịnh trọng hỏi: “Tiểu Vân, ngươi có nguyện ý rời khỏi Vương phủ cùng ta hay không?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương