Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Quyển 1 - Chương 31: Bị buộc hôn



Sau đó Độc Cô Thiên Diệp không để ý đến Mạt Nhất Thủ, nói cảm ơn với quản gia vì đã đưa nàng đến phòng của mình. Bố trí trong phòng thật sự thoải mái, nhìn ra được thành chủ rất xem trọng những người được triệu tập tới.

Rốt cục được ở một mình một người, Độc Cô Thiên Diệp để cho Tiểu Ngân ở trong phòng, chính mình thì vào trong Luyện Yêu Hồ. Vừa mới vào tới, nàng lập tức cảm giác được một em bé nhào vào lòng mình.

"Chủ nhân, lâu rồi người không có vào đây thăm Đô Đô ." Đô Đô chu miệng, nước mắt lưng tròng nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nhìn đến mức nàng thấy áy náy một trận.

Vỗ vỗ lưng của Đô Đô, Độc Cô Thiên Diệp nói xin lỗi: "Gần đây ta đều ở cùng người khác, không có cơ hội nào để vào đây cả. Về sau ta sẽ thường vào đầy cùng ngươi nhé."

Đô Đô gật đầu, cọ cọ trên vai Độc Cô Thiên Diệp, cọ nước miếng ở khóe miệng của nó đến trên quần áo của nàng.

"Mang ta đi thăm Tiểu Hỏa đi." Độc Cô Thiên Diệp nói. Từ sau khi Tiểu Hỏa vào trong Luyện Yêu Hồ, nàng (ĐCTD) còn chưa có vào thăm nàng (TH). Lần này vào trong đây chủ yếu vì xem xét tình huống của nàng.

"Ta mở một cái không gian để nàng ở một mình." Đô Đô nói, “ Tình huống hiện tại của nàng rất ổn định."

Làm khí linh, Đô Đô có thể chia toàn bộ không gian thàng vô số không gian nhỏ. Nó đưa Độc Cô Thiên Diệp vào trong không gian nó mở ra cho Tiểu Hỏa, nhìn thấy Tiểu Hỏa còn trong trạng thái mê man.

Độc Cô Thiên Diệp đi qua, sờ sờ bộ lông của Tiểu Hỏa. Tiểu Hỏa bây giờ còn là bản thể, đầu cũng cao sắp đến thắt lưng của nàng.

"Tiểu Hỏa, muội luyện hóa vạn nguyên hỏa chủng thật tốt, chờ muội tỉnh lại, tỷ sẽ không hạn chế muội phun lửa." Ngồi xổm xuống cọ mặt vào đầu của Tiểu Hỏa, Độc Cô Thiên Diệp thì thào nói nhỏ.

Rời khỏi Luyện Yêu Hồ, Độc Cô Thiên Diệp ngồi xuống tu luyện Vô Tướng thần công ở trong phòng. Hiện tại huyễn lực của nàng đã đạt tới huyễn vương cấp 1, nhưng Vô

Tướng thần công của nàng còn ở cấp bậc đại huyễn sư. Phiêu Miểu bộ pháp cũng không có nhiều tiến bộ.

Ở trong phòng ngây người liên tục ba ngày, cho đến buổi sáng ngày thứ tư, Độc Cô Thiên Diệp mới mở ra cửa phòng ra ngoài. Nàng phát hiện sau phòng của nàng có thêm vài người.

Dùng bữa sáng ở phủ thành chủ, Độc Cô Thiên Diệp mang Tiểu Ngân ra ngoài. Nàng cần biết tin tức mới nhất, ở trong phủ thành chủ tin tức rất bế tắc .

"Nghe nói phủ thành chủ hiện tại đã là đề phòng mức cao, đội hộ vệ mỗi ngày đều tuần tra ở ngoài thành. Xem ra thú triều lần này hẳn là sự thật.

" Sao năm nay có thể quái dị như vậy chứ? Thú triều hai lần."

"Ai mà biết được! Một người bà con xa của anh họ của cậu của cháu ruột của cậu cả của ta là người của đội hộ vệ, hắn nói hiện tại tùy thời thú triều đều có thể đột kích."

"Ai, tóm lại mọi người cảnh giác một ít."

••••••

Độc Cô Thiên Diệp ngồi ở góc sáng sủa của trà lâu, nghe người khác thảo luận tình huống mới nhất. Đột nhiên, cảm thấy một bóng ma từ trên đầu chiếu thẳng xuống. Nàng ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Lưu gia tiểu thư cùng một nữ tử khác đang đứng trước bàn của nàng.

"Bách Lý công tử." Lưu tiểu thư ẩn tình nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp theo bản năng sờ sờ cánh tay, nói: "Nguyên lai là Lưu tiểu thư."

"Sao Bách Lý công tử lại ở trong này một mình?" Lưu tiểu thư hỏi, không đợi mời mà tự động ngồi xuống.

"Ta mệt mỏi nên vào đây ngồi một lát. Hiện tại chuẩn bị đi." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ngươi chính là Bách Lý Tà? Chậc chậc, bộ dáng quả nhiên không sai, khó trách biểu muội của ta ngày nhớ đêm mong về ngươi. Thế nào, muốn làm phu quân biểu muội ta, làm con rể ở rể hay không?" Nữ tử đi cùng Lưu tiểu thư nói.

"Biểu tỷ ~" Lưu tiểu thư giống như thẹn thùng kêu nàng kia một tiếng, sau đó cúi đầu không nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

"Ách, tuổi ta còn nhỏ, không tính lập gia đình." Độc Cô Thiên Diệp vẻ mặt hắc tuyến, nữ nhân này thật quá bưu hãn!

"Hay là ngươi chướng mắt biểu muội của ta? Đừng tưởng rằng ngươi có một con thần thú là rất giỏi, muội muội của ta ở Bạch Thạch thành trực hệ tiểu thư của Lưu gia, ở Phí Đồng thành này là biểu tiểu thư của Trương gia, dư dả xứng với một tiểu tử như ngươi! Chọc tới chúng ta, ngươi cần phải để ý mạng nhỏ của ngươi." Nàng kia thấy Độc Cô Thiên Diệp từ chối, nhất thời đen mặt.

Tiểu Ngân trong lòng cười đến không thể kềm chế được. Đây có tính là bị buộc hôn

không? Ha ha ••••••

Độc Cô Thiên Diệp kêu khổ trong lòng, ta là nữ nhân đó, cưới nàng như thế nào nha. Huống chi, nàng còn biết bản chất của Lưu tiểu thư, người ương ngạnh kiêu ngạo như thế, nam nhân nào dám cưới chứ? Bất quá lời này nàng không dám nói ra, bằng không liền thật sự kết thù cùng Trương gia Lưu gia gì đó. Tuy rằng nàng không sợ các nàng, nhưng nàng chán ghét phiền toái.

"A, đây không phải Trương gia đại tiểu thư sao, sao lại thích một tiểu bạch kiểm như vậy? Cái này không phù hợp khẩu vị của ngươi nga." Một đạo thanh âm chen vào. Độc Cô Thiên Diệp nhìn ra, là Mạt Nhất Thủ ngày đó gặp ở phủ thành chủ. "Ngay cả huyễn lực dao động cũng không có, không chừng là không thể phế vật tu luyện nga. Ngươi muốn xem xét tại hạ hay không?"

"Thiết, ngươi là cọng hành nào, muốn bổn tiểu thư coi trọng ngươi, trở về trong bụng mẹ cải tạo lại đi." Vị Trương tiểu thư kia nhìn hắn một cái, khinh thường nói.

"Hừ, sao ta lại không tốt, ít nhất tốt hơn một phế vật không thể tu luyện." Mạt Nhất Thủ căm giận nói, xoay người nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Ta muốn quyết đấu với ngươi. Người thua phải rời khỏi Phí Đồng thành, vĩnh viễn không được xuất hiện tại đây nữa."

Độc Cô Thiên Diệp trợn trắng mắt, thật là hết nói nổi. Sao chuyện này lại liên lụy đến trên người mình vậy?

"Không có hứng thú." Độc Cô Thiên Diệp lạnh lùng nói. Những người đã tiêu hết toàn bộ kiên nhẫn của nàng. Sắc mặt nàng lạnh xuống, hơi thở của người bề trên toát ra một cách tự nhiên.

Mạt Nhất Thủ bị khí thế của Độc Cô Thiên Diệp làm hoảng sợ, nhưng vẫn kiên trì nói:

"Chẳng lẽ ngươi không dám?"

"Cút!" Độc Cô Thiên Diệp không muốn lãng phí thời gian, khí thế của Vô Tướng thần công phóng ra ngoài, đánh Mạt Nhất Thủ chắn ở trước mặt nàng văng ra.

"Đứng lại!" Trương tiểu thư cản đường đi của Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Hôm nay ngươi phải theo chúng ta về."

"Nếu như ta nói không thì sao?" Độc Cô Thiên Diệp sâu kín nói.

"Hừ, đó không phải do ngươi. Chuyện mạnh mẽ cướp đoạt mỹ nam bổn tiểu thư cũng không phải chưa từng làm." Trương tiểu thư đều đắc ý nói: "Hay là, ngươi chướng mắt biểu muội của ta, nghĩ đi theo ta?"

Độc Cô Thiên Diệp môi hồng răng trắng, diện mạo anh tuấn, trừ bỏ gầy một chút, điều kiện khác cũng không sai. Trương tiểu thư càng xem nàng lại càng yêu thích.

"Nếu không muốn chết, lập tức biến đi." Độc Cô Thiên Diệp lạnh lùng nói.

"Rượu mời không uống thích uống rượu phạt!" Trương tiểu thư thấy không lay chuyển được Độc Cô Thiên Diệp bằng lời nói, lập tức hô: "Đức Toàn, Chu Huy, bắt nàng về cho ta ."

Hai đại hán dáng người khôi ngô ở một bàn không xa đứng dậy, đi đến bên người Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Tiểu tử, ta khuyên ngươi ngoan ngoãn theo tiểu thư của chúng ta về, bằng không đến lúc đó bị thương chỗ nào sẽ phải chịu nhiều khổ sở." Nói xong, hai người phóng xuất huyễn lực, tinh nguyệt của huyễn vương cấp 5 hiện ra.

Trương gia này quả nhiên rất có thế lực, huyễn vương cũng có thể đưa tới làm bảo tiêu.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn hai người trước mặt, nói: "Tiểu Ngân, biến thành bản thể thu nhỏ."

Tiểu Ngân đang cười đến chổng vó trên bàn nghe lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, xoay người nhảy xuống bàn, ngân quang lóe ra, một con Ngân Lang cao hai thước xuất hiện ở quán trà. 2 viên ngọc ngũ giác trên đầu lòe lòe sáng lên. Khách nhân trong quán trà sợ hãi liên tục.

"Trời ạ, là thần thú!"

"Tiểu thư Trương gia yêu nhất mỹ nam, nhìn thấy người anh tuấn lập tức mạnh mẽ đoạt đi. Hiện tại nàng đá đến thiết bản rồi."

"Ngươi nhỏ giọng chút, đừng để các nàng nghe được! Ngươi đừng xem thường hai đại hán kia, họ do Trương gia chủ phái tới bảo hộ Trương tiểu thư . Bọn họ thực lực mạnh như vậy, hơn nữa cũng có huyễn thú , cấp bậc rất cao. Ai thua ai thắng chưa biết được đâu."

"Phi, Trương tiểu thư này ỷ vào phụ thân là huyễn hoàng, gây chuyện thị phi khắp nơi, khi nam phách nữ."

" Các ngươi đừng nói nữa, coi chừng bị hai đại hán kia nghe được."

"Đừng tưởng rằng chỉ mình ngươi có huyễn thú. Thiết Cánh, đi ra." Đức Toàn nói xong, một con Cương Thiết Anh cao bốn năm thước xuất hiện trong quán trà, tạo ra một trận khủng hoảng.

Chu Huy cũng triệu hồi huyễn thú của hắn ra ngoài, là một con Xích Giác Ngưu. Huyễn thú của hai người đều là thánh thú cao cấp.

Mắt thấy bọn họ thật sự sắp đánh nhau, khách nhân trong quán trà đều chạy ra bên ngoài. Náo nhiệt có thể xem, nhưng mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn. Nếu như bị ngộ thương, vậy tính ra không lời. Ngay cả lão bản quán trà và tiểu nhị cũng chạy.

Khi Mạt Nhất Thủ nhìn thấy Tiểu Ngân, mới biết mình chọc tới loại người nào. Mình rõ ràng là muốn đi uống rượu , sao lại hồ đồ muốn đánh cùng nàng chứ ? Không dám lại kêu gào với Độc Cô Thiên Diệp, hắn thừa dịp loạn cũng chạy ra ngoài.

Người bên ngoài xuyên qua đại môn nhìn thấy tình huống bên trong quán trà, lại còn chỉ trỏ. Trong mỗi thành thị không hề thiếu thiếu người nhàm chán.

Ngay lúc song phương chuẩn bị đánh nhau, quản gia phủ thành chủ xuyên qua đám người, đi vào trong quán trà.

"Trương tiểu thư, Lưu tiểu thư, " quản gia nói: "Ta phụng mệnh lệnh của thành chủ đại nhân tới đón Bách Lý tiên sinh đi phủ thành chủ thương nghị chút chuyện."

"Thành chủ đại nhân tìm nàng làm gì?" Trương tiểu thư coi như lễ phép hỏi. Trương gia của nàng tuy rằng thế lớn, cũng không dám đối nghịch với thành chủ.

"Ha ha, hình như là thương nghị chuyện thú triều. Nếu không có việc gì, ta sẽ đưa Bách Lý tiên sinh đi ." Quản gia nhìn như hỏi nhưng cũng không chờ các nàng đáp lời. Xoay người nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Bách Lý tiên sinh, mời."

Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt với quản gia một cái, kêu Tiểu Ngân dẫn đầu ra khỏi quán trà. Quản gia đi theo sau lưng nàng. Những người khác thấy không có náo nhiệt để xem, cũng đều rời đi.

Sau khi đi khỏi quán trà một đoạn, Độc Cô Thiên Diệp xoay người chắp tay nói với quản gia: "Đa tạ quản gia đại nhân giúp đỡ."

Mạt Nhất Thủ đang ở chỗ này, sao thành chủ có thể tìm một mình nàng thương nghị sự tình. Hiển nhiên quản gia chỉ là hù tiểu thư Trương gia mà thôi.

"Ha ha, nhấc tay chi lao thôi. Ta cũng vừa vặn đi ngang qua." Quản gia nói.

Hai người kết bạn đi về phía phủ thành chủ, vừa tới cửa, tiếng sáo cảnh báo trên tường thành đột nhiên kêu lên từng hồi chói tai.
Chương trước Chương tiếp
Loading...