Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 25: Người phụ nữ này là của anh! (5)



Edit + Beta: Mỹ Linh

Anh đè lên cơ thể cô, không cho cô động đậy, cánh môi lạnh bạc, cách một lớp tơ lụa, liếm lên da thịt cô.

Cô bị ngứa, nhịn không được hàm hàm hồ hồ phát ra âm thanh mị hoặc say lòng người: "Đừng... Ngứa.... Ưm..."

*Ngứa: nói dễ hiểu thì là nhột khi bạn bị chọc cười.

Dịch Giản không nỡ làm khó cô, đảo mắt, liền dùng thêm lực, bàn tay vuốt ve mềm mại của cô, thuận thế đổi thành cảnh làm chuyện nam nữ.

Dần dần, cảm giác ngứa bị tình... dục... thay thế, Chung Tình nhịn không được vươn đầu lưỡi ra, liếm liếm cánh môi bị Dịch Giản hôn tới miệng đắng lưỡi khô.

Dịch Giản nhìn thấy một màn như vậy, nhịn không được rên hừ một tiếng trầm thấp ám muội, cúi đầu, lại ngậm lấy môi cô thêm lần nữa.

Chung Tình nào có sức phản kháng, vốn cô đang hôn mô, chỉ cho rằng mình đang nằm mơ.

Vừa lúc tạo thuận tiện cho Dịch Giản, nhìn anh như một người đàn ông mềm mỏng, vẻ ngoài còn xinh đẹp hơn phụ nữ, trông nguyên bản vốn không có vẻ cường thế, nhưng mà, ai ngờ, nụ hôn của anh, lại đầy bá đạo, trong nháy mắt, liền cuốn lên trận trận kiều diễm, kéo theo vô số phong hỏa lang yên.

Hương diễm cùng phóng đãng không thể tả thành lời, từng chút từng chút tung bay, khắp cả phòng.

Khuôn mặt Chung Tình, đã trở nên đỏ rực từ sớm, thậm chí còn tràn tới tận cổ, như hoa hồng nở rộ, xinh đẹp mê người, xinh đẹp tới đoạt hồn.

Dịch Giản cảm thấy, giờ này khắc này, anh không còn là anh lúc trước nữa, như đã đổi thành một người khác rồi, chỉ muốn nhìn cô chạm vào cô, dây dưa với cô tới chết, triền miên không ngớt.

Anh nuốt trọn môi cô, thuận theo đầu lưỡi cô lùi về, quấn quanh giữa môi và răng cô, điên cuồng làm càng trong miệng nhỏ của cô, cuốn lên ngàn tầng vạn lớp gió tuyết.

Động tác của anh rất lưu loát, nhanh chóng khống chế toàn thân cô.

Anh cảm thấy bọn họ quả thật quá phù hợp.

Hơi thở anh, dần trở nên dồn dập, mà cô còn ở trong trạng thái nửa hôn mê, cũng như anh, bắt đầu thở gấp lên.

Hơi thở hai người đan xen vào nhau, cứ như hai người cũng diễn tấu, tạo nên ca khúc kì diệu nhất.

Nhịn không được, anh lại hôn cô, thật sâu hơn...

Dịch Giản cảm thấy toàn thân nóng muốn chết, môi anh, rời khỏi môi cô, sau đó ôm cô, ngón tay vuốt thân thể cô, nhìn cô nhắm mắt lại, bộ dáng như đã ngủ say, anh thở hổn hển. -----------------------
Chương trước Chương tiếp
Loading...