Tình Yêu Có Phải Chỉ Đến Từ Một Phía?

Chương 19: Phần 1



Chúng ta thường trải qua những chọn lựa khi còn rất nhỏ!!!!

-Tớ và anh họ tớ ai đẹp hơn?

-Tất nhiên là cậu rồi!- Đôi mắt cười vẽ nên đường nét tuyệt đẹp trên khuôn mặt của cô nhóc 6 tuổi.

-Vậy sau này cậu phải luôn ở bên tớ rõ chưa.

-Ừm

Tuổi thơ luôn gắn liền với một thứ gì đó mơ mộng.Có lời hứa ngô nghê chứa đựng biết bao tình cảm của hai đứa trẻ. Một phần kí ức tuổi thơ đó,cô bé cậu bé đó, vẫn còn in lại trong tâm trí chúng.Nhưng có lẽ do thời gian mà những đứa trẻ này đã không nhận ra được điều mà mình tìm kiếm bấy lâu nay lại đang ở ngay trước mắt.

Cuộc sống thì luôn có những bất ngờ mà chúng ta không thể đoán trước.

--------------------Trên đường về thành phố-------------------

Càng về dần miền xuôi thì không khi càng trở nên ấm áp hơn.Một vài tia nắng chiều xuyên qua cửa kính xe rọi lên gương mặt trắng hồng của Vy. Nó dựa vào kính mắt nhắm chặt.Tối qua xảy ra sự cố, đến sang lại phải tập trung sớm nên nó cảm thấy như mất đi hết sức lực. Trong cơn mê mệt, Vy cảm thấy đầu mình được tựa vào một nơi dễ chịu. Điểm tựa này cho nó một cảm giác an toàn mà rất quen thuộc. Nó cựa mình rồi thiếp đi.

Sau một chuyến đi dài mọi người ai cũng đều mệt mỏi.Không giống như lúc đi,lúc về tất cả không còn hào hức mong đợi nữa. Không khí trầm hẳn.có người đọc sách,có người chơi điện tử, … Do thể lực tốt nên Hoàng không cảm thấy buồn ngủ.Cậu đeo tai nghe và ngồi nghe nhạc.Bất giác Hoàng quay sang nhìn người ngồi bên cạnh mình đang nhắm mắt ngủ một cách khó khăn. Cậu đưa tay đỡ đầu Vy gối lên vai mình, đưa tay kéo tấm dèm che đi những ánh nắng đang chiếu vào.Nhìn Vy cựa quậy trong lòng mình tìm một chỗ thoải mái nhất Hoàng mỉm cười,cậu điều chỉnh lại tư thế của mình rồi cũng nhắm mắt. Một chút kí ức thoáng qua hiện lên trong đầu cậu..

Về đến thành phố cũng là lúc trời tối.

Sau giấc ngủ dài trên xe Vy thấy bớt mệt mỏi hơn hẳn.Từ đầu đến cuối nó vẫn luôn đi bên cạnh Hoàng,mặc dù không nói gì nhưng Vy nhận thấy thái độ của cậu đối với mình đã thay đổi không còn thơ ơ lạnh lùng như trước nữa.

Tập trung tại cổng trường nghe cô chủ nhiệm dặn dò một vài việc rồi tất cả học sinh lần lượt ra về. Châu chạy lại cạnh Vy mặt vẻ mặt áy náy

-“Giờ tao định đi với Quân để lấy một số tại liệu nên chắc không thể đi ăn cùng mày được?”

-“Ừ mày cứ đi đi,tao ăn tạp nên ăn cái gì chẳng được,hì”

-“Nhưng chân mày…. Hay để tao đưa mày về trước nhé?”

Vy nhìn xuống chân đang xưng phồng của mình rồi lại ngước lên nhìn khuôn mặt lo lắng của cô bạn.

-“Ây,lo gì,tao vẫn đi được mà,mày cứ qua với tên kia đi.” Đúng thật là chân nó đi có hơi bất tiện nhưng vẫn có thể chịu khó lết về được,nó lại không muốn Châu lỡ hẹn với Quân.

-“Thôi tao không yên tâm được, để tao đưa mày về cái đã,trời cũng tối rồi”

-“Tao có phải em bé đâu,ra gọi taxi ngồi lên đọc địa chỉ là về đến nhà.Yên tâm đi về đến nơi tao sẽ gọi cho mày được chưa?”

“Thế phải cẩn thận đấy,tao đi đây” Châu nhìn Vy hơi áy náy nhưng rồi cũng rời đi.

Vy nhìn theo bóng lưng con bạn rời đi,nó mỉm cười rồi đeo balo lên cà nhắc đến bên đường đợi taxi. Mới bước được 3 bước thì balo của nó bị ai giật lấy.Vy quay lại nhìn.Hoàng đang đứng sau nó. Lúc nãy nó đã thấy Hoàng chạy đi đâu đó,cứ tưởng cậu đã về nên Vy thấy có chút tiếc nuối nhưng nhanh chóng quên đi vì nói chuyện với Châu. Bây giờ thấy cậu đứng cạnh mình Vy vừa vui vừa bất ngờ:

-“Đi thôi,tớ đưa cậu về”

-“hả…”

Không đợi Vy nói tiếp Hoàng xách theo balo của Vy rồi tiến lên phía trước.

-“Ơ đợi tớ….”
Chương trước Chương tiếp
Loading...