Tình Yêu Hoàng Gia

Chương 37: Cãi lộn!? aha, cái đồ không phải đàn ông



Buôi sáng ngày hôm sau…

Trên đường là hai cô gái xinh đẹp đang thong thả dạo phố đến trường, trên mặt mỗi người đều tràn đầy sức sống, một cô gái xinh đẹp khoác trên người bộ đồng phục trường SS mái tóc được búi lên cao, cái mái thưa che đi cái trán trắng nõn nhưng lại làm tôn lên gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu, ánh mắt tím thờ ơ, lạnh lùng nhưng lại không để người khác hiểu được mình đang nghĩ gì, sống mũi cao thẳng, đôi môi anh đào nở nụ cười nhàn nhạt… Cô mang chiếc balo màu xanh dương nhãn hiệu Detraidmon kiểu cách, chiếc đồng hồ thể thao làm tôn lên đôi tay như ngọc, cô đi đôi giày Slip on màu xanh dương đế cao, hôm nay, cô xanh toàn tập…

Kế bên cô gái “xanh”, là một cô gái nở nụ cười tươi cực dễ thương, mái tóc được xõa ngang vai kết hợp với mái ngang xinh xắn, cô có đôi mắt to tròn với con ngươi đen tuyền như biết nói, chiếc mũi nhỏ xinh làm hài hòa cả gương mặt, đôi môi đỏ nhỏ khẽ ngâm nga vài câu hát…

“Greatness as you

Smallest as me

You show me what is deep as sea

A little love,little kiss

A litlle hug, little gift

All of little something.these are our memories”….

…….._________A little love ^^

- Tâm trạng cậu rất vui hỏ Nhi!_ Quỳnh nhàn nhạt lên tiếng, hôm nay là ngày bắt đầu cho kế hoạch, mong là mọi thứ thuận lợi…

- Ừm, đương nhiên, có thứ chơi rồi, mà xa cậu thì có hơi buồn…_ Nhi chu mỏ trong cực kute…

- A, nhóc đáng yêu, chị… à, à anh đuổi kịp rồi!!_ Jun chạy nhanh đến, vừa chạy vừa lớn tiếng la, động tác lúng túng…

- Như con nít vậy, mà không sao đâu Jun, em cũng không muốn giấu Nhi!_ Quỳnh mỉm cười, lời nói lại có ẩn ý bên trong…

- Giấu hỏ? Giấu sao? Mà giấu chuyện gì?_ Nhi ngạc nhiên mở to mắt, rồi nhìn sang Quỳnh…

- Chuyện là, Jun là girl, tên thật chị ấy là Jen Hinayuki, là người đại diện cho tớ_ Quỳnh cười nhẹ, rồi nói tiếp_ Là người NB gốc Anh…

- Con gái? Con..n.. gái..i á?? Trời ạ, con gái mà khi biến thành boy sao mà đẹp ghê thế?_Nhi trợn tròn mắt, vậy là hôm qua cô bị hố, cứ tưởng đứng trước một anh trai đẹp chớ…(Rùa: Hớ, chị Nhi mê trai qá, biết sao được, bịnh of con gái mà ^^)…

- Có gì bất ngờ đâu! Chị ấy mà là con gái hay con trai thì vẫn như nhau thôi, không ai phân biệt được cả!_ Quỳnh bình thản nói, ánh mắt hơi cong lên, cô đang vui, tâm trạng đang rất tốt…

- Hả…hả???_ Nhi đơ, trợn to lên hai mắt, kinh ngạc hết mức…

- Em… cái con quỷ nhỏ này…!_ Jun tức đến đỏ mặt, nói lắp bắp…

- Em…_ Quỳnh chưa nói hết thì một giọng nói chen vào…

- Có chuyện gì vui thế? _ Kiệt hồ hởi lên tiếng, đi kế bên cạnh của anh là Huy…

- Quỷ nhỏ? Sao chửi mà cũng giống con gái vậy, ẻo lả!_ Huy vốn đã bức Jun rồi, nên sẵn tiện nói móc vài câu…

- Kệ người ta, liên quan tới cậu không mà cứ thích xía vào thế hả, nhiều chuyện như cậu thì có được coi là con gái không?? Hả, hả, cái đồ không phải đàn ông!_ Đây gọi là nghệ thuật “giận cá chém thớt”, Jun đang rất bực, nên lại thích xả, Huy là chỗ tốt nhất…

- Thì đúng rồi, tôi đâu phải đàn ông, tôi là con trai, là một thằng nhóc mới lớn thôi_ Huy cũng không vừa, ưu nhã trả lời, anh không còn như 5 năm trước dễ bị bắt nạt đâu, tuy vẫn chưa bằng Quỳnh, nhưng tuyệt đối là đối thủ của Jun…

- Ừ nhá, ý tôi là cậu sẽ chẳng là đàn ông đâu, bây giờ cậu là con trai, tôi chấp nhận, nhưng khi lớn hơn nữa cậu sẽ biến thành đàn bà, đồ bà tám_ Jun bướng bỉnh cãi…

- Người ta nói “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”, tôi quá khứ là thằng nhóc, bây giờ là con trai thì tương lai sẽ một một thằng đàn ông, đó là một quy luật bất biến…_ Huy cứ như trẻ con, anh cứ đứng đó mà tranh luận với Jun…

- Hứ, khó dờ gì chứ, không phải cậu đứng cãi với tôi là quá rõ ràng giới tính của cậu rồi sao?_ Jun nghênh mặt, ánh mắt tràn đầy sự hiếu thắng…

- Cậu cũng nói là “đứng cãi với tôi”, vậy không phải cậu cũng vậy thôi sao?_Huy nhếch môi, khóe môi tràn đầy sự khinh bỉ…

- …__Jun đơ, cô hoàn toàn quên mình bây giờ đang là con trai! Len lén ánh mắt qua nhìn Quỳnh, nhận được, chính là ánh mắt tràn đầy lửa giận của cô, kỳ này tiêu rồi, thù cũ chưa tính giờ lại thêm thù mới, kiểu này cô sẽ chết khi còn tuổi xuân xanh mất…

- Sao không…_ Kiệt thích thú lên tiếng định kêu tiếp tục, bởi hiếm khi thấy được Huy cãi nhau, nhưng vừa nói đã bị chặn lại…

- Câm! Các người nói đủ chưa, sao giống dân vô học thế hử, đứng giữa đường cãi lộn?_Quỳnh tức giận, vốn là tâm tình hôm nay đang rất tốt lại bị phá hư trầm trọng, đều tại hai người con trai này, cô chẳng bao giờ được yên, như “oan gia” vậy, mà bao giờ “oan gia cũng ngỏ hẹp”…

Jun chỉ biết cúi đầu thôi, làm việc và thân thiết với Quỳnh 5 năm, cô đương nhiên biết khi nào thì Quỳnh tức giận, đúng là điều kinh khủng…

Huy lạnh lùng nhìn đi nơi khác, anh đương nhiên biết mình đã sai, nhưng cô cần xúc phạm ghê vậy không? Tuy ảnh hưởng đến sự tự tôn của anh, nhưng vì là cô nên anh nhịn lần này…( Sao vậy ta? @@)…

Quỳnh nhíu mày, rồi kéo Nhi đi thẳng đến trường, không được vui vẻ cho lắm nên không khí không còn sức sống như trước nữa, mà là âm u…

Ở một góc tối, một bóng người hiện lên, nở nụ cười khát máu như báo hiệu một trận giông bão sẽ đến vào một ngày không xa. Ngày mà….. Quỳnh thật sự hạnh phúc…

_______

***

Rùa: Chào các bạn, ăn tết vui không? Ahii…

Đáng lẽ là đăng vào hôm qua nhưng tác giả bận quá, định ngưng truyện này một time để qua viết truyện kia, bởi tác giả bỏ rơi truyện kia lâu quá rồi, nhưng suy nghĩ lại thì cũng không thể bỏ mặc truyện này được, nên rùa sẽ sắp xếp thời gian, đăng cả 2 truyện ^^ mong đọc giả thông cảm nhé... Iu ^^
Chương trước Chương tiếp
Loading...