Toàn Bộ Công Pháp Của Ta Đều Nhờ Nhặt

Chương 5: Nhặt Được Thượng Cổ Thanh Long Huyết Mạch!! (1)



“Thanh Long huyết mạch này, vậy mà lại có thể gia tăng sức mạnh của ta trong thời gian ngắn ngủi ư!?”

Trong lòng Lâm Thần vui vẻ, chỉ cần hắn thúc giục một tia Thanh Long huyết mạch trong cánh tay, sẽ có một luồng sức mạnh dồi dào vô tận tuôn ra!

Ầm ầm!!

Còn chưa kịp cảm nhận sức mạnh mới, bên ngoài đã truyền đến một trận rung động dữ đội. Lâm Thần cả kinh, không lẽ chủ nhân của sào huyệt này đã trở về rồi sao?

Lâm Thần thi triển Vi Phong Đạp Trần lao thẳng ra khỏi hang động, hồ nước bên ngoài rừng rậm Hồng Phong truyền tới chấn động còn sót lại từ trận chiến!

“Đi xem một chút!”

Lâm Thần híp hai mắt lại, người hắn như một cơn gió, vừa lóe lên vài cái đã sải bước hơn trăm mét.

Rừng rậm Hồng Phong, hồ Tịch Tĩnh.

Một con trăn khổng lồ với chiếc sừng màu xanh trên đầu đang chiến đấu kịch liệt với bảy bóng người, sóng khí nổ tung, hồ nước dấy lên tầng tầng bọt nước gợn sóng!

Vệt khí lóe lên, ánh đao như liên miên, mũi nhọn sắc bén chém lên mặt vảy của Thanh Nhiêm, máu thú màu xanh bắn ra, đau đến mức khiến Thanh Nhiêm không ngừng gầm rú, cái đuôi khổng lồ to khỏe quét ngang dựng lên!

“Không ổn! Dĩnh Nhi sư muội cẩn thận!”

Thanh niên áo trắng đối chiến với Thanh Nhiêm kêu lên. Thanh Nhiêm đột nhiên trở nên hung bạo, đánh về phía một nữ tử khác với tốc độ cực nhanh!

Nàng ấy không kịp đề phòng, mắt đẹp run lên, mắt thấy cái đuôi khổng lồ của Thanh Nhiêm đập qua đây, như thể đã dự kiến được cảnh mình hương tiêu ngọc vẫn!

Vụt!!

Cái đuôi to lớn đập xuống, vẻ mặt những người khác đều trắng bệch, nhưng khi không hề thấy được cảnh tượng đẫm máu kia, họ lại lập tức thừ người ra.

Thân thể mềm mại của Nguyệt Dĩnh khẽ run lên. Nàng đang nhắm mắt chờ chết thì đột nhiên bị một đôi tay mạnh mẽ ôm lấy, hơi thở nam tính của nam tử phả vào mặt.

Nàng vừa mở mắt ra nhìn thử, đã thấy thiếu niên mặc áo xanh, chưa mất đi vẻ trẻ con, ý cười tự tin vương trên khóe môi nhếch hờ.

“Tiểu tỷ tỷ, không sao chứ?”

Lâm Thần nở nụ cười tùy ý, hai quang cầu thuộc tính màu xanh lam tiện thể nhặt được trước đó được hắn lặng lẽ hấp thu.

【Kí chủ thu được 150 điểm tinh hoa Thủy hệ, 80 điểm chiến khí tinh túy. 】

“Cảm tạ, tên ngươi là gì? Là đệ tử ngoại tông à?”

Lúc Lâm Thần thả Nguyệt Dĩnh xuống, khuôn mặt xinh đẹp của nàng ửng đỏ. Nhưng vừa nhìn thấy cách ăn mặc của Lâm Thần, trong lòng nàng lại hiện lên vẻ khiếp sợ, tốc độ vừa rồi, ngay cả mười đệ tử ngoại tông hàng đầu mà nàng biết cũng chưa chắc có thể thi triển ra được!

“Sư tỷ, trước tiên giải quyết kẻ địch trước mắt đã rồi nói tiếp.”

Lâm Thần thản nhiên cười một cái, ánh mắt chuyển sang nhìn về phía đại gia hỏa trong hồ trước mắt này.

Con Thanh Nhiêm cao mười mấy mét này chắc là chủ nhân của hang động mà hắn tìm được lúc trước, Ma Thanh Nhiêm!

Loại hung thú này ẩn chứa một tia Thượng cổ Thanh Long huyết mạch rất mờ nhạt, vượt xa những hung thú đồng cấp khác!

Chỉ là hung thú nhất giai mà đã có thể đối kháng với bảy cao thủ đệ tử nội tông Luyện Khí cảnh ở đây!

“Tiểu tử này là ngoại tông à? Tốc độ vừa nãy hơi thú vị đó.”

Một tráng hán mặc giáp đen liếc Lâm Thần một cái, tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói.

Thanh niên áo trắng kia thì ghen ghét dữ dội, nhưng vẫn khó mà che giấu được vẻ khiếp sợ trong mắt.

Chẳng lẽ đây là hắc mã bên ngoài mười đệ tử ngoại tông hàng đầu ư? Tốc độ lúc trước rõ ràng là đã đạt đến cấp bậc Luyện Khí cảnh!

“Bây giờ không phải là lúc phân tâm, đại gia hỏa này bị chọc giận rồi!”

Một nữ tử tóc ngắn tư thế hiên ngang lạnh giọng quát, đao khí trong tay vẽ ra một ánh đao chiến khí trắng như tuyết dài hơn ba mét!

Mấy người khác lập tức tập trung không để ý đến Lâm Thần, ra tay lần nữa!

“Sư đệ, con Ma Thanh Nhiêm này hung hãn bá đạo, ngươi mau lui xuống!”

Nguyệt Dĩnh cầm kiếm mà đứng, dáng vẻ thướt tha mềm mại cùng tư thái nhanh nhẹn đứng chắn trước mặt Lâm Thần. Cho dù hắn có tốc độ vượt trội, nàng vẫn không cho rằng Lâm Thần có thể tham gia vào vòng chiến đấu của bọn họ!

Lâm Thần bật cười lắc đầu, thức thời lùi sang một bên. Đương nhiên hắn biết bảy người này là đệ tử nội tông của Thần Vũ tông, nhưng con Ma Thanh Nhiêm này cũng không dễ đối phó.

Loại hung thú ẩn chứa huyết mạch dị thú Thượng cổ này có linh trí nhất định, tuyệt đối không dễ dàng lấy thân mạo hiểm. Nhưng nếu nó dám chiến đấu với bảy người ở nơi này, vậy chứng tỏ căn bản nó không hề e ngại thực lực của bảy người này!

Xung quanh có một lượng lớn thuộc tính quang cầu do bảy đệ tử nội tông này để lại sau khi chiến đấu, không nhặt đúng là phí của!

【Năng lượng khí huyết 150 điểm, chiến khí tinh túy 120 điểm, năng lượng Thủy hệ 155 điểm, công pháp tinh phách 142 điểm, lực lượng tinh thần 12 điểm....】

Thuộc tính quang cầu xung quanh đây có chất lượng rất cao, ngay cả thuộc tính quang cầu tinh thần rất hiếm cũng có, khiến Lâm Thần kích động đến mức muốn cười đến liệt miệng.

Có nhiều thuộc tính quang cầu như vậy, hắn căn bản không cần lo đến việc không có cách nào bước vào Luyện Khí cảnh trong thời gian ngắn nữa rồi!

“Tiểu tử này đang sờ loạn cái gì vậy? Nguyệt Dĩnh, vì sao ngươi không gọi tiểu tử đó đến giúp đỡ! Thân thủ của hắn hẳn sẽ có thể thay chúng ta chia sẻ chút gánh nặng chiến đấu đấy!”

Tráng hán mặc giáp đen đang chiến đấu thì lơ đãng liếc mắt, thấy Lâm Thần thế mà đang sờ loạn ở gần đấy, hắn kinh ngạc, nghi ngờ hô lớn với Nguyệt Dĩnh.

“Hắn là Thối Thể cảnh, bị cuốn vào trận chiến này thì chỉ có một chữ chết!”

Nguyệt Dĩnh không quay đầu lại trả lời, kiếm khí lật ngược ba vệt khí, đánh bay đòn tấn công của Ma Thanh Nhiêm.

“Cái thứ rách nát này sao lại cứng như vậy chứ!”

Đại hán mặc giáp đen tay cầm Huyền Thuyết Cự Chùy, cánh tay tê dại, bản thân thi triển chiến kỹ rồi đập ba phát liên tục vào đầu Ma Thanh Nhiêm, vậy mà ngoại trừ mang đến cho nó một chút đau đớn kích thích ra thì không hề gây ra chút tổn thương mang tính thực chất nào khác!

“Kiểu gì nó cũng phải có một giới hạn nhất định, mọi người chúng ta kiên trì!”

Thanh niên áo trắng lại gần Nguyệt Dĩnh, trầm giọng quát.
Chương trước Chương tiếp
Loading...