Tôi Bị Bạn Trai Bắt Cóc
Chương 4: Hoàn
22Nhân lúc nhân viên bảo vệ ở cổng biệt thự đang ngủ, tôi chui ra từ khe hở phía dưới cổng.Dây xích ch ó quá nặng nên tôi không thể chạy được, chỉ có thể đi bộ về phía khu nội thành theo ký ức của mình.Trên đường đi không có đèn, may thay đêm nay trăng rất sáng nên tôi có thể nhìn rõ đường về.Tôi cứ nghĩ đây là một điềm lành, nhưng vào lúc tôi mệt mỏi không muốn đi nữa, phía sau lưng lại truyền đến tiếng của xe thể thao.Tôi vội vàng nằm sấp dưới dải cây xanh trong bụi cỏ, nhìn chiếc Ferrari màu vàng của Chu Nghị lao qua rồi tông vào một cái cây bên đường.Chu Nghị loạng chà loạng choạng bước ra khỏi xe, rõ ràng hắn vẫn còn say, đá vào xe vài cái sau đó quay lại chửi bới.Nhìn hắn bước tới, tôi vội vàng cúi đầu nằm xuống đất, cầu mong hắn không phát hiện ra.Nhưng đôi giày của hắn vẫn dừng lại trước mặt tôi:“Thật can đảm, ha, còn... Còn dám chạy trốn!""Vì nóng lòng mà tôi đã đâm hỏng một trong những chiếc xe yêu thích của mình, em định bồi thường cho tôi thế nào đây?"Chu Nghị lại túm tóc tôi, kéo tôi trở về, muốn nhốt tôi lại dưới tầng hầm.Tôi đã cố gắng hết sức để giãy giụa nhưng tôi vừa khát lại vừa mệt nên không thể chống lại Chu Nghị.Ngay lúc tôi tưởng mình trốn thoát thất bại thì hai chiếc xe cảnh sát lao tới bên cạnh chúng tôi.23Cuối cùng tôi cũng chờ được cảnh sát đến.Lúc tôi gửi tin nhắn cho bạn thân đã là 2h30 sáng, tôi lo bạn thân đã đi ngủ, có thể đến sáng mai mới thấy được tin nhắn của tôi.Tôi càng sợ cảnh sát căn cứ vào đoạn chat trước đó, cho rằng tôi và bạn thân đang nói đùa nên không chịu cử người đến đây.Tốt lắm, bạn thân của tôi rất nỗ lực, cảnh sát cũng rất nỗ lực nên tôi đã đợi được.Trên người Chu Nghị không tìm được chìa khóa nên cảnh sát phải dùng dụng cụ để cắt dây xích ch ó.Toàn bộ hành trình bạn thân đều ôm tôi vào trong ngực, để cho tôi cảm giác an toàn.Khi bước lên xe cảnh sát, chân của tôi vẫn còn mềm nhũng, phải được dìu lên xe.Mãi cho đến khi tắm nước nóng trong khách sạn, lúc bạn thân sấy tóc tôi, tôi mới hồn hồn lại, ôm lấy cô ấy mà khóc rống lên.Việc tiếp theo rất đơn giản, tôi chỉ cần hợp tác điều tra là được.24Hai ngày sau, bạn thân đi cùng với tôi đến đồn cảnh sát để lấy lời khai.Cảnh sát hỏi chúng tôi có biết một người có tên trên mạng là "Người bảo vệ công chúa Phỉ Phỉ " không và cho chúng tôi xem một phần của khung chat.Người này đã giúp đỡ rất nhiều cho vụ bắt cóc của Chu Nghị.Chu Nghị thực hiện vụ bắt cóc này cũng không thiếu sự giật dây của người bạn qua mạng này, tuy là một trò đùa nhưng bản chất vẫn rất xấu xa.Ngay cả "công tâm kế" cố tình thả tôi đi mấy lần rồi bắt lại, để khiến tôi hết hi vọng muốn trốn thoát cũng là do hắn ta cung cấp.Bạn thân tức giận siết chặt tay tôi, mắng bạn qua mạng nhàm chán này.Tôi nhìn đoạn chat này, cảm thấy cách người bạn qua mạng này nói chuyện trông quen quen, nhưng tôi không thể nhớ ra đó là ai.Nhưng sau khi người bạn này này phát hiện ra Chu Nghị thực sự đã bắt cóc tôi, hắn ta đã chặn và xóa Chu Nghị, hiện tại không thể liên lạc được nữa.Mặc dù giật dây và cung cấp ý tưởng cũng là phạm tội nhưng hiện tại không có manh mối nào nào cả nên chỉ có thể định tội Chu Nghị thôi.Cảnh sát cũng kết luận rằng Chu Nghị có thể mắc bệnh tâm thần và đã đưa hắn đến bệnh viện tâm thần để kiểm tra.Nhưng mặc kệ hắn kiểm tra mắc bệnh hay không thì vẫn phải ngồi tù.25Sau khi tôi trốn thoát, bạn thân đã rủ tôi thuê một căn nhà ở ngoài trường để ở chung.Vào ngày đầu tiên khi chuyển đến nhà mới, bạn thân đã chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn cho tôi.Dù đều là thức ăn mua từ bên ngoài nhưng điều quan trọng nhất chính là tâm ý của cô ấy!Bạn thân cũng rất tri kỷ chuẩn bị rượu vang đỏ, vì rượu vang đỏ có tác dụng thư giãn, cô ấy muốn tôi thả lỏng.Cô ấy nói rằng ở địa bàn của cô ấy, cô ấy sẽ bảo vệ tôi thật tốt.Tôi cảm động muốn khóc, khoảng thời gian này, chỉ khi ở bên cạnh cô ấy tôi mới cảm thấy an tâm.Cảm giác này không thể diễn tả bằng lời, mọi thứ đều vây ở bên trong.Sau vài ly vang đỏ, chúng tôi trò chuyện về quá khứ và kể về nhiều điều thú vị lúc nhỏ.Đột nhiên, cô ấy nói: "Cậu có còn nhớ bộ phim hoạt hình mà cậu yêu thích khi còn nhỏ không? Đó là <Công chúa ma pháp>, tớ tìm thấy nó trên mạng, cậu có muốn xem không? "Vừa nói cô ấy vừa lấy laptop ra, bắt đầu xem phim hoạt hình.Tôi không có ấn tượng gì về bộ phim hoạt hình này, nhưng cùng bạn thân xem cũng không có trở ngại gì.Tôi không thể nhìn rõ phim hoạt hình đang chiếu cái gì, tác dụng của rượu vang đỏ đã bắt đầu phát tác nên tôi dựa vào vai bạn thân ngủ thiếp đi.Tôi mơ hồ nghe thấy bạn thân nói: "Khi còn nhỏ, cậu luôn muốn trở thành <Công chúa Phỉ Phỉ>, còn tớ trở thành <Công chúa Thiến Thiến>. Trong tương lai, tớ sẽ tiếp tục bảo vệ cậu giống như <Công chúa Thiến Thiến> bảo vệ <công chúa Phỉ Phỉ>."Không ai có thể cướp cậu khỏi tay tớ."Ngoại truyện:1Khương Khương và tôi gần như đã được hứa hôn từ nhỏ.Hai mẹ của chúng tôi gặp nhau trong một lần khám thai ở bệnh viện. Sau khi trò chuyện, họ phát hiện ra có nhiều điểm chung về sở thích, họ lại còn sống cùng một tiểu khu, nên nhất thời họ muốn kết thân cho hai chúng tôi.Vô cùng đáng tiếc, sau khi sinh ra, cả hai đều là con gái.Nhưng điều này không ngăn cản hai bà mẹ trở thành bạn bè.Khương Khương và tôi thật sự quen nhau từ khi còn trong bụng mẹ.2Khương Khương tuy sinh sớm hơn tôi mấy ngày nhưng lại là sinh non, còn tôi thì sinh đủ tháng.Mẹ tôi nói với tôi rằng chị Khương Khương sức khỏe không tốt, còn tôi là một đứa trẻ ngoan nên phải bảo vệ chị Khương Khương.Hừ, tôi mới không gọi là chị đâu, vì tôi khỏe hơn nên cậu ấy gọi tôi là chị mới đúng chứ!Từ nhỏ Khương Khương vốn là người có tính cách hướng nội, không thích nói chuyện, nhưng tôi chỉ cần nhìn là có thể hiểu được suy nghĩ của cậu ấy.Khi Khương Khương học mẫu giáo, đồ chơi đều bị người khác cướp đi, lại không dám nói cũng không dám khóc, chỉ có tôi giúp cậu ấy lấy lại.Hồi tôi học tiểu học, trong lớp có một cậu bé cứ cố tình kéo bím tóc của Khương Khương, bị tôi nhìn thấy sau đó đánh cậu ta một trận thì cậu ta mới thành thật.Khi Khương Khương học cấp hai lần đầu tiên có kinh nguyệt, cậu ấy bị đau bụng, không có cách nào mở miệng được nên tôi đã giúp cậu ấy xin nghỉ phép và đưa về nhà.Khi Khương Khương học cấp ba, cậu ấy bị tên côn đồ ở ngoài trường dây dưa, muốn Khương Khương làm bạn gái của hắn ta. Tôi đã ngồi xổm ở đó một tuần lễ mới bắt được bằng chứng hắn lừa gạt trấn lột, tống hắn ta vào trại giam dành cho trẻ vị thành niên.Vì những điều tôi đã làm cho cậu ấy mà cậu ấy dễ dàng gọi tôi là chị.3Mà mẹ tôi lại càng thích Khương khương hơn và luôn bảo tôi phải học theo cậu ấy. Bởi vì điểm của tôi không tốt mà Khương Khương luôn đứng trong top ba của lớp.Hồi tôi học lớp 4, có lẽ cha mẹ nghĩ tôi quá ngốc nghếch nên muốn có em trai, đêm nào cũng ầm ĩ.Buổi tối tôi ngủ không ngon nên ngủ quên trong lúc thi và nộp một tờ giấy trắng.Mẹ tôi không quan tâm tại sao tôi buồn ngủ, bà chỉ nghĩ tôi cố tình chống lại bà nên đã đánh tôi.Khi tôi cảm thấy tủi thân như vậy, nơi duy nhất tôi có thể nghĩ đến để đến chính là nhà của Khương Khương.Khương Khương đưa tôi vào, cho tôi mượn quần áo mặc, chia nửa giường cho tôi ngủ, dạy tôi làm bài tập.Mặc dù tôi nghi ngờ rằng cậu ấy chỉ không muốn làm bài tập về nhà và đang tìm lý do để nhờ tôi làm việc đó.Tôi ở nhà Khương Khương hơn một tháng, mẹ tôi cảm thấy tôi làm phiền người khác nên đã bảo tôi về nhà.Về đến nhà, tôi mới biết mẹ đang mang thai em trai.Từ đó về sau, cha mẹ là của em trai tôi, tôi chỉ có Khương Khương.4Sau khi vào đại học, có rất nhiều chàng trai thích Khương Khương và tìm đến nói chuyện với cậu ấy.Cậu ấy có chứng ngại xã hội, sẽ trốn sau lưng tôi khi gặp ai đó, tôi hiểu ngay và giúp cậu ấy đuổi người đó đi.Nhưng có một số người không thể đuổi đi, ví dụ như Chu Nghị.Chu Nghị mặt dày vô cùng, tôi chưa bao giờ gặp người nào như hắn.Khương Khương đã nói không muốn yêu đương cũng không thích hắn, nhưng hắn vẫn mặt dày nói rằng tình cảm có thể bồi dưỡng.Những cô gái xung quanh luôn trêu chọc Chu Nghị, nói rằng cậu ấy tìm được một người bạn trai giàu có như vậy, sau khi tốt nghiệp gả vào nhà giàu thì tốt hơn nhiều so với việc trở thành người lăn lộn trong xã hội.Nhưng bọn họ không phải Khương Khương, bọn họ không biết Khương Khương bị Chu Nghị dây dưa đã sợ hãi đến mức nào.Từ đó trở đi, từ hai người biến thành ba người, Chu Nghị luôn xuất hiện đột ngột, làm xáo trộn thế giới hai người giữa tôi và Khương Khương.Nhưng thời gian trôi qua, Khương Khương dường như đã quen dần và có thể trò chuyện với Chu Nghị một cách bình thường.Khương Khương có thể tiếp nhận, vậy tôi cũng có thể tiếp nhận hắn.5Nhưng tôi đã nghĩ quá tốt cho Chu Nghị, hắn đã chọn cách tỏ tình trước mặt mọi người!Khương Khương có chứng sợ xã hội, không biết cách từ chối chứ đừng nói đến việc ở trước mặt nhiều người làm cho người khác khó xử.Chu Nghị nhân lúc Khương Khương do dự, đặt bó hoa vào tay cậu ấy, rồi còn dám ôm Khương Khương, như thể cô đã đồng ý với hắn vây.Khi Khương Khương trở về ký túc xá, giọng nói của cậu ấy run rẩy còn đôi mắt thì đẫm lệ.Tôi khuyên Khương Khương nên tìm lúc nào đó để nói rõ với Chu Nghị.Khương Khương nói rằng cậu ấy luôn quấn lấy tôi, làm phiền tôi nói chuyện yêu đương nên muốn cho tôi một chút không gian riêng tư.Tên khốn nào đã nói vậy với Khương Khương?Nhưng chuyện này đã kết thúc rồi, bây giờ Khương Khương đã là bạn gái của Chu Nghị. Chu Nghị có lý do chính đáng để đuổi tôi đi, để có thể tận hưởng thế giới hai người của bọn họ.6Khương Khương vốn nghĩ rằng yêu đương rất ngọt ngào, nhưng chẳng bao lâu cậu ấy lại cảm thấy không vui.Cậu ấy nói rằng cảm thấy Chu Nghị đã thay đổi, cùng với người đã từng theo đuổi cậu ấy như hai người khác nhau.Bởi vì ngủ quên mà lỡ hẹn, không còn để ý đến từng chi tiết như trước, sau khi cãi nhau sẽ đưa cho cậu ấy một chiếc túi hàng hiệu, còn nói rằng chẳng phải con gái đều thích mua túi sao?Cậu ấy nói muốn chia tay với Chu Nghị, nhưng Chu Nghị lại yêu cầu gặp mặt, điều này khiến cậu ấy có chút sợ hãi.Thế là tôi tình nguyện đi cùng cậu ấy.Bởi vì tài xế taxi đi đường vòng nên chúng tôi đến trễ mười phút, Chu Nghị rất sốt ruột ném tàn thuốc ra khắp sàn nhà.Đường hô hấp của Khương Khương rất nhạy cảm, khi ngửi thấy mùi khói sẽ ho khan. Chu Nghị theo đuổi Khương Khương lâu như vậy sao lại không biết?Tôi và Chu Nghị đã cãi nhau, Khương Khương nắm tay tôi đứng cạnh bày tỏ lập trường, cuối cùng cuộc gặp gỡ kết thúc trong không vui.7Có lẽ chính sự có mặt của tôi đã khiến Chu Nghị nhận ra Khương Khương nghiêm túc muốn chia tay với hắn nên đã kiềm chế lại.Hắn đã đăng trên trong vòng bạn bè rằng hắn muốn bỏ thuốc lá và yêu cầu bạn bè của hắn đừng hút thuốc trước mặt hắn.Khương Khương đã vui vẻ một thời gian ngắn, có lẽ bọn họ còn cãi nhau, nhưng chỉ cần Chu Nghị chịu thay đổi thì mọi việc đều diễn biến theo chiều hướng tốt.Nếu tôi không online thì sẽ không thấy bài đăng đó.Ban đầu, tôi muốn tìm kiếm tin tức về một vụ bắt cóc để làm tài liệu tham khảo cho bài tập của mình, nhưng tôi tìm thấy một bài đăng "Tôi muốn giữ bạn gái bên cạnh mình mãi mãi, tôi nên làm gì đây?"Thấy nó nằm ở thành phố này, tôi cảm thấy có chút bất an mà mở ra.Người đăng chỉ nói rằng anh ta đang viết tiểu thuyết nên lên mạng tìm cảm hứng, những cách miêu tả của anh ta về nữ chính gần như giống hệt Khương Khương.Tôi nhờ người kiểm tra lại địa chỉ IP thì thấy là trong ký túc xá nam của trường chúng tôi, nơi mà Chu Nghị đang sống.Bây giờ tôi muốn nói cho Khương Khương biết Chu Nghị muốn bắt cóc cậu ấy, liệu Khương Khương có tin không?Lần này Chu Nghị không thành công, rồi sẽ có lần sau nữa thì sao?Tôi suy nghĩ hồi lâu nhưng cuối cùng vẫn không gọi cho Khương Khương.Địch ở ngoài sáng tôi ở trong tối, nếu Chu Nghị cương quyết muốn làm, liệu Khương Khương có thể thoát khỏi hắn không?Giống như tên côn đồ hồi học cấp ba đã dây dưa với Khương Khương vậy.8Tôi đã chuyển tiếp bài đăng của chủ topic kia và đưa ra cho hắn rất nhiều đề nghị, tất cả đều là những điều tôi đọc được trong tiểu thuyết.Hắn đối với những đề nghị mà tôi đưa ra rất tin tưởng, đồng thời trao đổi với tôi rất nhiều chi tiết về vụ bắt cóc.Sau khi biết về kế hoạch của hắn xong, mỗi ngày tôi đều ở bên Khương Khương và yêu cầu cậu ấy báo cáo vị trí của mình mọi lúc. Tôi có thể phát hiện ra sự mất tích của cậu ấy càng sớm càng tốt, sớm có thể giải cứu cậu ấy chỉ để cậu ấy chịu một chút khổ thôi.Hôm đó Khương Khương kể rằng Chu Nghị mời cậu ấy đi ăn tối nhưng lại đưa cậu ấy đến thẳng một biệt thự ở ngoại ô. Ngày hôm đó, khi cậu ấy từ chối mọi cuộc gọi video từ tôi và chỉ trả lời tin nhắn, tôi biết rằng kế hoạch của Chu Nghị Nghị đã bắt đầu.Thời gian đếm ngược để hắn rời xa Khương Khương mãi mãi cũng chính thức bắt đầu.(Hoàn)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương