Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 88: Phiên Ngoại 1 Thế Giới Tôi Sinh Ra



Trong không khí bị ô nhiễm nặng có màu xanh lam, trên mặt đất không ngừng có bụi và cát bay lên, một ít đá vụn bị gió lạnh thổi bay lên, tuyết trắng mịn, thỉnh thoảng nó sẽ tần công lên người đàn Tucker trùng tộc đang đi trên vùng đất này.

Đàn trùng tộc này tổng cộng có hai mươi con, tất cả đều không có hình thái người, cũng không có nhiều trí tuệ.

Chúng nó lấy con Tucker trùng tộc có hình thể lớn nhất làm cầm đầu, đi theo một hàng.

Đây là một tinh cầu bỏ đi, mà đàn Tucker trùng tộc trong một lần chiến tranh, khi chúng nó xâm nhập vào chiến hạm của đối phương, liền cùng với chiến hạm kia rơi xuống tinh cầu này.

Kẻ thù trong chiến hạm bị hủy đã bị tiêu diệt toàn bộ, mà đàn Tucker trùng tộc dựa vào lớp phòng ngự kiên cố trên cơ thể mà không sao cả.

Từ khi bắt đầu tới tinh cầu này, đàn Tucker trùng tộc này đã sinh sống trên tinh cầu này bao lâu?

Chắc là khoảng hai ba năm đi.

Đàn Tucker trùng tộc này sẽ không tính toán thời gian, đối với đàn Tucker trùng tộc không có nhiều trí tuệ lắm mà nói, chúng nó cũng không để ý hoàn cảnh sống, cho dù là nơi nào cũng không khác biệt quá lớn, chỉ cần có thể sống là được.

Sinh tồn và chiến đấu, hai yêu cầu này là toàn bộ tất cả của Tucker trùng tộc, phát huy tác dụng trong chiến tranh là toàn bộ ý nghĩa sinh tồn của chúng nó.

Cho tới nay đều như vậy, vốn sau này cũng sẽ như vậy…..

Nhưng ở ngay trên tinh cầu này, vào một buổi sáng sớm không có gì đặc biệt, bình thường như thường lệ, những Tucker trùng tộc này vô tình phát hiện một bảo vật với chúng nó rất là quan trọng.

Đó là một quả trứng ấu tể năm sâu bên trong một cái hang động.

Bởi vì cả người chúng nó khổng lồ, ngược lại, quả trứng ấu tể này thật quá nhỏ, ấu tể nằm trong quả trứng này nhật định lại càng nhỏ.

Còn nhỏ, cần chúng nó bảo vệ.

Khi đàn Tucker trùng tộc này tiến vào hang động phát hiện ra quả trứng này, chúng nó vừa lúc nhìn thấy có một sinh vật hung dữ đang lộ ra răng nanh tới gần quả trứng này, chỉ còn cách một hoặc hai mét.

Điều này lập tức khiến đàn Tucker trùng tộc này tiến vào trạng thái cuồng bạo, trong cố họng chúng nó lập tức phát ra thanh âm bén nhọn, trước khi sinh vật kia chạm vào quả trứng, không chút nào do dự xung phong đi lên chiến đấu.

Sinh vật hung dữ ở trên tinh cầu này đối với trùng tộc ở kì trưởng thành mà nói thì không có uy hiếp gì, cho dù là trùng tộc cấp thấp, cũng đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn trên tinh cầu này.

Sinh vật hung dữ có ý đồ muốn tới gần quả trứng rất nhanh bị đàn Tucker trùng tộc này xé nhỏ, sau khi giải quyết kẻ thù, đàn Tucker trùng tộc này mới thật cần thận bao vây quả trứng ấu tể nho nhỏ kia.

Đúng là một quả trứng ấu tể, quả trứng này sẽ không chủ động phát ra tin tức gì với bên ngoài, nhưng kết nối được gắn trong mỗi một đoạn gen của trùng tộc sẽ không vì vậy mà cắt đứt.

Chỉ cần nhìn là sẽ hiểu được——

Dựng dục trong quả trứng này chính là báu vật trân quý của chúng nó.

“Tê tê….” Nhìn trứng ấu tể, tất cả Tucker trùng tộc trong hang động này đều hơi co lại dựng đồng màu đỏ của tụi nó, mà có một vài con Tucker trùng tộc trong cổ họng còn phát ra tiếng khàn khàn rất thấp.

Cùng thanh âm trong quá khứ phát ra không giống nhau, tiếng rít lần này được hạ thấp giống như là sợ tiếng kêu của chúng nó sẽ dọa tới ấu tể, là thanh âm được phát ra rất cẩn thận.

Bản năng bảo vệ khiến cho những con Tucker trùng tộc này lựa chọn ở lại, chúng nó coi hang động mờ tối này là sào huyệt, rồi bắt đầu bảo vệ hang động có trứng ấu tể.

Vị trí của hang động này cũng khó thấy, lối vào cũng chỉ có một, thực thích hợp làm cứ điểm.

Sau khi ở lại, đàn Tucker này không định rời đi, rồi mỗi một ngày, mỗi một ngày đều nghiêm túc hoàn thành công tác bảo vệ.

Mặc dù mỗi ngày đều làm những chuyện giống nhau, nhưng nhiệm vụ bảo vệ trứng ấu tể cũng không khiến cho những con Tucker trùng tộc này cảm thấy buồn tẻ, ngược lại, chúng nó bảo vệ quả trứng này, lần đầu tiên cảm thấy vui vẻ.

Cảm giác vui vẻ này cũng không tấn công mạnh mẽ vào chúng nó, hơn nữa vẫn kéo dài trong lòng chúng nó, khiến cho những con Tucker trùng tộc này mỗi một phút đều cảm nhận được.

Làm trùng tộc thiên tính khuyết thiếu tình cảm, hơn nữa những trùng tộc cấp thấp này cũng không có nhiều trí tuệ lắm, những Tucker trùng tộc canh giữ quả trứng này cũng không hiểu được tình cảm, nhưng chúng nó vẫn như cũ làm ra phản ứng.

Phản ứng chính là, khi những con Tucker trùng tộc này nhìn vào quả trứng mà chúng nó bảo vệ, dựng đồng sẽ hơi hơi co lại, rồi mới nhịn không được thỉnh thoảng dùng cẳng tay nhẹ nhàng chạm vào quả trứng này.

Cẳng tay thực sắc bén, bởi vậy khi chạm vào quả trứng này, đàn Tucker trùng tộc này sẽ cố ý né cẳng tay sắc bén của chúng nó ra.

ấu tể này là chúng nó tìm được.

đây là…. ấu tể của chúng nó.

Khi ý tưởng này xuất hiện trong lòng, những Tucker trùng tộc này liền hiểu được một loại tìm cảm mới.

Là quý trọng và yêu thương của trưởng bối đối với ấu tể của mình.

Có tình cảm như vậy, những con Tucker trùng tộc canh giữ bên trong hang động, tâm lý vui vẻ kéo dài càng thêm rõ ràng.

Một ngày lại một ngày trôi qua, một năm lại một năm trôi qua…..

Cho dù là xuân hạ thu đông trên tinh cầu này, hoặc là mây nắng mưa tuyết, cũng không ảnh hưởng tới sự bảo vệ của những con Tucker trùng tộc với quả trứng này.

Tuy thời gian cứ qua, trứng ấu tể trong hang động cũng không phá vỏ, thế nhưng thể tích của quả trứng này từ từ lớn lên, cuối cùng trở thành một quả trứng lớn màu trắng.

Bình thường mà nói, trứng ấu tể trùng tộc sẽ không có sự thay đổi về thể tích.

Nhưng cho dù là khác thường, nhóm Tucker trùng tộc canh giữ quả trứng này cũng chỉ có một suy nghĩ, ấu tể của chúng nó đã lớn lên một chút, đây không phải là một chuyện tốt sao.

Kỳ thật quả trứng này ở trong mắt đàn Tucker trùng tộc cũng không lớn hơn bao nhiêu, dù sao thể hình của chúng nó to hơn quả trứng này gấp mấy lần.

Sau khi phát triển tới một thể tích nhất định, quả trứng ấu tể này cũng không tiếp tục to ra nữa, rồi sau đó lại giống như trước yên tĩnh nằm trong hang động mà nhóm Tucker trùng tộc bảo vệ.

ấu tể khi nào thì mới chịu phá vỏ sinh ra đây?

Từ khi tìm được trứng ấu tể ở trong hang động này, những Tucker trùng tộc này liền tự nhiên mà mong chờ ấu tể ở trong quả trứng này sẽ có một ngày phá vỏ sinh ra.

Chúng nó sẽ bảo vệ tốt quả trứng này, không để cho quả trứng này bị tổn thương gì, ấu tể của chúng nó nhất định sẽ thực khỏe mạnh.

Những Tucker trùng tộc này ngày lại ngày chờ mong ấu tể được sinh ra, nhưng sau nhiều năm chờ đợi, trứng ấu tể vẫn như cũ không có động tĩnh, đàn Tucker trùng tộc này cuối cùng đã hiểu được cái gì.

Suy nghĩ của chúng nó đã thay đổi—-

ấu tể vì sao lại không muốn sinh ra?

Đối với những trùng tộc cấp thiếp khuyết thiếu trị tuệ mà nói, để cho chúng nó tự hỏi vấn đề là một chuyện rất khó khăn, nhưng chuyện này liên quan tới ấu tể của chúng nó, những Tucker trùng tộc này rất cố gắng tự hỏi.

Là bởi vì tinh cầu không đẹp, ấu tể không muốn sinh ra trên tinh cầu này sao?

Những Tucker trùng tộc trong hang động không thèm để ý tới hoàn cảnh xung quanh, nhưng chúng nó cũng không phải là không biết hoàn cảnh sống như thế nào là tốt.

Tinh cầu chỗ chúng nó ở hoàn cảnh sống thật là không tốt, vừa nghèo vừa hoang vu, cho dù là những Tucker trùng tộc khuyết thiếu trí tuệ cũng có thể biết điều này.

Vậy chúng nó phải làm thế nào, phải làm thế nào mới khiến cho ấu tể đồng ý sinh ra….

Vần đề này với Tucker trùng tộc mà nói rất là phức tạp, mà có một ngày, một chi Tucker trùng tộc phụ trách ra ngoài kiếm thức ăn trở về hang động, chúng nó ngoại trừ mang thức ăn về, còn mang về vài đóa hoa ở bên ngoài nhìn thấy.

Đem đóa hoa đặt bên cạnh trứng ấu tể, một con Tucker trùng tộc sau khi buông đóa hoa liền nâng cẳng tay chạm vào trứng ấu tể.

Giống như đang an ủi ấu tể, chỉ cần có thể hiểu được tình cảm trong đó, có thể nhìn ra động tác của con Tucker trùng tộc này rất là ôn nhu.

Toàn bộ tinh cầu này không xinh đẹp lắm, nhưng chúng nó đi ra ngoài tìm được một ít thứ xinh đẹp trở về, để cho ấu tể xem, không chừng ấu tể sẽ đồng ý sinh ra.

Vì vậy với điều kiện tiên quyết là đảm bảo cho hang động an toàn tuyệt đối, mỗi một ngày một bộ phận Tucker trùng tộc đi ra ngoài tìm thức ăn sẽ mang về một ít hoa.

Mùa xuân cũng đi tìm.

Mùa hè cũng đi tìm.

Màu thu cũng vẫn đi tìm.

Mùa đông cũng vẫn như cũ đi tìm.

Nhưng mùa đông tìm không thấy.

Mùa đông trên tinh cầu này rất là rét lạnh và khắc nghiệt, cho dù có sức sống mãnh liệt, thì vẫn có thể tìm hoa ở trên tinh cầu này, nhưng tới mùa đông thì đa số sẽ tạm thời biến mất, chờ mùa xuân tới thì lại nở ra.

Trên tinh cầu này, không có loài hoa nào có thể nở vào mùa đông….

Mùa đông không tìm thấy hoa cho ấu tể xem, trong một năm ba mùa đều có thể hái hoa về cho ấu tể xem những Tucker trùng tộc liền cảm thấy bối rối.

Nếu như ở gần đây không có, vậy thì đi nơi xa một chút chắc có thể tìm được, ôm ý tưởng như vậy, một chi Tucker trùng tộc liền phụ trách đi xa một chút tìm.

Chúng nó đi tới nơi cách xa xào huyệt, nhiều ngày trước tìm kiếm trong gió lạnh, cuối cùng ở ven hồ đã kết băng hoàn toàn, tìm được thứ mà chúng nó muốn tìm.

Màu xanh băng giá, giống như một bông hoa sinh đẹp với khí lạnh riêng biệt của nó.

Hái đóa hoa này xuống, trước khi bông hoa héo rũ, đàn Tucker trùng tộc này đã đem bông hoa về trong hang động.

“Tê…. Tê tê…..” mùa đông cũng tìm được, đàn Tucker trùng tộc trong hang động cúi đầu phát ra âm thanh.

Trong bốn mùa đều tìm được hoa rồi, vậy ấu tể sẽ đồng ý sinh ra sao?

Đàn Tucker trùng tộc này tiếp tục chờ đợi, nhưng ấu tể nằm trong hang động vẫn không có động tĩnh.

ấu tể hình như vẫn không muốn sinh ra.

Phát hiện này khiến cho tâm tình của Tucker trùng tộc hơi hạ xuống, nhưng chúng nó vẫn kiên trì như cũ bảo vệ.

Có phải là còn thiếu cái gì…..

Cụ thể là thiếu cái gì, đàn Tucker trùng tộc này không biết, thế nhưng chỉ cần chúng nó kiên trì bảo vệ quả trứng ấu tể này, sẽ có một ngày ấu tể nhất định đồng ý sinh ra.

Nghĩ như vậy, đàn Tucker trùng tộc này lại vẫn tiếp tục chờ đợi, chúng nó đợi rất nhiều rất nhiều năm, cho tới ngày không thể chờ đợi thêm được nữa.

Mọi suy nghĩ và bóng tối đều trở về bóng tối ban đầu, ở trong bóng tối lạnh như băng, chúng nó không nhìn thấy cái gì cả.

…..

“Carol”.

“Carol….?”

Cố Hoài vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên cẳng tay sắc bén của con Tucker trùng tộc trước mặt, đàn Tucker trùng tộc đều dùng đôi mắt màu đỏ nhìn chằm chằm hắn, Cố Hoài chớp chớp mắt.

Rất ít khi thấy được đàn Tucker trùng tộc bên cạnh hắn thất thần như vậy, Cố Hoài không thể không lên tiếng gọi con Tucker trùng tộc ở gần hắn nhất.

“Xảy ra chuyện gì sao?” Cố Hoài ôn nhu dò hỏi.

Nghe thấy thanh âm Cố Hoài đàn Tucker trùng tộc trong nháy mắt co lại dựng đồng, chúng nó vừa mới có một giấc mơ không tốt…..

Nhưng trước mặt chúng nó mới là hiện thật.

“Này….ôi.” Cố Hoài không kịp phản ứng đã bị con Tucker trùng tộc trước mặt ôm lấy, rồi sau đó hắn đã ngồi lên vai con Tucker trùng tộc này.

Mặc dù bị động được chở như vậy, Cố Hoài cũng không vùng vẫy, hắn nghĩ nghĩ, khẽ cười nói: “Chúng ta ra ngoài tản bộ đi, vừa vặn cũng muốn nhìn xem hoa viên xây tới đâu rồi.”

Đàn Tucker trùng tộc vây xung quanh Cố Hoài đều cúi đầu phát ra thanh âm làm trả lời, rồi chúng nó mới theo mong muốn của Cố Hoài, ra cửa đi tới một tòa hòa viên trong thành phố.

Trong quá trình đi qua, ánh mắt đỏ của đàn Tucker trùng tộc này rõ ràng sáng ngời.

Thật vui vẻ.

Thật vui vẻ.

ấu tể của chúng nó đã sinh ra trên thế giới này.
Chương trước Chương tiếp
Loading...