Tôi Không Ngờ Tôi Lại Là Người Hot Nhất Minh Giới
Chương 48
( chế thanh 3) khẩu hiệu là "Chiến đấu hết mình, không bao giờ quên ý định ban đầu", so với khẩu hiệu tuyển tú trong dĩ vãng, từng chữ đều lộ ra mộc mạc.Ngay cả hình thức toàn bộ chương trình cũng trở về loại bộ dáng tuyển tú ban đầu, luyện tập sinh biểu diễn đạo sư xác định đẳng cấp, lựa chọn luyện tập sinh tố chất không sai. Đây cũng là bởi vì Dung Trinh tiết lộ sau này mình không muốn làm tuyển tú như trước nữa, cho nên các công ty lớn đều đem hạt giống tốt đưa đến ( chế thanh 3).Đoàn cố vấn tạo thành từ năm người.Quỳnh Nhân và một nữ idol gọi là Dương Chân đảm nhiệm vai trò là huấn luyện viên vũ đạo, ảnh đế Chung Thành đảm nhiệm vai trò là người dẫn chương trình, huấn luyện viên thanh nhạc là ca sĩ kỳ cựu Trọng Tư Nguy và ca sĩ nữ của nhóm nhạc thần tượng thế hệ trước Sở Vân.Nhóm thực tập sinh đã được đào tạo trong một thời gian dài, chỉ chờ được tỏa sáng trước mặt khán giả, nếu như có thể.Một chương trình tuyển tú có thể thành công hay không, về cơ bản được quyết định bởi chương trình đó có thú vị hay không, cùng với các thực tập sinh có thu hút được người hâm mộ hay không, huấn luyện viên ngược lại là thứ yếu.Tống Khương biết rõ điểm này, lại vẫn là không thể không tập trung đưa ánh mắt dừng lại ở trên người Quỳnh Nhân.Thành thật mà nói, hắn có một chút không được tử tế khì mời Quỳnh Nhân tới. Nghe nói Lý Quỳ gọi Quỳnh Nhân là ba của mình, nếu có thể ở trong chương trình của mình làm Quỳnh Nhân lật xe, chẳng phải là có thể gián tiếp nhục nhã đến Lý Quỳ sao.Nếu như Quỳnh Nhân không bị lật xe, biểu hiện phi thường tốt mà nói, đối với hắn cũng có lợi mà không có hại.Sau khi một thực tập sinh biểu diễn trên sân khấu xong, đạo sư lần lượt nhận xét, tổng hợp tố chất của thực tập sinh này cũng không tệ lắm, ngược lại là các đánh giá đưa ra cũng không tệ.Quỳnh Nhân nói: "Điệu nhảy của bạn thì không có vấn đề gì, nhưng không đẹp mắt. Điệu nhảy này thực sự làm giảm hiệu suất của bạn."Tống Khương híp mắt lại, thần tượng nói như vậy rất dễ dàng gây phiền toái cho mình, tuy nhiên nếu như có thể nói rõ ràng đạo lý ổn và có lý, sẽ nhanh chóng thu hút được hảo cảm của công chúng.Quỳnh Nhân: "Những điều sau đây đều là phỏng đoán. Tôi cảm thấy được bạn nên là một người rất chăm chỉ, mỗi ngày đều luyện tập trong thời gian dài, đến phòng để luyện tập sớm nhất, cũng là người về muộn nhất, có đúng hay không?"Khi cậu nói ra lời này, thực tập sinh trên đài bỗng nhiên bật khóc: "Lão sư, ngươi là muốn nói ta không có thiên phú phải không? Ta đã nghe câu nói như thế này quá nhiều lần."Quỳnh Nhân không hề sợ hãi trước những giọt nước mắt của hắn, rất bình tĩnh mà nói: " Bạn trước tiên đừng khóc."Cậu cầm khăn giấy bước lên sân khấu: "Hãy nén nước mắt xuống, chớ đem lớp trang điểm làm chôi mất, nghe tôi nói."Thực tập sinh đang đứng trước bờ vực suy sụp khi chạm vào ánh mắt bình tĩnh của cậu, bỗng nhiên liền bình tĩnh lại, nghe lời nén nước mắt, khịt khịt mũi, như bé ngoan nhìn cậu.Tống Khương nhìn thấy không khỏi ngạc nhiên, tập đầu tiên của một chương trình tuyển tú thường thường là giai đoạn tập hợp kỳ quặc ( khen ngợi) cùng kỳ quặc ( xúc phạm), bất kỳ điều kỳ lạ gì đều sẽ xuất hiện, hắn còn tưởng rằng cái thực tập sinh này phải thừa dịp nhân cơ hội quấy một hồi, không nghĩ tới Quỳnh Nhân nhanh như vậy liền trấn áp được tình huống.Quỳnh Nhân ở trên sân khấu nhảy lại vài động tác vũ đạo của thực tập sinh, bản thân thực tập sinh không có cảm giác gì, Tống Khương có ánh mắt hằn học, hắn nhìn ra Quỳnh Nhân gần như sao chép lại toàn bộ động tác vũ đạo nhảy theo thói quen của thực tập sinh kia.Tuy rằng Tống Khương biết đến trình độ chuyên môn của Quỳnh Nhân có thể nói là trần nhà trong giới giải trí, mà tận mắt nhìn thấy vẫn cảm thấy rất chấn động,Quỳnh Nhân: "Bạn mới vừa rồi chính là nhảy như vậy, bạn bây giờ nhìn tôi nhảy lại một lần."Cậu liền thực hiện nhảy lại động tác vũ đạo vừa rồi, nguyên bản những chuyển động bình thường ban đầu dường như có sức sống mới, chúng như bùng nổ phát ra ánh sáng hào quang làm người khác khó nhìn gần.Chưa nói đến thực tập sinh kia xem đến choáng váng, tất cả mọi người đều sững sờ trong giây lát.Các thực tập sinh chưa được đánh giá cũng có thể nhìn thấy quá trình đánh giá của thí sinh khác ở màn hình lớn trong phòng chờ. Quỳnh Nhân nói rằng điệu nhảy của thực tập sinh kia không đẹp, họ cũng có cảm giác như vậy.Các động tác vũ đạo được thực tập sinh kia biểu diễn không sai, vừa nhìn cũng rất có thực lực, cho nên trực giác của bọn họ càng nghiêng về phần biên đạo không tốt, mà không phải thực tập sinh này nhảy không được.Nhìn thấy Quỳnh Nhân đem động tác vũ đạo giống nhau nhảy ra một hương vị hoàn toàn bất đồng, bọn họ đều có chút sững sờ, cảm thấy được chính mình tựa hồ mơ hồ cảm giác được cái gì đó.Quỳnh Nhân nhảy xong, nói: "Biết tại sao vũ đạo bất đồng không?"Thực tập sinh ngơ ngác gật đầu, rồi lập tức lắc đầu. Hắn cảm thấy được bất đồng cũng là bởi vì người nhảy bất đồng, mà đây nhất định không phải là đáp án Quỳnh Nhân muốn.Quỳnh Nhân kiên trì giải thích: "Mặc dù luyện tập là điều quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn là bạn phải biết thế nào là một điệu nhảy đẹp. Bạn có thể bớt một chút thời gian luyện tập đi, nhìn nhiều một ít tác phẩm ưu tú, thời điểm bạn xem, hãy đặc biệt chú ý thời điểm khi người khác thực hiện động tác so với mình có cái gì không giống nhau, thân thể hắn nhịp điệu là dạng gì, vai họ, tay họ, góc độ thân thể họ cùng bạn khác nhau ở chỗ nào."Nên tập trước gương để biết thêm nhiều chi tiết nhỏ của động tác cơ bản, bạn có thể cân nhắc dùng điện thoại di động ghi lại toàn bộ quá trình nhảy, đồng thời nhiều lần so sánh và chỉnh sửa. Động tác cơ bạn sẽ đẹp, những thứ khác cũng sẽ nhìn khá hơn."Có người trời sinh biết phải làm sao để động tác vũ đạo trông đẹp hơn, nhưng có người không làm được, điều này không có nghĩa là bạn không có tài năng để nhảy đẹp, chỉ là thời điểm nhảy bạn phải vận dụng đầu óc nhiều hơn người khác thôi."Trước đây ta có ghi lại những lời giải thích cho và biểu diễn mẫu các động tác vũ đạo cơ bản cho một số thực tập sinh, nếu như bạn muốn, chờ buổi ghi hình ngày hôm nay kết thúc, tôi sẽ nhờ trợ lý gửi chúng cho bạn."Âm thanh của Quỳnh Nhân ôn nhu chân thành, thực tập sinh đem từng chữ đều nghe được, không chỉ có như vậy, hắn còn có loại cảm giác "được truyền sức mạnh".Hắn vẫn luôn chịu đựng sự tầm thường của bản thân, nhưng trước nay hắn chưa bao giờ nghĩ đến dùng não suy nghĩ về điệu nhảy của mình.Hắn kích động đối Quỳnh Nhân bái một cái: "Cảm tạ Quỳnh lão sư."Một số thực tập sinh đối với thực lực biểu diễn của mình có chút bất mãn bỗng nhiên ý thức được, hoá ra khả năng biểu diễn không chỉ hoàn toàn là tài năng như họ nghĩ, mà bốn chữ ( không ngừng chỉnh sửa) càng làm cho họ hiểu ra.Nhóm thực tập sinh không tự chủ vỗ tay, giải thích và biểu diễn mẫu của Quỳnh Nhân lão sư bọn họ cũng muốn a!Tống Khương âm thầm gật đầu, một đoạn này nói không trừng có thể làm video tuyên truyền.Kiên nhẫn nhẹ nhàng có lực chưởng khống, hoàn toàn lấy việc giúp người làm niềm vui, xem ra Quỳnh Nhân sẽ không lật xe.Sách, thật tiếc nuối.Chỉ chớp mắt, thời gian nghỉ ngơi đến.Mạnh Thanh huyền có chút không thoải mái, từ khi bắt đầu ghi hình tới giờ, hắn liền cảm thấy được trường quay càng ngày càng lạnh. Hắn không có mắt âm dương, nhưng dù sao cũng là một đạo sĩ, loại lạnh này thể hiện chính là nhận biết của hắn đối với âm linh.Nhưng dù hắn quan sát địa thế phong thuỷ như thế nào, cũng không phát hiện nơi này là hung ác, nếu như không phải phong thuỷ tập hợp hung tà, vậy thì chỉ có thể là tai họa do con người gây ra.Quỳnh Nhân nhìn hắn thần sắc căng thẳng, nói: "Có phải là quá mệt mỏi? Tôi nhờ người đem ghế đến đây cho cậu."Tính chuyên nghiệp của các nghệ sĩ giải trí đa dạng không phân biệt nam nữ, họ tự động coi chính mình là con la mà sai khiến, bọn họ có thói quen khổ cực, căn bản không ý thức được nhân loại cần thiết ngồi ghế, tự nhiên cũng không ai chuẩn bị thứ này cho trợ lý.Nhóm trợ lý không dám rời xa minh tinh, chỉ có thể kiên cường đứng ở một bên.Mạnh Thanh huyền đối Quỳnh Nhân trì độn cảm thấy thất vọng, hắn không từ bỏ nhỏ giọng hỏi: "Quỳnh lão sư, cậu không cảm thấy được nơi này không đúng sao?"Hắn đem âm thanh ép tới càng thấp hơn: "Nơi này quỷ rất hung ác a!"Mạnh Thanh huyền có chút run rẩy, hắn chưa từng một mình đối mặt với ác quỷ hay ác linh hung ác cả, huống hồ ngày hôm nay vũ khí gì đều không mang, tâm lý thực sự không có chút tự tin nào.Quỳnh Nhân yên lặng nhìn quét một vòng.Hung ác ngược lại không đến nỗi, nhưng nhiều lại là sự thật. Bên trong cái trường quay này, ít nhất chính là mười, hai mươi cái quỷ hồn đang bay lơ lửng.Bọn họ cũng không có ồn ào, chỉ là yêu thích bay tán loạn khắp phòng, nên dễ dàng che chắn tầm mắt.Quỳnh Nhân dựa vào kinh nghiệm nhiều năm ở Văn Hoá Chân Thành hướng dẫn thực tập sinh, liếc mắt một cái liền biết thực tập sinh lên sân khấu biểu diễn đại khái là trình độ gì, có chút vấn đề gì, nói về ưu khuyết điểm mạch lạc rõ ràng.Đều không có ai phát hiện, kỳ thực từ đầu tới đuôi cậu không có xem ai biểu diễn toàn bộ."Cậu không phải nghĩ nhiều, nơi này rất an toàn."Quỳnh Nhân tự cho là đang an ủi tiểu đạo sĩ trẻ tuổi, cũng không biết Mạnh Thanh huyền nghe xong, trong lòng nhất thời so với trên người còn lạnh hơn.Xong đời, xem ra chính mình thật sự suy tính sai rồi, âm khí nặng như vậy Quỳnh Nhân đều không có cảm giác, người thi hành ngũ lôi pháp ngày đó ở ngoại ô phía nam Long thành thật sự không phải Quỳnh Nhân.Về phần Mạnh Thiên Sơn nói Quỳnh Nhân dùng qua bùa chú, khả năng chính là mèo mù gặp cá rán, hoặc là Thiên Lôi điện mẫu nhìn cậu lớn lên dễ nhìn, cũng không quản cậu niệm chú như thế nào, xem mặt đánh lôi xuống.Vậy phải làm sao bây giờ a, Mạnh Thanh huyền vừa sầu vừa sợ.Nếu là ở Long thành, đánh không lại còn có thể gọi sư phụ, gọi sư huynh. Ở đây cách Long thành hơn một ngàn km, hiện gọi giúp đỡ đã không kịp.Mười phút thời gian nghỉ ngơi rất nhanh liền qua hết, Quỳnh Nhân trở lại chỗ ngồi của đạo sư, có nhân viên công tác đưa tới cho Mạnh Thanh huyền một cái ghế."Quỳnh lão sư nhờ chúng tôi đưa cho cậu, cậu còn rất yếu ớt."Mạnh Thanh huyền lúc đang lo lắng, nghe vậy trong lòng giận dữ, hắn khổ gì chưa từng ăn, nơi nào yếu ớt? Hắn là truyền nhân đời thứ mười chín của thanh lôi quan đấy.Cái ghế này hắn không ngồi!Mà vừa nhìn ánh mắt hâm mộ của các trợ lý khác, hắn lập tức đem cái mông vững vững vàng vàng đặt ở trên cái băng ghế.Ghế, thật là mềm.Các ngươi không có, nó càng mềm.Mạnh Thanh huyền dương dương tự đắc: "Quỳnh lão sư chính là quá chu đáo, kỳ thực ta căn bản không cần ngồi."Mấy người trợ lý khác lập tức mắt to trợn trắng, làm Mạnh Thanh huyền thật vui vẻ.Kỳ thực Quỳnh Nhân thật sự rất tốt, chỉ tiếc không phải là cao nhân trong tưởng tượng của hắn, nếu có thể thành công sống qua lần ghi hình này, trước khi kéo Vương Bá Đoan từ chức, hắn sẽ tặng cho Quỳnh Nhân 2 dây xúc xích trước.Tống Khương đảm nhiệm chức PD ở trường quay, còn chịu trách nhiệm về quá trình gợi ý, nhìn thấy tất cả nhân viên đã vào chỗ, liền nói: "Người tiếp theo."Thực tập sinh mặc quần áo trắng nhẹ nhành bước ra nhanh chóng, cùng với nhóm thực tập sinh khi bước ra còn chưa biết đứng đâu hoàn toàn không giống nhau, hắn quả thực như đến giao lưu, tư thái hoàn toàn thả lỏng kia lập tức đưa tới sự chú ý của các đạo sư.Quỳnh Nhân mở to hai mắt, người này, cậu quen a.Đây không phải là Trương Khánh Khánh sao?500 cái tai nghe của cậu còn chưa có hàng, sao lão bản lại chạy tới tuyển tú...Trương Khánh Khánh luôn miệng nói phải đi giao hàng cho khách, làm sao, ( chế thanh 3) còn có thí sinh người giấy?Chung Thành: "xin tự giới thiệu một chút về bản thân."Trương Khánh Khánh đảo mắt nhìn quanh, nhìn thấy bên trong mấy đạo sư ngồi dưới sân khấu có người nhìn rất quen mắt, tiến lên phía trước vài bước, nhìn kỹ bỗng nhiên khiếp sợ.Đây không phải là khách hàng lớn đặt hàng làm tai nghe ở chỗ hắn sao? Tuy rằng khách hàng đeo khẩu trang, nhưng mà cặp mắt đẹp đẽ đến độc nhất vô nhị kia, hắn bằng ký ức họa qua nhiều lần, muốn nhận sai đều không làm được.Trương Khánh Khánh nhất thời mừng rỡ, đối Quỳnh Nhân phất tay: "Thật là đúng dịp!"Quỳnh Nhân: "..."Chung Thành lộ ra thần sắc bát quái: "Ồ? Xem ra vị tuyển thủ này cùng đạo sư chúng ta có nhận thức."Quỳnh Nhân: "Tính nhận thức."Chung thành: "Các ngươi là bằng hữu sao?"Quỳnh Nhân cảm thấy được vẫn là nên cho thực tập sinh nhiều ống kính hơn: "Tự ngươi nói."Trương Khánh Khánh giơ micro, áng chừng tay, một mặt bất cần đời: "xin chào mọi người, xin chào các vị đạo sư, tôi tên là Trương Khánh Khánh. Tôi là một nghệ sĩ cắt giấy."Chung Thành nhất thời chưa kịp phản ứng: "Bạn là làm đèn lồng hay là diều?"Trương Khánh Khánh: "Đều không phải, ta làm người giấy, máy điều hòa mấy loại đồ vật này."Đáp án này hiển nhiên nằm ngoài dự liệu của các đạo sư, trong lòng bọn họ đồng thời nghĩ thầm nói thầm, người giấy, máy điều hòa, còn có người làm cái này?Chung Thành dù sao lớn tuổi, đã tham gia mấy lần tang lễ, hắn trên người mát lạnh: "Là loại người giấy kia sao?"Trương Khánh Khánh gật đầu: "phải, dùng để mai táng hoặc là thiêu thế thân, a, cái này có tính hay không phong kiến mê tín, có thể nói không?"Tống Khương giơ micro lên: "Truyền thống dân tộc, không tính mê tín, có thể nói."Cái người tên Trương Khánh Khánh này là một trong các tuyển thủ hắn xem trọng, tuy rằng không biết hát nhảy, mà thân phận đặc thù, có thể tạo được độ thảo luận của khán giả.Trương Khánh Khánh tự cho mình chỉ là lên một chương trình bình thường, giúp tổ tiết mục thu hút người xem. Làm sao biết được Tống Khương đã đem hắn phải trái đều tính toán rõ rõ ràng ràng.Chung Thành kiên trì hỏi: "Vậy sao bạn lại đến tham gia chương trình của chúng tôi?"Trương Khánh Khánh trung thực: "tôi giao hàng đến công trường của thành phố cấp bên cạnh thành phố điện ảnh công trường giao hàng, vừa vặn bị đạo diễn nhìn thấy, hắn nói có một thực tập sinh lâm thời rút khỏi thi đấu, nhờ tôi vào thế chỗ. Tôi vốn là không muốn đáp ứng, mà đạo diễn nói có thể nhân cơ hội tuyên truyền nghệ thuật cắt giấy, hơn nữa bảo đảm chỉ cần tham gia là được, nên tôi đồng ý."Lần này, ngoại trừ Quỳnh Nhân còn mấy đạo sư khác đều lộ ra biểu tình sợ sệt.Tại sao bạn phải giao hàng cho thành phố điện ảnh? Lẽ nào nơi đó đã xảy ra chuyện gì sao?Trương Khánh Khánh nhìn mặt các đạo sư đầy sợ hãi, liền an ủi nói: "Không cần sợ, không có người chết, chính là bọn họ trên công trường đào ra cốt người, muốn làm một chút pháp sự đưa vong hồn, liền đặt ở chỗ tôi một chiếc xe, điện thoại di động TV, đồng nam đồng nữ. Tôi sợ hậu cần đem đồ giấy làm hỏng, nên tự mình cùng xe đưa tới."Dù sao vòng giải trí cũng là khu vực mê tín, khởi động máy muốn thắp hương, cải danh muốn thỉnh đại sư bấm đốt ngón tay, nghe đến Trương Khánh Khánh nói, không chỉ có cảm giác không được an ủi, trái lại còn rùng mình lên.Một xe giấy mã, cái này cần đào ra bao nhiêu xương người a.Mạnh Thanh huyền bỗng nhiên tỉnh ngộ, không trách nơi này lại âm lãnh như vậy, hoá ra là công trường bên cạnh đào ra hài cốt, chẳng lẽ là âm hồn bị người kinh động di cốt, đầy cõi lòng oán giận, muốn bạo động?Muốn báo thù sao không đi tìm người đào xương cốt, mà lại muốn tới trường quay tuyển tú chứ?Hắn không mang kiếm gỗ đào, muốn vẽ bùa chú cũng không có giấy vàng và chu sa, nếu quỷ hồn hiện lên hại người, trên người hắn giống như cũng chỉ còn dư lại máu đầu tim và nước tiểu đồng tử là có tác dụng.Mạnh Thanh Huyền trong lòng tràn đầy xấu hổ quyết tuyệt, mặc dù bị công khai ở một nơi được bao quanh bởi nhiều máy quay như vậy, nhất định sẽ làm cho hắn chết vì nước bọt của xã hội, mà vạn nhất quỷ hồn hiện lên hại người, chỉ cần có thể bảo hộ được người vô tội nào đó được an toàn, hắn có liên tục chết đi mười lần cũng không chối từ.Những gì trong mắt Quỳnh Nhân nhìn thấy lại là một cảnh tượng khác...Chỉ thấy các quỷ hồn từ bốn phương tám hướng tràn vào trong trường quay, dần dần đem trường quay chen lấn, từng người từng người tiến lại bên người Trương Khánh Khánh, trong miệng huyên thuyên:"Làm giúp ta một người giấy Đóa Lạp đi, ta muốn đóa lạp làm vợ. Thái thái, ngài nghe được lời ta nói không?""Khánh Khánh thái thái, có thể làm một lão công cho ta không? Ta yêu thích Lý Nham Nham trong tình yêu dành cho lao động.""Thái thái làm người giấy đóa lạp thực sự là đỉnh nhất, nếu ta còn sống, nhất định cùng thái thái đặt làm mười cái tám người vợ.""Không nghĩ ở loại địa phương nhỏ này như chúng ta còn có thể nhìn thấy đại nhân vật như Khánh Khánh thái thái vậy, thật cao hứng nha nha nha.""Có thể làm một người giấy Quỳnh Nhân không? Thái thái nhìn ta một chút!""Người ở ngoài làm, Tôn Ngộ Không thi đấu cao."Quỳnh Nhân: "..."Thời điểm cậu nhìn thấy các quỷ hồn vây quanh Trương Khánh Khánh, còn cho là bọn họ muốn người giấy làm vật phụ thân, nguyên lai không phải người giấy đó, mà là người giấy...Không phải đến gây chuyện, chỉ là đến chiêm ngưỡng nhân vật lớn thôi.Mà tại sao tên của cậu cũng có ở bên trong, mải cầu Trương Khánh Khánh làm cái người giấy cũng không nhìn thấy người thật đang ở hiện trường là có bao nhiêu ý tứ...Oa, hảo biến thái, nắm đấm cứng.Theo các quỷ hồn đột nhiên tràn vào trường quay, không khí nơi này trở nên sền sệt âm lãnh, ánh đèn trong trường quay lấp loé, âm hưởng bên trong cũng phát ra âm thanh xì xì của dòng điện.Nếu như cử tự động đóng mở mà nói, ba yếu tố này sẽ tạo nên một phim ma sống động.Cậu vừa nghĩ như vậy, cửa hông ở trường quay bỗng nhiên từ từ mở ra, sau đó kẹt kẹt kẹt kẹt đung đưa."Có chuyện gì vậy?"Dương Chân bất an quay trái quay phải, người bên trong trường quay đều cảm thấy nồng đậm lãnh ý, nhất thời trong lòng hốt hoảng."Có phải là quỷ nháo?"Không biết là ai nói một tiếng như thế, đạo sư, nhân viên công tác nhất thời loạn tung lên, Tống Khương trực tiếp chui vào dưới bàn bắt đầu trốn, chỉ có Trương Khánh Khánh còn đang nói: "Dòng điện bất ổn đi, trên đời nào có quỷ?"Quỷ quái vốn là cùng người thường bất đồng, bọn họ phát hiện mình còn không có làm cái gì, liền đem những người này sợ đến chạy loạn kêu loạn, trong lòng càng hưng phấn, quỷ hồn cảm xúc ảnh hưởng đến hiện thực, bầu không khí bên trong trường quay nhất thời thật sự kinh khủng.Quỷ ảnh như ẩn như hiện, tất cả các cửa đều đóng lại. Không ít người chạy đến trước cửa phát hiện không ra được, càng là sợ hãi khóc lớn.Mạnh Thanh Huyền Tâm thần đều loạn, tay đặt ở dây thắt lưng xem tình huống để cởi đồ, cắn răng đỏ mặt.Tuy rằng đã hạ quyết tâm, mà nước đã đến chân, quả nhiên vẫn là không cởi xuống được.Đồng tử tâm đầu huyết ngoại trừ thật sự moi tim ở ngoài, cũng chỉ có thể từ giữa chỉ lấy. Ngón tay giữa huyết coi như liều mạng chen cũng không vài giọt, nói không chắc liền Quỳnh Nhân đều không bảo vệ được.Thời điểm Mạnh Thanh huyền tuyệt vọng, không khỏi đem tầm mắt hướng về Quỳnh Nhân.Quỳnh Nhân biểu tình trước sau như một bình tĩnh, chỉ là bình tĩnh bên trong, tựa hồ vừa có từng tia từng tia điểm điểm bất đắc dĩ.Cậu quay đầu nhìn Mạnh Thanh huyền nói: "Đưa điện thoại di động cho tôi."Giờ là lúc nào còn muốn chơi điện thoại di động! Cái tố chất tâm lý này cũng quá tốt đi, Mạnh Thanh huyền gấp đến độ phát điên."Sững sờ làm gì?" Quỳnh Nhân hơi nhíu mày, cường điệu nói: "Điện thoại di động! Rừng cực quang xanh biếc."Mạnh Thanh huyền bị cậu làm cho choáng váng, lập tức tìm điện thoại di động của Quỳnh Nhân từ trong túi xách ra, vội vàng chạy tới, nhưng dù sao thì hắn ta cũng không đủ can đảm, chân mềm nhũn khi bước tới, thời điểm miễn cưỡng chạy đến bên người Quỳnh Nhân run chân đến trực tiếp quỳ, liền muốn cắn ngón tay giữa đem máu lau ở lên người Quỳnh Nhân.Ngón tay mới vừa đặt ở bên môi, liền bị tay Quỳnh Nhân nắm chặt giữ lại, hắn thấp giọng phát run rống: "Cậu làm gì? Tôi đây là vì cứu cậu!"Mạnh Thanh Huyền nghĩ tránh thoát khỏi tay Quỳnh Nhân, lại phát hiện làm cách nào cũng không thoát được.Sức mạnh của hắn đã rất lớn, nếu không làm sao có thể tự mình khiêng xúc xích đi bái sư, lại còn giơ cao tay những mười phút cũng không mỏi.Mà khí lực của Quỳnh Nhân đúng là không khoa học, đây là người sao?Mạnh Thanh huyền trong lòng mơ hồ sinh ra kỳ vọng, tuy rằng khí lực lớn với phép thuật cường đại không có liên quan, nhưng hắn khó giải thích được hắn đối với năng lực của Quỳnh Nhân lại sinh ra một niềm tin khó hiểu.Một cái tay khác của Quỳnh Nhân từ trong tay hắn rút đi điện thoại di động, trong lúc hỗn loạn trấn định tự nhiên mà nói: "Trục xuất quỷ hồn kỳ thực rất đơn giản, không cần học ngũ lôi pháp."Đang nói chuyện, Quỳnh Nhân mở khóa điện thoại di động, mở ra một giao diện người dùng mà Mạnh Thanh huyền chưa từng thấy trước đây, sau đó click phát chạy một ca khúc.Mạnh Thanh huyền định thần nhìn lại, ca khúc đang được phát tên là ( người theo đuổi ánh sáng- bản ô nhiễm tinh thần), ca sĩ: Nam thư ký.Vì để tránh cho ngộ thương quần chúng vô tội, bài hát này đã trải qua xử lý đặc thù của diêm vương, chỉ có quỷ quái yêu tà có thể nghe thấy.Các quỷ hồn lúc này đang quấn trên người Trương Khánh Khánh muốn xin làm người giấy theo ý mình đều bỗng nhiên yên tĩnh lại.Bọn họ nghe được một bài hát tội ác.Không, đây không phải là hát.Đây là ác độc nguyền rủa, là lời thì thầm của ác ma.Chỉ một câu, liền làm quỷ không chịu nổi, chẳng màng dính vào đòi người vợ thân yêu để âu yếm, lập tức chạy tứ phía.Trong đó cũng có mấy vị tương đối kiên cường, trong tiếng hát tàn phá của thư ký Nam vẫn kiên trì mạnh mẽ rống to: "Thái thái, làm một người giấy Quỳnh Nhân đi, van cầu."Mạnh Thanh huyền vẻ mặt hốt hoảng: "Có phải là có quỷ đang gọi tên của cậu?"Quỳnh Nhân híp mắt lại, mặt không hề cảm xúc đem âm lượng điều chỉnh đến mức to nhất.Tiếng hát đáng sợ của thư ký Nam tràn ngập cả trường quay, tiếng la hét của người sống vốn nên che lại thanh âm của nàng, lại không thể làm giảm đi lực sát thương của nó.Tiếng ca lan toả, như thấu xương.Mấy hồn ma nói muốn Quỳnh Nhân không thể chịu đựng được nổi nỗi đau dùng đao cùn bổ đầu óc đầy thống khổ này, kêu thảm chạy mất.Trường quay nhất thời khôi phục bình thường, đèn không nhấp nháy, cửa không tự động mở, phảng phất chuyện vừa nãy phát sinh hết thảy đều chỉ là ảo giác.Tống Khương ở dưới đáy bàn thăm dò thấy rất rõ ràng, trường quay khôi phục bình thường cũng là bởi vì Quỳnh Nhân bỗng nhiên làm cái gì đó.Hóa ra Lý Quỳ không để ý tuổi tác mà lại gọi cậu là ba không phải vì tình thú giữa bạn trai, mà chính là vì Quỳnh Nhân có bản lĩnh đuổi quỷ a.Mạnh Thanh huyền càng là không khỏi kinh hãi.Hắn tuy rằng không nhìn thấy, lại cảm giác được âm khí bên trong trường quay đột nhiên biến mất, loáng thoáng, tựa hồ còn nghe được quỷ hồn thê thảm kêu khóc, cầu xin nói Quỳnh Nhân thu đồ lại.Quỳnh Nhân rõ ràng không hề làm gì cả, chỉ chơi điện thoại di động một chút, ác quỷ hung linh liền tán loạn chạy trốn.Phần bản lĩnh đuổi quỷ nhẹ nhàng như thế này, làm Mạnh Thanh huyền triệt để bái phục.Quỳnh lão sư quả nhiên đúng là khủng bố.Hắn ngày đó tính toán không có sai, quỳnh lão sư chính là người thi hành ngũ lôi pháp thiên tài tuyệt thế.Mạnh Thanh Huyền trong lòng kích động, nạp đầu liền bái: "Sư phụ, nhận lấy ta đi."Sau khi hiện trường quay chụp khôi phục bình thường, cái quỳ này của Mạnh Thanh huyền liền đặc biệt dễ thấy, Tống Khương vốn là không nhận ra đây là người nào, trợ lý mà, hắn từ trước đến giờ không cần dùng mắt xem, lúc này mới sợ hãi phát hiện: "Đây không phải là tiểu Mạnh đạo trưởng sao?"Con cháu Mạnh gia ở Long thành, bái tại thanh lôi quan môn, là đạo trưởng trẻ tuổi được kỳ vọng cao trong huyền môn, hắn đến cùng tại sao phải quỳ xuống bái Quỳnh Nhân?Liên tưởng đến tất cả chuyện mới vừa phát sinh, Tống Khương cảm thấy được chính mình đã biết được điều gì.Hắn từ dưới bàn bò ra ngoài, phủi bụi trên người một cái, đầy mặt nụ cười: "Quỳnh lão sư quả nhiên là cao nhân, hôm nay có thể thành công qua khỏi, toàn do quỳnh lão sư có thủ đoạn cao thâm."Lời vừa nói ra, ánh mắt các đạo sư nhìn Quỳnh Nhân cũng thay đổi.Nguyên lai Quỳnh Nhân còn có chỗ dựa như vậy? Thực sự là thật là làm cho người ta chấn kinh rồi.Thái độ bọn họ đối Quỳnh Nhân nhất thời trở nên cung kính khách khí."Đa tạ quỳnh lão sư cứu giúp.""Quỳnh lão sư thật là Chung Quỳ hiện thân, vừa giơ tay vừa nhấc chân đều lộ ra uy vũ.""Không biết quỳnh lão sư có thể hay không xem phong thủy? Tôi gần nhất luôn thấy khó có thể ngủ, cảm giác được có ai đó túm gót chân của tôi."Quỳnh Nhân nhẹ nhàng tằng hắng một cái: "Mới vừa chỉ là dòng điện bất ổn, hiện tại nếu dòng điện khôi phục bình thường, vẫn cứ tiếp tục quay hình đi."Cậu liếc mắt một cái Mạnh Thanh huyền: "Tôi đã nói rồi, công ty chúng tôi không thu thực tập sinh. Đứng lên sang ngồi bên cạnh đi."Mạnh Thanh huyền hiện tại liền như cừu nhỏ ngoan ngoãn, Quỳnh Nhân nói cái gì là cái đó, thật cao hứng chạy đến bên sân ngồi xuống.Tống Khương tiểu tâm dực dực hỏi: "Còn có thể tiếp tục quay sao? Sẽ không lại xảy ra vấn đề gì đi."Quỳnh Nhân: "Tạm thời sẽ không có vấn đề gì, quỷ đều là vì đến xem Trương Khánh Khánh, nhất định phải nhanh chóng đào thải.500 cái tai nghe cậu đặt làm còn chưa có đây này, mau chóng cho hắn về đi làm việc!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương