Tôi Sẽ Khiến Anh Phải Tỏ Tình Với Tôi

Chương 42: Tai nạn bất ngờ



-Lại là cậu à,Hà Trung Tùng -Nó ngước mắt lên-Cái gì mà lại chứ,tớ với cậu chưa va nhau lần nào mà,lần này là cậu sai đó đi không để ý gì hết -Cậu cãi lý với nó

-Hừ,có cậu đi không nhìn ấy,mà thôi không cãi nhau với cậu nữa tôi phải về đây -Nó đang định đứng lên đi đến chỗ xe thì phát hiện ra chân bị thương rồi nên không đi được,đang không biết làm thế nào đột nhiên Tùng lên tiếng

-Chân cậu bị thương rồi,để tớ đưa cậu về

-Không cần -Nó tức giận gắt lên

-Cậu đúng thật là ương bướng mà

-Tôi ương bướng thì liên quan gì tới cậu việc của tôi kệ tôi không phiền đến soái ca như cậu không mai tôi lại nổi nhất trên diễn đàn trường thì chết

-Tớ không biết là lỗi của tớ hay của cậu nhưng chân cậu như này thì sao đi về được

Nó rút điện thoại ra gọi cho ai đó

-Alo! Hạnh à,tao bị ngã xe ở đoạn XX gần nhà mày,ra đón tao chút được không?

Hạnh đang chuẩn bị đi nấu cơm đột nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại ai ngờ là nó,cô nghe nói nó bị thương liền đi chạy bộ ra đó luôn,vừa mới tới nơi cô hớt hải xem đủ các kiểu

-Có đau lắm không?

-À tao không đau lắm nhưng hình như bị chệch chân rồi hay sao ấy -Nó thấy vẻ hớt hải lo lắng của Hạnh mà nó không nhịn được cười

-Còn cười nữa,đi đứng kiểu gì mà để bị thương như này hả?-Hạnh bực mình nói

Nó quay sang người đang đứng gần đó

-Ủa sao cậu lại ở đây,không lẽ -Hạnh chưa nói hết câu nó đã chen vào

-Chính hắn đã làm tao ra nông nỗi này đó,nãy hắn còn định bỏ tao lại một mình cơ -Nó giả bộ đáng thương như sắp khóc

-Này cậu vô lý nó vừa thôi nhá,nãy tôi nói đưa cậu về thì cậu không đồng ý giờ lại nói tôi là loại người như thế à

-Đó mày thấy chưa Hạnh soái ca của trường mày đó,đã làm ngã người ta lại còn nói như thế

-Thôi đi về nhà tao đã -Hạnh biết nó giả vờ nên cũng không nói gì Tùng

Nó đứng lên,Tùng định ra đỡ nhưng bị nó hất tay ra

-Không dám phiền đến soái ca

Nó được Hạnh dìu về nhà bôi thuốc các kiểu,nó ghét nhất là ngửi mất cái mùi thuốc khó chịu kinh khủng

-Thôi được rồi mày đừng bôi nữa tao ghét nhất mấy cái mùi lắm đó

-Tùng vào trong này đi,cậu không cần phải sợ nó đâu,cậu làm vậy mất mặt trường mình lắm -Tùng đang đứng ở ngoài Hạnh thấy có vẻ cậu hơi bối rối nên lên tiếng nói

-À thôi tớ về luôn đây phiền cậu nha -Nói rồi Tùng lấy xe đi về

Nó đang ngồi khó chịu với cái mùi thuốc Hạnh bôi cho nó thì đột nhiên chuông điện thoại nó rung lên,nó nghe nhạc chuông điện thoại biết ngay là bà la sát ở nhà gọi

-Hôm nay tao sẽ về muộn,chân tao bị thương rồi,tý bạn tao mới đưa tao về được

-Sao bị thương có nặng lắm không? Giờ sao rồi -Em nó hốt hoảng hỏi '

-À không sao bị nhẹ thôi,tý về tao kể cho

-Ừ tý về nhớ cẩn thận đấy

Em nó vừa tắt máy thì thấy trên màn hình điện thoại có cuộc gọi khác,nhìn thấy tên Băng nghe luôn

-Dạ em nghe ạ -Giọng nhẹ nhàng hết mức có thể

-Em đang làm gì vậy?-Giọng bên kia ấm áp nói

-À,em định đi nấu cơm thôi

-Nhiên nó đi đâu mà không nấu,hôm nay nó kêu với anh nó được nghỉ mà

-À nó đi chơi rồi,giờ đang bị tai nạn phải ở nhà bạn kia kìa anh

-Hả bị tai nạn,có sao không? Cái con này lúc nào cũng đi ẩu nên mới thế ấy mà -Nam lo lắng hỏi

Thấy Nam lo lắng cho nó như vậy Băng buồn,đúng là Nam thích nó thật rồi

-Nè em sao thế?-Không thấy Băng trả lời,Nam lên tiếng gọi

-À,không nãy có con mèo chạy qua nên em đuổi nó đi thôi ạ

-Ừ thôi em đi nấu cơm đi nha,anh ra ngoài có chút việc chút

Băng tắt máy và đi nấu cơm

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- TẠI NHÀ HẮN

-Ê mày có định thi trường chuyên trên thành phố không?-Đạt đang nằm trên giường bật dậy hỏi hắn

-Tao định không thi

-Hả sao mày không thi chứ,không phải anh Tân cũng thi như,với trình độ của mày tao nghĩ mày đỗ chắc rồi

-Ừ nhưng tao không muốn có một số lý do nên tao không muốn đi

-Thằng này điên rồi,nếu mày không thi thì tao cũng không thi,đi đâu cũng phải có nhau mà

-Ừ,nay nói những lời tình cảm thế

-Có gì đâu,mà hình như anh Tân sắp đi du học phải không?

-Ừ anh ấy cuối tháng này đi,tháng 5 nhập học bên đó rồi,cuối tuần anh ấy về nè,anh ý đi buồn chết đi được

-Thôi anh ý đi rồi cũng về mà

-Ơ hay cái thằng này nay mày nói toàn câu xàm thế -Hắn nghe những câu Đạt nói mà thấy ớn luôn

-Thôi muộn rồi tao đi về đây

Đạt đi về,hắn nằm trên đường nghĩ “ Không biết sự lựa chọn của mình đúng hay không nữa,chắc nó cũng không thi đâu nếu thi thì lớp đó đã đồn ầm lên rồi “

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Nó được Hạnh đưa về nhà,vừa nằm lên giường đã nhận được điện thoại từ Nam

-Ê con kia mày có bị sao không? Nghe nói mày bị tai nạn à

-Hả sao mày biết hay vậy,tao nhớ có nói với ai đâu? -Nó ngạc nhiên khi nghe Nam hỏi câu đó

-Ừ thì

-Thì sao khai nhanh không tao giết mày giờ

-Tao với mày là bạn thân của nhau nên tao hiểu mày quá mà

-Hừ,mày cứ đợi đấy tao mà biết mày cài ai theo dõi tao đừng trách

Băng bê nước lên cho nó nghe thấy cuộc nói chuyện của 2 đứa nó,Nam với nó lúc nào cũng cãi nhau vui vẻ được còn với cô thì chỉ mấy câu rồi không nói nữa,cô buồn bã bưng cốc nước đó ra ngoài đột nhiên nghe thấy Nam nói qua điện thoại

-Mày nghi ngờ gì chứ,tao quan tâm mày nên tao mới làm thế thôi

-Khỏi đi,tao thừa biết mày có mục đích gì rồi,bày đặt

Băng nghe thấy câu của Nam “ Hóa ra anh gọi điện nhắn tin,gọi điện cho em,đều vì nó sao “,cô chạy vào phòng và khóc

Nó và Nam vẫn tiếp tục nói chuyện

-À sắp thi chuyên rồi đấy,mày có định đi không?

-Tao chưa biết nữa,để tao suy nghĩ có gì tao nói cho mày sau nha

Nó tắt máy nằm suy nghĩ xem có nên đi thi hay không? Nó nghĩ lại thời gian và rồi nó cũng quyết định sẽ đi thi còn học hay không nó cũng chưa biết nữa
Chương trước Chương tiếp
Loading...