Tổng Giám Đốc Rất Phúc Hắc

Chương 16: Đồng sàng cộng chẩm (Cùng giường chung gối)



Tống Tử Hàm cầm sách trên giá lên xem, có rất nhiều thể loại, pháp luật, quản lý, tài chính đều có. Tống Tử Hàm là học quản trị kinh doanh, những sách này cậu trước kia đều có tiếp xúc, nhưng là dù sao cũng là chuyên ngành quản trị kinh doanh , cái gì cũng học nhưng kết quả mỗi thứ chỉ hiểu biết chút ít.

Tống Tử Hàm đi tắm rửa một chút, đổi lại một bộ quần áo an vị tại trên ghế sofa đọc sách. Đợi đến lúc chín giờ liền mang một ly coffee đưa vào thư phòng, Hàn Triết Si nhíu mi tâm, uống một ngụm coffee rồi tiếp tục công việc.

Cái này là hậu quả của việc nước tới chân mới nhảy, đáng đời.

Hàn Triết Si từ trong thư phòng lúc đi ra là đã 12 giờ, Tống Tử Hàm bất tri bất giác đã nằm trên ghế sofa ngủ. Trên người bị vật nặng đè ép một chút, Tống Tử Hàm liền tỉnh, mở to mắt nhìn thấy chính là khuôn mặt của Hàn Triết Si.

Người kia nặng như vậy mà còn đè lên người ta, Tống Tử Hàm dùng tay đem hắn đẩy ra, “Này, anh làm gì!”

Hàn Triết Si nửa híp mắt mệt mỏi, cầm lấy tay Tống Tử Hàm, nói: “Ta toàn thân đều đau nhức, giúp ta mát xa.”

Tống Tử Hàm nhìn hắn, đúng là từ giữa trưa ăn cơm xong vẫn bận rộn đến bây giờ, liên tục làm việc nhiều giờ đồng hồ, đối với  một chuỗi số liệu cùng bản khai.

Tống Tử Hàm thấy hắn mệt mỏi như vậy cũng nhượng bộ đáp ứng giúp hắn mát xa, mặc dù vừa rồi cũng không có nghe lời hắn xem chương trình dạy mát xa kia.

Hàn Triết Si chỉ mặc áo sơ mi màu trắng, mặt úp xuống nằm ở trên giường to, Tống Tử Hàm đứng tại bên giường giúp hắn xoa bóp bả vai.

Hàn Triết Si ôm gối đầu, hơi hơi nhắm mắt lại hưởng thụ “Đừng chỉ bóp vai, eo cũng đau.”

Tống Tử Hàm nhìn phần eo của hắn, nghĩ đến chuyện niết chỗ đó tim cũng đập rộn lên, dựa vào cái gì hắn bảo niết ở đâu mình liền niết ở đó, người ta cũng không phải nhân viên mát xa chuyên nghiệp.

Hàn Triết Si cầm tay của hắn đặt trên lưng, mơ mơ màng màng nói: “Đau.”

Tống Tử Hàm bất đắc dĩ, ai kêu hắn hôm nay mệt mỏi mười mấy giờ. Thời điểm mới bắt đầu xoa bóp eo hắn, tay Tống Tử Hàm còn có chút run rẩy, một lát sau cũng bình tĩnh lại.

Qua hồi lâu, thấy Hàn Triết Si không có động tĩnh, Tống Tử Hàm cho rằng hắn ngủ rồi, đang muốn lấy chăn giúp hắn đắp lên, ai ngờ người rõ ràng thoạt nhìn đã ngủ đột nhiên xoay người ôm eo Tống Tử Hàm đặt cậu xuống giường.

Tống Tử Hàm vội vàng không kịp chuẩn bị, thoáng cái bị hắn đưa đến trên giường. Tống Tử Hàm dùng cả tay cả chân ra sức giãy dụa, lão sói xám tổng giám đốc ôm rất nhanh, người trong ngực vùng vẫy thật lâu cũng không thể thoát khỏi.

Đã quên nói, Hàn đại tổng giám đốc đã từng học qua Taekwondo, kỳ thật cũng không có gì lợi hại, chỉ mới tới đai đen mà thôi.

Hàn Triết Si thanh âm vẫn là mơ mơ màng màng “Đừng nhúc nhích.”

Tống Tử Hàm hai tay đẩy lồng ngực của hắn, “Buông ra!”

“Ngày mai còn phải họp, chớ lộn xộn, để cho ta hảo hảo nghỉ ngơi.” Hàn Triết Si thấp giọng nói.

Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi người ta không có một điểm ý kiến, nhưng là tại sao phải ôm người ta? !

Hàn Triết Si hít sâu vài cái, tà mị mà tại bên tai Tống Tử Hàm nói: “Dùng loại dầu gội đầu gì vậy, thơm quá.”

Đối với một nam nhân nói loại lời này, quả thực là biến thái! Tống Tử Hàm nhỏ giọng nói: “Thả ta ra!”

Hàn Triết Si đem môi tới gần bên tai Tống Tử Hàm, thanh âm mơ mơ màng màng, “Yên tâm, hôm nay rất mệt a, ta sẽ không đối với em làm cái gì. Nếu như em tiếp tục nhích tới nhích lui, đưa tới phản ứng của ta,  sẽ rất khó nói.”

Tống Tử Hàm lập tức bất động, “Anh…” Sau đó một chữ cũng không biết nói cái gì, bị giọng điệu bá đạo kia khiến cho mặt đỏ tới mang tai.

Người trong ngực rốt cục an tĩnh lại, Hàn Triết Si thoả mãn mà câu lên khóe môi, hai tay lại thu thu, đem Tống Tử Hàm ôm càng chặt hơn.

Tống Tử Hàm nói: “Buông ra, ta đi tắt đèn.” Loại phương thức trốn chạy này cũng cũng quá non nớt rồi.

Hàn Triết Si nhỏ giọng trở lại: “Đèn trong phòng đều là điều khiển bằng âm thanh, chỉ cần nửa giờ không có thanh âm sẽ tự động tắt, không cần phải tay động.”

Tống Tử Hàm im lặng, cung cấp phục vụ của khách sạn năm sao có cần phải nhân tính hoá như vậy không!

Yên lặng một lúc, Tống Tử Hàm nghĩ dùng cái cớ gì để cho Hàn Triết Si buông tay, vừa nghĩ tới Hàn Triết Si còn chưa có tắm rửa, vì vậy, đang chuẩn bị mở miệng, nhưng là người kia hô hấp rất vững vàng, hẳn là ngủ rồi.

Tống Tử Hàm cuối cùng vẫn là quyết định trầm mặc, không nên quấy rầy hắn. Đèn trong phòng giống như Hàn Triết Si đã nói, sau nửa giờ không có động tĩnh sẽ tự động tắt. Trong phòng một mảnh đen kịt, chỉ có thanh âm hai người hô hấp, Tống Tử Hàm tâm như nổi trống, tư lúc bị hắn ôm vào trong ngực nhịp đập đã không còn bình thường, cho nên, đại não một mực rơi vào trạng thái sinh động, như thế nào cũng ngủ không được.

Sáng sớm hôm sau, thời điểm Tống Tử Hàm mở mắt, Hàn Triết Si đã buông lỏng cậu. Vội vàng từ trên giường đứng dậy, ngày hôm qua giầy chưa cởi mà cứ như vậy ngủ, cũng không biết đã ngủ lúc nào.

Hiện tại mấy giờ rồi?

Đại hội cổ đông chín giờ chính thức bắt đầu, dựa theo quy định công ty, cổ đông tham dự đại hội không được chậm trễ.

Ra cửa phòng, Tống Tử Hàm nhìn đồng hồ trên tường chỉ tám giờ, lập tức nghĩ đến có phải sẽ muộn hay không. Hàn Triết Si vừa vặn từ trong phong tắm đi ra, tắm rửa xong, thay một bộ quần áo, nhìn Tống Tử Hàm nói: “Mười lăm phút chuẩn bị, nhanh đi.”

Tống Tử Hàm lên tiếng ah, lập tức đi đánh răng rửa mặt.

Công ty phái xe ô tô đặc biệt tới đón, Tống Tử Hàm giúp Hàn Triết Si mang theo một ít văn bản tài liệu ra khỏi khách sạn, bữa sáng cũng vội vội vàng vàng cầm trên tay ăn.

Thời điểm diễn ra đại hội cổ đông, người không có phận sự là không thể vào, Tống Tử Hàm cùng với thư ký và trợ lý của các cổ đông khác đều phải chờ tại phòng khách.

Tới buổi trưa, mấy đại cổ đông dùng cơm tại nhà hàng của khách sạn. Tống Tử Hàm cũng cùng mấy ngươi thư ký cùng trợ lý kia ăn cơm tại một phòng khác.

Trong lúc dùng cơm, Tống Tử Hàm cùng một thư ký hàn huyên. Thư ký này là từ nước Mỹ du học trở về , học vấn cùng dáng người đều rất tốt.

Buổi sáng chứng kiến Tống Tử Hàm với Hàn Triết Si đi cùng nhau, liền cho rằng Tống Tử Hàm là trợ lý của Hàn Triết Si. Quanh co lòng vòng hỏi một ít chuyện về Hàn Triết Si, Tống Tử Hàm cũng chỉ là đơn giản mà đáp vài câu.

Hàn Triết Si loại người này trong mắt nữ nhân là xứng với danh bạch mã vương tử, có nhà có xe có tiền, có học vấn có dáng người, có năng lực, tuổi còn trẻ đều là một nửa lý tưởng mà nữ nhân chưa xuất giá luôn mơ ước.

Cũng chỉ có Tống Tử Hàm thời điểm nghe được có người ca ngợi Hàn Triết Si gương mặt lại khổ bức, trong nội tâm rất muốn nói kỳ thật cái này biểu hiện ra bên ngoài thực là Cao Phú Soái nhưng sự thật bên trong chính là bá đạo cùng biến thái!

Đại hội cổ đông tiến hành suốt một ngày mới chấm dứt, Tống Tử Hàm cùng Hàn Triết Si trở về khách sạn.

Hàn Triết Si buổi tối còn có một tụ hội, nói là tụ hội cũng có chút gượng ép, bất quá có một đồng học trường cấp 3 đúng lúc cũng đang ở Hàng Châu, cho nên hẹn ra gặp mặt, địa điểm là quán bar xa hoa nhất thành phố.

Trường cấp 3 của Hàn Triết Si là trường học quý tộc tương đối nổi danh ở trong nước, có thể đi học đương nhiên cũng là phi phú tức quý. Mà lần này đồng học cũ hẹn ra kia cũng là thiếu gia của công ty kinh doanh, đại thiếu gia không biết dân gian khó khăn cả ngày chơi bời lêu lổng, vung tiền như mưa, chỉ biết sống phóng túng, sinh hoạt buông thả xa hoa lãng phí.

Con ông cháu cha phần lớn đều như vậy, ỷ vào cha mẹ của mình có tiền có thế liền không biết tiết chế tiêu xài. Xã hội này vấn đề về con ông cháu cha quá nhiều, thời sự mỗi ngày đều đưa tin, vị nào nhà giàu đệ tử làm cái gì, để cho toàn bộ xã hội xem thường, vị nào quan gia đệ tử làm cái gì, lại để cho toàn bộ xã hội phỉ nhổ.

Con ông cháu cha trên internet trắng trợn khoe của, con ông cháu cha đua xe đụng chết người còn kiêu ngạo mà giương lấy cái cằm nói một câu: “Cha ta là Lý Cương.”

Tống Tử Hàm chịu không được không khí trong quán rượu, ngọn đèn màu sắc mờ ảo, ghế sofa màu đỏ quây thành nửa vòng, phía trước đặt một bàn trà dài mảnh. Cái này cũng không có gì, sau khi Tống Tử Hàm cùng Hàn Triết Si tiến đến ghế lô chưa được bao lâu, liền có một đám nữ nhân ăn mặc nóng bỏng tiến vào. Xoay dáng người, cố ý phóng nhu thanh âm, gương mặt trang điểm vô cùng đậm, Tống Tử Hàm đều có chút phản cảm. Cậu cũng là nam nhân, nhưng là đối với mấy nữ nhân khẩu vị nặng này vẫn tương đối phản cảm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...