Tổng Giám Đốc Rất Sủng Cục Cưng Bé Nhỏ

Chương 21: Ảnh nóng uy hiếp ảnh nóng



Nhìn bóng lưng Vi Vi, Lạc Mật Mật không giải thích được, nhưng khi nhìn đến những móng tay màu đỏ đang nắm chặt điện thoại di động kia, dường như lập tức hiểu ra điều gì.

"Cậu, chẳng lẽ tối hôm qua cậu chính là cô gái kia sao?"

"Nói nhảm, chẳng lẽ cậu không biết sao? Đừng giả bộ với tôi, cậu có biết, cậu làm như vậy tôi sẽ không thể nào ở lại trường học này được nữa, cậu muốn hại chết tôi sao." Vi Vi xoay người lại, hung tợn nhìn chằm chằm Lạc Mật Mật.

Tối hôm qua vội vàng như vậy, chỉ lo suy nghĩ làm thế nào để trả thù Dương Tuấn, quả thật không chú ý tới cô gái kia là Vi Vi

Coi như mình chưa từng nghĩ tới muốn làm hại Vi Vi, nhưng hiện tại cũng đã hại rồi.

"Mình không phải cố ý." Lạc Mật Mật đoạt lấy điện thoại di động, cả người không được tự nhiên, "Cậu yên tâm, mình ở chỗ này không bao lâu đâu, sớm muộn gì cũng sẽ đi, cho nên cậu cũng không cần coi mình như bạn bè."

"Cái gì? Một câu không phải cố ý, một câu không phải bạn bè là có thể xong chuyện à?" Vi Vi đến gần lạc Mật Mật, vẻ mặt vô cùng khó chịu.

"Vậy muốn mình làm thế nào? Mình thật sự không phải cố ý, mình chỉ muốn trừng phạt Dương Tuấn. Được rồi, được rồi, cậu nói đi, muốn mình bồi thường cậu như thế nào?" Lạc Mật Mật cảm giác lần này mình thật sự đã gây ra đại họa, mình có thể không quan tâm đến tên ác bá đó như thế nào, nhưng mà mình thật sự không muốn tổn thương Vi Vi.

"Làm thế nào? Đơn giản. Thứ nhất, cậu thừa nhận với tất cả mọi người cậu là cô gái đó, thứ hai, cậu đưa tôi một trăm vạn."

"Cái gì? Thừa nhận là mình? Trong đó rõ ràng là cậu? Vi Vi có phải Dương Tuấn ép cậu làm như thế không?"

"Giả bộ người tốt làm gì, không liên quan đến anh ấy." Vi Vi nhẹ nhàng cười một tiếng.

“Thật may là thời điểm cậu chụp lại chỉ thấy được bóng lưng của cô gái, cho nên cậu đại khái tới nếm thử mùi vị xấu hổ này một chút đi. Nếu không…Tôi đã vô tình phát hiện trong điện thoại của cậu có bức ảnh mỹ nam đi tắm, nếu như đăng lên wed, chắc hẳn so với tôi còn chấn động hơn nhiều"

Nhìn dáng vẻ hả hê của Vi Vi, Lạc Mật Mật nhất thời nổi trận lôi đình, một cỗ kích động muốn chính mình xé nát cô ta. "Cô ngu xuẩn quá nên có nhiều ảo tưởng phải không! Ban đầu thấy cô như vậy, tôi vốn nghĩ sẽ xóa những bức ảnh kia, sẽ cho cô một chút tiền để an ủi, nhưng mà cô đã như vậy, thì tôi cái gì cũng không làm."

Lạc Mật Mật đến gần bên tai Vi Vi, khẽ mỉm cười, "Tôi ghét nhất là người khác uy hiếp tôi, cô cứ đăng đi. Tôi ngược lại muốn xem những bức ảnh của cô từ diễn đàn trường học lan truyền rộng rãi trên internet như thế nào, có phải hay không càng thành công hơn, không chừng đem cô nâng lên làm thần tượng luôn đấy, cũng không tệ nha!"

Nói xong, Lạc Mật Mật giận đùng đùng rời đi.

Buổi chiều, Lạc Mật Mật trên căn bản không hướng về bài học, nhìn chằm chằm thầy giáo trên bục giảng giống như nhìn tượng gỗ, một chút cảm giác cũng không có.

Không được, mình phải đi xem một chút, có phải đã đăng lên thật rồi không?

Lạc Mật Mật cúi đầu nhẹ nhàng lấy điện thoại di động ra, lặng lẽ lên mạng, "Trời ơi, tinh trùng lên tới não, thật sự đăng lên rồi! Chết rồi chết rồi, nếu để cho bánh nướng áp chảo nhìn thấy, vậy mình còn không. . . . . ."

Nghĩ tới đây, đầu Lạc Mật Mật đầu cũng nhanh nổ tung.

"Mặc kệ mặc kệ, mình muốn cúp học, hiện tại mình phải trở về nhà.” Lạc Mật Mật thu thập sách vở xong, cúi người xuống ảo não ra khỏi phòng học.

Một đường chạy như điên, Lạc Mật Mật chạy tới cổng trường học, đột nhiên dừng bước.

"Tại sao mình phải về nhà, mình căn bản đã sai làm rồi. Coi như là nhanh chân đến xem bánh nướng áp chảo có sao hay không, trước tiên cũng phải có phong độ một chút chứ! Bây giờ gây họa, bánh nướng áp chảo không có lương tâm kia không đem mình chặt thành tám khúc sẽ không gọi là bánh nướng áp chảo!”

Nghĩ đến đó, cả người Lạc Mật Mật nổi một tầng da gà, trái tim cũng muốn nhảy ra khỏi cổ họng, lập tức dậm chân tại cổng trường.

"Tích tích ——"
Chương trước Chương tiếp
Loading...