Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em

Chương 13: Uống Rượu Là Việc Sai



“ Vũ Đồng, tôi đang gấp để đi làm, tối hôm qua tôi mua bánh mì nướng và sữa để trong phòng bếp, trong tủ lạnh còn có chân giò hun khói và trứng gà, cô hãy tự làm buổi sáng nhé. Ở đây còn hai phòng trống, cô tự nhiên chọn một phòng nha, tôi đi làm đây, bye bye”

Tối hôm qua bọn họ vừa uống rượu vừa nói chuyện với nhau, tình hình hiện tại của Tô Vũ Đồng cô ta cũng là người hiểu rõ, vì vậy hi vọng rằng cô ta và Vũ Đồng cùng nhau sống chung.

Nói dứt lời, cô ta không cho Tô Vũ Đồng thời gian để từ chối sự khách sáo ấy, cô nhanh chóng kéo cửa chạy đi mất, chỉ để lại cho Tô Vũ Đồng tiếng bước chân vội vã.

Nghiên Nghiên luôn luôn là một cô gái tao nhã, lịch sự, Trần Nghiên Nghiên và Tô Vũ Đồng lần đầu tiên gặp mặt nhưng khóe miệng không kềm được cười lớn lên.

Bạn tốt đã hiểu lòng nhau thì không cần nói dài dòng, cô hiểu Nghiên Nghiên sợ cô khách sáo,vì vậy mới chạy nhanh như thế.

Cô ta đối đã với Tô Vũ Đồng như chị em ruột vậy, Vũ Đồng không tự nhiên mà được gặp cô ta ở ngoài, vì thế Tô Vũ Đồng quyết định sống bên cạnh phòng của Nghiên Nghiên.

Rửa bát xong, quét dọn nhà vệ sinh sạch sẽ, Tô Vũ Đồng bước vào phòng bếp, lúc đi ngang qua bộ ghế sofa, bỗng nhiên cô vứt chiếc vali bên trên, lúc này đầu óc cô bỗng nhiên “ xoay vòng vòng” một lúc, mới nhớ ra rằng buổi tối hôm qua không có sự việc trao đổi cái hộp đó.

Cô dường như tự kỷ mắng bản thân điên cuồng!

“ Thánh Asi”

Tô Vũ Đồng dùng tay tát vào trán mình một cái, buột miệng nói ra một câu bực tức.

Uống rượu là chuyện sai trái, dựa vào tính cách tự kỷ nhỏ nhen, cô muốn một lần nửa đổi lại chiếc hộp, anh ta nhất định sẽ làm khó cô chứ?

Nhưng mà không đi đổi, thế thì thật sự cô sẽ không phụ lòng Chân Hi chứ? Huống hồ bên trong vẫn còn tấm chụp chung của bọn họ, nếu như không muốn về, trong tim luôn cảm thấy bất an.

Sau khi suy nghĩ, cô quyết định vẫn muốn quay về, ngay sau đó cô lập tức cầm chiếc điện thoại, quay số mà Mộ Diệc Thần ngày hôm qua đã gọi tới.

Chẳng qua trở về lần này để anh ta chọn nơi ở, cô đi tìm anh ta.

Mộ Diệc Thần đang họp, điện thoại bỗng reo lên, sau khi anh ta nhìn lướt số điện thoại thì tắt máy ngay, sau đó xem như không có chuyện gì và tiếp tục cuộc họp.

Tô Vũ Đồng bị từ chối thẳng thừng, cô nhìn chằm chằm vào số điện thoại.

Cô chưa bao giờ gặp qua người đàn ông nhỏ nhen như thế, lại có thể thẳng thừng cúp máy cuộc điện thoại của cô.

Đúng là không có phong độ!

Cô không tin rằng anh ta không bắt máy!Nghĩ đến đây, cô lại quay số điện thoại thêm một lần nữa.Nhạc chuông điện thoại của Mộ Diệc Thần lại reo lên, phòng họp lập tức yên ắng xuống, mọi người đều nhìn về phía Mộ Diệc Thần.

Mộ Diệc Thần nhìn xuống xem điện thoại, lại nhìn thấy đó là số điện thoại ban đầu, ánh sáng mờ đi, anh ta vứt điện thoại cho cô thư kí Amy, lạnh lùng nói: “ cầm đi đi, nhớ số lần gọi đến của số điện thoại này, vượt qua ba lần thì lập tức thông báo cho công ty truyền thông báo cáo rằng cô ta quấy rối!”

“Dạ vâng thưa sếp Mộ.”

Cô thư kí Amy tuân lệnh giữ điện thoại, giống như giữ thánh chỉ vậy, rời phòng hội nghị một cách thận trọng, nhìn trên màn hình những con số mập mờ

Không biết người xấu nào lại có thể làm cho tổng giám đốc không vui.

Tô Vũ Đồng hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải gọi được cho Mộ Diệc Thần, vì vậy cứ gọi mã gọi mãi, nhưng mà lúc cô ta gọi đến lần thứ năm, điện thoại không gọi được nửa, cô ta nheo mày thử lại , nhưng vẫn như vậy.

Lạ thật, đây là chuyện gì?

Trong lúc cô ta kiểm tra điện thoại, điện thoại bàn trong phòng reo lên, cô nhanh chóng chạy vào trong để bắt máy.

Điện thoại đã nhận được, ở đầu dây bên kia giọng nói của Trần Nghiên Nghiên lo lắng vừa hốt hoảng nói, “Vũ Đồng, cậu đang ở nhà à, tớ vừa gọi cho cậu, điện thoại của cậu đều là ngoài vùng phủ sóng, tớ còn nghĩ rằng cậu đã xảy ra chuyện gì rồi chứ, cậu dọa chết tớ rồi.”

Nhà Tô mặc dù không phải giàu có ở Giang Thành, nhưng mà cũng được tính là một công ty khá lớn, Lâm Yên Nhiên tai mắt rất nhiều, cô ta vừa nghĩ rằng tìm không được Tô Vũ Đồng, thật sự làm cho cô hốt hoảng.

Nếu như gọi điện thoại bàn không được, cô ta nhất định báo cảnh sát.
Chương trước Chương tiếp
Loading...