Tổng Tài Lão Bà, Ta Lạnh!
Chương 1
* Chương 1 Ở vào hải thị trung tâm Tô thị tập đoàn tổng bộ, có tòa nhà văn phòng hơn ba mươi tầng, "Tô thị" hai chữ hiển nhiên không phải thổi phồng, chỉ dựa vào tài năng phát triển vượt bậc ở ba thị trường Mĩ Quốc Anh quốc Pháp quốc, hơn nữa trở thành Hoa Hạ quốc thời thượng, trang phục sản nghiệp công ty thuộc top 10, có thể thấy được vị trí. Cả tòa nhà Tô thị liền giống như một đóa bách hợp u cốc duyên dáng yêu kiều, lưu sướng đường cong cùng thanh nhã trang hoàng làm cho người vừa tiến vào tòa nhà bên trong cảm thấy thần thanh khí sảng. Trong không khí tràn ngập thản nhiên mùi nước hoa, các loại hoa cỏ cây bồn hòn giả sơn ở trong tòa nhà được bãi phóng dồi dào tình thú, trang trí tầng đại lâu bạch sắc mờ mang đến một cỗ tự nhiên mỹ cảm. Bất quá, Tô thị tập đoàn tổng bộ nổi tiếng nhất, cũng không phải nó có phong cách trang trí độc đáo tươi mát, mà là bên trong đủ kiểu YY, các loại đặc sắc mỹ nữ nhân viên. Dù sao cũng thuộc loại sản nghiệp trang phục thời thượng, cho nên nữ tính nhân viên chiếm phần trăm cực lớn. Càng muốn mệnh chính là, Tô thị tập đoàn thông báo tuyển dụng hiển nhiên rất cân nhắc đến hình tượng xí nghiệp, cùng trang phục thiết kế, phàm là nhân viên tiến vào công ty, mỗi người đều là tư sắc không tệ đều là tịnh lệ giai nhân, nếu không cũng là nữ tử thanh tú động lòng người. Về phần mỹ nữ người mẫu bên trong công ty hoặc là có chút hợp tác quan hệ, lại càng chọc người mơ màng hàng vạn hàng nghìn. Tòa nhà tầng trên cùng, toàn bộ một tầng đều là tổng tài văn phòng cùng phòng nghỉ ngơi. Vật liệu tân thời khuynh hướng, cùng với tươi mới các loại cây bồn cảnh, đem cả một tầng lâu đều trang trí tươi mát thoát tục, ánh sáng rộng mở. Nơi nơi chi tiết xử lý vi diệu, đầy đủ minh hiển gia tộc bên trong xí nghiệp, tổng tài thân phận tôn quý. Toàn bộ tổng tài văn phòng cực kỳ đặc biệt, ước chừng vượt qua một trăm thước vuông, trình một nửa hình tròn. Một nữ tử chân đạp trên mặt đất thảm lông dê mềm mại xuất xứ Địa Trung Hải, màu sắc và hoa văn có phục cổ phức tạp, nhìn phía bên ngoàii cửa sổ rắn chắc bóng loáng không trung mờ mờ tùy ý có thể trông thấy trung tâm thành phố ven biển cảnh tượng phồn hoa, sa lụa mỏng manh màu trắng tùy theo vài luồng gió lạnh trung ương điều hòa xuy phất. Cả người xuất trần như tiên, ngạo thế mà đứng, phảng phất tiên tử hạ phàm, làm người ta không dám nhìn gần. Một bộ lễ phục tím nhạt đón gió mà phiêu, một đầu tóc dài trút xuống, lễ phục như hoa, nói không hết xinh đẹp thanh nhã, cao quý tuyệt tục. Vài gốc bồn hoa xanh biếc được an trí ở bàn công tác cùng góc chung quanh, cùng ánh sáng toàn bộ văn phòng phối hợp với nhau lại càng tăng thêm hiệu quả. Vài cái giá sách kim lọai màu bạc phóng đầy các loại sách, cạnh giá sách chính là bàn công tác gỗ lim cự đại, trên trần nhà đèn treo thủy tinh cũng là nhất kiện đồ sưu tầm khó có được, thủ công tinh tế đem ánh sáng bên trong văn phòng chiết xạ ra sáng lạn sáng bóng, vi toàn bộ phòng mang đến tia tráng lệ cùng thần bí. Nhìn phía ngoài cửa sổ. Nữ tử chậm rãi xoay người lại. Lãnh diễm biểu tình che không được khuynh quốc dung nhan, trắng nõn làn da, đen nhánh tóc. Nữ tử là Tô thị tập đoàn đương nhiệm tổng tài Tô Túc, sau mười tám tuổi từ trong tay ca ca tiếp lấy Tô thị đến hiện tại cũng đã sáu năm. Từ ngây ngô, ngại ngùng cô gái chuyển biến trở thành con người phúc hậu trên thương trường người người khen ngợi. Tô Túc nói đến sinh ý, là vừa lui vừa tiến, ích lợi nên nhường liền nhường, nên ra sức thực hiện cũng sẽ không bỏ qua cơ hội. Tô Túc ở bên cửa sổ không bao lâu, xoay người đi vào văn phòng phía bên phải một cánh cửa nhỏ dẫn vào gian nghỉ ngơi, cánh cửa chậm rãi đóng cửa. Một khắc đồng hồ lúc sau, từ phòng nghỉ đi ra một thân hưu nhàn phục, chân đạp giầy thể thao Tô Túc, hơn nữa buộc tóc đuôi ngựa. Một thân trang phục đầy sức sống muốn chọc mù mắt người ta. Xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, lại nhảy loạn vài cái, Tô Túc mới cảm giác mình sống lại. Vũ hội gì đó thật sự là muốn mạng già người ta, mặt đều cười cứng ngắc. Thật muốn học tập học tập Tiếu tổng dùng mặt than coi rẻ hết thảy. "Tiểu cô cô nghe, tiểu cô cô không nghe, tiểu cô cô nghe, tiểu........" Nghe tiếng chuông, Tô Túc ánh mắt nháy mắt tỏa sáng. Nhớ tới chất nữ nãi giọng nhõng nhẽo tức giận làm nũng bộ dáng, không ngừng được sói tru. Gào gào, chất nữ của choa điện thoại đến à... Tỷ không phải lolicon, là tiểu chất nữ thật sự quá đáng yêu. Dùng hết tốc lực đón khởi điện thoại, chợt nghe đến theo di động bên kia truyền đến oán giận: "Tiểu cô cô, người nghe sao lại chậm như vậy." "Khụ khụ..." Thanh thanh cổ họng, Tô Túc ôn nhu cũng không phải trưởng bối uy nghiêm nói: "Mới vừa rồi cô cô đang nhìn văn kiện, không chú ý tiếng chuông. Kỳ Kỳ tìm tiểu cô cô có chuyện gì không?" "Tiểu cô cô, con nhắm trúng chiếc váy hôm nay koti triển lãm, tiểu cô cô giúp con mua xuống đây đi!....." Kỳ Kỳ làm nũng kéo trường âm, càng không ngừng kêu tiểu cô cô. Nghe được tiểu chất nữ nãi giọng sữa tức giận thanh âm, Tô Túc bùng nổ tình thương của mẹ. Nhưng vì hình tượng vẫn là bất vi sở động. Nói: "Nghĩ muốn mặc cái dạng gì váy cùng cô cô nói, cô cô làm cho con. Koti váy có cái gì tốt! Còn không đẹp bằng ba ba của con làm." Điện thoại đầu kia liền truyền đến ủy khuất thanh âm: "Ba ba không làm váy cho con, tiểu cô cô gần đây cũng bận rộn như vậy. Hu hu..." Bên tai truyền đến bảo bối chất nữ nửa thật nửa giả nén giận, Tô Túc cười khẽ, hống đến: "Cô cô lập tức về nhà cấp chúng ta tiểu công chúa làm váy! Kỳ Kỳ con ở nhà chờ cô cô trở về cho con xem thiết kế đồ." "Tiểu cô cô tốt nhất, thích nhất tiểu cô cô....." Được đến đáp án chính mình vừa lòng, tiểu hài tử cao hứng phấn chấn nói vài câu liền cúp điện thoại, phỏng chừng đứa nhỏ này là đi khoe với ca ca song bào thai của nàng. Xoa bóp mày, họa bút bắt đầu hoa cả mắt tiêu sái động khởi. Váy dài phía ngoài cùng hình dáng, rõ ràng di động trên tờ giấy trắng. Dưới tay càng lúc càng nhanh, váy dài càng ngày càng phức tạp. Thẳng đến váy hoàn thành, Tô Túc mới thở một hơi. Nhìn tân tác phẩm mới ra lò, vừa lòng gật gật đầu. Kế tiếp nên trở về nhà đem váy làm ra đến.... Không nhìn cấp dưới tò mò ánh mắt, Tô Túc trực tiếp lái xe về nhà. "Ai, tổng tài sao lại trước tiên tan tầm?" Thanh tú nhân viên dùng bả vai huých bên người lãnh diễm mỹ nữ. "Nhất định là tiểu công chúa nhà tổng tài gọi về, bằng không tổng tài sao có thể không tăng ca! Nàng chính là một lolicon!" Lãnh diễm mỹ nữ bĩu môi hồi đáp. Thực chưa thấy qua cô cô nào cưng chìu đứa nhỏ như vậy...... "Không thể nào? Chẳng lẽ không phải đi yêu đương mới trước tiên tan tầm sao?" Thanh tú nhân viên vẫn là có chút không dám tin tưởng, luôn luôn công tác làm trọng tổng tài đại nhân, bởi vì chất nữ gọi về liền bỏ xuống toàn bộ công ty....... chuồn về! "Sao lại sẽ không, bình tĩnh một chút. Về sau ngươi liền sẽ biết tổng tài có bao nhiêu cưng chìu nàng chất nữ. Hiện tại hảo hảo công tác à!" Thủ trưởng vừa vặn đi ngang qua, nghe được hai người nói chuyện, nhịn không được nói một câu. Tổng tài thật sự thực cưng chìu nàng chất nữ a....... Bởi vì không phải thời gian tan tầm, F thị tình hình giao thông còn không có kẹt đến nông nỗi người người oán trách, cho nên Tô Túc chạy xe Hummer của nàng thực dễ dàng về đến nhà. Lúc trước sở dĩ không mua nhiệt tình Ferrari, xe thể thao cao quý Maserati vân vân, độc nhất nhìn trúng Hummer loại xe không thích hợp nữ tử này, có thể nói cho ngươi biết là bởi vì xe này ở trên đường có thể hù dọa người, tương đối so ra càng khí thế lấn đường nghe được không? Hummer dần dần tiến một khu biệt thự, bảo vệ cửa cung kính lại không mất lễ phép đứng ở một bên, người nơi này phi phú tức quý. Động tác hơi chút không hợp cách liền có thể bị sa thải, hoặc là động tác bị vị nào phú hào nhìn không vừa mắt, cũng sẽ bị sa thải..... "Tô tiểu thư xin chào." Cửa kính xe chậm rãi buông, hé ra khuôn mặt mang theo kính râm như trước khí thế mười phần lộ đi ra: "Tiểu Lý, vất vả." Bị Tô Túc điểm danh Tiểu Lý kích động mặt trướng đỏ bừng, liên thanh nói: "Không khổ cực, không khổ cực." "Tôi về nhà trước, tiểu khu an toàn phải dựa vào các cậu à." Tô Túc bắt kính râm, cười cùng Tiểu Lý huy phất tay. Phát động xe rời đi.... Tiểu Lý ánh mắt si mê đi theo Tô Túc Hummer, thẳng đến Hummer quẹo vào nhìn không tới. Trong lòng hít một hơi, Tô tiểu thư là hộ gia đình duy nhất trong tiểu khu này sẽ cùng bảo vệ cửa chào hỏi, biết rõ hắn không xứng với người ta, không nên đối nữ nhân ưu tú như thế nổi cái loại này tâm tư, chính là việc này cũng không phải hắn có thể khống chế. Chỉ mong mỗi buổi sáng có thể nhìn theo nàng đi công tác, buổi tối có thể đón nàng về nhà, như vậy hắn liền thấy đủ. "Nha, đại ca hôm nay làm cái gì đồ ăn, sao mà thơm như vậy." Tô Túc giống như con chó nhỏ kiếm ăn, cái mũi nhỏ không ngừng khịt ngửi, đi theo hương khí đến phòng bếp. "Buổi tối khách nhân sẽ đến, em chuẩn bị một chút." Tô ca ca dùng chiếc đũa giáp một mảnh thịt bò đưa tới bên môi bảo bối muội muội, Tô Túc nương ca ca tay ăn luôn thịt bò nói: "Em lên lầu trước cấp Kỳ Kỳ làm cái váy, lúc nào khách nhân đến gọi em." Tô ca ca nhíu mày, không đồng ý nói: "Em lại cưng chìu nha đầu kia, váy của nó mặc đều mặc không hết. Không cần lại làm cho nó." Tô Túc chỉ ha ha cười, chạy ra phòng bếp. Tô ca ca bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục nấu cơm...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương