Trời Giáng Ái Phi

Chương 3



Tắm xong, phủ vào người lớp áo mỏng manh, Lâm Tử Cần bị cung nữ một đường hộ tống vào điện, lại kinh sợ hơn nữa. Nơi này lớn gấp mười lần gian phòng hồi nãy nha

Nàng hỏi cung nữ bên cạnh, “Căn phòng lớn như vậy là cho ta ở sao ?”

“Dạ, hơn nữa trà bánh và rượu cũng là dành cho ngài.”

Cung nữ này nói rõ ràng, hơn nữa lúc nói lại cong người cung kính , cho thấy địa vị của Lâm Tử Cần còn cao hơn nàng ta

Nàng cúi người như thế, làm cho Lâm Tử Cần có chút bất mãn

“Đừng khom ưng thấp như vậy, ta xem ngươi so với mụ mụ của ta tuổi cũng không hơn là bao, ngươi vạn nhất vọt đến eo, làm sao bây giờ? Ngươi tuổi lớn như vậy , vọt đến thắt lưng nhưng là rất nghiêm trọng.” Nàng nói.

Tỳ nữ kia chưa từng nghe qua người có thể trở thành nương nương đối với nàng lại quan tâm như vậy, nàng ngẩn người, hoàn toàn không hiểu được làm như thế nào đáp lời, ngược lại Lâm Tử Cần lại đối với nàng mỉm cười

“Không cần chào hỏi ta, ngươi đi mau lên, còn nữa, lần sau đừng có khom lưng thấp như vậy , bà nội trợ.”

“Âu, bà nội trợ?” Tỳ nữ cho tới bây giờ chưa từng nghe qua cái ngôn ngữ này a

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của nàng, Lâm Tử Cần cúi đầu tự nhủ: ” cổ đại không lưu hành từ bà nội trợ, gọi như thế sẽ là khiến cho người ta hoài nghi nha ?” Nàng nhìn về cái này thân có cao hay không, lớn lên giống tùy ý có thể thấy được nhà bên bà nội trợ tỳ nữ hỏi: “Xin hỏi ta nên gọi ngươi là gì cho thích hợp?”

Tỳ nữ tiến cung thời gian đã lâu, nàng hầu hạ quá tiên đế, thậm chí bây giờ là phi tử sủng ái của hoàng thượng, nhưng là nàng chưa từng thấy một cô nương nào như vậy, hơn nữa còn lấy vẻ mặt chờ mong nhìn nàng, điều này làm cho nàng loạn tay chân, nét mặt già nua cũng nhịn không được nữa ngay lập tức nóng lên.

“Nô tỳ tên một chữ một xuân, tất cả mọi người gọi ta Xuân Cô.”

“Được , Xuân Cô, ta sau này sẽ nhớ tên ngươi, ý không tốt, đã làm phiền ngươi, ngươi mau đi nghỉ ngơi, ta không nghĩ tới rớt xuống cổ đại lúc hẳn là nửa đêm, cho nên mới làm phiền các ngươi nửa đêm, thật là không tốt.”

Nàng lại la lớn lên, “Mọi người nhanh đi ngủ để giữ gìn dung nhan nha, ta cũng phải giữ gìn dung nhan nữa, không ngủ đủ giấc chính là kẻ thù của nữ nhân đó, ta tuyệt không thể ngủ thiếu giấc, bởi vì ta còn muốn có người tới cưới ta, cho nên ta nhất định phải giữ vững dung nhan tuyệt mỹ mới được.”

Nàng nói làm cho toàn bộ tỳ nữ đều há hốc mồm cứng lưỡi. Nàng muốn tìm trượng phu thì bây giờ chẳng phải đã tìm được rồi sao , có người nào so sánh được với đương kim thiên tử hoàng thượng không ?

Lâm Tử Cần phất tay một cái, muốn các nàng nhanh nhanh đi ngủ, nàng đã vào trong điện, đóng cửa lại, hiển nhiên là buồn ngủ .

Chúng cung nữ hai mặt nhìn nhau, lần đầu tiên nhìn thấy phi tử thân thiện như vậy, hoạt bát hướng ngoại phi tử, cũng không biết nàng có phải hay không không giải thích được thế sự, nhưng lại có thể nói ra những thứ này khả ái lời của, trong lòng mọi người cũng đối với nàng có hảo cảm hơn.

Nhưng nghĩ lại, cũng thấy thật là lo lắng cho nàng, nếu nàng là người thiện lương không có tâm cơ, làm sao có thể sinh tồn trong một môi trường phức tạp như hậu cung ? Nếu là sau đêm nay, hoàng thượng không sủng ái nàng, vậy thì nàng cùng lắm chỉ là bị cho vào lãnh cung thôi

Nhưng nếu là Hoàng thượng thích nàng, sủng ái nàng , sợ rằng Cận phi nương nương nhất định không tha cho nàng

Vừa mới nằm lên giường chuẩn bị ngủ, Lâm Tử Cần bụng lại kêu loạn lên, nàng không nhịn được sờ sờ cái bụng, ánh mắt nhìn về đồ ăn trên bàn

Theo như nàng tính,nếu bây giờ ở hiện đại, chắc chắn cũng chỉ mới mười giờ, tức là đã tới buổi trưa, không trách được bụng nàng kêu như vậy, đi ngủ cũng không được a

Nếu là giờ là lúc ăn trưa, ăn một chút cũng đâu phải là quá đáng. Thử nghĩ xem nàng cũng thật là đáng thương, người khác đáp phi cơ có khi sai, nàng cũng là rơi vào cổ đại có khi sai, ngủ cũng ngủ không được, thật là gặp xui xẻo, vận xui cực độ, sớm biết như vậy nàng nhất định không đáp ứng tên giáo sư thối tha kia làm mấy cái thí nghiệm quỷ quái này

Lâm Tử Cần bò dậy đi tới bàn, nhìn trên bàn bao nhiêu là đồ ăn, quả thật là món ngon nha

Nàng lại bắt đầu lầm bầm lầu bầu, “Chắc là ăn cũng được.”

Lấy một ít bỏ vào trong miệng, mùi thơm hoa quế bắt đầu lan toả trong miệng nàng, quả thật là hảo nha, nàng ăn được nước miếng thiếu chút nữa chảy ra, không nhịn được tán thán nói: “Oa, ăn ngon như vậy!”

Bởi vì đã đói bụng, hơn nữa thật sự là đồ ăn quá ngon, nàng liên tục ăn vài cái khay, trên bàn mỗi khay lại là một thứ khác nhau, mùi vị cũng theo đó mà từng loại có mùi riêng biệt

Mặc dù mỗi một cái khay thức ăn không nhiều,nhưng mà nàng ăn nhiều như vậy, bụng cũng đã no rồi, bây giờ lại cảm thấy khát đến không chịu được

Nàng xem trên bàn có bầu nước, lập tức rót vào trong chén uống một hơi cạn sạch, nhưng mà đây không phải là nước a, mà là rượu, . Mặc dù là rượu, nhưng mà mùi vị cũng thật là thơm nha, nàng không nhịn được uống thêm vài chén

Mùi rượu mặc dù không nặng, nhưng là nàng uống xong, đầu óc lập tức hoa lên

“Thảm , ta bị say rồi a.” Xem ra rượu này quả thật là rất nặng nha

Lâm Tử Cần đỡ lấy đầu, trước mắt mơ hồ, không thể nhìn rõ được cảnh vật

Nhưng là nàng thấy như vậy thật là tốt nha, lập tức nói: “Nếu đã như vậy thì ta cũng nên đi ngủ thôi.”

Nàng đi từ từ tránh đụng phải thứ gì. Thật vất vả mới mò tới giường được, nàng tung mình lên giường, vùi đầu vào cái chăn thơm ngào ngạt, mỉm cười ngọt ngào, bắt đầu đi vào giấc ngủ, không để ý nam nhân bên cạnh đang bốc lửa vì nàng.

Nguyên lai là Tống Kỳ Đường lúc bước đến đã thấy nàng nhảy lên giường, bộ dáng đúng là kiều mỵ nha .

Xem ra tiểu cô nương khả ái này say rồi

Tiểu Đinh tử nhìn thấy cái cô nương nhìn hoàng thượng đi vào cũng không thỉnh an, không khỏi cau mày,muốn ra lệnh cho cô, nhưng Tống Kỳ Đường kịp ngăn hắn lại, kêu hắn đi ra ngoài

Long tâm khó dò, tiểu Đinh tử vốn cho là Hoàng thượng sẽ bởi vì cô nương vô lễ mà giận dữ, không nghĩ tới Hoàng thượng thế nhưng mặt lộ mỉm cười, hắn lập tức biết tâm tình hoàng thượng đang tốt, lập tức phúc thân gật đầu, sau đó nhẹ nhàng cửa lại, không dám quấy nhiễu cô nương này nữa, cũng đủ biết hắn kính trọng Lâm Tử Cần như thế nào

Tống Kỳ Đường ánh mắt thoáng nhìn, nhìn thấy thức ăn trên bàn đã hết từ lâu, bầu rượu cũng không còn được bao nhiêu, xem ra là cô nương này ăn không ít nha

Bất quá đêm hắn lâm hạnh dám làm như vậy, ngủ được khin khít nữ nhân, nhưng hắn là mở to mắt con ngươi đầu một hồi thấy, bất quá hắn cũng không trách nàng, bởi vì cô nương này miệng đầy nói dối, căn bản cũng không biết thân phận thật sự của hắn

Đến gần bên giường, hắn hài lòng phát giác cái cô nương này quả nhiên là say, bởi vì nàng kiểm hiện rặng mây đỏ, hồng đô đô đôi môi khẽ cong lấy, làm cho sự ham muốn của hắn với nàng trỗi dậy

Hắn ngồi ở bên giường, đặt tay lên y phục mỏng manh của Lâm Tử Cần, nàng ngủ được mơ mơ màng màng muốn tung mình, phát hiện có người ngồi lấy góc áo của nàng, làm cho nàng lật bất quá thân đi, thế là thanh âm không rõ lắm gắt giọng: “Ngươi sờ vào quần áo của ta …”

Tống Kỳ Đường hơi dời đi thân thể của mình, nàng mồm miệng không rõ lắm rõ ràng nói cám ơn,“Tạ, tạ…”

“Không cần phải khách khí.”

Nàng kia mồm miệng không rõ bộ dáng dị thường khả ái, để cho Tống Kỳ Đường không nhịn được vi cười lên, nhẹ nhàng lấy tay vuốt ve lấy nàng kia hiện lấy rượu sau đỏ ửng trước mặt gò má, da của nàng trắng trắng mềm mềm, so sánh với sơ nứt hở Hoa Nhị còn muốn tinh sảo.

“Ngô —— đừng đụng ta nữa, ta cần phải ngủ đủ giấc a.”

Nàng cong lên đôi môi, không kiên nhẫn nói , nhưng ngay cả ánh mắt cũng không mở ra được , bộ dạng càng thêm khả ái.

Tống Kỳ Đường ánh mắt định ở nàng cong lên trên môi, vậy thì giống như thoa thượng hồng phấn một loại, hồng xinh đẹp diễm lệ. Ánh mắt của hắn thuận theo nàng môi đỏ mọng đi xuống, rơi vào nàng kia sa mỏng cơ hồ bao không được rất tròn đội lên trên.

Vuốt ve nàng trắng noản hai má bàn tay to, bắt đầu thuận theo ánh mắt gắng sức điểm, từ từ quấy nhiễu lấy giường khách hàng lần lượt đến diễm lệ môi đỏ mọng, sau đó thẳng tắp đi xuống, vuốt ve lấy nàng kia loáng ra hương diễm ánh sáng màu xương quai xanh, cuối cùng hắn nhẹ nhàng kéo ra trên người nàng áo mỏng.

“Thật là xinh đẹp!”

Trên giường mỹ nữ áo nửa cởi chọc người tâm loạn, coi như là lâu duyệt nhân sự Tống Kỳ Đường cũng nhịn không được nữa si mê ca ngợi, dục vọng nhiệt độ liên tiếp tăng, cũng là Lâm Tử Cần ngủ được bất tỉnh nhân sự, mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy bộ ngực một trận không khí lạnh lẽo đánh tới, nàng lập tức theo bản năng lấy tay che ngực lại

Hắn cúi đầu, nhẹ mở lấy nàng tươi đẹp xinh đẹp môi đỏ mọng, dùng nhẹ nhất lực lượng không ngừng từ môi trên hôn tới môi dưới.

Lâm Tử Cần ở ấm áp nhẹ tên môi, nhiệt độ chậm rãi lên cao, bởi vì … này nhẹ ấm áp, tốt làm người ta an tâm vừa buông lỏng, nàng nứt hở ra khỏi ngọt lúm đồng tiền, để cho Tống Kỳ Đường không chút nào suy nghĩ tựu lập tức đặt ở trên người của nàng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...