Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích
Chương 18: Ôm Thật Chặt
TSCPTĐK - Chương 18Chương 18: Ôm thật chặtKỳ Thiếu Vinh đứng trên lưng thanh điểu, Trang Hạo đứng đằng trước, Thẩm Nguyên thủ phía sau. Thanh điểu đột nhiên xông lên không trung, Kỳ Thiếu Vinh theo quán tính nghiêng về phía sau một chút, bị Trang Khiêm đẩy một cái, Kỳ Thiếu Vinh liền ngã phía trước, sau đó thật sự là ôm lấy eo Trang Hạo. Trang Hạo quay đầu lại, nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái: "Tà Y tiền bối, ngài ôm chặt một chút." Kỳ Thiếu Vinh: "......" "Đương nhiên, nếu tiền bối ngài thích, chặt hơn một chút cũng được." Kỳ Thiếu Vinh: "......" Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi, nỗ lực bình phục tâm tình xuống, ngay sau đó lại nghe Trang Hạo nói: "Tà Y tiền bối, người ngài thơm quá." Kỳ Thiếu Vinh: "......" Hắn đây là đang bị đùa giỡn sao? Thanh điểu một bên thét chói tai, một bên đâm thẳng về phía trước. Kỳ Thiếu Vinh cau mày: "Trang đại thiếu, con chim này của ngươi đang gọi cái gì vậy?" Kỳ Thiếu Vinh nguyên bản còn cho rằng thanh điểu sẽ chỉ kêu trong lúc bay lên một chút, trên thực tế, thanh điểu vẫn luôn gào thét không ngừng, Kỳ Thiếu Vinh nhẫn nửa ngày, rốt cuộc cũng nhịn không được mở miệng. "Tiểu thanh thích vừa bay vừa ca hát." Trang Hạo nhẹ giọng giải thích. Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi: "Cho nên, ý của ngươi là, nó gào thét như bây giờ là đang ca hát?" Trang Hạo: "Đúng vậy!" Kỳ Thiếu Vinh: "Hát thật khó nghe." "Đừng nói!" "Đừng nói!" Hai thanh âm ngăn cản đồng thời vang lên, bất quá, lời Kỳ Thiếu Vinh nói ra quá nhanh, Kỳ Thiếu Phúc cùng Thẩm Nguyên cũng không thể ngăn cản được. Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày: "Hát khó nghe còn không cho người ta nói." Trang Khiêm thì thào: "Xong rồi xong rồi, Tiểu Thanh muốn nổi bão!" Trang Hạo lập tức thi triển phong trói thuật xuống mọi người, Kỳ Thiếu Vinh cảm giác mình bị chặt chẽ trói buộc lại bên trên thanh điểu. Không thể không nói, phong trói thuật của Trang Hạo thi triển thập phần đúng lúc, Trang Hạo vừa thi triển xong, thanh điểu liền bắt đầu xoay tròn 360°. Kỳ Thiếu Vinh tức khắc có loại cảm giác đầu váng mắt hoa, máu dồn lên não. Kỳ Thiếu Vinh ôm Trang Hạo: "Con chim chết tiệt này của ngươi có tính tình gì vậy chứ!" Trang Hạo ăn năn nhỏ giọng: "Quên nói cho ngài, Tiểu Thanh ngoại trừ thích ca hát còn thích chơi quay tròn, thời điểm không có ai thưởng thức tiếng ca của nó, nó sẽ biểu diễn quay tròn." Kỳ Thiếu Vinh: "......" "Ngươi nhanh đưa ta xuống đi." Trang Hạo lắc đầu, chém đinh chặt sắt (dứt khoát quyết tuyệt) cự tuyệt: "Không được, quá cao, sẽ ngã chết." Kỳ Thiếu Vinh: "......" Thanh điểu bay một ngày một đêm, cuối cùng cũng hạ xuống, thời điểm Kỳ Thiếu Vinh xuống khỏi người thanh điểu, cả người đều tê liệt ngã xuống, Kỳ Thiếu Vinh đi tới một bên, nôn đến không biết trời đất. Thanh điểu nhìn bộ dáng Kỳ Thiếu Vinh, cạc cạc cười hai tiếng, Kỳ Thiếu Vinh nhìn đôi mắt tràn đầy trào phúng của thanh điểu, trong lòng chỉ có một ý niệm, vận số năm nay không may mắn a! Trang Hạo đưa qua một tấm khăn cho hắn: "Ngài không sao chứ?" Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có việc gì." Trang Khiêm nhìn Kỳ Thiếu Vinh, thật cẩn thận hỏi: "Tà Y tiền bối, ngài có muốn ngồi xuống nghỉ ngơi một chút không?" Kỳ Thiếu Vinh có chút kỳ quái nhìn Trang Khiêm: "Ngươi cư nhiên lại không có việc gì?" Trang Khiêm gãi gãi ót: "Ta đã quen, lần đầu tiên ta ngồi thanh điểu cũng chật vật giống ngài." Kỳ Thiếu Vinh: "......" Thanh điểu thu cánh, ngẩng cao đầu, tràn đầy cao ngạo đi dạo, giống như nữ vương đang tuần tra lãnh địa của mình. Kỳ Thiếu Vinh nhìn thanh điểu, nhỏ giọng nói thầm: "Đúng là chủ nào tớ đấy!" Trang Khiêm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tà Y tiền bối, ngài đang nói gì vậy?" Trang Hạo xoa xoa đầu thanh điểu, đưa chút đồ ăn cho thanh điểu, thanh điểu dụi dụi Trang Hạo một chút rồi trực tiếp bay đi. "Sao con chim kia lại đi rồi?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi. "Hình thể Tiểu Thanh quá lớn, sẽ khiến cho yêu thú trong rừng rậm chú ý tới cho nên để cho nó đi trước. Tà Y tiền bối yên tâm đi, chờ đến giờ về, Tiểu Thanh sẽ lại đến chở chúng ta." "Yên tâm? Ta có gì không yên tâm? Khi nào chúng ta xuất phát?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi. Trang Khiêm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tà Y tiền bối, ngài thật sự không cần nghỉ ngơi thêm một chút sao?" Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không cần." Trang Khiêm tràn đầy sùng bái nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tiền bối chính là tiền bối, thật lợi hại. Bất quá, nếu tiền bối ngài thật sự không thể đi cũng không cần sốt ruột, có thể tìm ca ta cõng ngài, ca ta ma võ song tu, thể lực rất tốt, cho dù cõng thêm một người cũng đi nhanh hơn so với chúng ta." Kỳ Thiếu Vinh: "......" Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Khiêm: "Cảm ơn, không cần." "Tà Y tiền bối, ngài không biết, trong Hoàng Đô có bao nhiêu người muốn ca ta cõng, ngài phải tận dụng thời cơ a!" Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương