Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử

Chương 42: Tâm tư của Mạc Thiếu Dương



Kỳ Tuyển một tay lật sách, một tay nắm bút, nhanh chóng ghi chép. Sinh viên xung quanh hắn không hề ít. Hiện tại đúng là thời khắc vô cùng bận rộn của sinh viên, bởi vì cuộc thi cuối cùng tới gần. Phần lớn sinh viên đều đang cầm sách, chen chúc tới thư viện, hoặc ghi chép, hoặc là học bài. Cơ hồ toàn bộ chỗ ngồi tự học trong thư viện đều được lắp đầy. Kỳ Tuyển cùng Mạc Thiếu Dương cũng không ngoại lệ.

“Uy, ta nói ngươi mà không học thì chuẩn bị học lại đi.” Kỳ Tuyển rốt cục ngừng bút, nhìn tên hoàng mao đang ngồi đối diện, không biết nên sinh khí hay là không nên nhìn.

“……”

“Uy! Mạc thiếu gia, hồi hồn lại!” thấy đối phương không có phản ứng gì, Kỳ Tuyển cầm lấy sách vở hướng đầu đối phương gõ xuống.

“Đau!” Mạc Thiếu Dương mới vừa phục hồi tinh thần lại lớn tiếng hô đau, không ít sinh viên đang ôn tập dùng ánh mắt không tốt nhìn hai người. Mạc Thiếu Dương liếc liếc, mắt nhìn hung thủ gây chuyện, bất mãn nhưng cũng chỉ có thể nhỏ giọng nói:“Ngươi đánh ta làm cái gì!”

“Ai bảo ngươi nhìn sách vở ngẩn người, ngươi nhìn ngươi, sách vẫn còn ở chỗ đấy, cũng chưa thấy ngươi lật tiếp! Nếu không học liền không kịp rồi.” Kỳ Tuyển khinh thường chỉ chỉ sách giáo khoa trên tay Mạc Thiếu Dương.

“Loại sách phức tạp này dù sao ta xem cũng không nhớ được.” Mạc Thiếu Dương tỏ vẻ không sao nhún nhún vai,“Cuộc thi còn có ngươi, sợ cái gì. Nhớ rõ đến lúc đó copy cho ta là được rồi.”

“Ngươi……”nghe được lời nói bất đắc dĩ của Mạc Thiếu Dương Kỳ Tuyển muốn giận cũng không được,“A Mạc, ngươi là có tâm sự phải không?” Dựa theo tính tình của Mạc Thiếu Dương, muốn hắn ngồi tại đây im lặng nửa giờ, là chuyện phi thường không dễ dàng. Nhưng là, hôm nay không biết làm sao vậy, ngồi xuống là hơn hai giờ, động cũng không động một chút. Cho nên Kỳ Tuyển đoán trong lòng đại thiếu gia này nhất định cất giấu chuyện gì.

“Không, không có gì.” Ánh mắt Mạc Thiếu Dương nhìn Kỳ Tuyển có chút trốn tránh, càng làm khẳng định thêm ý nghĩ trong lòng Kỳ Tuyển.

“A mạc, chúng ta là hảo bằng hữu, có chuyện gì phiền lòng có thể nói cho ta biết, có lẽ ta có thể giúp ngươi.”

“Không có việc gì, không có việc gì.” Mạc Thiếu Dương vẻ mặt phiền toái, lại mang theo chút khác thường xoay người, hướng phía Kỳ Tuyển khoát khoát tay,“Hảo hảo đọc sách, cuộc thi ta còn phải trông cậy vào ngươi. Về phần chuyện của ta, không cần ngươi quản.”

“Ta là có ý tốt muốn giúp ngươi, ngươi đã không cảm kích thì thôi.” Kỳ Tuyển làm bộ dáng như thất vọng, thở dài, sau đó tiếp tục cúi đầu đọc sách.

“…… Ngươi…… Thực sự có thể giúp ta?” Mạc Thiếu Dương do dự mà mở miệng, biểu tình trên mặt không phù hợp với vẻ mặt của hắn.

“Chuyện gì, nói nghe một chút.” Kỳ Tuyển ngẩng đầu, cố nén lại xúc động muốn cười to, chậm rãi hỏi. Hắn là lần đầu tiên nhìn thấy biểu tình như vậy của Mạc Thiếu Dương a. Một bộ dạng thiếu nữ thanh xuân, thực không giống với mạc thiếu gia a.

“Ta, ta hình như thích một người.” Mạc Thiếu Dương đè thấp thanh âm, trên mặt lại nổi lên mạc ửng đỏ không tự nhiên.

“Nhìn ngươi a, không phải thích một người thôi. Ngươi không phải có tiếng hoa hoa công tử, ngươi xem bao nhiêu nữ sinh theo đuổi? Sao lại lo thành như vậy.” Kỳ Tuyển cười cười đẩy kính mắt, trong lòng sớm hiểu rõ vài phần, Mạc Thiếu Dương này sợ là động chân tình đi. Bất quá, bất người là hoa hoa công tử này sẽ yêu nữ sinh như thế nào, nhất định không phải nữ nhân ngoan ngoãn, nếu không như thế nào hắn lại phiền não.

“Kỳ Tuyển. Ta muốn hỏi ngươi, nếu ta thích là một người nam nhân……”

“Khụ khụ, cái gì?” Mạc Thiếu Dương còn chưa nói xong, đã bị thanh âm kinh ngạc của Kỳ Tuyển đánh gảy. May mắn đã đến giờ cơm trưa, sinh viên lục tục đi ăn trưa, người trong phòng ít hơn phân nửa, mới không dẫn tới ánh mắt kinh ngạc.“Nam nhân? Ánh mắt của ngươi thay đổi khi nào?”

“Cái gì gọi là ánh mắt ta thay đổi? Không thể thích nam nhân a.”

“Có thể có thể, kia xin hỏi Mạc thiếu gia coi trọng công tử nhà ai?” Kỳ Tuyển khép sách lại, vỗ vỗ vai Mạc Thiếu Dương,“Đi thôi, đi ăn cơm, vừa đi vừa nói chuyện.”

“Người kia, ngươi nhận thức.”

“Ta nhận thức?” Kỳ Tuyển bị lời nói không lo chết người của Mạc Thiếu Dương dọa sợ,“Chuyện khi nào, ta như thế nào không phát hiện? Nói mau là ai! Sẽ không phải là một trong những huynh đệ của ngươi đi……”

“Nói lung tung! Bọn họ đều là huynh đệ!”

“Đừng kích động, ta chỉ là tùy tiện đoán. Vậy ngươi nói người kia rốt cuộc là ai?”

“Là Hạ Trĩ.”

“A?” cái này Kỳ Tuyển hoàn toàn ngây dại, Mạc Thiếu Dương hôm nay tặng cho hắn bất ngờ thật lớn a. Bất quá…… Kỳ Tuyển ở trong lòng tính toán, bỗng nhiên quay đầu thẳng tắp nhìn Mạc Thiếu Dương, thẳng đến khi nhìn đến da đầu đối phương run lên mới lại mở miệng nói:“Ngươi lần này là thật?”

“Đương nhiên!” Mạc Thiếu Dương vỗ vỗ ngực, một bộ dạng thật tình.

“Kỳ quái, hai người các ngươi sau lưng ta vụng trộm kết giao khi nào?” Kỳ Tuyển hướng về phía Mạc Thiếu Dương nhíu mày,“Ta cảnh cáo ngươi trước, tiểu Trĩ cùng với những người ngươi từng kết giao dù là kẻ nào cũng không giống. cuộc sống của hắn cùng chúng ta hoàn toàn bất đồng, những việc từng trải qua cũng không giống. Nếu ngươi là vì cảm giác mới mẻ, ý nghĩ muốn chơi đùa, ta nghĩ ngươi vẫn là không cần nghĩ đến chuyện này.”

“Ta đương nhiên không phải chơi đùa. Ta là thiệt tình! Ta cũng không biết bản thân là bị làm sao, luôn nghĩ tới hắn. Kỳ Tuyển, ngươi cùng tiểu Trĩ có vẻ thân thiết. giúp ta.”

Mạc Thiếu Dương cùng Kỳ Tuyển bưng cơm trưa chọn một chỗ gần cửa sổ ngồi xuống.“A mạc, chuyện này cũng không phải ta có thể làm chủ. Chủ yếu vẫn là xem ý tứ của tiểu Trĩ.” Kỳ Tuyển ngồi xuống, biểu tình nghiêm túc.“Thời điểm ta gặp được tiểu Trĩ, hắn đều là trầm mặc ít lời. Hắn không biểu đạt cảm tình của chính mình, đối người khác cũng là sợ hãi rụt rè. Muốn hắn chấp nhận, thực khó khăn.”

“Ta biết, nhưng là hắn cùng Hạ Linh ở một chỗ không phải tốt lắm sao. Ta nghĩ ta cũng có thể.”Thời điểm Mạc Thiếu Dương nhắc tới Hạ Linh, ánh mắt tối sầm, hắn nhìn ra Hạ Linh đối Hạ Trĩ ôm tâm tư không giống với tình cảm huynh đệ, cho nên hắn mới muốn sớm xuống tay.

“Tóm lại, chỉ cần tiểu Trĩ không ý kiến, ta đương nhiên cũng tán thành. Bất quá, ngươi có thể qua cửa Hạ Linh hay không, vẫn là thực khó khăn.”

“Nếu tiểu Trĩ đồng ý, còn sợ Hạ Linh không đồng ý! Tiểu Trĩ cùng tên kia lại không có quan hệ huyết thống.”

“A Mạc, Hạ Linh không phải là trêu chọc đến ngươi đi? Như thế nào lại cảm thấy ngươi nhắc tới hắn tựa như nhắc tới kẻ thù.”

“Hừ hừ, kẻ thù, cũng không sai.” Mạc Thiếu Dương bất mãn nói.“Tóm lại ngươi phải đáp ứng ta giúp ta, hơn nữa…… Ngươi sẽ không đối hắn cũng động tâm đi?”

“Uy, ngươi nghĩ gì vậy. Ta vẫn đối đãi tiểu Trĩ như đệ đệ, ngươi nhìn không ra a.” Kỳ Tuyển khinh bỉ nói.
Chương trước Chương tiếp
Loading...