Trọng Sinh Dị Thế: Thú Nhân Chi Lập Hạ

Chương 42



Xuân về hoa nở vạn vật thức giấc, tuyết quý dù muốn lưu luyến không rời phiến đại lục này, vẫn như cũ bị mùa khô quay trở lại thế chỗ.

Bởi vì suốt ba tháng mùa đông tuyết rơi bị nhốt trong nhà, đám trẻ con, giống cái đã sớm không chịu nổi mà xông ra khỏi nhà. Ngươi truy ta đuổi thanh âm cười đùa tràn đầy bộ lạc, khiến người nghe cũng thấy phấn chấn lây. Lâu không đi ra ngoài, Lập Hạ được Ân Tư Đặc đỡ đi dạo một vòng rồi mới trở về nhà. Nhìn tầng bùn thật dày dính dưới đế giầy, Lập Hạ bỗng nhiên có chút hối hận, sớm biết như vậy đã không ra khỏi nhà, đợi mặt đất bên ngoài khô ráo lại đi ra có phải hơn không. Hiện tại trong bộ lạc trừ lầy lội ra thì chính là lầy lội.

Vừa mới đi nhìn đồng ruộng bên trong bộ lạc, tuyết rơi dày đặc suốt mùa đông như thế, bao trùm lên cả vùng đất tựa như tấm chăn bông, lại gần như không có ảnh hưởng gì tới rau dưa trồng trong đất. Tầm mười mẫu tiểu mạch non xanh mơn mởn từ trong bùn tuyết đâm chồi nảy lộc, nhỏ bé rồi lại tươi tốt như thế, mọc cực kỳ khả quan. Theo lời Ân Tư Đặc nói, mạ lúa nước tại mùa khô sau ném vào con kênh nông bên ngoài tường vây cũng đã lớn lên, điều này giúp cho một cọc tâm của Lập Hạ vẫn luôn sợ hãi mất công mất sức được thả lại về bụng, có thể lớn lên cũng đã xem như thành công rồi. Thời điểm thu hoạch lúc trước cũng làm rơi xuống rất nhiều hạt thóc, chắc hẳn lúa nước mọc hoang bên hồ phía sau núi cũng đã trưởng thành không ít.

Lập Hạ trở về phòng cởi giầy cọ sạch bùn đất, đặt bên cạnh lửa hong khô, lại xoay người vào gian phòng của Hoắc Khắc Lợi và Phí An Đạt. Cũng không biết tên nhóc con ầm ĩ trong phòng kia đã tỉnh hay chưa. Mùa khô đầu đến rồi, hôm nay, toàn bộ nhóm thú nhân giống cái Hùng tộc sống nương nhờ tại bộ lạc Lang tộc trong mùa tuyết rơi đều đi đến căn nhà lớn tại đất trống trung ương, bọn họ muốn thương nghị vấn đề rời đi hay không cùng tộc trưởng Ngõa Nhĩ Đặc.

Trong chăn nóng hầm hập, nhóc thú con Khả Khả Lạc cuộn thành một quả cầu ngủ say sưa, bàn chân gấu béo béo úp lên mặt che đi hơn phân nửa khuôn mặt, cái đuôi nhỏ ngắn tũn mập mập sau mông còn thỉnh thoảng run run hai cái. Tên nhóc này chính là đầu sỏ gây nên tội hại Lập Hạ ngất xỉu trong lúc đỡ đẻ cho Phí An Đạt. Trong mấy ngày này, Lập Hạ xem như kiến thức được trình độ náo loạn của nhóc thú con này, thật sự ứng với câu nói trên địa cầu kia, “Trẻ con lúc ngủ là thiên sứ, lúc tỉnh lại biến thành ác ma.”. Mắt còn chưa mở ra đã học được quấn người, đói bụng, mệt mỏi, nhàm chán đều kéo cổ họng kêu gào, chỉ có sét đánh mà không đổ mưa nữa chứ, khiến toàn bộ người trong nhà không còn gì để nói. Phu phu Hoắc Khắc Lợi đi ra ngoài được một lúc lâu rồi, trên bếp đun cách thủy trứng chim, giờ đã nguội bớt, lúc này vừa vặn mang vào bón cho nhóc ăn.

(Chỉ có sét đánh mà không đổ mưa: khóc không rơi nước mắt)

Lập Hạ đào Khả Khả Lạc từ trên giường ra, ôm vào trong lòng, thú nhân trước một tuổi đều bảo trì thú hình không thể biến thân, nhóc con sắp được hai tháng tuổi so mèo cũng không lớn hơn bao nhiêu, có điều một thân lông màu nâu xù ra lại khiến nhóc nhìn mập mạp không ít. Khả Khả Lạc tại trong ngực Lập Hạ mắt cũng không mở ngoác miệng ngáp một cái, toàn bộ khoang miệng không có răng sữa màu trắng chẳng những không tạo nên cảm giác hung ác, mà còn lộ ra vài phần đáng yêu.

Một thìa trứng chưng đưa tới bên miệng, nhóc con khịt khịt cái mũi, mùi hương trứng nồng đậm tràn ngập khoang mũi, khiến nhóc suýt nữa chảy ra nước miếng trong suốt. Lập Hạ nhìn Khả Khả Lạc trong ngực hai mắt nhắm nghiền lộ vẻ mặt say mê không khỏi thấy buồn cười, chỉnh lại cái yếm đặt dưới cằm nhóc, thìa đưa tới miệng lại tự động mở.

Trong sân, Ân Tư Đặc thu thập vườn rau nhà mình. Trong mùa tuyết rơi, bởi vì bọn hắn kịp thời quét dọn, nên mặt đất lúc này không hề giống như con đường bên ngoài tràn đầy lầy lội như vậy, ngược lại giúp làm ẩm đất đai, hiện tại cuốc lên cũng nhẹ nhàng không ít. Á Địch nho nhỏ ngồi vây xem một bên, hỗ trợ nhặt đi những cục đá được đào ra từ trong đất, Ân Tư Đặc nhìn con trai ngoan ngoãn giúp đỡ, nội tâm rất vui mừng, nhỏ như vậy cũng đã có thể đỡ đần mình rồi.

Có câu nói này rất hay, “Trước sau Thanh minh, trồng dưa, trồng đậu”. Mùa mưa đại lục A Nhĩ kéo dài đến ba tháng, có lẽ công việc vụ xuân đều phải hoàn thành tại mùa khô đầu. Hành, gừng, tỏi, mấy cây gia vị bên trên núi đằng sau đều có, để thuận tiên hơn, mỗi nhà trong bộ lạc đều trồng một ít. Trong ruộng công cộng trồng rau bắp cải trắng cùng phốc bặc còn có thể thu hoạch được mấy lần nữa, hiện tại cũng đến thời điểm một lần nữa trồng rau ba tập rồi. Lúc trước Lập Hạ cho mấy người Tô Bỉ hạt giống cà chua, ớt, dưa chuột, hiện tại trong bộ lạc một mảnh yên bình, mấy thứ hạt giống này cũng có thể phổ cập cho mọi người, còn có mướp, cà, rau hẹ, đậu tương gì gì nữa.

Mặc dù trên đại lục A Nhĩ rất có thể còn có nhiều nguyên liệu nấu ăn trên địa cầu không có, cần phải đi tìm tòi, nhưng Lập Hạ cảm thấy, cậu đã dung nhập vào bộ lạc này, cần phải đem những thứ mình có cùng chia sẻ với mọi người, đề cao đời sống sinh hoạt toàn thể bộ lạc. Cả nhà bọn cậu cũng không thể vẫn luôn ăn mảnh được. Đại lục A Nhĩ không có nhiều hoa quả ăn ngon, Lập Hạ nghĩ có nên trồng một vài cây ăn quả trong bộ lạc hay không, cũng không cần một lần nữa mở rộng đất trồng, trồng luôn vào trong sân mọi nhà là được, vừa tô điểm thêm cảnh sắc cho bộ lạc lại còn có thể có trái cây thu hoạch. Cậu hiện tại đều có thể tưởng tượng ra được biểu lộ kinh hỉ của nhóm giống cái, trẻ con trong bộ lạc lúc ăn được trái cây. Còn cây tre nữa, cũng phải trồng một ít, không nói bản thân cây tre có thể chế tác các loại đồ dùng sinh hoạt trong nhà, chỉ riêng măng thôi cũng là một bút thu hoạch.

Khả Khả Lạc ăn uống no đủ lại lầm bầm buồn ngủ, cảm giác người bên cạnh có dấu hiệu rời đi liền há miệng chuẩn bị gào thét. Lập Hạ không có cách nào khác, chỉ đành ôm nhóc đặt lên giường, vỗ nhẹ dỗ dành một hồi mới yên. Hình như bị ảnh hưởng bởi khuôn mặt ngủ đến là ngọt ngào của nhóc thú con, Lập Hạ cũng cảm thấy bản thân có chút buồn ngủ, vẫn vuốt vuốt cái chân có chút mập mạp một lúc lâu mới xoay người về phòng mình nằm xuống. Nói tới mang thai thật đúng là dễ dàng ngủ, thân thể cả ngày đều không động đậy nổi.

Ân Tư Đặc giữa chừng trở về phòng một chuyến, thấy Lập hạ nằm cong vẹo ngủ trên giường, chỉ đắp một góc cái chăn tại trên bụng hơi nhô lên, trên mặt liền lộ ra nụ cười sủng nịch, tiến tới giúp cậu chỉnh ngay ngắn thân thể đắp kín chăn lại, tại trán cậu ấn xuống một nụ hôn mới lặng lẽ rời khỏi gian phòng. Cách thời gian ăn cơm còn sớm, Ân Tư Đặc nhìn xem vườn đất bị bản thân đánh tơi trải phẳng ra, nghĩ nghĩ quyết định nhất cổ tác khí trực tiếp gieo hạt, hạt giống Lập Hạ cung cấp một đống lớn, hiện tại ruộng công cộng vẫn chưa thể đi, không bằng gieo trồng luôn tại vườn nhà mình. Ân Tư Đặc phụ trách đào đất gieo hạt, Á Địch phụ trách lấp đất, hai cha con hợp tác khá ăn ý.

Cổng nhà bị đẩy ra từ bên ngoài, Hoắc Khắc Lợi ôm Ba Đốn nắm tay Phí An Đạt vào cửa. Đang cùng nói chuyện, Phí An Đạt vừa tiến vào sân nhỏ liền nắm tay Ba Đốn bước vào phòng, ra ngoài lâu như vậy, không biết con trai có làm ầm ĩ trong phòng hay không. Phải biết hiện tại Lập Hạ cũng đang mang thai đấy, tóm lại bị ồn ào nháo đến là không tốt.

“Trở về rồi.” Ân Tư Đặc thấy ba người trở về liền dừng công việc trong tay, đứng lên đến bên cạnh giếng múc nước. Vườn đất trong sân không lớn, hai cha con rất nhanh đã chăm sóc đâu ra đấy, hiện tại việc còn lại chỉ cần tưới chút nước cho những hạt giống đã gieo tốt trong đất thôi. Á Địch đứng một bên đợi Ân Tư Đặc rửa tay giúp nhóc, vừa rồi tại thời điểm nhặt đá đào đất, bên trong móng tay đều là bùn, mẫu phụ từng nói qua, tay không rửa sạch cầm thức ăn ăn vào sẽ bị đau bụng.

“Ừ, Ân Tư Đặc, chúng ta rất nhanh sẽ trở thành hàng xóm đó.” Hoắc Khắc Lợi nhìn hai cha con hoàn thành công việc, tiến lên sờ sờ đầu Á Địch, giọng hắn có chút lớn, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng tới nụ cười trên mặt hắn. Qua thời gian lâu như vậy, một buổi bàn bạc hôm nay xem như giải quyết một cọc tâm sự trong hắn.

Bộ lạc Hùng tộc tại sáng sớm đã tụ lại trong phòng hội nghị, hiện tại nhân khẩu Hùng tộc rất thưa thớt, thú nhân có thể chiến đấu đã bị tổn thất hơn phân nửa trong trận tập kích trước đó, chỉ riêng vấn đề giống cái nhiều, giống đực thiếu, lực phòng ngự bạc nhược cũng đủ để khiến bọn họ không thể một lần nữa tự thành lập bộ lạc của mình. Hắn ở bộ lạc Lang tộc suốt một mùa tuyết rơi, thú nhân Lang tộc cường đại cùng thiết kế phòng ngự hoàn chỉnh của bộ lạc cũng được bọn họ xem tại trong mắt. Khoảng cách giữa bộ lạc này với bộ lạc khác đều rất xa xôi, phạm vi săn bắn rộng lớn hơn cũng sẽ không phát sinh vấn đề tranh đoạt thức ăn cái gì, suy nghĩ thật lâu cộng thêm sự phân tích và đề nghị của tộc trưởng Ngõa Nhĩ Đặc, bọn họ quyết định sáp nhập vào bộ lạc Lang tộc. Hai tộc sau khi sáp nhập hiển nhiên không thể gọi là bộ lạc Lang tộc hay bộ lạc Hùng tộc được nữa, hơn nữa trong bộ lạc còn có Lập Hạ – sứ giả Thú Thần này, tộc trưởng Ngõa Nghĩ Đặc quyết định đem tên bộ lạc sửa thành Hi tộc, đại biểu cho bộ tộc mang đến hi vọng.

Trại Lặc đề nghị Ngõa Nhĩ Đặc tiếp tục đảm nhiệm chức vị tộc trưởng, đây không phải là do ăn nhờ ở đậu mà bất đắc dĩ nhượng bộ, thú nhân nơi đây cực kỳ sùng bái cường giả, Trại Lặc tuy là tộc trưởng đấy, nhưng dù sao tuổi còn rất trẻ, chưa tích lũy được nhiều kinh nghiệm, mà tộc trưởng Lang tộc Ngõa Nhĩ Đặc tại loại tình huống này, dựa vào điều kiện bản thân không thể nghi ngờ có thể tiếp tục đảm nhiệm tộc trưởng. Cường giả vi tôn, ngoại trừ không phải tộc trưởng Hùng tộc ra, dầu gì giống cái cũng bất luận chủng tộc, cùng thú nhân tộc nào kết đôi thì sinh ra con của tộc đó, nên cũng không sợ Hùng tộc diệt vong.

Một khi đã xao định vấn đề Hùng tộc đi hay ở, thì các thú nhân có năng lực hành động cực nhanh liền lập tức triển khai công trình xây dựng mới. Theo nhân khẩu bộ lạc gia tăng, ắt hẳn phải mở rộng hoàn cảnh cư trú cùng phạm vi đồng ruộng. Sau động đất, bố cục quy hoạch lại một lần nữa của bộ lạc không có gì thay đổi, ngay từ đầu chiếm diện tích đã khá lớn, nơi ở vẫn dư sức có thừa, nhưng ruộng đồng lại có vấn đề, cần làm một chút sửa đổi. Tộc trưởng Ngõa Nhĩ Đặc phái người tìm Lập Hạ đến tiến hành thương lượng một phen, rốt cục quyết định tại bên ngoài tường vây lần nữa xây lên một vòng tường thành cùng sông đào bảo vệ thành càng to lớn hơn so với trước, đất đai nằm giữa hai đạo tường vây sẽ khai khẩn ra càng nhiều ruộng đồng đến trồng trọt lương thực cùng cây hoa trắng. Hai con sông đào bảo vệ trong ngoài được nối với dòng suối chảy qua bộ lạc, cũng không sợ hiện tượng nước tù đọng, có thể nuôi cá lấy nước trồng lúa. Loại kết cấu nội thành ngoại thành này đối với nhóm thú nhân giống cái bọn hắn cư ngụ ở nơi đây cũng có thêm một tầng đảm bảo nữa. Về phần ong mật, liền nuôi dưỡng tại bên cạnh rừng cây chân núi bên ngoài đằng sau bộ lạc, chỗ đó có lượng lớn hoa cỏ, thích hợp ong mật đi hút mật. Trong mùa tuyết rơi cùng lắm là phiền toái chút đem thùng nuôi ong đều chuyển trở về bộ lạc, dù sao ong mật cũng không có mật để hút, chuyển trở về cũng thuận tiện tộc nhân Hùng tộc nuôi nấng.

Các thú nhân trong bộ lạc Hi tộc chia binh bốn đường. Hùng tộc phụ trách việc vận chuyển cây giống cây hoa trắng cùng thùng nuôi ong giữa nơi ở trước kia và hiện tại, Lang tộc phụ trách săn bắn cùng nung gạch xây phòng kiến tường vây. Các thú nhân đại lục A Nhĩ đều rất thuần phác, không có ai trộm dùng mánh lới, vì vậy chỉ tốn thời gian một tháng tại mùa khô đầu đã đem bộ lạc xây dựng đến bảy tám phần.

Đại bộ phận nhà ở của Hùng tộc tập trung tại phía Nam bộ lạc, còn có rất nhiều Hùng tộc cùng mọi người thân quen trong mùa tuyết rơi đem nhà ở xây xung quanh nơi Lang tộc cho bọn họ sống nhờ, phu phu nhà Hoắc Khắc Lợi cũng đem nhà xây tại đối diện nhà Lập Hạ. Như vậy, tại phụ cận nhà Ân Tư Đặc đều là những người có quan hệ tốt với bọn hắn, Á Địch sau khi biết rõ việc này liền vui không chịu được, về sau nhóc vừa ra khỏi cửa là có thể tìm Ba Đốn chơi rồi, không cần phải chạy thật xa mới có thể thấy.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trước sau Thanh minh, trồng dưa, trồng đậu, là một câu ngạn ngữ trong ngành nông nghiệp nói về Thanh minh và công việc nhà nông, ý chỉ dấu hiệu cày cấy vụ xuân, trồng trọt lúc này sẽ đem lại kết quả khả quan. Một trong những câu ngạn ngữ nữa là: Trồng cây tốt nhất vào tiết Thanh minh, trồng một khúc gỗ cũng nảy mầm.

Nhất cổ tác khí/một tiếng trống tăng tinh thần: không ngừng nỗ lực cho đến phút cuối

Trại Lặc vốn là con trai tộc trưởng, rất có thể đảm nhiệm chức vị tộc trưởng đời kế, nhưng sau trận thú tập, cha hắn đã chết, nên chức tộc trưởng Hùng tộc hiển nhiên về tay hắn, trong QT ghi Thiếu tộc trưởng, vì mình không biết diễn đạt ra sao, nên để luôn là tộc trưởng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...