Trung Niên Xuyên Không Ký
Chương 28: "Tuktuk Đặc Sản Di Động"
Kết thúc cuộc họp, Lynx cùng Lyly về khu lều của mình (các hộ vệ đã thay họ dựng sẵn) và vừa chuẩn bị dùng bữa trưa vừa trò chuyện. Lynx tóm tắt nội dung cho Lyly nghe, đồng thời tỏ ý hỏi sao trong lúc họp Lyly lại sử dụng sentry. Cận kề sinh hoạt cùng Lyly từ lâu, Lynx biết hẳn cô bé có phát hiện gì hay ho nên mới có biểu hiện như vậy. Bản thân sentry là một phép thuật cấp cơ bản dành cho ma pháp sư. Tác dụng của nó hơi giống như việc thần lực sĩ sử dụng thần thức để cảm ứng khu vực xung quanh. Khác biệt của sentry và thần thức là sentry có tầm hoạt động rộng hơn rất nhiều so với thần thức khi cùng tiên tốn một lượng ma lực nhất định, nhưng ngược lại lượng thông tin nhận được về cảm ứng xung quanh lại kém hơn thần thức một chút. Một thần lực sĩ khi sử dụng thần thức có khả năng cảm nhận bằng cả năm giác quan đối với mọi sự vật trong tầm hoạt động của nó, cùng với lường vận chuyển của các luồng ma năng hoặc các lực tự nhiên. Thường thì tầm hoạt động của thần thức cũng tương ứng với phạm vi sử dụng cách không khiển vật (remote access) của thần lực sĩ. Với một thần lực sĩ tầm thường, phạm vi này rất ngắn, chỉ tầm một tấc đến hai tấc ngoài cơ thể. Đối với tầm hoạt động này thì việc sử dụng thần thức hay remote access tương đối vô nghĩa, trừ việc sử dụng nó trong một số trường hợp đặc thù, ví dụ... may vá. Nếu dùng remote access kết hợp thần thúc để điều khiển kim khâu may vá thì sẽ không sợ bị đâm vào tay và đường may sẽ rất chỉn chu chuẩn xác. Đương nhiên không ai dở hơi đến mức dùng ma lực tích cóp cả ngày cho năm phút sử dụng kỹ năng thần lực để may vá, sau đó thoát lực nằm một đống đến hôm sau. Thần lực sĩ trung cấp có năng lực mạnh hơn nhiều, có thể có tầm hoạt động của thần thức lên tới một mét, còn nếu có thể vươn tới ngoài hai mét thì đây là cấp độ của thần lực sĩ đỉnh cấp rồi. Sentry nếu được thi triển bởi một ma pháp sư newbie, tầm bao phủ cũng đã có thể lên tới bán kính hàng trăm mét. Tuy nhiên sentry có thể bị cản trở bởi các vật chất kháng ma, cũng như nó chỉ giúp ma pháp sư hình dung sơ bộ hoàn cảnh xung quanh trong phạm vi dò xét mà không giúp người thi triển ma pháp này nhận rõ được cấu trúc tính chất của sự vật như remote access. Sentry ngược lại đặc biệt hiệu quả trong việc cảm ứng các luồng ma năng đang hoạt động. Khi sử dụng sentry ma pháp sư có thể tinh tường nhận rõ ở khu vực nào đang có sự thay đổi bất thường về cường độ ma năng elf tạo và tự nhiên, qua đó nhận biết được có ma pháp hay kỹ năng thần lực nào đang được khởi động hay sử dụng. - Lyly, em phát hiện điều gì khi thi triển sentry à? Xung quanh đây có gì đặc biệt chăng? - Không có gì chị Lynx, nhưng em phát hiện một điều khú vị trong nhóm của chúng ta. - Oh? - Vẫn là anh chàng Ron ấy. Anh ta sử dụng kỹ năng thần lực. - Việc ấy có gì lạ đâu. Làm lính đánh thuê chuyên nghiệp đương nhiên phải lận lưng vài kỹ năng thần lực, không thì sao mà làm việc hiệu quả được. Blast nói Ron có tiềm năng lớn, cho nên lại càng bình thường. - Vâng, điểm kỳ lạ là ở chỗ hắn sử dụng kỹ năng này để nấu nướng. - ... Chắc hắn định chơi trội? Gây sự chú ý? Chả ai dở hơi phung phí thần lực ngoài dã ngoại để nấu cơm cả. Một bó củi hiệu quả gấp một trăm lần. - Em không rõ. Có lẽ anh ta nghĩ rằng trong đội ngũ hiện tại tương đối an toàn nên sử dụng thần lực tùy tiện một chút cũng không sao. Nhưng theo dõi dòng vận động của ma năng thì em thấy anh Ron vận dụng kỹ năng thần lực khá khéo léo đấy. Hẳn là anh ta tập luyện việc nấu nướng bằng thần lực cũng lâu rồi. - Hm, có lẽ hắn muốn biểu diễn tạp kỹ để thu hút người mua đồ ăn của hắn. - Em sẽ đi xem xét anh ta xem thế nào! - ... Lyly, tò mò về hắn chưa chắc đã là ý tưởng hay đâu. Không biết vì sao, chị thấy Ron không phải một lính đánh thuê newbie đơn giản. Không có biểu hiện cụ thể nhưng chị có trực giác cần cẩn thận với con người đó. - Trời lo gì, không lẽ chị cảm thấy hắn ta là một mối nguy hiểm? - Về mặt đánh giá chiến lực thì hẳn là hắn không có cơ hội gây bất ngờ cho chị, nhưng có một lúc trực giác lại nói rằng hắn ta có vẻ nguy hiểm, dù chị không rõ nguy hiểm đó là gì, bắt nguồn từ đâu. - Hehe chắc vì anh ta nhìn em hơi thất thố nên chị không ưu anh ta thôi. Mà cũng nên thông cảm chuyện đó, chẳng phải chuyện tương tự đã xảy ra rất nhiều rồi sao? - Uhm, có lẽ vậy. - Vậy chúng ta đi xem Ron thôi! - ... Lyly cùng Lynx ra khỏi lều của mình, hướng ra khu nghỉ ngơi của đám người Taurus, tiến thẳng đến vị trí của Ron. Họ nhanh chóng nhận thấy vài người khác đang tập trung quanh Ron, và trước lều của Ron cắm một bảng hiệu: „Tuktuk đặc sản" - Chị biết ngay, hắn diễn tạp kỹ để bán đồ nướng. - Haha. Thật thú vị. Cả Beck và Hank cũng đang mua đồ nướng của Ron kìa. Mà chị có ngửi thấy không, mùi thịt nướng này cũng không tệ lắm đâu, cũng phải ngnang ngửa nhà hàng đặc sản Corto ở Tan đấy. - Uhm, mùi thơm không tệ. Trông Beck đang ăn ngấu nghiến và có vẻ thỏa mãn. Có lẽ tay Ron là một đầu bếp không tệ. Rèn luyện cả thần lực để nấu nướng, có lẽ hắn mục tiêu định làm một đầu bếp xuất sắc. Hai người rảo bước tiến về „Tuktuk đặc sản". Beck nhìn thấy họ và vẫy tay chào hỏi. - Hey, Lyly và Lynx bị mùi thơm của món thịt nai bóp gia vị nướng cuốn hút đến đây à? Hai người đã ăn trưa chưa? Nào nào lại đây làm vài xiên. Anh Ron, cho thêm bốn xiên nữa. Hai nai hai thỏ gió nhé. - Oh cảm ơn Beck, mình với chị Lynx đúng là đang định nếm thử đây, mùi thơm quá. Giống như đặc sản thịt rừng của nhà hàng Corto vậy. - Có khi còn ngon hơn ấy chứ Lyly. Trời đất, cậu phải nếm thử đi. THịt tươi mới, gia vị bóp rất vừa, lửa cũng vừa tầm nữa, cơ bản là hoàn hảo! Mình ăn trưa rồi mà sau khi thử đã ăn thêm hai xiên nữa, chuẩn bị làm xiên thứ ba đây. - Hey Beck, coi chừng béo phì đấy. - Được ăn thứ đồ ngon như vậy có béo phì cũng đành chịu thôi. Mình đã đăng ký làm khách hàng mối của Ron rồi. Haha, mỗi ngày đều ăn thịt nướng các loại do Ron làm. Tuyệt cú mèo! - Cậu có vẻ rủng rỉnh nhỉ, đi dã ngoại mà đem tiền nhiều thế. - Ồ quên mất, giá cả Ron bán cực kỳ mềm nhé. Ba đồng một xiên một lạng thịt! Ba đồng! Cậu tưởng tượng được không? So sánh với Corto một trăn đồng một đĩa chỉ có hai miếng bé tẹo. TIền trả cho một đĩa thịt rừng đặc sản ở Corto đắt ít nhất gấp mười lần so với Ron bán! Mà chất lượng thì chỉ cỡ Ron làm là cùng. Còn gì lời hơn nữa? Càng mua nhiều càng lời! - Uow! Anh Ron, anh bán thịt nướng rẻ thế, có lỗ không đấy? - Chào tiểu thư Lyly der Reich! Giá tôi bán theo tôi là hợp lý. Tôi trước kia cũng bán đồ đặc sản chế biến ở Salem với giá như thế này. Dù sao thịt thì tôi có thể săn ngay trong rừng còn chế biến thì tại chỗ, chả mất công gì cả. - Hì hì, ý anh là anh luôn chế biến đồ nướng bằng thần lực? - (Beck trợn mắt) Ặc? Sao Lyly lại hỏi thế? Ai lại dở hơi làm chuyện đó ngoài dã ngoại? - Lúc nãy mình dùng sentry, phát hiện anh Ron dùng thần lực để nấu nướng đó. - (Beck tiếp tục trợn mắt) Ặc! Hey anh Ron, anh thật sự chế biến mấy món thịt này bằng thần lực? Anh có bí quyết gì không? Phải chăng dùng thần lực nên các món ăn mới ngon như thế này? - ... Tôi chế biến chsung bằng thần lực. Nhưng tôi nghĩ mình không dở hơi. - Anh Ron, chị Lynx của em đoán anh có định hướng sau này trở thành đầu bếp chuyên nghiệp. Có phải anh rèn luyện năng lực và đi du lịch để tìm các nguyên liệu nấu ăn và các cách chế biến đồ ăn đặc biệt, sau đó sẽ mở một nhà hàng đặc sản phục vụ mọi loại đồ ăn đặc biệt nhất? - Tôi cũng chưa biết sau này sẽ trở thành cái gì. Tôi chưa nghĩ tới điều đó. Tôi chỉ đang đi du lịch để mở mang kiến thức và rèn luyện bản thân thôi. Còn việc làm đồ nướng thì lúc còn bé mọi người ở quê tôi cũng có khen tôi làm đồ ăn ngon, nên trong quá trình đi du lịch tôi dùng cách này để kiếm tiền trang trải sinh hoạt... Đây là hai xiên nai, đây là hai xiên thỏ. Nếu ăn tại chỗ thì dùng với nước sốt này, nếu hai cô đem về lều thì tôi sẽ gói lại và chế nước sốt lên thịt luôn. - Oh, em sẽ ăn ở đây luôn. Chị Lynx này. (đưa cho Lynx hai xiên và ăn phần của mình) uow, ngon thật đấy! Đúng là không thua kém gì Corto, có khi còn ngon hơn! - Cảm ơn Lyly...(nhấm nháp)... uhm, đúng là không tệ. Kể ra bỏ công dùng thần lực để chế biến món này đạt độ ngon này thì cũng không tính là dởi hơi lắm đâu. - ... Lúc này, Darx cùng Blast cũng lò dò tới. Darx: - Hm, chuyện gì đây, nhóm chúng ta có dẫn theo cả bán hàng rong à? - Hey anh Darx, anh Ron làm thịt nướng đặc sản, ngon lắm nhé, anh thử không? Chế biến bằng kỹ năng thần lực luôn! - Cảm ơn Lyly, anh đã ăn trưa rồi. Mà chế biến bằng kỹ năng thần lực là sao, lại còn ngoài dã ngoại? Ai dở hơi thế? - ... (Ron) - Anh Darx, nhưng mà ngon lắm! - Anh không tranh cãi chuyện ngon hay dở, anh có thể thấy mọi người đều rất thỏa mãn với mấy xiên nướng này, hẳn là nó thật sự ngon. Chỉ là anh không hiểu sao có người mạo hiểm dùng thần lực để chế biến đồ ăn và bán trong nhóm của chúng ta, y như một tên bán hàng rong chuyên nghiệp đi ké theo đoàn lữ hành. Mà Ron được thuê làm tạp vụ nhỉ, nếu anh ta nấu nướng xong bị thoát lực vì dùng hết ma lực và cần chúng ta bảo hộ ngược lại thì có vẻ không đúng với tinh thần đã thỏa thuận lắm nhỉ. Anh Blast? Darx nhìn Blast với vẻ hơi trách móc. Mọi người cũng hơi xấu hổ khi thấy Darx có vẻ khó chịu với việc này, Lyly cũng hơi nhăn nhó khó xử. Blast cười cầu hòa: - À ừm, thực ra Ron chế biến đặc sản rất có nghề đấy. Bạn tôi cũng khen cậu Ron lắm. Còn nhiệm vụ của tạp vụ ngoại trừ hỗ trợ theo lệnh của tôi thì cũng có toàn quyền tự do hành động, miễn sao không vi phạm quy định hay gây phiền toái hoặc nguy hiểm cho người khác trong nhóm, đặc biệt là những người trong nhóm thực tập, nếu vi phạm sẽ bị trừng phạt nặng nề. Blast nói đến đây, Bleck và Lyly cũng nói phụ vào ủng hộ Ron: - Anh Ron không làm phiền gì bọn em cả ạ. Trái lại bọn em rất thích Ron nấu nướng và bán đặc sản giá rẻ nữa! - Anh Darx à, chuyện cũng đâu có gì ghê gớm, không cần khó xử anh Ron đâu anh. Cá nhân em thấy chuyện này cũng là một chuyện vui vẻ thôi. Nếu đi dã ngoại dài ngày trong rừng mà lại có một đầu bếp giỏi nấu nướng thì cũng là điều tốt đẹp mà. Chúng ta cũng đâu trực tiếp thuê anh Ron, chuyện của anh Ron cứ để anh Blast cân nhắc quyết định, nếu cần can thiệp anh Blast sẽ can thiệp! Darx khôn nói gì nữa nhưng thái độ lạnh lùng tỏ vẻ không hài lòng, còn Blast thì nhìn Darx và Lyly qua lại rồi nhanh chóng đưa ra quyết định của mình: - Được rồi, tôi cũng cho rằng đây là việc nhỏ, nếu Ron có nảy ra sáng kiến gì làm vui cho mọi người trong lúc rảnh rỗi đó cũng là tốt không có gì cần lên án. Tuy nhiên cậu Ron, cậu phải chú ý nắm rõ chừng mực, dù sao các thực tập sinh là khách hộ quan trọng của cả nhóm Taurus chúng ta, cậu tuyệt đối không nên làm liên lụy hay làm phiền họ, nếu không mọi hậu quả cậu phải chịu trách nhiệm. Sinh hoạt sâu trong rừng Nâu có rất nhiều mối nguy hiểm rình rập. Đội ngũ chúng ta tuy đông nhưng ưu tiên luôn đặt ở nhóm các thực tập sinh. Cậu cùng các tạp vụ cần có khả năng tự bảo vệ bản thân và cẩn thận mọi lúc mọi nơi. ĐIều này chắc tôi không muốn nhắc lại lần nữa, OK? Tôi không muốn nghe thấy cậu có xích mích nữa với các thành viên của nhóm thực tập. Khi đã tiến sâu vào rừng tôi sẽ không dễ dãi nữa, mọi sai lầm đều sẽ bị xử trị nghiêm ngặt! Chuyện này dừng ở đây nhé!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương