Trường Sinh Đảo
Chương 102
Chương 102 Ích kỷ - giảpF dối và dụ hoặc Một bàn cờq mê cung thật lớn. Mặt đnWnấRsDt chia thành nhữqng ô vuông đndều hoặc điGien hoặc trắWSng trảsci dài tưởng như vô tận. Con ngườDvi và ma tộc chia làm hai phe, đDvxối diện với nhau qua bốn hàng ô đnden trắcgng. Thật sự nơi này giống như một bàn cờQxR vua, với quân cờkch chính là nhữtng ngườhli có mặt trên thực nghiệm đJảQxRo hiện tạVKi. Richard và King cùng nhìn lên bảpFng đcqiều khiểvmrn trong suốt. Sau lưng hai ngườiNi, lão Bat và Shaorin đSJEứRsDng gọn gàng, dáng vẻ khiêm nhườmIng vô cùng, làm tận trứwBc trách của một hậu vệ tiêu chuẩdCNn nhấJt. Quân hậu sinh ra đlểRz bảSJEo vệ cho quân vua. Hai vịrq vua đNtều đAlang ở trong thờAli kỳ yếu ớt nhấWArt, lạxwqi trùng hợp đcqược quân hậu lúc nào cũng túc trực cạYdQnh bên bảkcho vệ. Liệu có chỉVK là trùng hợp !? ... Một hàng chữdCN trôi nổi trên không, trong bảcqng nhỏ minh họa trong suốt, ánh chữrq màu vàng kim, phảndn chiếu đkchôi mắrqt có phầxkWn suy nhược của cảcip hai vịDvx vua. “Hoan nghênh mọi ngườpFi tham dự kỳ nhân chiến. Trận pháp này đlược mở ra khi có ngườxkWi biết tới và muốn mở ra pháp trận. Nhưng đcipâu thểc nào đJDcơn giảln như vậy đRsDược đWSúng không !? Vì vậy tôi và vịxwq này đhlã đDvánh cược một chuyến.” “Khi 50% số quân cờqđlã bịycw loạndi ra khỏi bàn. Trập pháp sẽ hiện ra, vịrz vua nào tới đAlược đQxRó trước, đlương nhiên sẽ là ngườWSi thắYdQng cuộc. “ “Làm thế nào đGxYểq loạcqi bớt các quân cờkch !? Sau đVKây là quy tắAlc.” Quyền quyết đWSịCynh khảDvx năng di chuyểiNn nằndm ở hai vịDv vua. Cũng tứJwc là hai ngườNti nắqm trong tay bàn đliều khiểJn. Nhưng mỗi lượt chỉJDc có thểcg di chuyểqn một quân cờv. Và khi quân cờpF thuộc hai phe gặp nhau, chỉWS có một bên hoàn toàn ngã xuống, bên còn lạcgi mới có thểqđiGii tiếp. Và phảWSi tuân theo nhữWArng quy luật sau: “SứEync chiến đSJEấNtu cấxVRu rock – ChỉRz có thểJDc di chuyểQxRn thẳng hoặc ngang.” “Sứxwqc chiến đJâu cấdCNp Bishop – Chỉl có thểq di chuyểtn chéo.” “SứxVRc chiến đFFSấiGiu cấxkWp Knight – Di chuyểiNn xiên chéo – theo hình chữRsD L” “SứiGic chiến đqấrzu cấxVRp Queen – Di chuyểmIn tùy ý.” “SứDvc chiến đJDcấRsDu cấxVRp King – Di chuyểwn tùy ý – trong phạxwqm vi một ô xung quanh.” Tuy hơi khác một chút so với cờcip vua chính hiệu, nhưng ngườyi lập ra nơi này thật sự muốn bọn họ chơi một ván cờrz. Với ai !?Đương nhiên là với kẻ thù kia của mình rồi. Ma tộc và nhân loạti. ... Richard cau mày nhìn đvám ký tự loằcgng ngoằNtng trôi nổi trên không kia. “Thú vịiGi.” “Thú vịiGi.” Hắcgn nhếch môi cườEyni tà một cái, nhắRsDm mắvmrt lạvmri cảQxRm ứCyng. Toàn cảxkWnh nhữGxYng căn phòng có quân cờJđRzược đVKánh dấiNu là phe ma tộc đkchều hiện rõ mồn một trong tâm trí hắdCNn. ... “Ah, mở ra rồi nhỉl !?” Lục Vân Tiên nhếch miệng cườwBi cườGxYi. “Bày ra lắRzm trò phứkchc tạcp như vậy, ngươi không sợ làm khó con dơi nhỏ điNó sao !?” Ngồi đndối diện với hắmIn qua một bàn trà, Athena nhíu nhíu mày hỏi lạdCNi. Toàn thân hai màu điGien trắyng tinh khiết, mái tóc búi cao, Athena dườJwng như đxVRã biến thành một ngườli khác. Chiếc váy đycwen cao ngang ngực với nhữtng sợi tơ mỏng manh tựa như vẩcy mực linh đnWnộng lung lay theo bước chân cô ta, lộ ra ngoài bầWSu ngực tuyệt mỹ, đkchối ngược hẳn với chiếc cằnWnm thanh tú và làn da trắiNng muốt như tuyết. Tuy rằJng mọi ngày nhìn Athena cũng đxVRã không phảndi là ngườvi có khí chấAlt tầhlm thườcgng nhưng vì phầwn lớn chỉrz nhìn thấty cô ta mặc bộ áo quấQxRn quanh thân đRsDặc trưng của thầRzn tộc nên Lục Vân Tiên không thấJDcy có gì đcgặc biệt. Lúc này, trong bộ lễ phục dạDvx hội hoàn hảWSo vây quanh thân mình thướt tha dáng ngọc, một cô gái cao 1m7, phối hợp với chuỗi đJwá quí sáng lung linh hết sứcipc hài hòa, hệt như một bứxVRc họa hoàn mỹ dưới ngòi bút tài hoa của một ngườli họa sĩJw thiên tài. Athena ngày thườdCNng chỉrz ra ngoài chỉJDc sử dụng nhữWSng trang sứnWnc rấDvxt trang nhã, lúc này tới chỗ hắscn lạrzi cố ý đqJiểycwm chút son màu, vẽ mi cong, bỗng hóa thân thành mỹ nhân tuyệt sắcgc say mê lòng ngườhli. Nhưng với Lục Vân Tiên, mịWAr lực khiến bấDvt kỳ ngườyi đrzàn ông nào có thểJw ngã khụy này lạNti chẳng hề có chút tác dụng nào. Đôi mắcgt hắpFn vẫn luôn trong suốt, ấEynm áp như vậy, không có lấcy một tia dục vọng nào. “Đừng xem thườndng Richard, cậu ta rấqt thông minh. Hơn nữcqa đVKây là đJwiều kiện mà cảWAr hai chúng tôi đVKều đcgồng ý.” “Chúng tôi !? Với True Queen của trườRsDng sinh đrzảvmro sao !?” “Đúng vậy. Trận pháp này vốn dùng đvểJw biến toàn bộ tinh nguyên trên thực nghiệm đJảFFSo tẩnWnm bổ cho sư đNtệ, giống như một thiết bịl dự phòng, cấQxRp cứnWnu cho cậu ta nếu trọng thương. Từ trước khi chiến đcấnWnu với cha của cô, cô ấVKy đWArã tính đrzến việc này rồi !” “Và ngươi giúp cô ta không hề do dự !?” “Ta có thểYdQ làm gì đNtây !? Khi lưỡi kiếm đJDcã kề lên cổ cô ấCyy, ánh mắxkWt đhló không chút sao đtộng. Nếu như ta không đpFồng ý, chắcqc chắcgn cô ấSJEy sẽ chết !” “Vậy tạVKi sao ngươi không lén đSJEộng tay đtộng chân !? Dù sao dưới lớp kết giới của hắycwc ám khung thương, ta không tin cô ta có thểsc nhìn ra đJiểiGim gì đlược.” Athena vẫn không muốn buông tha chủ đqề này, lập tứvmrc hỏi tới. Lục Vân Tiên không đtáp, chỉnWn cườDvi cườDvi, ánh mắrzt hắRzn nhìn thẳng, điGiối nhãn với nữq thầWSn, khiến chô cô ta thoáng ngượng ngùng một chút, khí thế vừa rồi cũng thu hết lạQxRi. “TạxkWi sao cô điNồng ý giao dịcgch với ta !?” Athena ngẩiGin ra trước câu hỏi bấkcht ngờGxY của hắwBn, sau đJó mới đJwáp: “Vì biết chắpFc chắRzn ngươi sẽ không nuốt lờxkWi hay phảscn bội ta !” “Cô ấWAry lấndy tính mạVKng đRsDổi lấxkWy lờGxYi hứWSa của ta cũng vì vậy đdCNấNty.” “Ngươi chỉhl giỏi đkchểc cho ngườqJi khác lợi dụng thôi !” Athena đEynáp với vẻ yếu ớt. “Ta thấEyny không sao cảJw ! So với phảqi hối hận vì đwBã không làm, không bằqng làm xong rồi hãy hối hận ! Nếu lúc đAló cô ấly thật sự chết đRsDi, ta nghĩmI ta cũng sẽ không còn ở đWSây mà nói chuyện đEynược với cô nữQxRa.” “Dễ dàng chết đwi như vậy ! Ngươi đhlúng là ích kỷ !” Athena bĩvu môi nói. “Ta ích kỷ !?” Lục Vân Tiên ngẩAln ra hỏi lạJi. LầFFSn đDvxầpFu tiên có ngườndi nói với hắdCNn hai chữcg này. “TạnWni sao lạkchi không ích kỷ !? Ngươi bắpFt con bé thuộc nhân loạli đvó, đvã là ích kỷ. Ngươi ép cô ta chấdCNp nhận nhữdCNng ký ứFFSc không phảJi của mình, cũng là ích kỷ. Ngươi đycwừng nói với ta rằDvxng chưa hề có ý niệm muốn xóa đwBi hoàn toàn nhân cách của con ngườhli kia, chỉtđcipểl lạWAri ký ứDvxc của True Queen nhé ! Chưa hết, nhữiNng ngườEyni đqJi theo ngươi, vì ngươi một lòng cống hiến, không tiếc hi sinh tính mạqJng của mình, ngươi lạYdQi có thểWS cứiGi như vậy mà chết đqJi vì ý muốn của mình, mặc kệ bọn họ. Đó còn không phảiGii là ích kỷ !?” Ngừng một chút, Athena yên lặng nhìn khuôn mặt đJDcã ngây ngốc của hắrqn. Lục Vân Tiên như bịpF búa tạcđWArập trúng, toàn thân run rẩrqy dữVK dội,, khuôn mặt vốn thong dong trầJm ổn nay tràn ngập sự bi thương và thống khổ, răng cắWSn mạqnh khiến môi bật máu. Nhưng hắVKn vẫn lặng yên tiếp tục nghe. Athena thấWAry vậy bắct đrqầpFu cao giọng: “Ngươi có thật sự tôn trọng ý nguyện của con bé đRsDó !? Tôn trọng nhữJng ngườiNi đci theo ngươi !? Ngươi chỉrz luôn làm theo ý mình, đwã thế còn muốn tự gắqJn lên mình cái mác cao nhân thánh thiện, vì muốn bảFFSo vệ muôn loài, vì nhữQxRng ngườAli khác !? Lục Vân Tiên. Ngươi rấWSt giảDvx dối !” “Ngươi có thật sự tôn trọng ý nguyện của con bé đRsDó !? Tôn trọng nhữJng ngườiNi đci theo ngươi !? Ngươi chỉrz luôn làm theo ý mình, đwã thế còn muốn tự gắqJn lên mình cái mác cao nhân thánh thiện, vì muốn bảFFSo vệ muôn loài, vì nhữQxRng ngườAli khác !? Lục Vân Tiên. Ngươi rấWSt giảDvx dối !” Chấyn đJDcộng. Hai chữcip cuối thật sự làm Lục Vân Tiên chấcn đnWnộng. HắJDcn ngây ra như một bứkchc tượng gỗ, khóe môi run run, nhưng không phát ra đxkWược một âm thanh nào. “Ta thật sự ích kỷ !?” “Ta nói sẽ tôn trọng quyết đJwịDvxnh của cô ấqJy, nhưng có thật sự là cô ấscy muốn nhớ lạYdQi !?” “Ta bày ra mọi việc khơi lên trí tò mò của cô ấqJy, đcgó không phảrqi là một cách ép cô ấCyy chấycwp nhận nhữrqng ký ứiGic kia sao !?” “Ta muốn mọi ngườkchi có cuộc sống bình yên, nhưng chỉq có thểmI chặn cửa ma giới này lạNti, làm mọi ngườmIi giống như đcqám thú bịDvx nhốt trong hầvmrm sâu, còn mình ta ôm nỗi bi thương giam mình trong tảJng băng hai mươi hai năm...” “Đó có phảQxRi là ích kỷ không !?” “Không chấcipp nhận cảxkW sự ích kỷ của mình, có phảxkWi ta rấlt giảcip dối !?” “Haha...” “Hahahaha....” HắDvn cườJDci. Lục Vân Tiên ngẩqJng mặt lên trờwi, cườcipi như đYdQiên dạWAri. Tiếng cườpFi thê lương, tiếng cườxVRi bấQxRt đndắvc dĩv. Bộ dáng thấRzt hồn lạwc phách, như là mấVKt đpFi tấqt cảJw nhữvmrng gì mình sở hữmIu, tâm tình chôn sâu trong nội tâm cũng không thểWAr khống chế! Trong tiếng cườRzi của hắJwn nhữAlng hạQxRt nước mắRsDt cứmI thế rơi xuống, chưa chạSJEm đwấndt đDvxã hóa thành một đrqoàn khói điGien bốc lên. Có vẻ thê lương mà tiêu đwBiều, làm cho cảxVR hắRsDc ám thánh thành này ngập trong một mảndng phiền muộn. Không khí ở ma giới vốn đqJã âm u, nay càng thêm phầcgn ngột ngạVKt. ... “Thật muốn đnWnánh cho con nhãi kia một trận.” Khoanh tay dựa lưng vào tườqJng thành, Hỏa Long nhìn bóng dáng của Lục Vân Tiên phía xa xa, có vẻ thê thảEynm không tảxVR nổi, phun ra một ngụm nước miếng rấVKt không ý tứkch. “NgườNti ta là cận giới hoàng tiêu chuẩdCNn, chiến lực có thểQxRđEynánh vượt cấxVRp, anh điNánh đJDcược không !?” Phi Kiếm ở bên cạRsDnh bĩlu môi nói. “Dù vậy, cô ta cũng quá đláng rồi.” Giọng nói trầnWnm ổn của Vương Tử Trực nặng nề vang lên. Khiến cho không khí càng thêm phầCyn áp lực, hắJDcn thực sự tứWSc giận rồi. Nếu không phảsci đGxYang đrqỡ lấly cô gái bên cạscnh, hắSJEn thật sự muốn xông lên làm trâu bò cục xúc một lầWSn. Bên cạQxRnh hắvmrn, Mộc với vẻ mặt tái nhợt, yếu ớt giương đlôi mắqt như con búp bê xinh đrzẹp lên nhìn vào thân ảqJnh sơ xác đWArằxkWng xa kia. Cắcgn môi, không nói đxVRược câu nào. Nhưng bộ dáng của cô còn đvau lòng hơn cảWS hắvmrn. ... Athena tự phụ thông minh, muốn thay đqổi bảqn chấct con ngườJDci của hắYdQn, muốn nói gì đxkWó cho hắQxRn tỉEynnh ra, buông bỏ nhữdCNng sự cố chấGxYp và gánh nặng kia điGii. Nào ngờc chỉkch phảVKn tác dụng. Suy cho cùng, cô ta vẫn chỉYdQ như một thiếu nữSJE chưa qua hai mươi thôi, làm sao có thểYdQ hiểnWnu hết đWArược tâm tình của hắSJEn. NhữpFng lờvi cô ta hiếu thắCyng nói ra, suýt chút nữDva làm đcipạNto tâm của hắAln bịrz phá hủy. “Đừng cườpFi nữJa, cấcp dưới của ngươi đvmrang muốn giết ta kìa !” Athena thấcipy Lục Vân Tiên như vậy, chỉnWn nhíu nhíu mày nói với vẻ lạFFSnh nhạiNt. DườmIng như không nghe thấcgy lờVKi cô ta nói, Lục Vân Tiên vẫn chỉxwq giữl lấWAry tràng cườqi thê lương đvó. Uổng cho hắdCNn đWArã hi sinh biết bao nhiêu thứCy. Đến cuối cùng phát hiện ra mình cũng chỉq là con ngườNti, có ích kỷ, có dối trá. HắJn mang nhữrqng cảEynm xúc giảl tạJwo ấpFy mà sống đwến bây giờDvx. Khiến nhữqJng ngườti điNi theo hắQxRn cũng khổ sở theo. HắVKn lạrqi không biết nhữYdQng đJDciều đndó, hoặc giảhl như không biết, luôn tự cho mình là đdCNúng. Uổng cho hắdCNn đWArã hi sinh biết bao nhiêu thứCy. Đến cuối cùng phát hiện ra mình cũng chỉq là con ngườNti, có ích kỷ, có dối trá. HắJn mang nhữrqng cảEynm xúc giảl tạJwo ấpFy mà sống đwến bây giờDvx. Khiến nhữqJng ngườti điNi theo hắQxRn cũng khổ sở theo. HắVKn lạrqi không biết nhữYdQng đJDciều đndó, hoặc giảhl như không biết, luôn tự cho mình là đdCNúng. Hắvmrn rốt cuộc... Chẳng làm đlược gì cảcip. Một tràng cườnWni dài đFFSâu có đCyủ. HắnWnn phát hiện, mình thật sự rấnWnt vô dụng, là một cái tai họa chỉmI có thểvmrđJem tới phiền muộn cho nhữqng ngườFFSi xung quanh. Hắrzn lừa ngườyi, lừa cảvmr chính mình. Luôn lấvmry cớ vì tốt cho mọi ngườxVRi, nhưng cuối cùng cũng chỉYdQ là vì chính hắxkWn mà thôi. HắWArn chỉFFS giỏi kéo tấFFSt cảRz xuống bùn. Lục Vân Tiên nghịrz lực hơn ngườwBi, nhưng hết lầEynn này tới lầcn khác không ngừng trảrzm "Tình căn" cố chấVKp, có lẽ, hắNtn vốn đWSã cam nguyện bịqJ vùi lấJDcp trong đrzó! Tình yêu cùng tình thân đDvúng là rấJwt vĩxkWđxwqạli, hắrqn có thểdCN bao dung, có thểDv nỗ lực, nhưng không thểDvx buông bỏ… Bởi vì, đrzó là chỗ dựa tình cảRzm duy nhấiGit mà hắJn có. Là siêu thoát hay là trầSJEm luân? Là thăng hoa hay là đqJọa lạhlc? Là cầwBm lấly hay là buông ra? Lựa chọn, quyết tâm, dũng khí, trí tuệ… mỗi dạkchng khảpFo nghiệm đycwều khiêu chiến nghịycw lực đJwến cực hạGxYn, ai có thểnd có lực chịEynu đndựng? Không khí xung quanh Lục Vân Tiên ầlm ầWArm rung đdCNộng. Bầrqu trờJDci hắDvc ám khung thương giống như một hố đJDcen lớn, xoáy quanh không ngừng trên hắrqc ám thánh thành. DườDvng như bảrzo vật này cũng muốn xoa dịdCNu nỗi đlau của hắqn. Athena ở cạEynnh bên, hay tứJDcđlạRzi ma tướng ở xa xa đqJột nhiên cảFFSm giác điGiược linh hồn đqJang run rẩJy, mặc dù chỉWAr là ngắRzn ngủn trong nháy mắct, nhưng bọn họ rõ ràng cảWArm giác đwược, đdCNó không phảhli là ảYdQo giác!!! “Ngươi cườpFi như vậy thì đycwược ích gì !? Cho mọi ngườiGii thấqJy ngươi bi thương sao !? Cho mọi ngườwBi thấSJEy ngươi hối hận sao !? Ngu ngốc ! Cái ngươi cầrzn làm bây giờWAr là chuộc lỗi chứdCN !?” Tiếng quát của Athena như sét đNtánh ngang tai, khiến hắcgn sực tỉycwnh lạEyni. Tự thấJwy mình thấlt thố, Lục Vân Tiên chỉAl thở dài. Hắcn tâm chí kiên đEynịxkWnh, nghịrq lực phi thườmIng, trảnWni qua sự dao điGiộng ngắkchn ngủi, từ từ tỉcqnh táo lạsci, trong ánh mắxkWt lộ ra quyết tâm, so với trước, càng kiên đRzịJwnh gấAlp mườAli, gấscp trăm lầvn. Lục Vân Tiên đndáp với giọng khàn khàn. “Cô muốn ta làm gì đvmrây !?” “Tranh giành lục đVKạto !” Athena thấcgy hắndn đyã hạYdQ xuống, khuôn mặt đxkWanh lạci đrqã thoáng giãn ra, trầxwqm giọng nói. “Tranh giành lục đqạco !?” Lục Vân Tiên cườDvxi khổ. “Ta làm gì có bảqn lĩdCNnh đNtó chứwB !? ChỉDvx cầwBn nhữxkWng ngườvi đpFi theo ta có một cuộc sống tốt hơn là đdCNược.” “Nói vậy không đvmrúng rồi. Nếu muốn có cuộc sống tốt, ngươi phảqi đwứAlng ở trên đcipỉYdQnh của kim tự tháp, mới có thểc bảto vệ toàn vẹn đcqược cho họ. Ngẫm lạxkWi mà xem, nếu như ngươi là kẻ mạkchnh nhấFFSt lục điGiạxVRo, còn ai dám coi thườlng ngườDvxi của ngươi chứJ !? Nhữscng việc ngươi muốn làm cũng có thểq dựa vào tài nguyên của lục đrqạJDco cùng hoàn thành. Muốn hồi sinh ngườvi chết cũng không phảEyni không có khảwB năng.” Athena lắmIc đqầpFu nói, hết sứRsDc dụ hoặc. “Trên con đqườdCNng đxwqi đDvxến đNtỉcgnh cao nhấwBt, cái giá phảSJEi đrzổi bằwng máu huyết của huynh đlệ mình, cô nghĩQxR là ta sẽ làm đDvxược sao !?” Lục Vân Tiên cườxVRi hỏi lạcqi. Chủ đcgộng chiến tranh, vốn không phảwBi bảycwn tính của hắwBn. HắJwn chỉQxR là ngườkchi bảvo vệ. Đó cũng là căn nguyên sứvmrc mạJnh của hắrzn, là đWSạWSo tâm của hắJDcn. Chủ đJộng phát ra chiến tranh, khác gì tự vảwB vào mặt mình. So với lấly dao tựđndâm mình vài phát vào tim cũng chẳng có gì khác biệt. “Làm đDvxược, vì ta sẽ ở bên cạAlnh trợ giúp ngươi. Muốn hi sinh cũng sẽ có ngườDvi của thầndn giới hi sinh thay cho các ngươi. Dù sao thầWArn giới thừa thãi nhấhlt vẫn là ngườsci.” Athena khẳng đcqịnWnnh nói. Yên lặng. Hai ngườYdQi không nói gì, chỉkch nhìn nhau. Một lúc sau, Lục vân Tiên mới bật cườxwqi: “Hiểlu rồi, cô muốn đxwqưa ta lên đscỉrznh, dẹp hết mọi trở ngạWSi, thành ác ma trong mắhlt mọi ngườJDci vì phát đJwộng chiến tranh, sau đDvxó một cước đnWná văng ta xuống khỏi kim tự tháp, trở thành anh hùng và thống nhấWArt mọi thứnd !?” Athena cườWSi nhạqt, liếc hắJwn một cái thâm ý, nhưng miệng lạcqi nói: “Ngươi là giới hoàng tiêu chuẩJwn trong khi ta chỉkch là một cận giới hoàng.” Ý tứdCN trong đcqó không cầGxYn nói cũng rõ. LấiNy thực lực một giới hoàng, có thểsc dễ dàng dẹp tan bấrqt cứRz âm mưu nào. Nhưng có thật như vậy chăng !? Cảvmr hai ngườAli cùng bật cườQxRi. LầJn này, tiếng cườvi của Lục Vân Tiên không còn thê thảqm như vừa rồi nữsca.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương