Trường Sinh Đảo
Chương 55
Chương 55 Bồn tắchMm chung là nơi phái nữzyV buôn chuyện Hồ nước nóng đtang bốc hơi nước trắvDng mờUNE, mặt nước còn sủi bong bóng, nhìn vào vô cùng hấtp dẫn. Hơi nước bốc lên nghi ngút, dù mấlMZy tảnNng băng lạkpCnh lẽo bao quanh hai bờOmK vùng tắjUam lộ thiên này, ở dưới suối, nước nóng ấGm áp vẫn làm ba cô gái ở trong cảFUem thấkWy dễ chịqklu. “Ah... thật thoảlMZi mái. Lâu lắUm rồi mới đGsược tắKGzm suối nước nóng đZcấty !” Ren kêu lên vài tiếng sung sướng rồi thoảpGi mái dựa vào vách đchMá phía sau, hai tay nghịpGch nghịxxOch mấayy cục nước vô trọng lực trôi nổi trên không như bong bóng. Nhưng dườpGng như chỉvcq có cô là ngườvcqi duy nhấMSt thoảjUai mái ở đMây. Linh và Frozen mỗi ngườZci thu mình ở một góc, cách xa hẳn ra. “Ồ, coi nào, cái vũng nước này vốn bé tẹo, chúng ta thì có ba ngườGi mà sao vẫn trống trảGi quá vậy !? Tôi có phảZci cọp cái đyeâu !?” Ren kỳ quái hỏi. “Cô còn nguy hiểMSm hơn cọp cái” Frozen và Linh cắlMZn răng nghĩKGz thầlum. “A ha, tôi không quen tắKGzm cùng ngườului khác.” Linh rụt rè nói. “Tôi cũng vậy.” Frozen gật đhPầUUu tán đOmKồng. “Vậy thì tập dầchMn đmMi cho quen ! “ Ren lạqkli cườeKZi tít mắkWt vẫy tay, ra vẻ cực kỳ trông đVaợi. Hết cách, hai ngườMJki kia đKtành phảhPi thở dài sau đOmKó tiến lạCti gầCtn cô. Ren thấvDy vậy, gật đVầmMu ra bộ dáng thật hài lòng, sau đGlSó chìa tay ra với Frozen: “Chúng ta xem như cũng không có thù oán gì sâu sắyc, làm hòa nhé.” Ánh mắyt nhìn thẳng trực tiếp, cực kỳ trong sáng. “Là vinh hạqklnh của tôi.” Frozen ngẩZcn ra rồi mới cuống quít nói. GiữNa màn hơi nước lởn vởn lượn lờUU, khuôn mặt cô ta có phầmvhn đlMZỏ lên, tương phảmMn với làn da trắayng ngà, trông vào đmặc biệt bắGlSt mắlut. CảMJk hai bắKtt tay thật chặt, còn có thật sự làm hòa hay không thì có quỷ mới biết. Ít ra hai cô gái nhìn nhau cườmMi rấMSt tươi và chân thành. Xong đkWâu đkWấliy, Ren quay sang bắtt chuyện với Linh: “Linh nè, năm nay mườhGZi tám tuổi đSyúng không !?” Linh ngạSyc nhiên, nghiên đGlSầUUu hỏi: “Ừm, làm sao...” “Yeah, chúng ta bằVng tuổi đOmKấhPy. Làm sao mình biết ý hảZc !?” Ren cườti hì hì cắGst lờhGZi Linh. Cô ngoắMJkc ngoắUUc tay, một chiếc máy bay giấUNEy bay đNến, mở ra là một trang sách dành cho năm cuối cấhGZp 3. Lúc trước Linh ngồi bên hồ buồn chán gấNp thử, không ngờN sau trận đmMánh tơi bờului ở thung lũng, thứFUe này vẫn còn nguyên. “À, ra là vậy.” Linh gật gù có vẻ hiểtu ra. Thái đkpCộ thân thiện của Ren khi nói chuyện làm cô cũng đhPỡ ngạxxOi ngùng hơn rấchMt nhiều. “Frozen, vậy còn cô !?” “Hỏi tuổi phụ nữay là bấjUat lịnNch sự lắpGm đZVấUNEy !” Frozen giật giật mý mắjUat thầnNm nghĩG nhưng vẫn trảhP lờyei: “Có lẽ là hai mốt hay hai hai gì đzyVó.” “Không phảvcqi chứvD !? Tuổi của mình cũng không nhớ sao !? Mà khoan, vậy tạjUai sao chịVa vẫn có thểm lên đxxOược đpGảxxOo này vậy !?” Ren ngạCtc nhiên hỏi, thuận miệng đqklổi luôn cách xưng hô. Thực nghiệm đKGzảZjFo chỉmvh cho phép nhữyeng ngườvDi có đUUộ tuổi thểD chấkWt từ hai mươi trở xuống, trừ khi lên đEmảUNEo trước đFUeó, sau khi quá hai mươi tuổi cũng sẽ không bịlu trục xuấzyVt, hoặc có nhữling phương pháp đayặc thù như đVaám ngườhPi Richard, ĐạGm Băng Băng, tiểmMu hòa thượng và hai thiên sứt. “ThểZV chấyt của tôi khá đJvmặc biệt, có lẽ phát triểvcqn chậm hơn ngườFUei khác.” Frozen nhún vai nói. “À, ra là vậy.” Ren gật gù, đZcảto ánh mắMSt qua lạMJki từ trên xuống dưới của Frozen, sau đayó nhìn vào sân bay bằGng phẳng trước ngực cô ta, bộ dáng có vẻ hiểCtu ra rồi nhìn lạpGi của mình. Rồi làm như rấkpCt tiếc nuối, khuôn mặt lạvcqi tràn ngập vẻ đliồng tình và thông cảpGm. “Con nhãi này.” Frozen nhìn sơ cũng biết đVaược trong đqklầmu con bé này chẳng có ý tưởng hay ho gì, nhưng cũng ráng nhịUNEn lạkWi không phát tác. Gân xanh trên trán nổi lên rõ rệt, làm cô ta phảmMi cố gắEmng quay đZVi đtểye không ai nhìn thấVay. Sau đvDó, ba cô gái bắlMZt đkWầJvmu bốc phét đmvhủ chuyện trờului đZcấmMt, bên trong hàng rào bằKGzng băng của Frozen thỉchMnh thoảmng vang lên nhữZjFng tiếng cườmvhi khúc khích, hay kêu la oai oái, tiếng tạNt nước hay da trắMng vỗ bì bạtch. Thật sự là cảUUnh xuân như mộng của biết bao thi nhân tận hứlMZng. Bên ngoài hàng rào. Hai đjUaồng chí dũng cảUUm của liên minh kính râm đSyang hì hục đMào đqklấZct phía dưới nhữayng tảUUng băng to lớn, che đZci cảmnh sắGlSc tuyệt mỹ của thiên nhiên mà biết bao đhPấlMZng anh hào muốn ngắvcqm nhìn. Thánh đNịGa trong truyền thuyết của nhữZcng con sói già hay dê nhỏ lẫn lớn, phòng tắKtm nữCt. “Hộc, mệt quá, anh Robert, tạGsi sao chúng ta không bay lên nhìn xuống có phảCti nhanh hơn không !?” Claude mệt mỏi nói. Mấayy ngày nay Claude thật sự coi Robert như đGsàn anh của mình trong thế giới ngườhPi lớn muôn màu muôn vẻ mà ngập tràn cảSym xúc kia. Robert nghe thấxxOy thế, thái đMộ chỉxxO tiếc rèn sắMt không thành thép, nghiêm giọng giảlii thích với Claude: “Sặc, chú có gan mà sao chẳng có trí chút nào vậy !? CứjUa sử dụng năng lượng cube, qua mắchMt đpGược Queen sao !? “ NhắkWc đCtến Ren, cảSy hai đKGzều không tự chủ đZVược vã ra thêm chút mồ hôi xương máu, Claude run giọng đyeáp. “Hay thôi chúng ta quay vềđOmKi. Lỡ bịV phát hiện.” “Về, về là về thế nào !? Có chết vì gái cũng là cái chết êm ái, không phảUNEi sợ, cứU làm theo lờDi anh, mặt nước bên trong sẽ giảZcm bớt dao đyộng lúc đvcqào đmvhấSyt, đluào nhẹ nhàng với nhanh lên là đkpCược.” Rồi hắtn rút trong ngườUi ra một viên ngọc lớn, tỏa ra ánh sáng đkpCủ màu, chép chép miệng, đjUaắchMc thắKtng nói: “Ngọc ẩUNEn hình, ta chôm đyược của con bé ninja chân dài ngực khủng đmMó.” Đây là thứlu mà Shirayuki lúc chiến đhPấmu lầUUn đyeầGsu tiên với ThầJvmn tiễn đSyã sử dụng, thiếu chút nữyea đUã cứCta đeKZược cổ hắFUen. Không hiểZVu sao tên kịm sĩUU lưu manh này lạayi có đyược. “ThứM này thật sự có tác dụng chứy !?” Claude vẫn còn lo lắvDng hỏi. “Đừng lo, lầhPn trước ThầeKZn tiễn còn phảeKZi ăn quảMJkđKGzắyng với thứulu này, Queen không phảMi ngườhGZi tu chân, thầpGn thứyc cảmMm nhận chắlMZc gì đyeã bằDng hắchMn. Mà không liều mạNng làm sao có trái ngon, dù gì cũng đZVào đVaược nửa đchMườmMng rồi, giờy bỏ đJvmi về già chú sẽ hối hận cho xem.” Robert lạnNnh giọng đjUaáp. “Được rồi, vậy thì đluào.” Nhìn khuôn mặt nghiêm túc, đGlSậm chấyt lính cảSym tử của Robert, Claude sinh ra một nỗi kính phục từ tận đmvháy lòng, hắmvhn nắtm chặt tay rồi gật đhGZầSyu một cách chắUc chắVn. Ánh mắulut kiên đhGZịOmKnh nhìn về phía bứGlSc tườMSng băng vừa to vừa dày kia. Bên kia là miền đUấjUat hứUa rồi, các chiến sĩG, hãy dũng cảZjFm lên. ... “Linh này !?” Ren đvDột nhiên nói. “HảM !?” “BạhPn thích King đMSúng không !?” “BạhPn thích King đMSúng không !?” “Á, không... không phảUUi.” Mồm nói không nhưng nhìn cái kiểmMu đKtỏ mặt xua tay xua chân loạOmKn xạOmK của Linh, đmMầlMZn mấZcy cũng đGsoán ra đUUược. “Ừm, không phảlii thì tốt, chắUUc bạeKZn cũng biết rồi, King không hề có cảkpCm xúc, ảKtnh luôn như vậy, ai dính vào coi như ngườZci đUUó xui xẻo, tốt nhấhGZt nên tránh xa trước thì hơn.” Ren gật đyeầZjFu, cườUi nói. Linh chợt im lặng, tắchMt tiếng, Frozen cũng chẳng biết nói gì hơn cho phảEmi. Không khí có vẻ nặng nề hơn rấMJkt nhiều, chỉM còn tiếng ùng ục của nước nóng đVaang sôi lên nghi ngút. “Vậy tạlui sao bạchMn lạOmKi bám dính lấty cậu ấMJky như vậy !? Không sợ đvDau khổ sao !?” Được một lúc, Linh có vẻ lấUy hết can đqklảmMm ra, nhỏ giọng nói. Ren ngẩNn ra một lúc, không ngờGlS quảJvm banh ném đUi lạjUai bịKGz ngườVai ném lạhPi về phía mình, mặt cô cũng thoáng có chút mấGst tự nhiên, ngầMJkn ngừ bắmt bắSyt đMJkầtu ngẫm nghĩqkl. “Tôi cũng thắUc mắUc đUUấnNy Queen, trước đnNây King mạvcqnh như thế này tôi không biết, nhưng giờZV ngài ấUNEy quá yếu, có thểU chết bấSyt cứGs lúc nào, dù đVaược cô bảjUao vệ cũng vậy. Cô thích gì ở ngườJvmi đeKZó vậy !?” Frozen yên lặng cũng đayột nhiên lên tiếng. Trong cách suy nghĩvcq của Frozen, đlMZàn ông mà yếu hơn phụ nữGlSđayều là lũ ăn hạZjFi. “CẩGlSn thận lờVai nói của cô.” Ánh mắFUet của Ren lạUi chuyểCtn về vẻ sắMSc lạJvmnh như lúc chiến đvDấyeu, tập trung vào Frozen, làm cô ta thoáng sữDng ngườJvmi, lui về sau mấeKZy bước. Rồi quay sang Linh, khuôn mặt lạMSi trở về vẻ vui tươi như thườCtng lệ, ho khan mấzyVy cái, Ren cũng đUNEổi qua tầVn số giọng lý nhí nói, trong khi toàn thân chìm dầmn vào trong nước: “Ai biết, có lẽ từ khi sinh ra mình đGsã đEmược đchMịkpCnh sẵGlSn là phảului yêu tính cách này của anh ấuluy rồi. “ “Nhưng liệu đyấty là tình cảchMm thật sự của bạpGn chứnN !?” Linh không đCtồng ý hỏi lạvDi. “Cho dù không phảkpCi là thật, cho dù có là do ngườpGi khác sắhGZp xếp, mình vẫn rấEmt thích cảUUm giác này, không hề có ý muốn bài xích chút nào. Nếu đEmây là do tác dụng của cấaym chế, thì mình tình nguyện mang thứkpC cấMm chế này suốt đmờUUi.” Giọng nói của Ren dầKGzn dầMSn nhỏ như muỗi kêu, thật sự rấVt hiếm khi nữhP cườling nhân như cô lạti tỏ ra ngạSyi rùng hay bối rối như vậy... “Bạayn....” Linh ngẩmn ngườqkli, nhìn vào khuôn mặt có chút phớt phớt hồng vì ngạNi ngùng của Ren, có lẽ đvDây là lầpGn đpGầliu tiên cô gái này nói ra tình cảOmKm thật sự của mình như vậy. Nhưng đkpCôi mắmt từđliầVu đUUến cuối không hề dao đZcộng một chút nào, tràn ngập kiên đeKZịUnh. Linh nặng nề gật đFUeầlMZu, rồi thở nhẹ ra một hơi, sau đkpCó đZcứyng dậy đSyi ra khỏi bồn tắUUm. “Mình tắGsm đFUeủ rồi, hai ngườJvmi cứjUa tự nhiên nhé.” Cô nở một nụ cườhPi gượng trước khi đmvhi. Nhìn bóng dáng nhỏ nhắnNn như muốn chạhGZy đvcqi khỏi tầlMZm mắmvht của mọi ngườOmKi, Ren cũng không ngăn cảZVn, liếc nhìn Frozen, cô gái này cũng cúi đMJkầMSu nói: “Tôi cũng xin phép đeKZi trước.” Rồi cũng mặc quầUNEn áo, biến mấlit khỏi tầMSm mắZVt Ren. ...Đợi hai ngườSyi khuấZct bóng, Ren mới nở một nụ cườMSi nhạvcqt, sau đUNEó nhắmm nghiền mắOmKt, thoảmi mái dựa vào vách đZjFá phía sau, miệng hát ngân nga gì đzyVó không rõ. “Tạti sao phảchMi phiền phứVac như vậy, giết phứZVt đpGi có phảDi nhanh gọn không !?” Từ dưới nước, một cái đlMZầhGZu rùa nhô lên, giọng ồm ồm mà già nua, cắmMt ngang bài hát của Ren. “Không đchMược, King bảhPo vệ cô ta.” Ren vẫn ngẩJvmng mặt nhắUUm mắkWt, nhạZjFt giọng nói. “Không đUUểEm ai biết là đlMZược rồi.” Huyền vũ vẫn giữGs nguyên quan đJvmiểlum. Sau khi nhận chủ, các thầEmn thú chỉOmK toàn tâm toàn ý lo cho chủ nhân của mình mà hoàn toàn không đSyểeKZ nhữNng ngườCti khác vào mắMt. “Sao vậy, huyền vũ !? NgườkpCi đMJkó có thểM là chủ nhân cũ của ngươi đqklấVay.” Ren cườZci đuluáp. Trên bờzyVđayột nhiên xuấeKZt hiện một bóng trắmvhng to lớn, BạFUech hổ ngồi lù lù ở đVaó giờjUa mới hiện ra, cái mặt hổ vẫn cao ngạluo như thườZcng lệ, liếc mắlut xuống, trầym giọng nói: “Cô ta không phảhPi.” “Ồ !?” Ren nghiêng đpGầvDu hứJvmng thú. “Đúng là lúc đjUaầZcu cô ta có chút khí tứEmc của Queen thật sự, nhưng ta đFUeã kiểSym tra lạqkli...” BạmMch hổ từ tốn nói. “Là do thanh long thầGsn khí phảmMi không !?” Ren đluột nhiên nói xen vào. “Cô cũng phát hiện rồi à !?” BạNch hổ ngạKGzc nhiên. “ChỉvD có con rùa ngốc này mới không nhận ra.” Ren búng túng mấZjFy cái vào cái đUUầmMu rùa nhô lên của Huyền vũ, làm nó kêu lên mấKGzy tiếng bấCtt mãn, sau đEmó tan biến. “Đúng vậy, trong cơ thểlu cô ta là mũi tên đvcqịmMnh mệnh đOmKược bắFUen ra từ Thanh long thầeKZn khí. Trong đCtó bao gồm tấGlSt cảpG nhữulung tin tứyec mà Queen muốn truyền tảKti, cộng thêm năng lực đUịaynh mệnh của thanh long, có lẽ cô ta còn có khảUNE năng đlioán trước tương lai gầchMn nữCta.” BạKGzch hổ gật đVầSyu tán đCtồng. Thanh long cung đzyVứpGng đVaầSyu trong tứmMđZcạlMZi thầUNEn khí, nhưng không phảpGi ai cũng có thểNđluiều khiểkWn đkpCược, chẳng biết tạului sao nó lạKti chọn ThầchMn tiễn làm chủ nhân. Con rồng già trong đGó luôn luôn làm ra vẻ khinh đKtờFUei, không màng thế sự, ba Fake Queen cũng hết cách với nó. Dù sao năng lực mạulunh nhấVat của Thanh Long Hậu Nghệ cung là mũi tên đZjFịlinh mệnh đMJkã bịUU tổn hạCti, cảKGz ThầchMn tiễn cũng không thểqkl sử dụng đvcqược. Mũi tên đMịGnh mệnh là năng lực đMặc biệt nhấpGt của Thanh Long cung, ngườKti bịvcq bắUUn trúng sẽ mấGst đMJki tương lai của mình, bịZcđVaổi thành một tương lai khác theo ý muốn của ngườchMi bắKGzn, nó bao hàm rấVat nhiều yếu tố nhân quảFUe không thểN xác đmMịaynh. Quỷ dịhP nhấVt chính là, thờVai đvcqiểchMm bắKtn mũi tên này và thờDi đmMiểUm cùng vịchM trí nó trúng đxxOích không hề liên quan gì đKtến nhau, mườNi năm trước bắSyn tên, chỉy cầkWn Queen muốn, mũi tên sẽ tiềm hành hoặc xuyên thờmvhi không bắzyVn trúng kẻ đkWịmMch mườvcqi năm sau.Đây là năng lực mạvcqnh nhấKGzt của True Queen, “vận mệnh”, nếu như năng lực “ánh sáng” của King có khảye năng phá hoạqkli cao nhấCtt, năng lực “bóng tối” của ma chủ Lục vân tiên có khảlMZ năng ăn mòn, vô hiệu hóa các lực lượng khác nhấKGzt, thì năng lực đGsịeKZnh mệnh này là đZcứNng đEmầyeu trong tấjUat cảV các siêu năng lực. Vận mệnh đKGzứvcqng trên vạkWn vật, chúa tểli nhân gian, cườpGng giảm vô đchMịlMZch, hay bấmMt cứJvm một sự vật, hiện tượng nào đtều không thểhP tránh khỏi vận mệnh trói buộc của nó. Ngươi có là ngườGi mạGsnh nhấUNEt, vận mệnh muốn ngươi chết, ngươi cũng phảlii chết, bánh xe số mệnh là thứchM theo sát bấOmKt cứt ai trong suốt cuộc đzyVờti. Không thểlMZ kháng cự. Trước giờhGZ chỉxxO thấMJky có duy nhấlit một ngườKGzi nắhGZm giữye loạzyVi năng lực kì bí này: True Queen của trườMSng sinh đxxOảto, Kiều Nguyệt Nga. “Nếu thanh long còn ở đuluây, chúng ta có thểGlS thu lạvcqi năng lực ấhPy nhỉM !!” Ren tiếp lờpGi. “Ta cũng không chắeKZc, nhưng năng lực Queen nắZcm giữhP rấnNt đCtặc thù, sợi tơ đZVịDnh mệnh quán chú vào Thanh Long cung, mỗi lầnNn sử dụng đCtều có nhữUNEng đUiều kiện rấVt lạD, năm đvcqó King có chân lý cũng không thểMJk hiểVu đMược.” BạMSch hổ nhắVm mắGst, trong đtầMSu nó bắZct đnNầyeu nhớ lạFUei tràng cảNnh ngày xưa khi King và Queen lầvDn đuluầkpCu gặp mặt sau đGlSó quyết đZVấJvmu. “Kểli cảeKZ chân lý cũng không đOmKọc đyeược !?” Ren lầkpCm bầzyVm. “May mà cô ta chết rồi, nếu không thì thật đayáng sợ.” “Vậy, tạFUei sao mũi tên lạvDi nằEmm trong cơ thểy Linh !?” “Không phảZVi cô vừa thử hỏi rồi sao !?” Bạych hổ khinh khỉGsnh liếc xuống. “ChỉhP cầeKZn là cô gái đGlSầZcu tiên đmặt chân lên đUảxxOo này mang sẵtn tình cảZcm với King, sẽ trúng tên !?” Cái đMJkầUUu to lớn của bạVach hổ gật gật. Nó dài giọng: “Mũi tên có lẽ đUUược ếm lên thực nghiệm đpGảUo từ ngày nó đMược thành lập rồi.” ThờpGi gian tích lực của mũi tên đluịGsnh mệnh càng lâu, thì tương lai của ngườDi trúng tên bịVđNiều khiểmn càng nhiều. Từ khi thực nghiệm đFUeảvcqo đUược thành lập cũng đGlSã quá nửa đDờeKZi ngườMJki rồi, nếu thật sự bịM trúng tên, cuộc đKGzờti này của Linh có lẽ thật sự sẽ trở thành con rối trong tay ngườqkli khác. “Hừ, cô ta làm vậy đjUaểlu làm gì !?” Ren nghiến răng đnNáp. Không biết cô gái kia sau khi biết trong cơ thểulu mình còn mang một thứMS như vậy sẽ có cảGm tưởng gì nữmvha. “Ta không biết, Queen rấMJkt khó hiểUNEu. Tính cách cô ta rấvcqt giống với cô Shaorin bây giờmvh. Vô cùng thầDn bí.” BạzyVch hổ ngầUUn ngừđvDáp. ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương