Trường Sinh Đảo

Chương 99



Chương 99

Bên trong pháp trận

TạAXi vách đAXá ngầOpm của đpBwôi trẻ Hàn Quốc.

Lee Ji Won không chút kiêng dè nào, mở ra tốc đnộ nhanh nhấtt của Omega 001, một đXnườXng phá không đSến đtVây, kéo theo cảAE một cơn lốc dài.

Đến trước cửa căn cứIhM, đDoFột nhiên có tín hiệu phảoknn hồi về cho hắhnn.

Lee Ji Won ngẩEn ra, nhìn vào bảhnng thông báo mới hiện lên, khẽ mỉWom cườkbi, tìm một chữEFR D màu xanh lục trên bàn đFkOiểUGn khiểFkOn cảFkOm ứIpIng, nhanh chóng ấwMcn vào.

Docking Process - start.

Tiếng thông báo máy móc vang lên, Lee Ji Won cườFkOi nói vào bộ đkXDàm:

“Nhanh như vậy đhnã hoàn thành !?”

“Đừng quên em là thiên tài !” Tiếng Ji Jine từ bên kia cườpBwi nói.

Phía bên ngoài, từ căn cứBIb bay ra một máy bay chiến đoSấnGDu cỡ nhỏ, hình dáng khá đWDEặc biệt, thân máy hình hộp chữnGD nhật, đFAWầSu thuôn dài, đIpIôi cánh sảGoi rộng, nhìn qua rấoSt giống một con bướm thật lớn, nước thép tinh tế, tràn đUGầEy mỹ cảcVMm.

Con bướm to lớn này lượn vài vòng quanh Robot Omega, phát ra nhữhnng dảIpIi sáng màu xanh lục êm dịhnu, lầtVn lượt kết nối với tám đMotiểwMcm trên lưng Robot Omega.

KhẩxSu súng trên lưng tựđtộng xoay sang ngang vai, nhìn qua có phầkXDn giống như đXnạAEi kiếm. Tiếng đDoFộng cơ và nhữnGDng chi tiết kết nối với nhau êm ru, không hề có chút trắoknc trở. TrảVSHi qua vô số tính toán, hai cỗ máy lớn này dầbFn dầSn dung hợp một cách hoàn mỹ.

Docking complete.

Omega 001 – assaut mode – on.

Xoẹt....

Ngay khi hai cỗ máy hoàn tấWot dung hợp, bộ giáp của Robot Omega lập tứRUWc đVSHổi màu, hình thành nhữXng đWDEườMtng vằUGn đRUWỏ như máu, trảEFRi rộng khắkXDp cơ thển, nhìn qua có phầFAWn giống với hệ thống kinh mạDoFch trong cơ thển con ngườWLi. Lớp vỏ thép dườSng như trong suốt hẳn đDoFi, làm cho ngườWDEi ta có ảcVMo giác thấMty đDTược nhữWong nguồn năng lượng cườAEng đAEạDTi, lưu truyểWDEn trong nhữnGDng đkbườbFng ống dẫn đDoFã đBIbỏ lên này.

Đôi cánh bướm đrrằMotng sau trảWDEi rộng, rảkXDi ra vô số tinh thểAE màu hồng nhạpBwt, mỹ lệ vô cùng.

“Hệ thống chiến đMbAấbFu siêu tầrn đDOến đIhMây mới thực sự hoàn tấUGt. ChỉnGD cầVSHn phảFkOn ứDoFng của anh theo kịVp Omega assaut mode này hoàn toàn có thểWL di chuyểMotn với vận tốc âm thanh không ngừng nghỉokn. Mũ đbrAội đtầcVMu cũng đSã đMtược nạcVMp phầRUWn mềm tính toán chuyểWon đDoFộng mới, lúc lái có lẽ sẽ hơi đDTau đDTầFAWu, nhưng tốc đnộ phảDTn xạBIb và tính toán của anh cũng sẽ đwMcược cấDOp số nhân lên. Bộ phầnGDn mềm này em dựa theo khảGo năng thuật toán siêu cườAEng của đFôi mắwMct nhà vua, có lẽ vẫn còn thiếu sót. Nhưng trên thực nghiệm đRUWảEo thì chỉkXD có thểXn làm vậy thôi !”

Lee Ji Won trầnGDm mặc không nói gì. Là một kỹ sư ở hậu phương, Ji Jine luôn cung cấFkOp cho hắMbAn đkbủ mọi thứS cầoknn thiết đEFRểt phát huy khảGo năng của mình, thậm chí là vượt quá giới hạWDEn bảWDEn thân. Nhưng cô ấGoy chưa bao giờXđMotòi hỏi hắVSHn bấMbAt cứbFđhniều gì, hắnn đFột nhiên cảDOm thấOpy mình có chút vô dụng.

“Sao vậy !? CảXm thấXy áy náy à !?” Dườnng như đAEoán đMbAược nguyên nhân sự trầAEm mặc của hắnGDn, Ji Jine cườkbi nói.

“Nếu lầnn này sống sót trở về, anh sẽ làm vệ sĩwMc suốt đEFRờDoFi cho em !” Dù biết nói vậy có hơi mặt dày, nhưng hắRUWn – Lee Ji Won, chỉDDW có thểXn làm như vậy thôi.

“Một đXnờUGi này còn dài lắkXDm đDTấMty ! HứDoFa rồi đAEấXny nhé !” Ji Jine cườkbi đMtáp.

“NhấGot đpBwịSnh rồi !”

Lee Ji Won cườti nhẹ gật đAXầVSHu. Robot Omega chuyểrn hướng, nhắVSHm thẳng hướng trận pháp, phá không bay đkbi, đXểWL lạti sau lưng một dảrri sáng màu hồng xinh đXẹp.

Đúng lúc này, dịMbA biến lạDOi xảFkOy ra.

...

Richard cau mày nhìn không gian tối om bao phủ bốn phía xung quanh.

Bóng tối này thật kỳ lạoS, kểX cảkb sinh vật đFến từ bóng đIpIêm như hắVSHn cũng không thểnGD nhìn xuyên qua đkbược. CảWom giác này rấxSt giống với hắkbc ám khung thương luôn che phủ ma giới.

NhắMbAm mắVSHt lạVSHi cảrrm ứXng, không thấtVy gì cảFkO.

Thậm chí nhấhnc tay cũng không thấXy ngón.

Từ nhỏ tới lớn, Richard chưa hề gặp phảxSi tình trạDOng này bao giờt. HắcVMn sống ở ma giới từ khi sinh ra, thỉHXnh thoảGong cũng tới nhân giới dạbrAo chơi vài chuyến, nhưng bóng tối ở hai thế giới ấIhMy đrrều không có tác dụng che mắWot mạIhMnh mẽ như thế này.

Trườoknng sinh đrảnGDo làm gì cũng sáng chói, vậy khỏi cầUGn hỏi cũng biết, đAEây chính là tuyệt tác từ ông boss tượng băng của hắXn rồi.

Không phảFkOi chỉOp che mắkbt thôi sao !? Anh đMotây cũng không phảUGi chỉtV dùng mắoSt đFAWề dò đXườDDWng nhé !

Cổ họng Richard và lão Bat cùng lúc phát ra nhữBIbng âm thanh iiiiiiiiiiiiiiii dài dằWLng dặc. Dựa vào sóng âm dội về từ tứS phía, Richard dễ dàng hình dung đMtược hoàn cảtVnh môi trườDTng xung quanh như thế nào. Một ứFng dụng đHXơn giảMbAn của sóng âm mà dơi nào cũng biết, vampire theo một cách nói nào đSó chính là dơi biến dịn, nếu cảFAW kỹ năng này cũng không sử dụng đVược thì quá là mấtt mặt.

“Công tắEFRc, công tắGoc ... đSây rồi !! hehe !”

Nở ra nụ cườGoi hèn mọn quen thuộc. Bàn tay Richard cũng đoknã mò mẫm đAEược vật gì đwMcó tròn tròn, hắoSn sờWL sờAE mó mó một hồi, thử truyền ma lực vào trong đAEó, nhưng cũng không có cách nào khởi đhnộng thứMbA này cảOp.

“Thật kỳ quái, thứS này xài thế nào vậy !?”

GiữBIba phòng kín này chỉbrA có duy nhấnGDt thứV này đVặc biệt, nó đkbược đrrặt trên một cây gậy thẳng tầXm 1m, vật tròn tròn có vẻ giống một viên ngọc đnính kèm trên đWLỉIhMnh gậy, nhìn đpBwi nhìn lạEFRi cũng chỉMbA thấDoFy thứokn này là mấEu chốt đrrểS khởi đbFộng căn phòng này.

“Chủ nhân thử bẻ mạGonh xem !?” Lão Bat ở một bên thấDTy thế, gãi đIhMầOpu gãi tai nói.

“Nhỡ nó gãy thì sao !?”

“Như vậy thì trận pháp hỏng luôn, chúng ta cũng chỉoS có nhiệm vụ phá hủy nó thôi mà !”

“Có lý !!” Richard nhe hai cái răng nanh sáng ngườbrAi, cườxSi sán lạFAWn.

NghĩDoF là làm, Richard dùng sứRUWc bắkXDt đVầnu bẻ mạWLnh cái cầcVMn kia.

Crac...crac....

Cơ bắtp Richard nổi lên cuồn cuộn, cặp mắVSHt của hắEn đFã đIpIỏ hẳn lên, long lên sòng sọc, nhưng cũng không có tác dụng gì. ThứIhM này quá cứVSHng, với thểX chấWDEt bịRUW giới hạnn không thểEFR vượt quá 9.99%cube như bây giờr, hắXn không thểwMc bẻ đMtược.

“Ah.... tứWDEc chết ta....”

Richard tứIhMc đXiên ngườXni, tay hắAEn vẫn nắpBwm lấXy cán tròn của cây gậy, đoSánh đXnu trên đMbAó, nhảFy lên choi choi như một đVứtVa trẻ nhõng nhẽo, thoạAEt nhìn có chút buồn cườWoi. Lão Bat nhìn cảSnh này đoknã quen, cũng chẳng biết nên ý kiến gì. Richard có đOpôi lúc chỉbrA như một đbrAứSa trẻ lớn xác, có lẽ là do cao tầoknng ở ma giới, ai cũng đAEối xử với hắwMcn như em út, luôn chiều chuộng, trêu đDTùa hắSn.

CạFkOch.

Bấkbt ngờFAW, viên cầDoFu trên đDoFỉkbnh gậy xoay nhẹ, chuyểFn hướng theo mấcVMy cái nhún nhảDTy của Richard. Căn phòng rực sáng, ánh sáng từ viên ngọc đEột ngột tỏa ra làm cho Richard đtã quen với bóng tối cảDoFm thấMty nhứMbAc mắSt kinh khủng. Nguồn sáng kia mở ra, lập tứbrAc nuốt chửng lấOpy hắAXn.

“Ta xxx, thứbrA này không phảUGi bẻ, mà là xoay sang bên mới xài đXược !!” Hai chủ tớ cùng gào lên kinh ngạEc, trước khi hoàn toàn mấAXt hút trong quầFng sáng.

...

Hai chủ tớ biến mấAXt. Nhưng cây gậy vẫn lấIpIp lánh ánh sáng đrrậm đEFRặc, trắVng lóa đSến chói mắXt.

Đột nhiên, cây gậy chuyểUGn hướng, đFổ rạtp xuống mặt đVấtVt, bắSt đWoầtu xoay tròn như kim đXồng hồ, vòng xoay của nó càng lúc càng nhanh, đrrến khi hình thành một cái đOpĩEa ánh sáng liên mạoknch, cảWDE căn phòng bắOpt đAEầSu rung lên.

Nếu từ bên ngoài nhìn vào, căn phòng hình vuông này đtang bắbFt đFkOầAEu chuyểEFRn đXộng, lắnp ghép như một khối rubich.

Sau đtó bốn vách tườbrAng bật mở ra bốn phía. Nhữhnng đtườBIbng kẻ tử các cạXnh của nhữBIbng bứnc tườVSHng hình vuông này bắWDEt đtVầGou dài ra, sáng lên ánh sáng màu vàng kim, bắDOt nối với nhau, càng lúc càng lan rộng.

Từ trung tâm trận pháp sáu cánh màu đAXen trên cánh đUGồng hoang kia, nhữAEng vạRUWch sáng này đEFRồng loạXt lan tới khắhnp nơi trên thực nghiệm đDOảWDEo. NhữWLng nét ngang, dọc đWLan xen nhanh chóng hình thành một bàn cờkXD cỡ lớn.

CảcVM thực nghiệm đrảUGo nhanh chóng biến thành một sân cờFAW khổng lồ.

Từ nhữAEng vạHXch kẻ đFkOã bao phủ thực nghiệm đwMcảHXo, hàng loạEFRt nhữtng bứOpc tườXnng trắEng như từ hư không hiện ra, phủ kín hoàn toàn bề mặt hòn đSảbrAo.

...

Richard mở mắxSt, đhnau nhứoknc dụi dụi vài cái. HắMotn âm thầFAWm chửi thề mấry tiếng, đDDWồng thờDDWi nuối tiếc vì tạOpi sao bảOpn thân lạWLi không mang theo kính râm.

Được vài phút sau, tầSm nhìn của hắrrn mới có thểrr ổn đrrịwMcnh trở lạcVMi.

May quá, chưa có bịEFR mù.

Nhưng tầRUWm nhìn vừa ổn đSịIpInh trở lạDTi, con mắbrAt của Richard lạpBwi một lầBIbn nữrra như muốn lòi tròng.

Khi hắXn thấVSHy mình đnang đAEứtVng trên một quảAEng trườpBwng lớn, ở bên một bàn đOpiều khiểtVn bằRUWng đAEá, trên đVó hiện rõ một màn hình ảXo ảMtnh.

Quang cảHXnh cảFkO thực nghiệm đWLảDOo đMbAồng thờAEi hiện ra trên màn ảVSHnh này. Nhưng quỷ dịIpI là, thực nghiệm đHXảno đEFRã bịX xắnGDp sếp lạWoi, phân chia thành 64 ô vuông đkXDen – trắFkOng bằAEng nhau. ThoạbrAt nhìn có chút giống bàn cờoS vua.

Không chỉrr thế, hắWLn cũng có thểbF thấVSHy đWLược mấFAWy đAEốm sáng đbFang di đWDEộng không ngừng trên mỗi ô vuông.

Ký hiệu của mấrry đXnốm sáng này cũng hiện lên rõ ràng, tổng cộng chia làm 5 loạSi: King – Queen – knight – Bishop – Rook – pawn.

“Mẹ nó, cái gì thế này !? Đây là bàn cờnGD vua chắoSc !?”

Quai hàm Richard mở rộng, há hốc ra hết cỡ có thểE. Thậm chí lão Bát bên cạDoFnh còn nghe thấMoty tiếng xương hàm vang lên kẽo kẹt, bấAXt mãn vì bịX kéo căng quá đMotáng.

Ồ, mà lão cũng không rảnGDnh đWDEểrr quan tâm đIpIến cái quai hàm của Richard nữBIba. Vì trên đSầDOu lão đRUWang hiện một chữAE Queen to đEFRùng, nhìn rấFt chối mắpBwt.

Còn trên đEầAXu Richard là một chữDT King cũng to không kém.

ChỉHX là hắMbAn đAEang bận ngoác mồm trợn mắMbAt nên không đSểX ý mà thôi.

...

Hind El và đGoám quỷ dạXn hành ngơ ngác nhìn quanh.

Nơi họ đDoFang đrrứkXDng là một quảrng trườwMcng trắEng xóa. Có vẻ là hình hộp vuông.

Gọi là có vẻ bởi vì bốn góc vuông của căn phòng lạWLi là bốn cánh cửa thật lớn, hoa văn kỳ quái vôi cùng. DườAXng như mô tảwMc một loạri chim nào đEFRó, đIpIầEu tròn, mỏ nhọn... ấnGDy chết, chim nào chẳng vậy... nhưng cánh của chúng hình vuông, đWLuôi xòe rộng hình tứFAW giác, màu vàng óng, trông sống đBIbộng vô cùng.

À... nếu bạIpIn là ngườokni Việt Nam thì bạpBwn sẽ biết đDOây là con chim lạAXc, còn Hind El tấXnt nhiên không thểAX biết đXược.

Nếu chỉFkO có thế thì Hind El cũng chẳng có gì phảDoFi xoắoSn.

Cái chính là cô ta nhìn thấOpy trên đDOầMbAu đEFRám quỷ dạrr hành, con nào cũng có một chữXn pawn thật lớn lơ lửng – trong suốt.

Một con quỷ trong đFó nhanh nhảrru chạokny lạokni gầUGn bứEFRc tranh quỷ dạS hành Hind el vẫn đnGDang cầpBwm, thò tay vào đwMcó lấSy ra một tấFm gương thật lớn, giơ lên lắMotc lắkbc với Hind El, bộ dáng rấEFRt khoa trương.

Trên đEFRầVSHu cô ta là chữokn Bishop...

...

Lee Ji Won và Ji Jine cũng bịMbA nhốt trong một căn phòng trắrng tinh như vậy.

Thiết bịMot quét hình 3D hoàn toàn gặp trở ngạEFRi, hắDTn không thểMot tham trắSc bấDDWt cứkb thứpBw gì ngoài căn phòng cực lớn này.

Robot Omega đAEơn đEFRộc đtVứFkOng đEó, giữhna quảFng trườDOng trắWLng lạtVnh lẽo, 8 cánh cửa màu vàng kim với nhữnGDng hoa văn chim lạhnc chuyểWon đcVMộng lung linh và ánh kim của mobile suit này là màu sắSc duy nhấtt trên bứtc tranh đSơn đXniệu này.

Hai ngườRUWi nhìn nhau, kinh ngạOpc phát hiện, trên đtầxSu Lee Ji Won là chữHX Knight lấpBwp lánh mà trong suốt.

Còn Ji Jine lạOpi chỉGo là một chữRUW Pawn mà thôi.

Chợt cảRUW hai đMtều cảWom thấDOy cơ thểWL chấrrn đAEộng, chưa kịbrAp nói một lờSi nào thì cảX hai ngườni đEFRều biến mấAEt. Vì robot Omega đWDEã hoàn toàn kết nối với Lee Ji Won, nên hắOpn kéo theo cảAE nó tới một căn phòng trống khác.

“Ji Won... Ji Won...”

Trong căn phòng trắcVMng, chỉF còn mỗi một mình Ji Jine đSứWong đAEó. Đơn đWLộc một mình, hoảAEng loạSn nhìn quanh.

...

King nhíu mày nhìn về bàn đkbiều khiểXn trước mắFkOt.

Một bàn đFá có vẻ cổ kính, tạFkOo hình như một đbFoạFAWn gốc cây bằXng bạEch ngọc, ở giữDOa khảSm một viên cầoknu thủy tinh tròn thật lớn. TừđWoó ánh sáng không ngừng tỏa ra, ngưng kết thành một màn hình trong suốt trên mặt bàn.

Nhìn rộng ra, căn phòng này cũng giống hệt các căn phòng khác. 8 cánh cửa có biểkXDu tượng chim lạDOc xoay vầkXDn – King biết rõ, nhữcVMng biểoSu tượng này đIhMạIpIi diện cho ấkXDn ký lực lượng của True Queen, nên cũng không thấBIby bấbrAt ngờXn lắAEm, dẫu sao trận pháp này cũng do cô ấSy tạDoFo ra. 8 cánh cửa này chia làm hai loạti, bốn cánh ở giữAEa nhữXnng bứEFRc tườXnng trắOpng tinh có mứVSHc lóa mắoknt kia, bốn cánh cũng đDTặt ở bốn góc phòng, chỗ giao nhau giữMta hai bứnc tườVng.

Là lối thoát khỏi đnGDây !?

Vậy thì cánh cửa nào mới là lối ra !?

Chọn sai thì sẽ ra sao !?

NghĩMbA một thôi một hồi cũng không thấnGDy có kết quảcVM gì, King bắbrAt đhnầpBwu nhìn về phía bàn đxSiều khiểGon bằGong đWDEá.

Cũng giống với chỗ Richard, bàn đAEiều khiểhnn này hiểnGDn thịkXD tọa đnộ của tấWDEt cảMt mọi ngườFAWi trên thực nghiệm đnGDảMoto, dưới dạDOng các cấwMcp đbFộ của quân cờVSH.

Phân cấtp này rấAEt giống với phân cấbrAp của TrườDTng sinh đoknảBIbo. ĐứOpng đFkOầWLu là King, sau đró tới Queen, knight, bishop, rook, pawn.

Có lẽ tấkbt cảF mọi ngườEi không hềđoSểIhM ý, bọn họ đIhMang trảFi dàn ngang trên hai mặt trận. Giống như nhữDOng quân cờIhM thực sự.

Một bàn cờbF sống, chiến trườSng là thực nghiệm đVSHảpBwo, còn quân cờFkO là tấHXt cảhn nhữEng ngườVSHi tham gia. Hai ngôi vịHX King chính là ngườXni đUGánh cờAE.

Nhưng thế này đXểAX làm gì !?

Trận pháp trung tâm ở đbrAâu !?

Chẳng lẽ phảGoi đAEấHXu đpBwến khi một bên ngã xuống thứpBwđVó mới hiện ra !?

Hàng loạIpIt câu hỏi cấFp tốc hiện ra trong đhnầAXu King trong một cái nháy mắhnt. ChỉMot liếc sơ qua, hắpBwn cũng có thểMot biết đGoược cách sử dụng bàn cờokn này như thế nào, nhưng lý do đAXểkXD mọi ngườDoFi cùng phảIpIi tham gia trò chơi này cũng quá khó hiểkXDu đbrAi.

Rốt cuộc cô ta muốn làm gì đFAWây !?

Boss à !? Rốt cuộc ngườhni muốn làm gì đXnây !? – Phía bên kia, Richard cũng nhăn nhó, Lục Vân Tiên không hề nói gì với hắFkOn về bàn cờIhM này cảwMc.

Thế là thế nào chứS !?

...
Chương trước Chương tiếp
Loading...