Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen

Chương 35



- Vậy chứ ai đó gần cả tháng trời mất tích, tự nhiên giờ theo dõi em là sao?- Bé nhi tay chống cằm ra chiều suy nghĩ chờ câu trả lời của tui...

tui ấp a ấp úng trả biết xoay xở ra sao thì em nó bồi thêm

- Vậy chứ ai đó gần cả tháng trời ko nhắn nổi 1 cái tin nhắn cho em, giờ tự nhiên theo dõi em là sao- Lần này đôi mắt 2 mí của em căng ra chăm chú nhìn tui..

tui cười cầu tài mà chỉ biết nói:

- Bởi vậy... bởi... - Tui ấp úng suy nghĩ ko bít nói gì

- Bởi vậy sao - Con bé 1 tay khoanh trước ngực, 1 tay xoa xoa cái cằm nhòn nhọn, mắt nheo lại chờ câu trả lời thỏa đáng từ tui

- Thì bởi vậy hôm nay anh tìm em để dẫn em đi ăn đền bù lại nè - Tui chợt nghĩ ra cái câu này ko thể mượt hơn được nữa

- Ủa vậy chứ sao gặp em từ đầu ko rủ luôn, mà phải lén lút theo sau mãi rồi đợi khi bắt gặp mới rủ - Con bé bắt bẻ

Mẹ nó chứ, theo như tình hình từ cuba gửi về thì tui đang trong thế chủ động cơ mà, tự nhiên giờ bị con bé vặn họng rơi cái tỏm xuống thể bị động rồi

- À thì... thôi vô quán ăn đi, rồi từ từ anh trả lời, đứng giữa hàng quán người ta vậy tự nhiên nói chuyện chắn hết mặt tiền quán người ta rồi...

- Hì hì, cái này được nè, tìm quán nào đi - Con bé nheo mắt lại cười

thế là 2 đứa tản bộ đến đầu cổng chợ đêm để tấp vào 1 quán ăn vừa đi tui vừa sẽ nghĩ sẽ chuẩn bị nói gì khi ngồi xuống ghế. Chứ nãy giờ bị con bé bắt bẻ giữ quá, văn phong ý tứ nó bay chí chóe trên trời rồi

Gọi bia, mồi ra xong xuôi, Bé Nhi vẫn đếu quên được cái câu hỏi cũ

- Sao nói thật cho em biết đi, sao tự dưng lại đi theo em vậy?

- Ừ thì tại mấy tuần này ko gặp em, ko biết em như thế nào, nên anh mới...

- Ủa vậy sao anh ko gọi đt em 1 tiếng

- Tại vì... anh... - Tui ngập ngừng

- Vì anh ngại hả - Con bé bậm môi lại, đá ánh mắt sắt lẹm về phía tui

- Thì tại hôm qua, ko thấy em nhắn tin, anh tưởng em bị gì rồi

- Trời ơi, hôm qua máy em hết tiền nên ko nhắn tin được đó thôi, anh làm gì ghê vậy - Hihi, tưởng anh ko quan tâm mấy tn em gửi chứ.

- Đâu có

- Ủa vậy chứ sao anh ko nhắn lại, bộ vẫn còn giận em hả - Bé Nhi ngậm ngừng

- Ừ, trước đó thì có, nhưng nghĩ lại thì hết rồi

- Sao lại hết - Con bé hỏi 1 câu hết sức vớ vẩn đếu biết nói sao

- Thì tính anh đâu có giận ai dai đâu

- ờ ko có dài ha, có gần cả tháng à - Con bé làm cái mặt đểu giả

- Bắt bẻ nữa là anh giận tiếp đó nha, tui lườm sát rạt

- Hihi biết rồi, ghẹo có tí đã cọc rồi...

- Nói anh nghe coi, cả tháng này làm cái gì ko ?

- Thì sáng em ngủ tới trưa, zậy ra tiệm ăn, rồi chiều đi học Anh Văn ở trung tâm, tới tối thì đi chơi đây đó vs mấy con nhỏ bạn.

- Vậy thôi hả - Tui chờ đợi 1 việc gì đó nữa của con bé sẽ nói tiếp

- Hết rồi - Bộ muốn làm gì nữa hả

- À không, thôi đồ ăn ra rồi, ăn phở rồi, còn bụng ăn nữa không - Tui cố ý bẻ ngang câu chuyện, bởi vì biết điều tui muốn nói thời điểm này là ko hợp lý tẹo nào

- Xồi ôi, bình thường anh trai, chuyện nhỏ - Con bé trề môi ra tru tréo

Khui bia, 2 đứa cụng rổn rẻng và nói chuyện linh tinh. Ít ra thì tui cảm giác thì sợi dây khoảng cách giữa 2 đứa ít nhiều cũng rút ngắn lại rồi. Cũng ko còn như cái lúc tui chở em về hồi bữa. trong lúc 2 đứa đang uống, lâu lâu cũng có mấy dân chơi ngồi bàn bên cạnh thò ly bia ra cụng với bé Nhi, con bé cũng cười mỉm rồi cụng lại. Chung quy chắc cha con nhà nó cũng địa bé Nhi nãy giờ rồi nên giở trò muốn làm quen. ăn uống 1 hồi sau cảm thấy đến lúc rồi, tui mới bắt đầu giải đáp thắc mắc mà tui cần tìm lại giải về con bé

- À nè em

- Dạ sao anh

- Có chuyện này anh muốn nói với em

- Dạ sao chuyện gì

- Cái vụ hôm đi với bé Nhy đó

Bỗng mặt bé Nhi đang vui bỗng tắt hẳn

- Dạ rồi sao anh

- Thực ra anh với Nhy ko có gì đâu, chỉ coi nó như em gái thôi

- Ủa vậy hả - Mặt con bé y như giải tỏa 1 điều gì đó

- Ừ, hôm em rủ anh, anh từ chối, quả thực là anh cũng hơi mệt, với lại đầu đang đau, ngại đội nón bảo hiểm lắm. nên từ chối, lúc sau thì bé Nhy nó đến tận nhà rủ anh đi, anh cũng tội con bé đường xa mò lên đây, ko đi cũng thấy kì, rồi tui kể cho bé Nhi nghe cái vụ ko đội nón bảo hiểm gặp hugo

- Trời, chị như dữ vậy à - Con bé há hốc mồm kinh ngạc

- Ừ, đã vậy cũng y như em, bào cũng khỏe lắm

- Xí, cái anh này, lúc nào cũng đem em ra so sánh với chị Nhy ko hà

- Mà nè, còn cái lời hứa mà anh hứa với em hồi dưới quê đấy, em nhớ ko ?

- Anh đừng có hỏi em nhớ ko? mà phải hỏi ngược lại là anh đã quên chưa đó

- Hì, vậy anh hỏi em nhé - Tui trở lại cái giọng ôn tồn chân thành

- Em nghĩ sao nếu như cái anh chàng em thầm yêu dám cho em cơ hội trong khi em ko biết yêu chính bản thân mình trước ?

Con bé cùi gằm mặt xuống bàn

Em nghĩ sao trong khi lúc nào em cũng hở tí chuyện gì ko vừa ý cái là em bắt đầu làm ba cái chuyện linh tinh để cho người khác tức chết? em còn trẻ bồng bột quá em biết ko, nhiều khi em phải học cách chấp nhận những chuyện ko mong muốn xảy ra. sống ở đời còn nhiều thứ em chưa nếm trải, mới có tí em đã vậy rồi thì sau này ra sao ? em có nghĩ anh chàng em thầm yêu, anh ta có chấp nhận cái chuyện em giận anh ta cái là em thân mình ra cho người thỏa mãn ko ?

Bé nhi lúc này thì vục mặt lên cười mỉm và nhìn tui bằng ánh mắt tinh quái:

vậy khi em làm vậy rồi, cảm giác anh ra sao ?

- Anh có thấy ức chế ko ?

- Có cảm thấy bị ai đó phá vỡ lời hứa ko ?

- Hi, em làm vậy cũng chỉ để cho trải qua cái cảm giác mà em đang ghánh chịu thôi

- Anh hiểu, nhưng cũng đâu đến mức mà em phải làm đến mức đó, thì làm sao anh ta cho em cơ hội được

- Vậy nếu như mọi chuyện không phải như vậy ? thì anh nghĩ sao ? có dám cho em cơ hội ko ?

- Ko như vậy nghĩa là sao ? - Anh không hiểu, anh không hiểu từ cái tn trước em đã gửi rồi

Lúc này 2 đứa cũng hơi ngà ngà rồi, nên những mẩu đối thoại trên có vẻ hơi sến đụ 1 xíu, hơi vòng vo loằng ngoằn xíu

- Em nói rồi, anh ngốc lắm. anh ko hiểu được em đâu. Từ lúc sau cái buổi tắm sông dưới quê em với anh, nghe lời anh khuyên thì em đã suy nghĩ lại rồi nên cũng chả tiếp ai nữa đâu.

- Vậy sao em còn

- Gượm đã để em nói tiếp, cái tối hôm gặp anh vs chị Nhi ở chợ đêm, em chỉ bày trò chọc anh lúc giữa đêm thôi, thực ra em ngủ có mình ên trong đó à.

- Vậy còn hôm anh chở em, cái thằng - Tui hỏi dồn

- Thằng đó là bạn em, nó bị gay anh ơi. nó chơi chung nhóm với bọn em(về sau mới biết nhóm con bé còn có cả less và bê đê mịa cái băng đảng của em bá đạo thật. em nhờ nó giúp em thôi. vô đó em vs nó tâm sự chuyện tình cảm rồi lăn ra ngủ thôi

- Ủa thiệt vậy hả - Tui sáng mắt ra vì vừa vén đc 1 bí mật làm tui chập chờn gần cả tháng trời

- Ko tin thì em gọi nó ra cho anh gặp

- Hì, thôi. Giờ thì anh hiểu mọi chuyện rồi. em cũng đóng kịch tài quá hen - Tui lườm con bé

- Hehe, bé Nhi mà - Con bé giương con mắt láo lếu nhìn tui

- Mà anh sẽ nghĩ em ra sao, nếu như em ko kể anh biết chuyện này ?

- Chắc... anh... chắc anh giận em dữ lắm đó

- Hihi, em nói rồi, em ko hiểu được em đâu

Sau khi hiểu ra mọi chuyện đầu đuôi, thì tui cũng nhẹ nhõm người, ít ra cái tính trẻ trâu nông nổi của em chắc cũng đã bớt lại. chưa bao giờ tui thích bị troll như hôm nay, nói chung con bé cũng khá láu lỉnh mà bày ra ba cái trò này. cũng may là hôm nay mọi chuyện cũng đã sáng tỏ, nếu ko chắc tui bị mất đi 1 người như em rồi. Bây giờ thì có lẽ con bé cũng gần như dứt ra được cái nghê này rồi, vậy coi như thành công cũng được 60%, 40 % còn lại tui phải làm là giúp em dứt điểm công việc này, định hướng lại cho em cái tư tưởng về tình yêu và vạch ra cho con bé 1 lối đi trong tương lai, cho con bé bước tới, vì bây giờ tui thấy em sống chả có mục đích gì cả, chứ ko thể nào ăn ở ko như vầy, vì con bé còn trẻ mà đã nghỉ học sớm vậy rồi dễ sa ngã lắm. (mà đã sa ngã cmnr) và cuối cùng là giải quyết cái lời hứa của tui với em. tui ko thể yêu em (lý do tui đã từng nói) nhưng cũng ko thể bơ cái lời hứa mà quẳng nó qua 1 bên... Bất chợt trong đầu tui nảy ra 1 suy nghĩ

Tại sao mình ko kết hợp cả 2 cái lại nhỉ: "trước mắt tui sẽ tạm thời "sẽ là bạn trai của em" vì như vậy, đã giải quyết song cái lời hứa với em, và trong vai trò 1 người bạn trai, tui cũng dễ dàng để uốn nắn em hơn, trước mắt là tui suy nghĩ vậy, còn về sau để làm thế nào tui tách mình ra khỏi em, mà em vẫn ko quay trở lại con đường cũ mà có 1 nghề nghiệp ổn định thì chuyện đó cứ từ từ, tui sẽ tính sau…
Chương trước Chương tiếp
Loading...