Túng Sủng Nhất Thiên Kim Hoàng Hậu
Quyển 1 - Chương 18: Cảm giác còn sống
Nàng ~ Thiên Thanh Hoàng không phải thánh mẫu, không có nhiều thiện tâm như vậy, thiên hạ này có ra sao thì cũng cùng nàng có quan hệ gì đâu, nàng chỉ cần để ý đến nàng là được rồi.“Tiểu thư! Đêm nay cung yến ngươi có đi không?” Hoan Hỷ hỏi, nàng biết tính tình Thiên Thanh Hoàng không thích những nơi như vậy, nhưng là đêm nay có chút đặc thù.“Đi…” Đi! Thiên Thanh Hoàng chưa nói xong, thân thể đã đột ngột phát hỏa, lập tức tất cả đều trở nên đỏ bừng, giống như trứng tôm bị nấu chín, mồ hôi không ngừng thấm ướt.“Tiểu thư!” Hoan Hỷ kinh hô: “Hoan Lạc mau tới đây, tiểu thư phát bệnh!”“Tiểu thư! Ngươi thế nào? A!” Hoan Lạc luôn luôn trầm ổn cũng trở lên gấp gáp, khi chạm đến đến thân thể nóng rực của Thiên Thanh Hoàng, thiếu chút nữa khóc ra.“Chúng ta trước đem tiểu thư đến mật thất!” Hoan Lạc mạnh mẽ khiến chính mình trấn định, cùng Hoan Hỷ đem Thiên Thanh Hoàng chuyển qua bên giường, thân thủ ở chân giường mạnh mẽ vỗ xuống, vách tường lập tức mở ra, một trận gió lạnh tùy ý thổi qua.“Đến, cẩn thận một chút!” Hai người nâng Thiên Thanh Hoàng thật cẩn thận đi vào, càng vào bên trong độ ấm càng thấp, có nơi thậm chí còn kết băng.Thông đạo đi xuống ước chừng một trăm mét, nơi này chính là mật thất, thông đạo cuối chính là một sơn động nhỏ, ở trong sơn động kết đầy hàn băng, liếc mắt một cái cũng tựa như đi tới Bắc Cực.Mũi Hoan Hỷ cùng Hoan Lạc đều bị đông lạnh đến ửng đỏ, cũng may là có nội công hộ thể nên không bị đông cứng, nhưng Thiên Thanh Hoàng lại không giống vậy, nàng toàn thân như bị hỏa thiêu, mồ hôi liên tiếp nhỏ xuống, ở thời điểm chạm đến mặt băng liền kết thành băng!Đem Thiên Thanh Hoàng đặt lên giường băng, hai tỷ muội mới hô một hơi!“Lại là Cửu Cửu Trùng Dương!” Hoan Lạc nói, nhìn Thiên Thanh Hoàng khắp người đỏ bừng nằm trên giường băng, hận không thể người đang nằm là chính mình.“Tiểu thư cũng không nói chính mình rốt cuộc là bị làm sao, mỗi lần phát tác đều tự ép buộc thành như vậy, làm ta hảo đau!” Hoan Hỷ không còn có thái độ đùa giỡn bình thường, hé ra khuôn mặt bánh bao sắp phát khóc.Hoan Lạc vẻ mặt lo lắng: “Năm trước khoảng cách Trùng Dương là năm ngày, lần này cư nhiên đến bảy ngày, tiểu thư bệnh tình đã tăng thêm a!”“Ô ô ô! Tiểu thư là người tốt, tại sao lại bị tra tấn như vậy?” Hoan Hỷ thương tâm ôm đầu vai Hoan Lạc.Hoan Lạc an ủi vỗ vỗ tay nàng: “Không sao! Chúng ta trước đi lên xử lý chuyện bên ngoài, tiểu thư đột nhiên mất tích bảy ngày, chỉ sợ phải vô cùng cẩn thận!” Nhất là tại thời điểm mấu chốt này.Thiên Thanh Hoàng cả người giống như đặt mình trong biển lửa, tuy không thể thanh tỉnh nhưng ý thức vẫn còn, cũng có thể rõ ràng nghe thấy chuyện Hoan Lạc cùng Hoan Hỷ nói. Nàng biết các nàng lo lắng cho mình, trong lòng tuy ấm áp, nhưng nháy mắt lại bị đau đớn khôn cùng chiếm cứ.Đây là lần thứ mấy? Từ khi nàng đến thân thể này, hẳn là đã mười lần, một năm một lần, nàng đã đến đây mười năm a!Mười năm! Thật giống như nằm mơ, nàng không phải từ mười năm trước cũng đã chết sao? Vậy mà hiện tại nàng lại chân thực sống ở đại lục xa lạ này, hàng năm phải chịu một lần đau đớn, tuy rằng rất đau, nhưng lại chân thực nhắc nhở nàng, nàng thật sự còn sống.Linh hồn đau đớn là thứ người thường không thể nhẫn nại, Thiên Thanh Hoàng rất muốn muốn ngủ cho qua, nhưng là nàng biết rõ không thể. Nếu giờ phút này nàng buông tha ý thức, chỉ sợ sẽ không còn cơ hội tỉnh lại!Vì sao nàng phải chịu đau đớn như vậy, Thiên Thanh Hoàng đến nay còn chưa rõ, tuy rằng rất khó khăn, nhưng cũng không uổng phí chút nào, ít nhất sau mỗi lần đau đớn qua đi, nội lực của nàng sẽ gia tăng mười năm, thân thể của nàng giờ phút này đã có được trăm năm nội lực, trừ phi gặp phải lão yêu trên trăm tuổi, bằng không trên đời này không ai có thể so sánh với nàng.Nói ra chỉ sợ người khác hâm mộ ghen tị, nhưng quả thực đại giới này có mấy người được như vậy?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương