Tương Tư Chốn Bồn Hoa

Chương 2: Đụng độ Thục phi



"Ừm...Đến đó thôi.Ta muốn thăm phụ hoàng một chút." Trong mắt Ly Âm hiện lên sự ưu thương. Phụ hoàng luôn yêu thương, bảo vệ cùng thiên vị nàng.

Người phụ hoàng oai hùng,khí phách năm nào của nàng hiện tại lại bị bệnh tật quấn thân.Không thể xuống nổi giường, ốm đau liên miên luôn luôn phải dùng thuốc.

Thời gian....không bỏ qua một ai a.

Đưa ra tay ngọc,Xuân Hoa liền tiến lên đỡ lấy nàng.Váy dài chấm đất,thướt tha trong sắc hoa của ngự hoa viên.Chỉ một bóng lưng cũng đủ hớp hồn người.

______Càn Thanh cung_____

"Tham kiến công chúa điện hạ."Chung tổng quản,nô tài đắc lực bên cạnh hoàng đế ngay khi thấy bóng dáng Ly Âm từ xa liền nhanh chóng chạy đến hành lễ tiếp đón.

"Chung công công,mau đứng dậy đi." Ly Âm hơi nâng Chung công công đứng dậy.Vị lão nhân gia này trong lòng nàng cũng không phải nằm ở vụ trí nô tài.

"Công chúa là đến thăm bệ hạ sao??"Chung tổng quản vẫn như vậy mà giữ đúng sự kính cẩn nên có,nhẹ giọng hỏi Ly Âm.

"Phải.Phụ hoàng không biết bây giờ có tiện không?!" Ly Âm đưa mắt nhìn cánh cửa uy nghiêm khắc hình rồng đang đóng chặt hỏi.

"Tiện,đương nhiên tiện.Bệ hạ nhớ thương công chúa đã từ sớm đâu.Hiện tại Thục phi đang hầu hạ hoàng thượng uống thuốc, công chúa xin đợi một chút, lão nô vào thông báo sẽ nhanh thôi." Chung tổng quản nói xong liền nhanh chóng đi vào.

"Thục phi?!" Ly Âm đứng đó,mắt vẫn nhìn thẳng về phía cửa nhẹ giọng phun ra hai chữ.

Xuân Hoa tiến lên nhỏ giọng nói vài câu mắt Ly Âm liền trầm xuống.

Trong lúc Ly Âm đang suy nghĩ thì Chung tổng quản đã trở lại cung kính mời Ly Âm vào trong.

Vừa bước vào trong,mày Ly Âm đã nhíu cả lại.Mùi thuốc quá nặng sộc thẳng vào mũi còn pha lẫn thêm chút hương liệu.

Quá nồng, không khí thiếu thông thoáng.Ở trong nơi này, không bệnh cũng sẽ trở thành bệnh a.

Thật là....bà ta vừa tới liền làm đảo lộn hết thảy thứ mẫu hậu nàng sắp xếp.

"Chung tổng quản "

"Có lão nô thưa công chúa." Chung tổng quản ngay từ đầu đã đi theo tiến lên đáp lời Ly Âm.

"Cho người mở hết cửa nhỏ cho phong thông thoáng một chút.Dập tắt tất cả các lư hương, từ nay không được dùng hương nữa. Mang chỗ mành trướng dính hương liệu cùng dược liệu đi thay cả cho ta." Ly Âm quyết đoán phân phó,không chút nể mặt ai là người kêu đóng cửa hay là ai bảo đốt hương.

"Vâng thưa công chúa. " Mắt Chung tổng quản nổi lên ý cười.Quả nhiên là mẫu thân cùng nhi nữ...thật giống nhau.Đáp lời xong liền ngay lập tức phân phó người thực hiện.

Ly Âm đang định bước vào phòng trong thì đã có người từ trong đi ra.Ánh mắt sắc bén,bực tức, môi mím chặt có lẽ là không thích những việc nàng phân phó chi Chung tông quản.

"Công chúa làm vậy là có ý gì??!Bổn cung rõ ràng là muốn tốt cho hoàng thượng tị sao công chúa lại phải vứt hết đi." Giọng nói không chút nào che giấu bất mãn cùng khiển trách.

"Khoan hãy nói đến việc đó.Thục phi nương nương quả nhiên vất vả chăm sóc phụ hoàng đến mụ mị đầu ốc,ngay cả việc gặp bổn công chúa phải hành lễ cũng đã quên mất." Mắt phượng hơi nhếch lên,tràn ra bá khí khiến người khác cảm thấy nguy cơ.

Tuy muốn cãi nhưng cuối cùng Thục phi vẫn cúi xuống thân mình mà hành lễ với Ly Âm.Vừa nhún người xong lập tức đứng dậy.

"Bổn công chúa vẫn chưa miễn lễ,quả nhiên thiếu phép tắt như vậy.Bổn cung chúa nhất định sẽ nói với mẫu hậu cử một ma ma dạy lễ nghi lại từ đầu cho người nhé.Thục phi nương nương.?!" Ly Âm vẫn như cũ nhàn nhạt nhìn nàng ta nói.

Ánh mắt nàng ta trừng lớn không thể tin,trước giờ ba ta chưa từng bị như vậy.Nhưng cũng chỉ có thể cắn răng,cúi thân mình hành lễ một lần nữa.

Ly Âm nhìn bà ta hành lễ nhưng không mở miệng bảo đứng dậy nên bà ta chỉ có thể giữ nguyên tư thế.Vẻ ngoài bà ta bảo dưỡng vô cùng tốt,nhìn như chỉ vừa mới ba mươi nhưng thật ra bà ta đã bốn mươi mấy.

Xương cốt không còn khỏe như trước đây,đứng một chút liền mỏi đến run chân.

Đợi đến khi các nô tai dọn dẹp xong tất cả thì Ly Âm mới cho bà ta đứng dậy.

"Thục phi có thể trở về Cẩm Tú cung rồi.Sau này phải đợi truyền như hôm nay mới được tới.Đừng ầm ĩ như vài ngày trước,rất khó coi." Nói xong Ly Âm chuẩn bị  đi vào nội điện thì bị Thục phi gọi lại.

"Nguyệt Hy công chúa,ngài vẫn chưa trả lời bổn cung đâu." Tuy biết không thể làm gì nhưng Thục phi vẫn muốn khiến Ly Âm khó chịu một phen.

Trong lòng bà ta nghĩ là Ly Âm làm vậy chỉ vì khó chịu bà ta muốn gây khó dễ thôi.Trước mặt đám nô tài phải lấy lại chút uy phong nếu không truyền ra ngoài thì mặt mũi bà ta để ở đâu.

"Câu trả lời của bổn cung chúa chính là nếu sống đến chừng ấy tuổi mà vẫn không biết được bổn công chúa làm vậy để làm gì thì quá ngu xuẩn rồi. Nên chết sớm một chút." Nói xong cho Thục phi một nụ cười xong đi vào trong.

"Ngươi_" Thục phi tức giận định gọi Ly Âm lại "giáo huấn" thì bị Chung tổng quản cắt ngang.

"Nương nương, mau trở về đi.Hoàng thượng cần nghỉ ngơi." Trên mặt Chung tổng quản cũng không có quá nhiều cung kính nói.

Tuy rất muốn giáo huấn nô tài ngăn mình lại một phen nhưng đây là tâm phúc của hoàng thượng cho nên Thục phi đành ngậm bồ hòn làm ngọt.Tức tối xoay người đi ra ngoài.
Chương trước Chương tiếp
Loading...