Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 8: Từng cái bạo điểu (1)



Để sắc mặt của mọi người đại biến là, thanh âm này không ngờ là từ trong miệng Đỗ Phong phát ra. Bởi vì giờ khắc này hắn quay lưng về phía mọi người, vì lẽ đó không ai biết xảy ra chuyện gì. Chỉ nhìn thấy thân thể Đỗ Phong bắt đầu kịch liệt run rẩy, sau đó chậm rãi ngã xuống phía sau.

– Đỗ Phong!

Theo La Kiệt kinh hãi hô to một tiếng, Đỗ Phong rốt cục ngửa mặt ngã trên đất, hai tay run cầm cập bưng dưới khố, ở trên đất điên cuồng co giật lên, trong miệng không ngừng phát sinh tiếng kêu thảm thiết, như heo bị làm thịt.

Lúc này mọi người mới nhìn thấy, Lý Vân Tiêu chậm rãi thả chân phải xuống. Nguyên lai hắn là một cước đá vào mệnh căn của Đỗ Phong…

Nhìn ánh mắt nghĩ mà sợ của mọi người, Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ mở hai tay ra, vô tội nói:

– Các ngươi đều nhìn thấy, là hắn xông lên đánh ta, ta chẳng hề làm gì cả, chỉ là nhấc đầu gối chân phải lên mà thôi, ai biết hắn lại đụng vào, thật xui xẻo!

– Hóa ra là dùng đầu gối, tiểu tử này thật tàn nhẫn a!

Hết thảy nam tính học viên ở đây quan sát đều là cả người run cầm cập, tự động dùng tay bảo hộ phía dưới.

– A, ta xong đời!

Đỗ Phong khóc thét bưng đũng quần, ở trên đất thống khổ lăn lộn, trong hai tay chảy ra lượng lớn máu tươi cùng dòng chất lỏng sền sệt.

– Giết hắn, La Kiệt nhanh giết hắn cho ta!

La Kiệt phẫn nộ đem nắm đấm đùng đùng chỉ thẳng về hướng Lý Vân Tiêu.

– Lý Vân Tiêu, ngươi quá ác độc rồi, lại dùng chiêu số nham hiểm như vậy đối phó đồng học!

Lý Vân Tiêu vô tội nói:

– Người cũng không thể vô liêm sỉ như vậy, mọi người đều nhìn thấy, là chính hắn đụng tới. Ít nhất có hơn mười vị đồng học có thể làm chứng cho ta.

– Ngươi…

Hắn nhất thời giận dữ, nhưng tình huống nhìn qua xác thực là như vậy, ngay cả hắn cũng không thể nhìn ra đầu mối gì, chỉ có điều tại sao có thể có chuyện quái dị như thế?

Mỗi người ở đây trong đầu cũng là ý tưởng giống nhau.

– Đúng vậy, là tiểu tử kia tự mình xông lên, đánh người lại đụng vào tiểu kê kê của mình, thật là kỳ quái, quả thực là chưa từng nghe thấy.

– Bất kể nói thế nào, ngươi cũng trốn không thoát quan hệ!

La Kiệt bực tức nói:

– Ngày hôm nay ta muốn hủy mệnh căn của ngươi, lại phế tứ chi của ngươi, báo thù cho Đỗ Phong!

Bóng người hắn lóe lên, liền xông lên trước, tựa hồ trong lòng có chút kiêng kỵ, không như Đỗ Phong chính diện bắt nạt, mà là nghiêng người đánh xuống một quyền!

Quyền phong như kiếm, lực phá nghìn cân!

– Thật mạnh, người này không ngờ là cao cấp Vũ đồ, tiểu tử kia phiền phức rồi!

– Bảy đạo mạch luân lấy đạo thứ năm làm bình cảnh, sau khi vọt qua liền có thể gọi là cao cấp Vũ đồ, không biết người này mở ra mấy đạo?

– Sau năm đạo mạch luân, một đạo một thiên địa, ta nhìn hắn Thân Quyền hợp nhất, lực phá nghìn cân, hẳn là vừa mở ra đạo mạch luân thứ năm, nhưng cũng đầy đủ để tiểu tử kia ăn quả đắng.

– Lý Vân Tiêu, mau tránh ra!

Hàn Bách vội vàng hét lớn một tiếng, múa song quyền, muốn lao lên cứu viện. Tuy hắn không phải là đối thủ của La Kiệt, nhưng sau một quyền nhiều lắm là gãy xương trọng thương, nếu Lý Vân Tiêu trúng một quyền kia, còn có thể sống cũng là kỳ tích.

Coong!

Hai tay nắm chặt chuôi kiếm, dùng sức nhấc lên hắc thiết trọng kiếm cắm trên mặt đất, mũi kiếm nhắm thẳng vào La Kiệt, che ở trước người. Nhưng dáng vẻ vất vả kia, thân thể cầm đại kiếm cũng lay động bất ổn, tựa hồ gió thổi liền ngã.

– Ầm!

Thanh âm từ trên thân kiếm truyền ra, một quyền của La Kiệt lại trực tiếp đánh vào trên đại kiếm, hơn nữa là trên mũi kiếm!

– A, bàn tay của ta!

Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, tay trái của La Kiệt liều mạng che nắm tay phải, máu tươi như nước nhỏ trên đất, đau đớn từ trên bàn tay truyền đến, càng làm cho hắn hoảng sợ chính là, tựa hồ ngón tay cũng ở dưới đòn đánh này, đã bị gãy mất rồi.

Song quyền của Hàn Bách vung đến một nửa, cũng triệt để dừng lại, cả người dại ra.

– Đây là tình huống thế nào?

Hiện tại coi như là kẻ ngu si cũng biết có vấn đề.

– Xảy ra chuyện gì? Hắn coi mình là Võ sĩ, có nguyên khí kình phong, thân thể có thể chống lại đao kiếm sao?

– Trên đời tại sao có người ngu như vậy? Ta xem là tiểu tử cầm kiếm kia có vấn đề!

– Ta cũng cảm thấy không đúng, nhưng trên người tiểu tử kia rõ ràng không có nửa phần nguyên lực, nắm Hắc thiết trọng kiếm cũng rất chật vật. Hơn nữa, ta rõ ràng nhìn thấy là chính hắn hướng về mũi kiếm đánh tới!

– Hừm, giống hệt tình huống lúc trước của tiểu tử bạo điểu này, thực sự là gặp quỷ!

Tất cả mọi người kinh ngạc nghị luận, lấy nhãn lực của bọn họ tự nhiên không nhìn ra huyền cơ. Tuy rằng Lý Vân Tiêu hoàn toàn không có thực lực, nhưng ánh mắt độc ác, là Vũ Đế đỉnh cao, đám Vũ đồ không có nguyên khí này, có thể đánh trúng hắn mới là có quỷ.

– Hừ, nếu ngay cả mấy Vũ đồ cũng thu thập không được, vậy ta trực tiếp đập đầu chết!

Hắn hừ lạnh vác lên trọng kiếm, từng bước một hướng La Kiệt đi đến.

– Dám ra tay với bằng hữu của ta, ta phế song quyền của ngươi!

Hắn đột nhiên chém xuống một kiếm, La Kiệt cảm giác được nguy hiểm, nhưng cũng sợ hãi phát hiện, chiêu kiếm này nhìn như vô cùng chậm rãi, nhưng lại bao phủ hết thảy tử huyệt cùng đường lui của hắn. Thật giống như mình hoàn toàn mở rộng tay, nằm ở trên thớt gỗ chờ đối phương chém.

Loại cảm giác vô lực này, mặc dù đối mặt những Võ sĩ Nhất Nguyên cảnh kia, cũng chưa bao giờ có!

– A!

Đại kiếm không lệch đi chút nào, vừa vặn chém vào tay trái của hắn, đột nhiên tuôn ra một đoàn sương máu, hai tay đều là máu me đầm đìa.

– Nếu muốn giết ta, lại bạo chim nhỏ của ngươi!

– A, không, ta biết mình sai rồi! Vân thiếu, tha cho ta đi!

Ầm!

Đại kiếm lần thứ hai vỗ vào hạ thân của La Kiệt, tiếng vang này để hết thảy nam học viên vây xem run cầm cập lên, lạnh cả người không thôi.

– Đại, đại ca, vừa nãy tại sao tiểu tử kia đứng ở đó không nhúc nhích cho hắn chém?

– Ta, ta cũng không biết, a… Đừng, đừng quản… Chúng ta vẫn là đi nhanh lên. Tiểu tử này ra tay độc ác, không cẩn thận lại rước họa vào thân. Hiện tại trong đũng quần ta đều ướt!

– Còn có ngươi!

Lý Vân Tiêu đi tới bên người Đỗ Phong đang lăn lộn, đại kiếm vung vẩy xuống, nhất thời đánh gãy kinh của hai tay hắn. Đỗ Phong cùng La Kiệt lập tức giống như nhau, đau đến hôn mê đi.

– Lý, Lý Vân Tiêu, ngươi, ngươi đúng là Lý Vân Tiêu sao?

Đến thời khắc này Tần Như Tuyết mới phản ứng được, không thể tin được nhìn tất cả trước mắt.

Thấy hay thì nhấn chia sẻ nha, cám ơn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...