Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường

Chương 18: ⊹⊱ Vòng thi thứ hai ⊰⊹



Vòng thi thứ hai: Hỏi đáp

- “ Khép lại vòng thi thứ nhất, bây giờ chúng ta sẽ bước sang vòng thi thứ hai, vòng thi hỏi đáp. Ở vòng này, ban giám khảo được quyền đưa ra 3 câu hỏi tự chọn cho 2 thí sinh của chúng ta trả lời.”

- “ Nào, xin mời ban giám khảo.”

- “ Câu hỏi đầu tiên dành cho hai em” - Một giáo viên nói - “ Một câu hỏi khá quen thuộc đối với chúng ta, 2 em nghĩ sao về chất lượng giáo dục của học viện Royal?”

- “ Mời Minh Châu.”

- “ Thưa cô, theo em, chất lượng giáo dục của học viện Royal rất tốt, xứng danh là học viện hàng đầu đạt chuẩn quốc tế, giáo viên rất tận tình, cơ sở vật chất hiện đại. Em rất thích môi trường giáo dục của Royal.”

Minh Châu cung kính trả lời, câu trả lời làm cho rất nhiều người hãnh diện, nhất là ban giám hiệu nhà trường.

- “ Cảm ơn câu trả lời của em, còn Thiên Nhi, suy nghĩ của em như thế nào?”

- “ Cơ sở vật chất hiện đại, nhưng chất lượng giáo dục quá lỏng lẻo, giáo viên không tận tình, có sự bất công đối với các tầng lớp học viên khác nhau. Học viên không có ý thức học tập. Môi trường giáo dục của học viện này là bên ngoài hòa nhoáng, bên trong rỗng tuếch, đó là suy nghĩ của em.”

Câu trả lời của Thiên Nhi làm cho rất nhiều người đen mặt trước giờ chưa ai dám cả gan phê bình thẳng thừng như thế, kể cả các vị phụ huynh.

- “ Dựa vào đâu mà em lại nói như thế?” - Một giáo viên hỏi.

- “ Dựa vào thực tế, đó là những ấn tượng của em trong mấy tháng vừa qua.”

- “ Em... nếu đã không thích môi trường giáo dục ở đây thì tại sao em lại theo học trường này?”

- “ Đơn giản vì ở đây có thứ để em theo đuổi.”

- “ Đó là gì?”

- “ Đây là vấn đề riêng tư, em không cần thiết phải trả lời.”

Ban giám khảo có khá nhiều người bực mình vì thái độ của Thiên Nhi nhưng cũng có những người rất hứng thú với cô, điển hình là Lâm phu nhân.

- “ Anh, anh thấy cô bé đó như thế nào?”

- “ Rất thẳng thắn, có cá tính, hình như hơi giống thằng con nhà mình.”

- “ Đúng thế, em rất thích cô bé đó.”

- “ Rồi sao? Không phải em tính bắt nó về làm con nuôi đấy chứ?”

- “ Con nuôi cái gì? Sớm muộn gì nó cũng sẽ trở thành con dâu chúng ta thôi.”

- “ Con dâu? Sao em biết Phong có thích nó hay không?”

- “ Anh cứ chờ đi rồi xem.” Nói xong, bà ấy hướng mắt về phía sân khấu cười gian gian (=.=')

***

- “ Được rồi, cảm ơn câu trả lời của em, xin mời câu hỏi tiếp theo.”

- “ Ta muốn hỏi hai con một câu hỏi” - Người vừa nói chính là phu nhân Hàn Thị - mẹ của Thiên Duy - “ Hai con nghĩ sao về tình yêu, và có đồng ý với hôn nhân sắp đặt hay không?”

- “ Thưa phu nhân, theo con, tình yêu là một thứ rất tuyệt diệu, tình yêu có thể cảm hóa được tất cả, con đã yêu nên con biết, tình yêu đem đến cho con rất nhiều điều tuyệt vời. Còn về hôn nhân sắp đặt tất nhiên là con đồng ý, hai người được định trước là sẽ kết hôn, đó không phải là duyên số hay sao ạ.” - Minh Châu trả lời, câu trả lời rất vừa ý Hàn phu nhân, vì bà ấy cũng có một cuộc hôn nhân được sắp đặt.

- “ Cảm ơn con, còn Thiên Nhi thì sao?”

Thiên nhi trầm ngâm một lúc, rồi cô nói:

- “ Tôi đã từng không tin vào tình yêu, nhưng đó là chuyện của quá khứ. Còn bây giờ, đã có một người sẵn sàng bảo vệ tôi, sẵn sàng chăm sóc cho tôi, chờ đợi tôi, có một người muốn tôi tin vào tình yêu của anh ấy, vì thế, tôi tin rồi. Tôi đã cảm nhận được thứ gọi là hạnh phúc đó. Còn về hôn nhân sắp đặt tất nhiên là tôi không đồng ý. Hai người gặp nhau và yêu nhau đó là duyên phận nhưng có tìm được nhau trong thế giới rộng lớn này hay không, đó là định mệnh. Được sắp đặt bên nhau nhưng không dành tình cảm cho nhau, hôn nhân như thế liệu có hạnh phúc? Ai đã từng trải qua chắc người đó hiểu.”

Câu trả lời của Thiên Nhi làm Hàn phu nhân phải suy nghĩ rất nhiều, đúng thế, bên chồng mình bao nhiêu năm nhưng có ngày nào bà cảm nhận được hạnh phúc không? Không hề, bởi vì trong trái tim người đàn ông đó, luôn tồn tại hình bóng của một người khác. Bao năm qua đi, những tưởng thời gian có thể làm phai nhòa đi tình cảm của ông ấy nhưng bà sai lầm rồi.

- “ Cảm ơn câu trả lời của con. Con... nói rất đúng.”

- “ Được rồi, xin mời câu hỏi tiếp theo.”

- “ Ta có một câu hỏi dành cho hai đứa.” - Lâm phu nhân nói. - “ Thời đại học, ta từng có một người bạn, cô ấy rất đẹp, hiền lành, thanh khiết, rất tốt bụng với tất cả mọi người. Cô ấy được rất nhiều người yêu mến và được bầu chọn danh hiệu thánh nữ ở trong trường. Các con nghĩ sao về hình tượng thánh nữ?” - Câu hỏi của Lâm phu nhân làm cho vợ chồng chủ tịch Minh Dương chột dạ, và làm cho Hàn chủ tịch ngạc nhiên tột độ, đôi mắt của ông ấy ánh lên nét bi thương và thẫn thờ như nhớ về một thời xa xôi nào đó.

Nghe câu hỏi của Lâm phu nhân, Thiên Nhi sững người mất vài giây, trong đôi mắt xanh tuyệt đẹp ánh lên tia bi thương. Hình tượng thánh nữ? Cái từ này cô đã từng nghe rất nhiều lần và cô không hề thích nó.

Vẻ mặt của Thiên Nhi không thể lọt khỏi tầm mắt của Lâm phu nhân.

- “ Thiên Nhi, ta muốn nghe ý kiến của con.”

- “ Đối với riêng con, con không hề thích hình tượng thánh nữ đó.” - Giọng nói băng lãnh hơn vài phần, đôi mắt xanh tuyệt đẹp trở về với nét lạnh nhạt vốn có của nó.

- “ Tại sao con lại không thích?”

- “ Hiền lành, thanh khiết, tốt bụng, cần thiết sao? Khi mà trong cuộc sống này người người lợi dụng nhau, vì lợi ích bọn họ có thể hy sinh tất cả, phản bội tất cả, thì những thứ đó cần thiết sao? Mẹ con, bà ấy từng là một thánh nữ, nhưng chính sự tốt bụng của bà ấy lại bị người ta lợi dụng, bị người ta phản bội. Vì thế con căm ghét hình tượng đó.”

Nghe câu trả lời đó, Lâm phu nhân trầm ngâm một lúc lâu.

- “ Còn đối với con thì ngược lại.” - Minh Châu nói - “ Con rất tôn sùng hình tượng thánh nữ đó, theo con đó là hình tượng đẹp nhất của một người con gái.”

- “ Ta có một câu hỏi nữa muốn hai con giải đáp, được chứ?”

- “ Được ạ.”

- “ Ta có một người bạn, cô ấy yêu một người, nhưng gia đình của chàng trai đó lại không chấp nhận cô ấy, vì chàng trai đó đã có vị hôn thê từ trước. Gia đình chàng trai đó gây áp lực, ép buộc, xúc phạm cô ấy, để buộc cô ấy buông tha cho con trai họ, và cuối cùng, cô ấy cũng chọn buông tay. Theo 2 con, cô ấy làm như thế đúng hay sai? Nếu là hai con thì hai con sẽ làm thế nào?”

- “ Theo con, cô ấy không nên làm thế, nếu là con, con sẽ tìm mọi cách để gia đình họ chấp nhận con, vì con yêu chàng trai đó.” - Minh Châu trả lời.

- “ Nhưng nếu như chàng trai đó buộc phải lựa chọn một trong hai, hoặc là làm tròn chữ hiếu, hoặc là vì tình, thì con làm thế nào?”

- “ Nếu là như thế, thì có lẽ con cũng lựa chọn như cô gái đó, vì con không muốn anh ấy hối hận đã không làm tròn chữ hiếu.”

- “ Còn con thì sao, Thiên Nhi?”

- “ Không thể đánh giá cô ấy đúng hay sai, vì đó là lựa chọn của cô ấy. Nhưng nếu là con thì con sẽ mặc kệ bọn họ.”

- “ Mặc kệ bọn họ?” - Lâm phu nhân khẽ cười, cô bé này rất có cá tính.

- “ Con chỉ quan tâm đến người con yêu lựa chọn như thế nào, còn những người khác con không quan tâm.”

- “ Vậy cũng có nghĩa là con đang ép người đó lựa chọn giữa tình yêu và tình thân, con không thấy là quá khó cho chàng trai đó hay sao?”

- “ Nếu người đó đã yêu con thì con tin anh ấy sẽ có cách giải quyết phù hợp.”

- “ Vậy nếu chàng trai đó lựa chọn tình thân thì sao?”

- “ Thì anh ta không xứng đáng để con yêu, bỏ cũng không tiếc.” - Thiên Nhi trả lời rất tỉnh bơ.

Lâm phu nhân cười cười, cô bé này, chắc chỉ có nó mới chế ngự được thằng con của bà.

- “ Ta rất thích câu trả lời của con, cảm ơn con, nếu ngày xưa, bạn của ta cũng có tính cách giống như con thì có lẽ bây giờ cô ấy đã hạnh phúc.”

***

- “ Vòng thi thứ hai đã khép lại, bây giờ chúng ta bước sang vòng thi thứ 3: Vòng thi năng khiếu.” - Ông MC tiếp tục bô lô ba la.

Hai thí sinh của chúng ta lui vào trong chuẩn bị cho phần thi tiếp theo.
Chương trước Chương tiếp
Loading...