Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh
Chương 11: Căn Cốt Cực Phẩm
Bạch Ngân thành.Tòa thành trì này lớn hơn nhiều so với Hắc Thạch thành, đường đi rộng rãi, cảnh tượng phồn hoa, người đi trên đường nối dài không dứt, bên đường thì thương phẩm rực rỡ muôn màu."Đánh dấu Bạch Ngân thành thành công!""Thu hoạch được 1000 điểm giá trị đánh dấu."Trần Mục hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi, tuy nhiên điểm giá trị đánh dấu không có cập nhật ngay lập tức."Tiểu Mục, có muốn mua chút gì hay không?" Trần Thiên Nam hòa ái nói.Trần Mục lắc đầu nói: "Ta còn tưởng Bạch Ngân thành được xây bằng bạch ngân, hóa ra chẳng qua chỉ là phòng ốc rộng hơn chút, đường đi rộng rãi hơn chút chứ cũng chẳng có gì vui cả."Bọn họ đi dạo một vòng trong Bạch Ngân thành thì lập tức trở về Hắc Thạch thành, lúc tới thì cần gần hai ngày, lúc trở về thì chỉ cần có nửa ngày.Buổi tối hôm đó thì bọn họ trở về Trần gia.Lần áp tiêu này tổn thất không nhỏ, Trần Mục thiếu chút nữa thì xảy ra chuyện trên đường, sau khi trở về, Trần Uy đề nghị: "Cha, sau này áp tiêu vẫn là đứng cho tiểu bối đi theo, nhà ta phải lập cái phép tắc.""Được."Trần Thiên Nam gật đầu đồng ý.Mặc dù sợ bóng sợ gió một trận, nhưng Trần Thiên Nam vẫn nói chuyện này ra cho Trần Nghiêm, Trần Nghiêm nghe được thì hoảng sợ một trận, lần sau cũng không dám để cho Trần Mục đi theo.Sau khi trở về Trần gia, Trần Mục khôi phục lại cuộc sống trước kia, mỗi ngày đều sẽ tới Diễn Võ trường để luyện kiếm.Nửa tháng sau.Ký chủ: Trần Mục.Cảnh giới: Kiếm Đồ cửu phẩm hậu kỳ.Giá trị đánh dấu: 820.Nhiệm vụ: Đánh dấu Huyền Hoàng bia.Nhiệm vụ ban thưởng: Thối Thể đan siêu phàm.Trong những ngày qua Trần Mục sử dụng giá trị đánh dấu để đổi lấy linh thạch tới tu luyện, cho nên cảnh giới tăng lên tương đối nhanh."Thối Thể đan siêu phàm!"Đây là bản cường hóa của Thối Thể đan, hiệu quả vượt trội hơn Thối Thể đan thông thường, có thể thối thể một cách hoàn mỹ.Huyền Hoàng bia của Hắc Thạch thành có thể đo đạc căn cốt, hàng năm đều có số lớn tiểu bối đi tới đo đạc, vài ngày trước gia gia hắn còn bảo phụ thân hắn báo danh cho hắn."Hai ngày nữa là có thể đi đo căn cốt, cũng không biết căn cốt này của ta có lợi hại hay không." Trần Mục nghĩ thầm nếu là Báo Đạo Kiếm thể thì căn cốt chắc sẽ không kém.Trần Mục rửa mặt xong thì đi tới đại sảnh ăn cơm, gần đây cha mẹ đều ở nhà, trong nhà trở nên náo nhiệt hơn, cơm nước xong xuôi Trần Mục sẽ đi dạo cùng với Đường Uyển một lát, sau đó thì đi tới Diễn Võ trường luyện kiếm.Nhị ca Trần Hạo gần đây thực lực tăng lên trên diện rộng, kiếm thuật ở dưới sự chỉ điểm của Trần Mục càng ngày càng cao, hắn đang chuẩn bị sử dụng Thối Thể đan để đột phá."Tam đệ, ngày mai ngươi phải đi đo căn cốt, thật chờ mong a." Trên mặt Trần Hạo nở nụ cười chất phác, hắn vẫn cho rằng Trần Mục là thiên tài.Thầm nghĩ tam đệ có thiên phú dị bẩm, nếu như căn cốt nghịch thiên thì tương lai không thể nào đo đếm được.Trần Mục chân thành nói: "Nhị ca, căn cốt và thiên phú tuy rằng quan trọng, nhưng quan trọng nhất vẫn là kiên trì cố gắng không ngừng."Trần Hạo cười ngây ngô nói: "Nói cũng đúng."Hắn cảm thấy rất có đạo lý, Trần Mục mới ba tuổi mà đã bắt đầu cố gắng tu hành, xem như căn cốt không tốt thì vẫn có thể đuổi kịp tuyệt đại đa số thiên kiêu.Ngày hôm sauĐại hội căn cốt ở Hắc Thạch thành.Huyền Hoàng bia đứng sừng sững ở trên đài cao.Xung quanh quảng trường sớm đã là người đông nghìn nghịt.Trần Mục đi theo phụ thân Trần Nghiêm đi tới gần Huyền Hoàng bia, hắn không thấy phát động nhiệm vụ, "Chẳng lẽ là phải chạm vào bia đá?"Trần Hạo cũng chạy tới tham gia náo nhiệt.Đường Uyển đang mang thai nên không tiện đi lại nhiều, gia gia và đại bá thì đang áp tiêu ở bên ngoài, không phải vậy bọn họ chắc chắn sẽ tới xem Trần Mục đo căn cốt."Vương Đồng!"Chỉ thấu một đứa bé trai khoảng chừng năm tuổi đi tới trước Huyền Hoàng bia, bàn tay hắn đặt vào trên tấm bia đá, Huyền Hoàng bia phát ra ánh sáng vàng nhàn nhạt, chỉnh thể bia đá có tới chí vết khắc, ánh sáng đi thẳng tới vết khắc thứ năm.Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh bia đá khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Được, không tệ, căn cốt ngũ đẳng."Người của Vương gia cười to hài lòng.Mọi người vây xem phát ra tiếng hâm mộ.Căn cốt chia ra làm cửu đẳng (chín cấp).Căn cốt của đại tỷ Trần Hi là tam đẳng, căn cốt của nhị ca Trần Hạo thì miễn cưỡng đạt tới tứ đẳng.Căn cốt ngũ đẳng ở Hắc Thạch thành thì xem như là xuất sắc, nếu như là căn cốt lục đẳng, hơi cố gắng một chút là có thể tiến vào tông môn, nếu như là căn cốt thất đẳng vậy thì tiến vào tông môn chỉ là chuyện mười phần chắc chín.Liên tục có tiểu bối lên đài đo căn cốt, cao nhất vẫn chỉ là căn cốt ngũ đẳng, phần lớn số tiểu bồi đều là căn cốt tam đẳng trở xuống.Thi thoảng xuất hiện tiểu bối có căn cốt lục đẳng là có thể tạo nên oanh động toàn trường."Trần Mục."Sau khi được đọc tới tên.Trần Mục bình tĩnh đi ra từ trong đám người.Trần Nghiêm thật không có để ý nhiều, hắn cảm thấy căn cốt mạnh yếu đều là bẩm sinh, chân chính quyết định tương lai là sự cố gắng của sau này, Trần Thiên Nam từng nói qua, hắn cảm thấy căn cốt của Trần Mục ít nhất phải là ngũ đẳng.Trần Hạo thì trong lòng ngập tràn chờ mong mà nhìn vào Trần Mục.Đàn ông trung niên đứng cạnh bia đá hơi mở mắt, hắn nhìn ra Trần Mục có sự khác biệt với những đứa trẻ khác, trong mắt Trần Mục không có sự nhút nhát, vẻ mặt lạnh nhạt đi tới đài cao.Trần Mục đặt tay nhỏ vào trên Huyền Hoàng bia."Đánh dấu Huyền Hoàng bia thành công!""Thu hoạch được Thối Thể đan siêu phàm!"Trần Mục cảm nhận được trong ngực có thêm một viên đan dược, hắn thu hồi bàn tay nhỏ nhắn của mình lại, nhìn chằm chằm lên Huyền Hoàng bia trước mặt, ánh sáng vàng nồng đậm xông lên trời.Đứng gần Huyền Hoàng bia, bách tính trong Hắc Thạch thành nghẹn họng nhìn trân trối, ánh sáng vàng đất chói mắt lên cao không ngừng, trực tiếp đạt tới đỉnh của bia đá.Người đàn ông trung niên hiện ra vẻ mặt chấn kinh, kích động nói: "Đây là căn cốt cực .... cực phẩm."Trần Nghiêm nuốt một ngụm nước bọt, mừng rỡ như điên, hắn xoa xoa con mắt, không dám tin."Đậu xanh rau muống!""Trần gia xuất Long rồi!""Căn cốt cửu phẩm, ta ai da, chẳng lẽ Hắc Thạch thành chúng ta cũng sắp xuất hiện cường giả Kiếm Hoàng rồi?""Đây chính là căn cốt cực phẩm, tương lai tràn ngập vô số khả năng, ở Bắc Hoang đều là có thể đếm được ở trên đầu ngón tay, nói không chừng có thể trở thành Kiếm Thánh vạn người kính ngưỡng.""Trần Mục, ngươi lại đo thêm một lần!" Người đàn ông trung niên khôi phục tỉnh táo, còn tưởng rằng bia đá xuất hiện vấn đề.Sau khi ánh sáng vàng tiêu tán đi, Trần Mục lại đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình vòa trên tấm bia đá một lần nữa, vẫn như cũ là ánh sáng vàng đất chói mắt, "Không sai, đúng là căn cốt cực phẩm!"Toàn bộ Hắc Thạch thành đều bị chấn động.Trong đám người, Trần Hạo nở ra nụ cười chất phác nói: "Ta sớm đã biết mà, tam đệ của ta là một thiên tài."Tay Trần Nghiêm đang run rẩy, hắn kích động nói không nên lời, hốc mắt dần dần ẩm ướt, "Uyển nhi, con của chúng ta tương lai chắc chắn có tiền đồ.""Ta biết Trần Mục có thiên phú dị bẩm mà, ngày đó Trần Thiên Nam dẫn hắn tới Túy Hương lâu ăn mì thịt bò, tiểu tử này ăn một lúc tới năm bát mì thịt bò.""Ta cũng sớm đã biết, ba năm trước đây lúc Trần Mục sinh ra đời, vạn kiếm cùng reo.""Đậu xanh, ngươi không nói thì ta cũng suýt nữa thì quên mất, khó trách năm đó lại có dị tượng."Mọi người vây xem đều đang bàn tán sôi nổi.Trần Mục lui trở về trong đám người, tất cả mọi người đều chủ động nhường đường, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào hắn, hắn chính là kiêu ngạo của Hắc Thạch thành.Lão giả mặc cẩm y tìm tới Trần Nghiêm, hắn mở miệng cười nói: "Trần Nghiêm a, cháu gái nhà ta năm nay sáu tuổi, tục ngữ có câu, nữ lớn hơn ba tuổi ôm gạch vàng (nữ lớn tuổi hơn càng biết cách yêu thương, chăm sóc chồng), hay là trước đặt thông gia từ bé cho bọn chúng!"Lão giả nói chuyện là Triệu Thanh Phong ở Hắc Thạch thành, Triệu gia là một trong tam đại gia tộc ở Hắc Thạch thành, còn có Kiếm Tông thất phẩm.Trần Nghiêm vội vàng chắp tay, "Triệu lão, chuyện này ta không thể làm chủ, còn phải xem ý tứ của lão gia tử nhà ta, thật sự là xin lỗi a."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương