Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh

Chương 4: Trần Hạo: Kiếm Đồ Thất Phẩm



Nắng gắt mới lên.

Trong khoảng trống của đình viện, Trần Hạo uốn nắn tư thế cầm kiếm của Trần Mục, diễn luyện kiếm chiêu cơ sở cho hắn.

Trần Mục quan sát rất cẩn thận, không dùng bao nhiêu thời gian đã nắm giữ hoàn toàn, hắn cầm kiếm rất ổn, xuất kiếm thậm chí còn rất có lực.

"Lợi hại a, tam đệ, mới nửa ngày mà đã học ra dáng, trước đây ta thế nhưng là phải khổ luyện tới hơn nửa năm." Trần Hạo giơ ngón tay cái lên đối với Trần Mục.

Trần Mục không có kiêu ngạo, khiêm tốn nói: "Đều là nhị ca dạy giỏi."

Kiếm Đồ tam phẩm còn chưa cách nào sử dụng linh khí, sau khi đột phá Kiếm Đồ tam phẩm tới tứ phẩm thì mới có thể sử dụng linh khí tới cường hóa thân thể, sau khi đột phá Kiếm Đồ lục phẩm thì có thể sử dụng linh khí tới cường hóa binh khí trong tay, cường giả Kiếm Sư trở lên thì mới có thể làm tới phóng linh khí ra ngoài.

Hôm nay Trần Hi sẽ đi Hành Châu võ viện.

Mấy ngày nay nàng ta ở nhà nghỉ ngơi, bây giờ chuẩn bị về võ viện để tiếp tục tu hành.

Sự khác biệt lớn nhất giữ võ viện và tông môn chính là, võ viện thì cần tự mình bỏ tiền ra thì mới có thể đi vào, tông môn thì sẽ cấp linh thạch cho đệ tử trong tông môn.

Sự khác biệt giữa hai bên là có thể nhìn ra được.

Bọn họ thân ở Đại Yên vương triều, tông môn gần nhất chính là Huyền Kiếm tông, hơn nữa tiêu chuẩn muốn thấp hơn rất nhiều so với những tông môn khác.

Trần Hi có thiên phú bình thường, không thể thông qua khảo hạch nhập môn của Huyền Kiếm tông, Trần gia chỉ có thể bỏ ra nhiều tiền đưa nàng ta tới Hành Châu võ viện để tiếp tục bồi dưỡng.

Trần Hạo và Trần Mục nghe nói đại tỷ sắp đi, hai huynh đệ quyết định đưa nàng ta tới dịch trạm đón xe.

Hai bên đường của Hắc Thạch thành đều là bán hàng rong, Trần Hi tiện đường mua kẹo hồ lô cho Trần Mục.

Trước khi đi, Trần Hi dặn dò: "Tiểu Hạo, ngươi là ca ca, ở nhà phải chiếu cố tiểu Mục cho thật tốt."

"Tỷ, ngươi yên tâm đi." Trần Hạo ôm bả vai Trần Mục, trên mặt nở nụ cười thật thà.

Trần Mục vẫy vẫy tay với Trần Hi, giọng nói như trẻ đang tập nói: "Đại tỷ, chờ ngươi về nhà ăn tết."

"Được, ăn tết gặp lại." Trần Hi vẻ mặt không nỡ mà phất tay, nàng ta lần này đi Hành Châu võ viện, chỉ có thể chờ đợi tới thời điểm ăn tết thì mới có thời gian về nhà.

Sau khi tiễn đại tỷ rời đi.

Hai huynh đệ trở về Trần gia tiếp tục tu luyện.

Trong đình viện, những ngày qua đều có thể nhìn thấy bóng dáng luyện kiếm của Trần Hạo và Trần Mục.

Từ Yến mẫu thân của Trần Hạo thường xuyên tới nhà của Đường Uyển để nói chuyện phiếm, nàng ta trêu ghẹo nói: "Uyển nhi, ta thấy tiểu Mục nhà ngươi sau này không đơn giản, tuổi còn nhỏ đã cầm kiếm rất ra dáng."

Đường Uyển che miệng mỉm cười nói: "Khả năng hắn thật có thiên phú đi."

Nàng ta mới đầu cho rằng Trần Mục chỉ là đang chơi, không nghĩ tới thật đang luyện kiếm một cách nghiêm túc.

Từ Yến có chút lo lắng, "Không biết Hạo nhi nhà ta có thể tiến vào Huyền Kiếm tông được hay không, gần đây hắn còn cố gắng hơn so với trước kia, hy vọng sẽ có hồi báo."

"Đại tẩu, tiểu Hạo chắc chắn có thể tiến vào Huyền Kiếm tông, đại tẩu cứ yên tâm đi, sự cố gắng của đứa bé kia thì chúng ta rõ như ban ngày." Đường Uyển an ủi.

Bên trong khoảng trống của đình viện.

Trần Mục nhìn vào hai tay của mình, hắn có thể cảm nhận được linh khí bám vào trên hai tay, hắn thành công bước vào Kiếm Đồ tứ phẩm.

Ký chủ: Trần Mục.

Cảnh giới: Kiếm Đồ tứ phẩm sơ kỳ.

Giá trị đánh dấu: 207.

"Nhiệm vụ: Không."

Toàn thân hắn bây giờ tràn ngập lực lượng, một quyền có tới bốn trăm cân lực đạo, xem như con bò cũng có thể lật ngửa một cách dễ dàng.

Trần Mục thấy Trần Hạo còn đang đổ mồ hôi như mưa, hắn cao hứng hô: "Nhị ca."

Trần Hạo nghe tiếng thì dừng lại hỏi, "Tam đệ, ngươi có vấn đề gì không?"

"Nhị ca, ta cảm thấy phương pháp hô hấp mà ngươi dạy ta có hơi khó dùng, cho nên ta có chỗ sửa đổi."

"A? Khó dùng? Phương pháp hô hấp là không được sửa lung tung, như vậy sẽ tẩu hỏa nhập ma." Trần Hạo nghiêm túc nói, đây là chuyện lớn.

Trần Mục nói phương pháp hô hấp mới cho Trần Hạo, đây là hắn dựa vào Tạo Hóa Hô Hấp pháp để mà cải tiến phương háp hô hấp cơ sở, tuy rằng không phải Tạo Hóa Hô Hấp pháp nhưng mạnh hơn mấy lần so với phương pháp hô hấp cơ sở.

Trần Hạo thử dùng phương pháp mà Trần Mục nói đi hô hấp (hít thở), sau đó hắn phát hiện tốc độ hấp thu linh khí của chính mình quả nhiên nhanh hơn rất nhiều.

"Tam đệ, ngươi thật sự là thiên tài." Trần Hạo phấn khởi ôm lấy Trần Mục để mà ăn mừng.

Trần Mục có vẻ ngoài nhỏ nhắn nhưng thân hình lại rất nặng, còn may Trần Hạo là Kiếm Đồ lục phẩm hậu kỳ, lực lượng rất lớn, còn có thể ôm nhấc lên được.

Trần Hạo bắt đầu từ đây sử dụng phương pháp hô hấp mới, tốc tộ tu luyện tăng lên rất nhiều, nửa tháng sau càng là thành công bước vào Kiếm Đồ thất phẩm, so với khoảng thời gian đột phá như mong muốn thì còn nhanh hơn mấy tháng.

Công lao không chỉ ở vào phương pháp hô hấp, phần nhiều hơn chính là bản thân chăm chỉ, gần đây cùng luyện kiếm với Trần Mục, khoảng thời gian tu luyện của hắn còn nhiều hơn so với trước kia.

"Ha ha ha."

"Ta là Kiếm Đồ thất phẩm!"

Trần Hạo vẻ mặt kích động, hắn nhảy cẫng lên, Trần Mục bên cạnh nói lời chúc mừng: "Chúc mừng nhị ca."

"Nhờ có phương pháp hô hấp mà tam đệ cải tiến." Trần Hạo ôm thân thể Trần Mục lên hai lần.

Ngay sau đó Trần Hạo chạy vào trong nhà, thông báo tin tức tốt này cho mẫu thân của mình.

Từ Yến nghe được thì hốc mắt tràn đầy nước mắt vui mừng, nàng ta vui vẻ nói: "Nếu như cha ngươi và lão gia tử biết được thì chắc chắn sẽ cười không ngậm được miệng."

Trần Hạo còn chạy tới nhà Trần Mục, "Bá nương, ta là Kiếm Đồ thất phẩm."

Đường Uyển gật đầu nói lời khích lệ: "Kiếm Đồ thất phẩm, tiểu Hạo thật lợi hại."

Trần Hạo hận không thể lập tức thông báo tin tức này cho tất cả mọi người ở Trần gia đều biết.

Trần Mục thấy nhị ca vui vẻ như vậy thì trong lòng cũng vui vẻ theo, thậm chí còn vui vẻ hơn so với chuyện mình đột phá tới Kiếm Đồ lục phẩm.

Trần Hạo không bởi vậy mà lười biếng, hắn nhìn thấy tam đệ còn đang luyện kiếm trong sân thì cũng cầm kiếm sắt lên, tiếp tục tu luyện.

Hôm sau.

Trần gia trở nên náo nhiệt.

Bởi vì các nam nhân của Trần gia trở về.

Trần Mục cùng với mẫu thân đã đi tới tổ trạch từ rất sớm.

Trần Thiên Nam dẫn đầu sải bước đi vào đại sảnh, trên người hắn mặc áo vải màu xám, tóc trắng phơ, còn có chòm râu trắng dài bằng nửa bàn chân, tuổi thì đã trên bảy mươi nhưng thể trạng vẫn còn vạm vỡ.

Hắn là gia chủ của Trần gia, cũng là trụ cột trong nhà, Trần gia có thể đứng vững vàng ở Hắc Thạch thành, toàn bộ là nhờ vào lão gia tử hắn.

"Gia gia."

Trần Mục và Trần Hạo cùng nhau hô.

Trần Thiên Nam nhìn thấy hai đứa cháu trai, khuôn mặt nhăn nheo của hắn ta tràn đầy nụ cười.

Hắn xoa xoa đầu Trần Mục, sau đó thì để ý tới linh khí trên người Trần Hạo tràn ra ngoài, cười hỏi: "Tiểu Hạo, đột phá lúc nào?"

Kiếm Đồ lục phẩm đột phá tới Kiếm Đồ thất phẩm, sẽ có một phần linh khí tràn ra ngoài, Kiếm Đô thất phẩm trở xuống, linh khí nội liễm (thu vào trong), cho nên dùng mắt thường là rất khó để mà phân biệt được cảnh giới của bọn hắn.

Trần Hạo gật đầu cười ngây ngô nói, "Hắc hắc, gia gia, ta vừa mới đột phá vào hôm qua."

Nghe thấy vậy, khắp khuôn mặt Trần Thiên Nam là sự vui sướng, không thể không cao hứng nói: "Tiểu tử được, tiếp tục như vậy thì ngươi tiến vào Huyền Kiếm tông sẽ có xác suất rất lớn."

Trần Nghiêm và Trần Uy đi tới.

Trần Mục hô tô nói: "Cha."

Trần Nghiêm ôm lấy Trần Mục, chạm nhẹ vào trên mũi của hắn, nở nụ cười trêu ghẹo nói: "Con trai, mẹ ngươi rất tốt với ngươi, nuôi ngươi tới trắng trắng mập mập, trong khoảng thời gian này nặng lên không ít a."

Trần Mục chớp chớp mắt.

Đường Uyển ngược lại thì cười không ngậm được mồm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...