Vị Thiếu Gia Khó Chiều

Chương 55: C55: Hôn Hôn



Buổi tối ở trên rừng nhiệt độ giảm xuống sâu, âm thanh của côn trùng, động vật hoang dã khiến cho người nghe cảm thấy rợn người.Hai người đang nằm trong lều lại khác, cả hai đang thoải mái ăn bánh ngọt

- " anh muốn ăn thêm một miếng nữa không? "

Phong An Huy cầm mấy bánh hơi khó hiểu cắn thêm một miếng nữa rồi quay sang nhìn Uyển Ngưng: " bánh này vị gì vậy? "

Cô nghe xong liền mỉm cười: " cà rốt!! "

Anh không khỏi nhíu mày nhắc lại một lần nữa: " bánh vị cà rốt? "

Uyển Ngưng tươi cười gật đầu, anh nghe xong thì gật đầu cắn thêm một miếng nữa: " cũng được…Uyển Ngưng! "

- " hử? " Uyển Ngưng quay sang nhìn anh với ánh mắt có phần nghi hoặc.Cô biết Phong An Huy cực kì không thích cà rốt hiếm khi anh khen bánh cà rốt ngon nên có chút bất ngờ

- " cái giá phải trả cho việc làm trái lời anh…cũng rất đơn giản thôi " Nói xong liền dịch sát lại gần người Uyển Ngưng, cô thấy vậy theo bản năng dịch người ra sau cảnh giác nhìn anh: " a…anh tính làm gì chứ? "

Phong An Huy nở nụ cười gian tà một tay vươn ra giữ lấy eo cô, tay còn lại thì giữ lấy tay Uyển Ngưng tiến đến hôn lên môi Uyển Ngưng: " muốn làm như thế này này…"

Ban đầu Phong An Huy không hề có kĩ thuận trong việc hôn nhưng được hôn Uyển Ngưng nhiều hơn, anh lại càng tự mình học hỏi nhanh hơn kỹ thuật ngày được nâng cao.Uyển Ngưng dùng sức đẩy Phong An Huy ra nhưng nụ hôn sâu này khiến cho cô cảm thấy không còn sức lực kèm với việc bị tay anh giữ nên không thể phản kháng chỉ có thể cố gắng chịu đựng

Cuối cùng Phong An Huy thoả mãn rồi mới thả Uyển Ngưng ra.Cô thở hổn hển trừng mắt nhìn anh run rẩy nói: " a…anh! Anh bắt nạt em!! "

Phong An Huy lập tức giơ hai tay nên tỏ vẻ đầu hàng: " anh có làm gì đâu!! "

Uyển Ngưng đột nhiên rơm rớm nước mắt khiến cho anh hoảng hốt vội vàng ôm lấy cô cuống quýt nói lời xin lỗi: " anh xin lỗi!! Không được khóc…đừng khóc! Em mà khóc anh sẽ…khóc cùng em đấy!!! "

Uyển Ngưng nghe xong không khỏi cạn lời, cô đẩy Phong An Huy ra quay sang một bên lau mũi: " khóc gì chứ…em không hắt xì được nên mới chảy nước mắt "

- " … "

Uyển Ngưng quay sang nhìn anh sau đó ôm chầm lấy anh cả hai cùng ngả người nằm ra sau: " Phong An Huy!! "

Anh đưa tay ôm lấy eo cô nhắm mắt lại: " hửm…? "

- " có phải anh đã trao đổi tính cách với ai rồi đúng không? Từ sao khi chúng ta bắt đầu mối quan hệ…em cứ cảm thấy anh như biến thành một người khác vậy đó "

Phong An Huy nghe vậy liền mở mắt ra nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng: " ý em là tính cách này sao? "

Cô nhìn thấy thái độ lạnh nhạt của anh thì không khỏi gật đầu sau đó Uyển Ngưng đưa tay lên véo má Phong An Huy: " anh lườm em? sao anh dám lườm em hả!! "

- " ah…anh nào dám!! "

Uyển Ngưng hừ một tiếng thả tay ra rồi ôm lấy anh dựa vào ngực anh nhẹ giọng hỏi: " anh tính bao giờ sẽ về? Ngày mai chúng ta sẽ quay lại trường học đó"

Anh nghe vậy thì buồn rầu nói: " mai đã phải đi học rồi sao? Anh không muốn đi học…"

- " nếu anh đi học hẳn hoi cuối năm sẽ có thưởng!! " Cô rướn người lên hôn nhẹ vào cằm của anh, Phong An Huy nghe xong thì cực kỳ phấn chấn.Chỉ cần đi học đầy đủ thì quá đơn giản rồi, anh cứ tưởng việc gì khó khăn lắm cơ

Phong An Huy dịu dàng ôm lấy cô sau đó quay sang một bên kéo chăn đắp vào người của Uyển Ngưng: " em có thể gợi ý món quà đó được không? "

- " không!! đến lúc đó anh sẽ biết "

- " anh rất mong đợi đó "

Thấy Phong An Huy có ý định muốn hôn cô thêm một lần nữa, Uyển Ngưng lập tức dùng tay bịt miệng anh lại: " hôm nay hôn hơi nhiều rồi đó…"

- " muốn hôn tiếp!! " Anh hơi lắc đầu giãy ra khỏi tay của Uyển Ngưng, cô cười ngượng không nói gì để cho anh hôn.Nụ hôn vừa dứt, Uyển Ngưng đẩy anh ra: " mai không cho anh hôn nữa…"

- " thế hôm nay hôn bù cho ngày mai đi!!! "
Chương trước Chương tiếp
Loading...