Vỏ Bọc Thiên Thần
Chương 44: Bữa Tiệc Của Thần Bài (P.3)
-Lâu rồi không gặp th…-Luke chưa kịp nói hết câu đã bị nó chặn họng. -Anh làm quen với bạn tui đi.-nó quả thực rất vui vẻ nhưng chỉ mỗi Luke biết ẩn ý đằng sau là gì. Anh ngậm ngùi làm theo chứ không lại lên trang nhất báo “Dân trí" nữa thì khổ. Một… hai… ba ngã tư đường xuất hiện trên cái đầu “chào mào" của Ken. Nó dám hất tay hắn ra rồi đi với người khác tỉnh như rười vậy hả? Hơ, cơ mà hắn có phải là gì của nó đâu, mắc gì phải quan tâm cơ chứ. Bát Vương lần lượt bắt tay Luke theo kiểu xã giao quen thuộc. Riêng chỉ có hắn là “không nỡ" rời xa bàn tay thanh mảnh như con gái kia. Luke bị siết phát đỏ cả tay nhưng anh cũng đâu có vừa, rất “thân tình" đáp trả khiến cho xương cả hai cứ như bị “bàn ủi đồng huyền thoại" đè lên. Rốt cuộc hai người mới chịu thả tay ra, không quên “khuyến mại" thêm cái liếc mắt đầy “lửa tình". Kin, Kara, Ren, Len, Jun và Mindy nhìn thì hiểu sơ sơ chuyện gì đã xảy ra. Riêng có nó cùng tài quan sát và bộ óc IQ 350/300 là hiểu rất rõ. -Một ván? -Ok. -Ok. Màn đối thoại nhanh-gọn-lẹ của nó và Luke làm tụi kia chẳng kịp xử lý. Nhưng nó và Luke chưa kịp ngồi vào bàn thì một lão khoảng 40 đã giật chiếc ghế của Luke và ngồi xuống tỉnh bơ. Gương mặt của lão ta hao hao giống cái tên vừa bị lôi ra ngoài nên mọi người đoán họ là hai anh em. Có điều người này trông biết phép tắc hơn và già dặn hơn. -Xin chào. Tôi là Brub. Liệu tôi có được vinh dự thách đấu với quý cô xinh đẹp kia được chứ?-Brub cười hòa nhã, đôi mắt gán lên Jen sự thách thức.-Và thứ cược là… tự quyết định. -Được. Nó trông thật ngây thơ mà trả lời làm Bát Vương sợ đứng tim. Blackjack là trò bài bạc kiểu 50-50, không phải là nơi dành cho bộ não thiên tài như nó. Nhưng cái họ lo không phải là tiền, tiền đương nhiên là không thiếu rồi, mà vấn đề ở chỗ lão Brub muốn cược-cái-gì. -Thật hay. Cô còn trẻ mà biết lựa chọn điều đúng đắn, hơn hẳn thằng em ngốc nghếch của tôi. -Ông muốn gì?-tận sâu trong mắt nó lóe lên một tia sáng. -Thẳng thắn lắm, cái mà tôi muốn là… -mọi người toát mồ hôi-… đôi mắt của cô. -Thẳng thắn lắm, cái mà tôi muốn là… -mọi người toát mồ hôi-… đôi mắt của cô. -CÁI GÌ!?!?!? Tất cả hét ầm lên, trừ nó và Luke. Lão ta thật biến thái, biến thái mà. Đôi mắt ư? Quá làm càn. Nếu như nó không đưa tay ngăn lại thì họ sẽ cho lão ta thấy thế nào là Demon. -OK.-nó nói.-Còn điều kiện của tôi là… dẫn tôi đến chỗ em gái ông. Mặt Brub chợt biến sắc, nét đau khổ pha lẫn ngạc nhiên vụt hiện lên rồi lại biến mất. Lão đang dằn xé chính linh hồn của lão nhưng đó là cách duy nhất. Lão nói với nhà cái : -Bắt đầu đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương