Vợ Cả Nhàn Nhã

Chương 23: Y quán [ lục ]



“Không nói cho ngươi.” Tam công chúa ngạnh sinh sinh nuốt xuống tên mình vừa thốt ra, nhìn biểu tình của Đỗ Oánh Nhiên mang theo một chút kinh ngạc, Tam công chúa cười mang theo giảo hoạt: “Ngươi biết có đại tỷ tỷ là tốt rồi, nàng trong khoảng thời gian này bận việc, đợi đến thời điểm ngươi thấy tận mắt là được, nếu thấy nàng tận mắt mới có kinh hỉ, hiện tại ta nói, ngươi cũng không biết nàng là ai đâu. Tính tình nàng đoan trang hào phóng, mẫu hậu ta cũng thưởng thức nàng đâu.”

Đỗ Oánh Nhiên bật cười nói: “Ta đây sẽ không hỏi thăm, chờ công chúa thay ta giới thiệu.”

Tam công chúa gật đầu thật mạnh, khuyên tai trên thùy tai bởi vì động tác của nàng mà phát ra tiếng vang dễ nghe, trong miệng nói: “Không thành vấn đề, đợi qua Vạn Thọ tiết của phụ vương đi, nàng cũng liền việc xong rồi, ta mang ngươi nhận thức nàng.” Tam công chúa chớp mắt, vẫy vẫy tay với Đỗ Oánh Nhiên, bảo nàng đưa lỗ tai.

“Ngươi cũng không thể cùng ta cùng nơi khiêu vũ.” Tam công chúa nói: “Ta nghĩ, chúng ta một nhanh một chậm, múa một khúc chúc thọ cho phụ vương.” Tam công chúa sợ Xuân Đào cùng Nguyệt Doanh nghe được, thanh âm ép tới nho nhỏ, hô hấp ấm áp phun trên vành tai của Đỗ Oánh Nhiên: “Ngươi cảm thấy chủ ý này thế nào?” Tam công chúa nghe Đỗ Oánh Nhiên, hai tay phủng tâm, tựa hồ rất sợ nhận được đáp án phủ định của Đỗ Oánh Nhiên.

Đỗ Oánh Nhiên hơi hơi sửng sốt, cười nói: “Trễ chút rồi nói sau, trước hết chờ cho Thái y nhìn xem điệu múa này thích hợp hay không.”

“Tốt.” Thanh âm Tam công chúa nhuyễn nhu nói: “Đến lúc đó ta qua tiếp, ngươi có thể suy nghĩ trước, có vũ đạo gì đẹp mắt, ngụ ý tốt.”

“Ân.” Đỗ Oánh Nhiên cong lên mặt mày, gật đầu đồng ý lời Tam công chúa.

“Thời gian cũng không sớm.” Tam công chúa nói: “Lúc trước ta không nghĩ sẽ đi ra lâu như vậy, vốn đang muốn đi Vũ Nhạc viện đâu. Tính, vẫn là không đi, đợi đến Vạn Thọ tiết, lại để cho Hoa tỷ tỷ nhìn thấy vũ đạo của ta.”

“Hoa tỷ tỷ?” Đỗ Oánh Nhiên càng thêm ra khẳng định là Tề Chước Hoa.

“Ân.” Tam công chúa gật đầu nói: “Ngươi cũng cùng ta kêu nàng là Hoa tỷ tỷ là được. Đợi cho Vạn Thọ tiết qua đi, ta thay hai người các ngươi giới thiệu. Hoa tỷ tỷ cũng thường đáng tiếc ta không thể khiêu vũ, đợi đến lúc đó ta dọa nàng nhảy dựng.” Giống như nghĩ đến hình ảnh như vậy, Tam công chúa che miệng cười khanh khách.

“Ân.” Đỗ Oánh Nhiên cũng muốn xem hình ảnh như vậy, biểu tình của Tề Chước Hoa tất nhiên là cực phấn khích.

Xuân Đào cùng Nguyệt Doanh một người ở phía trước một người ở phía sau, ra cửa viện, đưa Tam công chúa đến đầu ngõ, liền có xe ngựa sơn son lẳng lặng chờ: “Tốt lắm, ta đi trước.” Tam công chúa nói, vỗ vỗ bả vai Đỗ Oánh Nhiên, nháy mắt với nàng mấy cái: “Đỗ tiểu muội tử, đừng quên chuyện cuối cùng ta dặn dò ngươi.”

“Được, không quên được.” Đỗ Oánh Nhiên bật cười nói.

Thấy xe ngựa đã đi xa, Tam công chúa còn nhấc lên rèm che, thấy Đỗ Oánh Nhiên còn đứng ở chỗ cũ, vươn tay huy huy, Đỗ Oánh Nhiên cũng phất phất tay, càng cảm thấy tính tình Tam công chúa thiên chân rực rỡ. Gió nhẹ sàn sạt, Đỗ Oánh Nhiên đứng tại chỗ, nghĩ tới Tề Chước Hoa, mặt lộ ra một cái tươi cười châm chọc, Tề Chước Hoa vì ca múa trên Vạn Thọ tiết chỉ sợ là hao hết tâm tư, một lòng muốn xuất sắc, đáng tiếc, hiện tại có vũ đạo của Tam công chúa ở phía trước, ca múa của Tề Chước Hoa, vô luận như thế nào đều giành thứ nhất không được. Đến lúc đó Tề Chước Hoa nhìn mình khiêu vũ, chỉ sợ tròng mắt lại muốn trừng ra ngoài. Ca múa trên Vạn Thọ tiết, nàng cần suy nghĩ thật tốt một chút, nàng muốn cùng Tam công chúa múa thật tốt, múa ra màu! Hình ảnh như vậy, Đỗ Oánh Nhiên có chút khẩn cấp muốn nhìn đến. Mặc niệm trong lòng, ba chữ Vạn Thọ tiết.

Cảm nhận được áo choàng rơi xuống trên người mình, Đỗ Oánh Nhiên giương mắt thấy Kiếm Lan, nha đầu kia vừa rồi không biết khi nào thì cầm áo choàng đi theo phía sau, Đỗ Oánh Nhiên nói: “Ngươi đi về trước đi, ta đi lại hiệu thuốc của phụ thân ngồi.”

“Vâng.” Kiếm Lan hành lễ, liền rời đi.

Lại đến hiệu thuốc bắc, tâm tình vừa nổi lên gợn sóng của Đỗ Oánh Nhiên lại bình tĩnh trở lại, dạy công chúa khiêu vũ thì cũng thôi, cùng công chúa cùng mừng thọ Thánh thượng, Đỗ Phỉ sẽ lo lắng sao? Lòng người làm cha mẹ, Đỗ Phỉ nguyện ý nàng nổi bật như vậy, nguyện ý nàng mạo hiểm phiêu lưu sao?

Trong lòng có tâm sự, Đỗ Oánh Nhiên cắn môi dưới, vẻ mặt như thế để cho Đỗ Phỉ thấy, hỏi: “Trong lòng ngươi có tâm sự?”

Đỗ Oánh Nhiên nghĩ nghĩ, nói ra chuyện Tam công chúa muốn cùng nàng học vũ đạo.

Đỗ Phỉ hơi trầm tư một chút, nói: “Một khi đã như vậy, ngươi liền dạy công chúa thật tốt. Công chúa có bệnh tim, sắc mặt tái nhợt, hoạt động gân cốt thích hợp mới có lợi với nàng, ta tin tưởng Oánh Nhiên ngươi sẽ nắm chắc đúng mực.”

Một dòng nước ấm lướt qua trong lòng, cả người đều mang theo uất thiếp ấm dào dạt, đây là phụ thân của nàng, hắn tin tưởng mình, Đỗ Oánh Nhiên gật gật đầu: “Vâng.” Đỗ Oánh Nhiên nói: “Phụ thân, công chúa muốn ta khiêu vũ, ngày đó chúc thọ cho Thánh thượng, có thích hợp không?” Đỗ Oánh Nhiên để ý nhất là trước mắt người, tuy rằng muốn nhìn Tề Chước Hoa xanh mặt, nhưng nàng không nghĩ làm cho Đỗ Phỉ có một chút lo lắng.

Nghĩ nhiều năm trước tới nay Đỗ Oánh Nhiên đối vũ đạo vẫn không có buông, Tề Chước Hoa đi Vũ Nhạc viện, nữ nhi không có đi, không chừng là một cái khúc mắc trong lòng, liền hòa nhã nói: “Công chúa vô luận múa thật tốt hay xấy, Thánh thượng đều vui sướng, ngươi cũng yên lòng, không cần lo lắng sợ hãi. Nếu công chúa yêu cầu, nàng nguyện ý cùng ngươi thân cận, cũng là tốt, nhiều năm như vậy, ngươi cũng chỉ cùng một mình Hoa nhi giao hảo. Vi phụ qua nhiều năm như vậy, thấy không ít người cùng việc, nhìn ra được tính tình công chúa thuần hậu, dù sao cũng là đại công chúa nuông chiều, có lẽ là có chút chi tiết nhỏ không chú ý đến, Oánh Nhiên cũng không cần giận dỗi cùng công chúa, nàng nhất thời không nghĩ đến thôi.”

Đúng vậy, Tề Chước Hoa đem ‘Đỗ Oánh Nhiên’ nhốt trong Tề phủ, làm cho nàng chỉ có một bạn tốt, rời đi phụ thân, đoạt đi tỳ nữ thuộc về nàng, nhân duyên của nàng, giao hảo với Tam công chúa vốn cũng là bạn thân thuộc về ‘Đỗ Oánh Nhiên’. Đỗ Oánh Nhiên cúi đầu nhắm mắt lại, che lại một chút yếu ớt trong mắt. Đó là vì Đỗ Oánh Nhiên nguyên bản mà đáng tiếc.

“Phụ thân, ta đã biết.” Lúc Đỗ Oánh Nhiên lại ngửa đầu lên, lại cong lên mặt mày: “Tam công chúa cho ta xưng hô nàng là tỷ muội, tính tình thập phần dễ thân, ta thân cận nàng còn không kịp, sẽ không giận dỗi với nàng, phụ thân yên tâm. Về phần mừng thọ Thánh thượng, ta sẽ hảo hảo nghĩ một khúc, muốn cùng công chúa múa một vũ đạo thật đẹp mừng thọ Thánh thượng. Chúng ta hoàng đế đại Ung triều chúng ta, đều là thánh quân, khó được công chúa cho cơ duyên tốt như vậy, có thể cộng cùng khiêu vũ chúc thọ Thánh thượng, chúc phúc hắn vạn thọ vô cương.”

“Đương kim thiên tử thật là thánh minh chi quân.” Đỗ Phỉ chắp tay hướng lên trời nói như thế: “Oánh Nhiên tận tâm làm là được.”

Đỗ Oánh Nhiên gật gật đầu, nghe lời Đỗ Phỉ nói, làm cho nàng hạ quyết tâm làm tốt vũ đạo này.

Động tác vũ đạo của công chúa sẽ không quá khó khăn, tiết tấu cũng muốn chậm, như vậy vũ bộ của nàng sẽ xông ra một chữ mau, cái này yêu cầu thể lực người múa, Đỗ Oánh Nhiên từ lúc còn chưa có bố trí vũ khúc, lấy bao cát cột vào trên đùi chạy bộ, cho dù cả một ngày kế tiếp đi hiệu thuốc bắc, bước chân cũng mềm nhũn, cũng kiên quyết không lấy bao cát xuống. Đỗ Phỉ thấy đau lòng, Đỗ Oánh Nhiên liền ngưỡng nghiêm mặt cười nói: “Trời ban thưởng cho người có lòng, trước phải khổ luyện tâm chí này, lao nhọc gân cốt này, đói thân thể này, khốn cùng thân này, đi phất loạn này gây nên. Ta chỉ là lao gân cốt thôi, phụ thân đừng lo lắng, trong lòng ta đều biết.”

Trong ngày thường Đỗ Oánh Nhiên khiêu vũ cũng thêm động tác lượn vòng, cuốn lại có tính kỹ xảo, động tác hoa mỹ lưu tinh phối hợp vũ phục mới, cảnh đẹp ý vui cùng đại khí nói không nên lời. Lúc Đỗ Oánh Nhiên khiêu vũ, vài nha hoàn nhìn, mỗi khi Đỗ Oánh Nhiên làm ra động tác tính kỹ xảo cực cao, miệng liền phát ra tiếng kinh hô.

“Nếu ai muốn đi múa theo, liền cùng làm đi.” Đỗ Oánh Nhiên cười nói, liền thấy các tiểu nha đầu liên tục xua tay.

Đợi đến ngày thứ ba, công chúa trở lại sân, thời điểm vừa vào cửa, thấy Đỗ Oánh Nhiên liền vội vội vàng vàng nói: “Thái y nói, không có việc gì. Hai ngày nay mỗi ngày ta đều múa đâu, mẫu hậu ta nói khí sắc ta tốt lắm, môi như là thoa son vậy.”

Đỗ Oánh Nhiên cười lên tiếng: “Nguyên bản hoạt động gân cốt thích hợp là tốt, động tác ta dạy nhị tỷ tỷ, vốn cũng sẽ không mệt.”

Tam công chúa gật đầu thật mạnh: “Ân. Mẫu hậu cũng không cho ta múa lâu. Chuyện gì cũng đều tốt quá hoá cùi bắp, đạo lý này ta biết, Đỗ tiểu muội tử.” Thời điểm nói lên bốn chữ Đỗ tiểu muội tử, Tam công chúa ngừng thanh âm, vui vẻ nói không nên lời.

“Nhị tỷ tỷ biết đạo lý này là tốt rồi.” Đỗ Oánh Nhiên nói.

“Thế nào?” Tam công chúa thần thần bí bí đem Đỗ Oánh Nhiên kéo đến một bên: “Ngươi có sắp xếp vũ đạo hay không?”

“Còn chưa có.” Đỗ Oánh Nhiên vừa dứt lời thấy biểu tình thất vọng của Tam công chúa, kéo kéo ống tay áo của nàng nói: “Công chúa đừng nóng vội, ta có ý tưởng đại khái, chính là còn cần thương nghị với ngươi một phen.”

“Ngươi nói mau.”

“Vấn đề ngay tại khúc, nếu khúc là vui vẻ đại khí, thì có sẵn, chính là ta nghĩ hỏi công chúa một chút, có khúc gì đặc biệt muốn dùng hay không.”

“Khúc có ý nghĩa đặc thù sao?” Tam công chúa trầm tư nói: “Để ta cẩn thận ngẫm lại.”

Đỗ Oánh Nhiên nói: “Công chúa cũng không cần gấp, đoạn thời gian này ngươi ở trong cung liền luyện động tác lần trước ta làm, hôm nay sẽ dạy ngươi một ít, vô luận khúc gì, cuối cùng đều có hơn phân nửa có thể dùng tới.”

“Được.” Tam công chúa cười nhéo nhéo hai má Đỗ Oánh Nhiên: “Đỗ tiểu muội tử nói có lý, khúc cũng thập phần trọng yếu, ngươi đã bố trí vũ đạo, khúc liền giao cho ta là được. Ta nhớ rõ sư phụ của ta lần này cũng muốn mừng thọ cho phụ vương ta, ta để cho hắn tấu khúc cho chúng ta, chẳng phải là vừa lúc?” Tam công chúa càng nghĩ càng đắc ý, nói: “Nguyên bản Hoa tỷ tỷ cũng tưởng để cho sư phó của ta tấu khúc, sư phó của ta không đáp ứng, lần này ta a, không không thể không làm cho hắn đáp ứng. Ta nhất định làm cho hắn đáp ứng.”

Đỗ Oánh Nhiên nói: “Cũng không nhất định phải dùng khúc mới.”

“Đã có khúc mới, chúng ta phải dùng khúc mới.” Tam công chúa vui rạo rực nói: “Ta muốn múa thì sẽ múa tốt nhất.”

“Ngươi cũng nói, lần trước Hoa tỷ tỷ không có đáp ứng.”

Biểu tình của Tam công chúa lại có chút do dự, nhỏ giọng nói: “Mấy ngày nay ngươi chọn vũ đạo cùng loại múa, nếu ngươi múa không tốt, sư phụ của ta cũng có khả năng không đáp ứng. Lần trước Hoa tỷ tỷ chính là như vậy.”

Đỗ Oánh Nhiên mỉm cười: “Ngươi yên tâm, nếu muốn múa, ta tự nhiên muốn múa tốt nhất, bất quá, nhị tỷ tỷ, nếu là bởi vì ta múa không tốt, sư phụ của ngươi không chịu đệm nhạc cho chúng, không cho ngươi trách ta.”

“Không có.” Tam công chúa cười nói: “Ai, vừa cùng ngươi nói như vậy, ta cảm thấy sư phụ nơi đó, ta nên nói với hắn sớm một chút, làm cho hắn lại đây một chuyến. Nếu không thể, chúng ta cũng sớm tuyển cái khúc khác.”

Đỗ Oánh Nhiên tự nhiên là gật đầu.
Chương trước Chương tiếp
Loading...