Vô Địch Kiếm Vực

Chương 63: Địa vị phù văn sư



"Phù văn sư công hội ở Nam Vực là một tổ chức đặc thù, so với lục đại thế lực mà nói, thành viên của bọn họ ít đến thương cảm, tuy thành viên bọn họ cực ít, thế nhưng thực lực của bọn họ lại cực kỳ cường hãn, cho dù là Đại Tần đế quốc hay là Nguyên Môn cũng sẽ không tùy tiện trêu chọc bọn họ! Không chỉ không dám tuyg tiện đắc tội, hơn nữa Đại Tần đế quốc cùng lục đại thế lực phải cho họ nhiều tiện lợi cùng đặc quyền!"

Trên đường đi tới phù văn sư công hội, Mã Nam hướng về phía Dương Diệp giải thích. Đối với những chuyện về phù văn sư công hội mà Dương Diệp hỏi hắn, mặc dù hắn có chút hiếu kỳ, nhưng hắn cũng không hỏi.

Dương Diệp hiếu kỳ hỏi: "Vậy không phải nói bọn họ là một thế lực khác bên ngoài Đại Tần đế quốc và lục đại thế lực?" 

Mã Nam nhẹ gật đầu, nói: "Bọn họ xem như là một thế lực, thế nhưng bọn họ cùng những thế lực khác lại không giống nhau lắm, bởi vì thành viên của bọn họ đều được tự do, thành viên của công hội có thể gia nhập vào các đại thế lực, chỉ là không phải gia nhập cả đời, mà là một loại hiệp ước chế định. Nói thí dụ như chúng ta Kiếm tông, nghiêm chỉnh mà nói chính là Phù phong của Kiếm tông chúng ta, bọn họ cũng không thuộc về Kiếm tông, chỉ là cùng Kiếm tông có một loại quan hệ hợp tác!

Không gần như chỉ ở Kiếm tông, chính là Đại Tần đế quốc cùng các đại thế lực đều có phù văn sư, những người phù văn sư đó phần lớn cũng đều là hiệp ước chế định, mà không phải người của các đại thế lực. Tỷ như một tên phù văn sư gia nhập vào một môn phái, nếu như môn phái này bị người ta diệt, thì tên phù văn sư ấy cũng không có chuyện gì, bởi vì hắn thuộc về phù văn sư công hội, người nào muốn động hắn, sẽ bị toàn bộ phù văn sư công hội trả thù!"

"Toàn bộ phù văn sư công hội trả thù?" Dương Diệp kinh ngạc hỏi. 

Mã Nam nhẹ gật đầu, nói: "Điều kiện để trở thành phù văn sư thật sự là quá hà khắc, cho nên phù văn sư nhân lực cực kỳ thiếu thốn, ít đến thương cảm. Bởi vì nhân lực ít, cho nên phù văn sư công hội đều cực kỳ đoàn kết! Bọn họ cũng không thể không đoàn kết, bởi vì nhân lực quá ít, nếu như không đoàn kết, chỉ sợ bọn họ đã sớm không còn!"

Nghe vậy, Dương Diệp trầm mặc. Trước đây hắn biết thân phận phù văn sư rất tôn quý, nhưng không nghĩ đến phù văn sư trân quý như vậy, trân quý đến mức các đại thế lực đều phải nể mặt bọn họ. Hiện tại hắn đã hiểu thấu này vì sao các trưởng lão ngoại môn lại sợ đắc tội Bảo Nhi gia gia, thì ra người ta cũng không phải là của Kiếm tông!

Mã Nam tiếp tục nói: "Phù văn sư ở toàn bộ Nam Vực địa vị rất cao, tỷ như bản thân phù văn sư phạm vào tội gì, Đại Tần đế quốc cũng sẽ không xử lý bọn họ, mà là đưa bọn họ giao cho phù văn sư công hội tự mình xử lý, đương nhiên, điều kiện tiên quyết phải là tội danh ấy không phải đặc biệt nghiêm trọng." 

Dương Diệp lần nữa cả kinh, nói: "Đại Tần đế quốc luật pháp đối với phù văn sư vô dụng?"

Dương Diệp từ nhỏ ở Đại Tần đế quốc lớn lên, đương nhiên biết luật pháp Đại Tần đế quốc nghiêm ngặt như thế nào. Đại Tần đế quốc lấy pháp trị quốc, luật pháp có thể nói là căn cơ Đại Tần đế quốc, phải biết rằng, coi như là Nguyên môn hay các tông môn đệ tử khác ở Đại Tần đế quốc phạm tội, đều sẽ bị Đại Tần đế quốc xử trí!

Mã Nam lắc đầu, nói: "Không phải là không có tác dụng, mà là Đại Tần đế quốc cho phù văn sư đặc quyền. Hơn nữa phù văn sư công hội giống như cũng không chân chính bao che phù văn sư phạm tội, nếu như phù văn sư phạm tội rất nặng, sẽ bị tước đoạt thân phận phù văn sư, một khi bị tước đoạt thân phận phù văn sư, vậy thì đại biểu tên phù văn sư ấy không còn được phù văn sư công hội che chở cùng các đặc quyền khác!" 

"Thì ra là thế!" Dương Diệp nhẹ gật đầu, nói như vậy cùng cảm thấy bình thường. Đại Tần đế quốc không thể để bất cứ một thế lực nào ngự trị phía trên, bởi vì... như thế, không chỉ khiến phù văn sư ngang ngược kiêu ngạo, còn có thể để quyền uy của Đại Tần của đế quốc rơi vào khiêu khích! Chuyện như vậy, Đại Tần đế quốc làm sao có thể cho phép xảy ra?

Mã Nam cười nói: "Tuy là vẫn có ràng buộc, thế nhưng địa vị phù văn sư vẫn rất cao. Thân phận của bọn họ ở Nam vực cũng rất có phân lượng, đi tới nơi khác, người khác đều đối với bọn họ lễ nhượng ba phần đấy!"

Dương Diệp cũng cười nhẹ gật đầu, bây giờ hắn rất muốn gặp mặt Bảo Nhi để cảm tạ, là nàng khiến hắn trở thành phù văn sư. Có thân phân phận phù văn sư này, lần này làm việc hắn có thể bớt đi một ít cố kỵ! 

Bất tri bất giác, phù văn sư công hội phân hội, đã đến.

Phù văn sư công hội phân hội ở nơi phồn hoa nhất Triều Dưng thành, kiến trúc bên ngoài rất là xa hoa, to lớn.

Nhìn trước mắt kiến trúc của nơi này, nội tâm Dương Diệp cũng không khỏi không cảm thán sự giàu có của phù văn sư. Một cái phân hội lại có sáu tầng cao, hơn nữa tất cả đều chế tạo từ kim cương. Phải biết rằng, một viên kim cương lớn bằng bàn tay có giá hơn mười kim tệ! Hơn mười kim tệ cũng đủ một gia đình bình thường sinh hoạt một năm rồi. 

Nhìn thấy Dương Diệp ngạc nhiên như vậy, Mã Nam cười nói: "Phù văn sư nổi danh giàu có, phải biết rằng, bọn họ bán tùy ý một tấm phù cũng được mấy vạn kim tệ rồi."

Dương Diệp nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía Mã Nam, nói: "Mã huynh đệ, ta muốn đi vào làm ít chuyện, nếu như ngươi không vội, làm phiền ở chỗ này chờ ta một chút."

"Sư huynh ngươi muốn đi vào?" Mã Nam cả kinh, sau đó vội vàng nói: "Sư huynh, phù văn sư công hội này chúng ta chỉ có thể ở bên ngoài nhìn, không thể vào." Hắn ban đầu còn tưởng Dương Diệp chỉ muốn nhìn phù văn sư công hội một chút, không nghĩ tới Dương Diệp lại muốn đi vào, làm cho hắn kinh ngạc không thôi. 

Dương Diệp cười cười, đang chuẩn bị nói cái gì, lúc này, một chiếc xe ngựa từ bên phải hai người đi tới, tốc độ xe ngựa rất nhanh, có chút loạn, người trên đường phố cả kinh vội vã né sang hai bên.

"Xem ra Tam tiểu thư của Tiêu gia lại tới khảo hạch phù văn sư!" Nhìn chiếc xe ngựa kia, Mã Nam thấp giọng nói.

"Tiêu gia?" Dương Diệp có chút ngạc nhiên. 

Mã Nam nhẹ gật đầu, giải thích: "Tiêu gia là một gia tộc mới quật khởi ở Triều Dương Thành, gia chủ là một cường giả Linh Gỉa cảnh, gia tộc rất có quyền thế ở Triều Dương thành. Ngồi trong xe ngựa chắc chắn là Tam tiểu thư Tiêu gia, sở dĩ Tiêu gia quật khởi, nguyên nhân không phải chỉ vì có cường giả Linh Gỉa cảnh, còn vì vị Tam tiểu thư này của Tiêu gia!"

Nhìn hướng đi của xe ngựa, Dương Diệp cười nói: "Vị Tam tiểu thư này cũng là một phù văn sư hay sao?"

Mã Nam cười cười, nói: "Kỳ thực chưa tính là, nàng chỉ có tư cách trở thành phù văn sư mà thôi!" 

"Nàng là Ngũ Hành huyền khí?" Dương Diệp hỏi.

Mã Nam lắc đầu, nói: "Không phải, là một loại biến dị huyền khí, nàng..."

"Không phải Ngũ Hành huyền khí cũng có thể trở thành phù văn sư?" Dương Diệp cắt đứt lời nói của Mã Nam, kinh ngạc hỏi. Bảo Nhi từng nói với hắn, chỉ có Ngũ Hành huyền khí mới có thể trở thành phù văn sư. 

Đối với Dương Diệp không hiểu chuyện, Mã Nam cũng không lạ lẫm. Lập tức giải thích: "Kỳ thực muốn trở thành phù văn sư, cũng không phải chỉ có Ngũ Hành huyền khí mới có thể. Chỉ cần huyền khí ly thể mà không tiêu tán, thì có thể trở thành phù văn sư, mà một số biến dị huyền khí có thể làm được điều đó. Đương nhiên, so với Ngũ Hành huyền khí thì còn kém rất nhiều! Cho nên, đến nay cũng không có phù văn đại sư nào nhận Tam tiểu thư của Tiêu gia làm đồ đệ!"

Dương Diệp nhẹ gật đầu, lúc này hắn đã hiểu, biết được hắn không phải Ngũ Hành huyền khí cũng có thể trở thành phù văn sư. Bởi vì huyền khí của hắn được xem như biến dị, chỉ là biến dị huyền khí của hắn còn mạnh hơn cả Ngũ Hành huyền khí nữa!

Dương Diệp lắc đầu cười cười, sau đó nói: "Mã huynh, nếu như ngươi có chuyện thì hãy về khách sạn trước đi, ta đi vào đây!" Nói xong, đi về phía phù văn sư công hội. 

Mã Nam do dự một chút, xong vẫn không có lên tiếng ngăn cản. Vị Dương sư huynh trước mặt này có nhiều chỗ không biết, nhưng không phải người ngu, đối phương muốn vào phân hội, hẳn không phải là tìm đường chết mà là thật sự có chuyện!

"Đứng lại!"

Dương Diệp chuẩn bị tiến vào phù văn sư công hội đại môn, một người nam tử tuổi còn trẻ lập tức ngăn cản đứng trước mặt Dương Diệp. 

Dương Diệp nhìn về phía nam tử, thoáng ngoài ý muốn, bởi vì nam tử này lại là cường giả Tiên Thiên cảnh. Mà một tên cường giả Tiên Thiên cảnh chỉ đứng đây giữ cửa? Đúng vậy, người thanh niên này là người giữ cửa, chỉ là lúc đầu Dương Diệp bỏ qua sự tồn tại của người này.

"Đây là phù văn sư công hội, những người không có phận sự mau mau rời đi!" Người thanh niên trầm giọng nói.

"Ta muốn khảo hạch phù văn sư!" Dương Diệp lạt nhạt nói. 

Nghe vậy, chàng thanh niên ngẩn ra, chợt sắc mặt mềm một ít, nói: "Có thư đề cử không?"

"Thư đề cử?" Dương Diệp khẽ nhíu mày, sau đó lắc đầu, nói: "Không có thư đề cử không thể khảo hạch sao?"

Nghe được Dương Diệp trả lời, sắc mặt thanh niên lần thứ hai lạnh xuống, nói: "Không có thư đề cử đương nhiên không thể, các đại sư phù văn sư đều bận bịu. Nếu như ai cũng có thể tới khảo hạch, như vậy bọn họ còn có thời gian nghiên cứu phù văn chi đạo sao? Được rồi, không nhiều lời với ngươi, nhanh chóng rời đi, nếu không... Đừng trách ta không khách khí!" 

Dương Diệp lông mày lần nữa nhíu lại, hắn không nghĩ tới khảo hạch này lại muốn thư đề cử, phù văn sư hắn quen biết chỉ có Bảo Nhi, đâu còn biết đến phù văn sư nào khác? Người sư phụ kia hẳn là có tư cách đề cử, chỉ là bây giờ mình đi đâu tìm ông ấy bây giờ?

"Để cho hắn vào cùng nha!"

Đúng lúc này, một âm thanh trong trẻo dễ nghe từ phía sau Dương Diệp vang lên! 
Chương trước Chương tiếp
Loading...