Vô Hình Thần Công

Chương 49:



Vân Linh theo chân Lục phu nhân đi mà tâm trạng hoang man. Chàng không hiểu hai người nữ nhân lúc nãy có oán thù gì với gã Lạc Thiên mà thái độ lại tệ hại như vậy. Kiểu này chàng đột lốt gã tới đây chưa biết là may hay xui nữa.

Đột nhiên trong lòng Vân Linh cảm giác bất an. Nơi linh khu thần khí cực kỳ tinh nhạy của chàng cảnh báo đang có kẻ tàng ẩn đột nhập. Trong lòng Vân Linh tự nhiên khẩn trương cực trọng. Chàng nhìn ngó xung quanh nhưng thực sự là không thấy chi khả nghi hết.

Lạ thật. Vân Linh tự nghĩ môn thần công Vô hình tâm pháp này chàng đã đạt đến cảnh giới cao thâm tuyệt đỉnh. Chưa từng bao giờ có cảm giác sai chệch. Tại sao hôm nay lại có hiện tượng như thế.

Thế rồi chàng vừa đi vừa vận dụng vô hình công phu ra dò xét xung quanh. Qủa nhiên, cảm giác kia thật sự không lầm. Vân Linh đã cảm nhận được một luồng khí lực đang từ từ tiến lại chỗ chàng với thần pháp thần bí vô cùng.

Nếu không phải chàng dùng linh thần của Vô hình công lên dò xét thì e khó mà nhận ra kẻ đột nhập. Có điều, kẻ định áp sát lại gần chàng là nhân vật nào ? Trong lòng chàng tự nhiên khó hiểu. Tự nghĩ chuyện gì đang xảy ra đây. Chàng có nên phản ứng lại không ?

Vân Linh đi thêm một đoạn thì thấy bóng nhân ảnh kỳ bí kia vẫn tiếp tục lướt tới. Có điều mũi chàng đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm tho kỳ lạ. Rõ là mùi vị của thiếu nữ mới lớn. Hương thơm khuyến rũ vô cùng.

Phải nói Vân Linh tự khi chung đụng với Tiêu hồn ma nữ đã bị nàng truyền vào người cái thứ quái dị dâm dược nọ. Bản thân chàng thần công vô lượng nên không thấy mải may bị dâm dược tác động. Thế nhưng từ lúc bị nhiễm cái thứ quỷ đó vào người, Vân Linh cũng phần nào bị ảnh hưởng.

Thứ nhất, dục tính của chàng trở nên cao hơn hẳn khi trước. Nhiều lúc hành vi cử chỉ không thể kiểm soát.

Thứ hai, đối với mỹ nhân, tự nhiên cảm giác của chàng cực nhạy. Như trường hợp lúc này. Tuy mắt chàng không nhìn thấy đối phương, nhưng cái mũi thính nhạy do tác dụng của thứ quỷ kia lại giúp chàng phán đoán ra phương hướng của kẻ đột nhập.

– Hè … hè … – Vân Linh tự nhiên cảm giác muốn bắt cái cô nàng thần bí kia xem nàng nọ là ai ?

Thực sự là kẻ lạ mặt chẳng phải ai xa lạ. Nàng chính là tiểu ma tiên Lạc Băng Băng, em gái của gã dâm tặc Lạc Thiên chứ nào phải ai khác.

Lúc này Lạc Băng Băng đã biết rõ cái anh chàng ngơ ngốc xấu xí kia chính là gã anh trai thất lạc từ lâu của nàng – Lạc Thiên.

Đối với gã anh này nàng cũng chẳng có cảm tình gì hết. Nếu không nói là tức giận. Lúc xưa. Khi còn ở Hồng Ma Viện. Lạc Thiên đã từng được phong cho danh hiệu là tiểu ma tinh, còn Lạc Băng Băng khi ấy còn nhỏ luôn bị gã bắt nạt và chọc ghẹo. Cái chuyện xa xưa ấy hiển nhiên Lạc Băng Băng vẫn còn nhớ rõ.

Nàng bây giờ võ công u hồn đã đạt được 5 thành. Có thể ngạo thị giang hồ rồi. Vậy thì mối thù kia cũng nên để cho tên tiểu ma tinh này nếm mùi mới được.

Trong lòng Lạc Băng Băng nghĩ vậy. Thế nhưng nàng cũng chẳng dám xuất hiện gây rối trước mặt Lục di – mẹ của Lạc Thiên làm chi. Lạc Băng Băng nghĩ cứ đi theo hai người một lúc rồi sớm muộn gì cũng sẽ tìm được cơ hội. Đến lúc đó. Tên anh trai đáng chết sẽ biết được lợi hại của môn U hồn ma công của nàng.

Nhưng có đánh chết Lạc Băng Băng cũng không ngờ, gã trai trông ngô nghê như vậy lại là một tay cao thủ thượng đẳng. Yếu thuật ẩn thân của nàng lợi hại là vậy mà gã vẫn phát hiện ra. Thậm chí gã còn đang nghĩ cách kiểm soát hành vi của nàng nữa.

Thế rồi, chuyện xảy đến ắt hẳn phải đến. Lục phu nhân do tâm trạng không vui liền dẫn con trai về ở phòng gần chỗ của nàng, còn bản thân Lục phu nhân thì quay đi về phòng riêng mà ôm mặt khóc.

Đó là chuyện của Lục phu nhân. Chúng ta không cần nói tới.

Chuyển sang tình trạng của Vân Linh, bây giờ mới là phát sinh biến cố.

Lục phu nhân vừa đi không lâu, Lạc Băng Băng đã bắt đầu hành động.

Nàng theo chân Vân Linh vào đến tận phòng trong cùng.

Lúc này Vân Linh tâm thần máy động. Biết rằng đối phương bí ẩn đã vào đến tận phòng. Chàng lại nghĩ thuật ẩn thân của kẻ đó cao siêu đến mức không tưởng. Có thể núp trốn trước nhãn quang của chàng thật ghê gớm vô cùng. Bây giờ chàng phải hạ thủ kẻ đó để y hết còn phương cách vùng vẫy thì mới an tâm được.

Vân Linh nghĩ vậy bèn giả bộ chui vào giường nằm. Chàng biết rõ, tặc nhân nếu muốn ám toán tất phải đi lại gần giường. Nếu mà như vậy phạm vi lẫn trốn đã thu hẹp đi rất nhiều.

Chỉ cần trong lúc bất phòng chàng giỡ vô hình thần công tụ vào tay áo cuốn lấy người đó thì y chẳng còn cơ hội vùng vẫy hay dùng ẩn thuật gì nữa.

Qủa nhiên không ngoài dự đoán của Vân Linh. Lạc Băng Băng gan lớn, mật lớn đã từ từ tiến lại gần giường. Nàng muốn khi nào tiến lại sát gã ca ca đáng ghét sẽ dùng công phu u hồn ma pháp của nàng làm cho y đau đớn, phát hoảng. Điều này sẽ là cực kỳ sung sướng đây.

Thế nhưng Lạc Băng Băng vừa mới tiến lại giường chưa kịp thực thi hành động thì bỗng cảm giác cuồng phong bật khởi. Một dải áo dài màu xanh nhanh như ánh chớp cuốn chặt lấy nàng kéo thẳng vào giường.

Lạc Băng Băng kinh hãi la lớn một tiếng, pháp môn u hồn tức khắc bị phá. Thân hình nàng nhanh chóng ngã nhào ngay lên người Vân Linh.

Vân Linh giật mình thấy trong tay là một tiểu cô nương xinh đẹp tuyệt trần. Hai mắt nàng toát lên vẻ kinh hãi lẫn ngạc nhiên. Tấm thân mềm nhũn thơm tho vô dạng của mỹ nhân ép sát lấy chàng làm Vân Linh tâm thần bay bỗng.

Phải biết Vân Linh mấy ngày rồi xa cách nương tử, dục tính cường đại cực mạnh. Nay chàng bất ngờ ôm phải một nàng con gái xinh đẹp tuyệt vời như thế thì cam tâm thế nào được.

Thế là chàng bất chấp nàng nọ là ai liền đè lấy mà hôn ngấu nghiến.

Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng từ nào tới giờ quậy phá người khác có kia nào nghĩ đến trường hợp này đâu. Nàng bị Vân Linh đè lên thân ngọc rồi áp chế lấy đôi môi anh đào của nàng khiến cho mỹ nhân càng thêm kinh hãi, hoảng loạn.

Hai tay Lạc Băng Băng vội vàng đẩy mạnh gã trai để xô gã ra xa.

Thế nhưng Tiểu Ma Tiên không biết Vân Linh võ công thâm hậu. Cường lực cực đại. Mấy món tiểu xảo của nàng trong lúc hoảng loạn thì làm sao áp chế được chàng.

Hơn nữa, Vân Linh bị nàng nọ giẫy giụa thì càng ra sức tấn công tới tấp. Hai tay chàng ôm chặt lấy eo thon của thiếu nữ mà ra sức hôn hít khắp mặt mũi nàng.

Tiểu ma Tiên thở lên hồng hộc. Kêu réo liên hồi.

Nàng hoảng quá chỉ nói được mấy chữ:

– Tránh xa ra … tránh xa ra ….

Thế nhưng trong người Vân Linh dục hỏa nồng đượm. Chàng bất chấp nàng ta hành động thế nào cứ áp tới mà chiếm đoạt tiện nghi.

Hai người quần lộn lẫn nhau đến lúc Lạc Băng Băng hơi thở hỗn hễ không còn sức phản kháng đành phải nằm im để Vân Linh hưởng thụ.

Lúc này anh chàng quái thai kia mới giỡ thủ đoạn ra vần vũ trên thân người ngọc chạm vào những nơi cấm địa.

Lạc Băng Băng nước mắt lưng tròng, hai mắt nhắm nghiền để mặc cho người ta chiếm lấy tiện nghi trên hai đồi phong nhũ nẩy nở của nàng.

Thốt nhiên, Lạc Băng Băng toàn thân máy động. Nàng trợn tròn hai mắt ra nhìn kẻ đang vũ nhục nàng rồi bật lên tiếng khóc:

– Lục ca … ca ca sao lại định chiếm đoạt muội. Chúng ta là huynh muội mà.

Vân Linh trong lòng đang rực lửa. Chỉ muốn một phát nhai nhấu nghiến lấy nàng tiên xinh đẹp đang ở trước mặt.

Khi chàng chợt nghe thấy tiếng nói của Lạc Băng Băng. Tâm thần đột nhiên kinh hoảng. Hai tay vốn đang định tìm xuống vùng tiểu phúc của Lạc Băng Băng liền rụt lại.

Đến lúc này Vân Linh mới chợt nhớ đến hoàn cảnh hiện tại. Và thiếu nữ xinh tươi đang nằm ở kia chẳng phải ai khác mà chính là Thất muội Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng của gã Lạc Thiên.

Chàng chợt lấy làm xấu hỗ tự nghĩ gã Lạc Thiên vô sĩ dâm sát thiếu nữ còn chàng bây giờ lại định xâm hại một thiếu nữ khác thì giữa chàng và gã có khác gì nhau.

Hơn nữa giờ đây chàng đang ở vào vị trí của Lạc Thiên. Làm sao một người anh lại có thể dâm loạn với cô em gái cùng huyết thống. Đúng thật là điên cuồng rồi.

Vân Linh nghĩ vậy cảm thấy toàn thân lạnh toát. Thân hình chàng vội vàng ngồi dậy bước ra khỏi giường. Chàng thật không dám nhìn lại thiếu nữ Lạc Băng Băng nữa.

Lạc Băng Băng tinh thần hoang dạng, cũng không dám ở lâu trong phòng. Nàng thấy gã anh rời khỏi giường liền vội chỉnh lại y phục rồi chạy biến ra ngoài.

Hành động khiếm nhã của Vân Linh không ngờ đã mang lại cho chàng nhiều điều rắc rối sau này. Còn hiện giờ. Vân Linh thực sự không biết ăn nói ra sao đối với tiểu cô nương Lạc Băng Băng nữa.
Chương trước Chương tiếp
Loading...